CHƯƠNG 19: LOẠI NGƯỜI NHƯ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG LÀM THIẾU TƯỚNG

Mộ Đàn đánh mắt ra hiệu cho bốn quân sĩ còn lại. Chúng lập tức hiểu ý, bước về phía Túc Kỳ tạo thành một vòng vây. Quảng trường vốn nghiêm cấm người lạ, chỉ những cá nhân được cấp phép mới có thể bước chân vào đây, vậy mà đột nhiên xuất hiện một cô gái lạ.

Mộ Đàn liếc nhìn Túc Kỳ từ trên xuống dưới, chau mày hỏi thẳng:

- Cô lẻn vào đây với mục đích gì? Cô đã trông thấy cái gì rồi? Khai mau!

Thái độ của Túc Kỳ vẫn vô cùng bình thản. Cô nhìn những nữ phạm nhân sợ sệt đứng co lại một góc, lại thấy Phổ Yên mắt đẫm nước, uất ức mà không dám phản kháng đám lưu manh đội lốt quân nhân này, trong lòng vô cùng căm tức.

Túc Kỳ nhìn thẳng mắt anh ta, giọng nói cứng rắn, không chút sợ hãi:

- Tôi là ai anh không cần biết. Đường đường là tiểu đội trưởng quân đội mà các người dám giở trò bỉ ổi này với phạm nhân ư?

Haaaa!

Nghe cô chất vấn, Mộ Đàn không cảm thấy hối lỗi, ngược lại còn ngửa cổ phá lên cười. Bốn gã đồng lõa bên cạnh cũng mở miệng phụ họa theo:

- Cục cảnh sát không muốn nhúng tay trừng trị đám phế vật này thì bọn ông đây giúp họ giải quyết. Chí ít, trước lúc chết, chúng còn được vui vẻ vài bữa!

- Phải đấy! Sao nào? Cô em dám lén lút xông vào đây, để anh dẫn đến gặp trung đội trưởng nhé!

Mộ Đàn bước sát về phía Túc Kỳ, bàn tay đen nhẻm gớm ghiếc toan chạm vào mông cô. Tuy nhiên, Túc Kỳ đã kịp thời giật lùi lại một bước, trừng mắt chỉ tay vào anh ta:

- Tôi đã quay lại được toàn bộ những hành động khốn khiếp của các người. Chờ đấy, chuẩn bị lên gặp Thừa tướng mà đối chất!

Chúng ỷ thế hiếp yếu, càn rỡ, lợi dụng các phạm nhân nữ. Mặc dù họ phạm tội, phải chịu hình phạt của pháp luật, thế nhưng họ cũng là con người, cũng biết đau, biết tủi nhục.

Túc Kỳ đặt bản thân vào vị trí của họ, bốn năm trước, cô cũng đã đau đớn như thế. Niềm kiêu hãnh của một người phụ nữ không cho phép cô trơ mắt nhìn đám người kia làm càn.

Thấy Túc Kỳ xoay lưng rời đi, Mộ Đàn tức giận vô cùng. Anh ta giậm mạnh chân xuống đất, há miệng nhổ một ngụm nước bọt, làu bàu chửi thề:

- Mẹ kiếp! Bố đang đùa với mày đấy à?!

Anh ta lao lên phía trên, dùng tay chộp lấy mớ tóc dài của Túc Kỳ, hung hăng giật ngược ra phía sau. Túc Kỳ bị kéo đau, da đầu cơ hồ như nứt toác, ngã ngửa trên nền đất. Khuỷu tay trần va chạm mạnh với nền xi măng, bị sỏi đá cứa lên chảy máu.

- Đứng lên! Hôm nay tao phải dạy cho mày một bài học nhớ đời!

Mộ Đàn cúi đầu xuống, toan kéo Túc Kỳ đứng dậy, dự định hành hạ cô thêm lần nữa. Tuy nhiên, Túc Kỳ phản ứng nhanh hơn, thoáng thấy mảnh thủy tinh cũ nằm chỏng chơ trong góc, cô chộp lấy, vùng dậy cứa thẳng một đường lên mặt Mộ Đàn.

Toàn bộ những người có mặt ở đó đều rơi vào trạng thái sững sờ, nhất thời bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ. Túc Kỳ chưa dừng tay, co gối, thúc một cú thật mạnh vào phần thân dưới của Mộ Đàn.

- Á... á... á... Đau quá!

Gương mặt đen nhẻm của anh ta bị thủy tinh cứa một vệt dài, máu tươi chảy nhẫy nhụa, nhỏ cả xuống đất. Giờ lại phải chịu cú thúc trời giáng của Túc Kỳ, cảm tưởng như cả thế giới lập tức sụp đổ dưới chân. Anh ta đau đớn ôm bụng nằm lăn ra đất, nước mắt nước mũi trộn lẫn máu tươi, trông vô cùng khổ sở.

Bốn người còn lại lúc này mới hoàn hồn, vừa muốn lao lên bắt giữ Túc Kỳ liền đột ngột dừng tay. Từ phía sau, Hoắc Kiến Trương cùng một số vị quan chức cấp cao hằm hằm bước tới. Khuôn mặt tuấn mỹ lạnh tanh, không chút biểu cảm, chỉ liếc nhìn sơ qua mọi chuyện anh liền đã hiểu ra ngay vấn đề.

- Thiếu tướng! Trung tá!

Bốn kẻ kia sợ hãi đứng nghiêm làm động tác chào. Mộ Đàn vì quá đau, nhất thời không thể nào đứng dậy nổi.

- Cậu có hai phút để trình bày!

Hoắc Kiến Trương trầm giọng lên tiếng.

Kẻ bị anh hỏi tới chính là Viên Giác, quân sĩ dưới trướng Mộ Đàn.

Sau khi liếc nhìn đàn anh một lượt, hắn lập tức trả lời:

- Thưa Thiếu tướng! Trong lúc chúng tôi cùng các phạm nhân đang làm nhiệm vụ, người phụ nữ kia từ đâu xông đến. Tiểu đội trưởng muốn làm rõ thân phận của cô ta liền bị cô ta dùng thủy tinh cứa vào mặt, chống đối không tuân thủ theo yêu cầu!

- Các người nói láo! Năm kẻ này cậy đông hiếp yếu, cưỡng ép phạm nhân nữ. Chính mắt tôi đã trông thấy hắn làm càn!

Túc Kỳ xoa vết thương rớm máu trên tay, nhìn về phía Hoắc Kiến Trương đầy hy vọng. Cô vẫn tin, anh yêu mèo đến như thế cũng có nghĩa là anh chính trực, liêm khiết và công bằng.

Thế nhưng, mọi chuyện đã nằm ngoài dự đoán của Túc Kỳ.

Hoắc Kiến Trương vẫn không biểu lộ bất cứ chút cảm xúc nào. Anh hếch mặt, hỏi thẳng:

- Có ai làm chứng cho cô ta không?

Túc Kỳ bước về phía Phổ Yên, kéo tay cô gái khuyên nhủ:

- Đừng sợ! Tôi chắc chắn sẽ đòi lại công bằng cho cô. Chỉ cần mọi người khai ra hành vi đê hèn của chúng, chúng ắt sẽ bị xử tội thích đáng.

Phổ Yên giật tay ra khỏi Túc Kỳ, quay đầu vào trong góc, lảng tránh ánh mắt mong chờ của cô. Không một ai có đủ can đảm đứng ra vạch trần tội ác của năm gã quân nhân này.

Túc Kỳ thất vọng, nhìn họ đau đáu. Vậy ra, trong suốt gần hai tiếng qua là cô đã làm một việc vô công, vô ích rồi ư?

Hoắc Kiến Trương bước đến bên cạnh Túc Kỳ, gằn giọng hỏi lại:

- Cô dám làm loạn?

- Anh biết phải không? Anh vẫn biết họ đã làm ra những chuyện này, có đúng không?

Túc Kỳ hít sâu một hơi, mặt đối mặt hỏi anh lần nữa.

Khóe môi Hoắc Kiến Trương khẽ cong. Anh ghé đầu lên vành tai cô, hai tay vẫn chắp sau hông, cười nhạt:

- Phải thì sao? Mà không phải thì sao? Cô định làm gì?

Bốp!

Một cái tát trời giáng đập thẳng lên má Hoắc Kiến Trương. Quân nhân sững sờ, phạm nhân lại càng kinh hoảng. Lần đầu tiên trong cuộc đời họ trông thấy Thừa tướng cao cao tại thượng thường ngày bị tát, mà lại do một cô gái gây ra.

Túc Kỳ nhếch môi, khinh bỉ chế giễu:

- Loại người như anh, không xứng đáng làm Thừa tướng của một nước!

- F*ck! Cô vừa nói cái gì? Nói lại cho tôi nghe?

Tròng mắt Hoắc Kiến Trương đỏ bừng, bên má phải ửng hồng do bị tát, lông mày rậm chau lại, nhìn Túc Kỳ chằm chằm.

- Nghiêm! Đằng sau, quay!

Vị trung tá không dám chậm trễ, lập tức biết điều ra hiệu, tất cả quân nhân cùng tù binh gấp rút quay lưng rời đi, để lại mình Túc Kỳ nhỏ bé đối mặt với Hoắc Kiến Trương.

- Thừa tướng Hoắc, lỗ tai anh bị điếc ư? Tôi nói anh không xứng đáng làm Thừa tướng. Ngay cả bảo vệ phạm nhân của mình anh cũng không làm được, tiếp tay cho lũ người biến chất kia giở trò. Anh thử nhìn xem, tuy họ là tội phạm nhưng cũng là phụ nữ, là con người. Anh phải có trách nhiệm bảo vệ quyền lợi cho họ!

Túc Kỳ uất ức mắng nhiếc. Phổ Yên và những người phụ nữ còn lại bị chúng dọa sợ, đến nỗi không dám đứng lên đòi quyền bảo vệ. Cô cứ ngỡ, nếu ở trong công việc, Hoắc Kiến Trương sẽ công minh chính trực. Thế nhưng, cô sai thật rồi!

- Câm miệng được chưa?

Giọng nói của Hoắc Kiến Trương đã trở nên khàn đục. Anh dùng tay bóp chặt cổ Túc Kỳ, đè ép cô lên bức tường lạnh lẽo ố vàng. Sức lực siết mạnh khiến Túc Kỳ vô cùng khó thở, nhưng cô không chống cự, lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào anh.

- Ồ! Thế thì phải xem, lúc cô nhục nhã quỳ dưới chân tôi xin buông tha có khác gì đám phạm nhân vô dụng kia? Thật sự rất dơ bẩn đấy!

Hot

Comments

băng băng 🐻

băng băng 🐻

đáng lắm

2023-05-20

0

Hạ Vân Vân

Hạ Vân Vân

Tát cho phát nữa giờ, dám chửi tục chị

2023-04-17

0

Nga Phan Thi

Nga Phan Thi

cj ngầu quá đo

2023-03-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 01: BA NĂM TÙ GIAM
2 CHƯƠNG 02: ÂM MƯU KHÔNG THỂ NGỜ
3 CHƯƠNG 03: CƠN ÁC MỘNG
4 CHƯƠNG 04: KHÔNG CẦN DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ
5 CHƯƠNG 05: BỘ MẶT GIẢ TẠO
6 CHƯƠNG 06: NGƯỜI LẠ KHÔNG MỜI
7 CHƯƠNG 07: QUỲ TÔI MỘT LẠY
8 CHƯƠNG 08: THẬT ĐÁNG THƯƠNG!
9 CHƯƠNG 09: THUỐC TRÁNH THAI KHẨN CẤP
10 CHƯƠNG 10: HỦY VAI NỮ CHÍNH
11 CHƯƠNG 11: TO GAN CHỬI BẬY
12 CHƯƠNG 12: CHẬC... CÔ GIỎI LẮM!
13 CHƯƠNG 13: LUCKY MẤT TÍCH
14 CHƯƠNG 14: DỤ DỖ ĐẾN PHÒNG NGỦ
15 CHƯƠNG 15: TÔI HỨA CHỈ ÔM THÔI
16 CHƯƠNG 16: LÉN LÚT BÔI THUỐC
17 CHƯƠNG 17: QUẢNG TRƯỜNG CHUNG NIỆM SƠ
18 CHƯƠNG 18: QUÂN BINH LÀM CÀN
19 CHƯƠNG 19: LOẠI NGƯỜI NHƯ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG LÀM THIẾU TƯỚNG
20 CHƯƠNG 20: ÉP QUỲ TRÊN MỘ
21 CHƯƠNG 21: CƯỠNG ĐOẠT TRÊN XE
22 CHƯƠNG 22: GÃ KHỐN NÀY!
23 CHƯƠNG 23: TÔI GIẾT CHẾT ANH
24 CHƯƠNG 24: SỰ TÀN ĐỘC CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
25 CHƯƠNG 25: TIN TỨC CHẤN ĐỘNG TỪ QUÊ NHÀ
26 CHƯƠNG 26: ĐÓN CÔ VỀ
27 CHƯƠNG 27: ƯM... TÔI MUỐN CÔ!
28 CHƯƠNG 28: ÂN ÁI HOAN LẠC
29 CHƯƠNG 29: CÔNG KÍCH ĐỈNH ĐIỂM
30 CHƯƠNG 30: ÉP KÝ GIẤY BÁN THÂN
31 CHƯƠNG 31: LẦN SAU CÒN DÁM KHÔNG?
32 CHƯƠNG 32: ĐỪNG LÀM TÔI CÁU
33 CHƯƠNG 33: CHỈ LÀ ĐỒ CHƠI, CHƠI CHÁN THÌ VỨT
34 CHƯƠNG 34: NÉM VÀO TRONG RỪNG SÂU
35 CHƯƠNG 35: TỪ CHỨC
36 CHƯƠNG 36: TRÙNG HỢP QUÁ NHỈ?
37 CHƯƠNG 37: ĐỀ NGHỊ KẾT HÔN
38 CHƯƠNG 38: MIỄN LÀ ANH ĐAU KHỔ
39 CHƯƠNG 39: DỄ GÌ DẮT MŨI
40 CHƯƠNG 40: NỤ HÔN KHẲNG ĐỊNH CHỦ QUYỀN
41 CHƯƠNG 41: EM CHẾT, TÔI CHẾT CÙNG EM!
42 CHƯƠNG 42: ĐỀU LÀ CỦA EM TẤT
43 CHƯƠNG 43: SAO NAY EM NGOAN THẾ?
44 CHƯƠNG 44: CHÁY NHÀ BẾP
45 CHƯƠNG 45: ÂM MƯU CỦA PHƯƠNG CHU TÂM
46 CHƯƠNG 46: NGOAN! KẺ NÀO TO GAN DÁM BẮT NẠT EM?
47 CHƯƠNG 47: KHÔNG TIN ANH NỮA
48 CHƯƠNG 48: TRA TẤN TRONG PHÒNG MẬT THẤT
49 CHƯƠNG 49: MANG THAI CON CỦA TÔI
50 CHƯƠNG 50: XU HƯỚNG SM
51 CHƯƠNG 51: ĐỪNG HÒNG XIN THA THỨ
52 CHƯƠNG 52: BẪY TRONG BẪY
53 CHƯƠNG 53: MÊ LOẠN TÌNH ÁI
54 CHƯƠNG 54: YÊU ĐẾN THỔ HUYẾT
55 CHƯƠNG 55: CON DÂU NHÀ HỌ HOẮC
56 CHƯƠNG 56: BỘ MẶT THẬT CỦA TÚC KỲ?
57 CHƯƠNG 57: SỰ THẬT LỒNG TRONG SỰ THẬT
58 CHƯƠNG 58: GỬI NHỜ NÒNG NỌC
59 CHƯƠNG 59: HÔN ANH ĐI!
60 CHƯƠNG 60: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 1)
61 CHƯƠNG 61: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 2)
62 CHƯƠNG 62: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 3)
63 CHƯƠNG 63: CHẾT CẢ LŨ
64 CHƯƠNG 64: ANH ĐẾN ĐỂ BÙ ĐẮP CHO EM
65 CHƯƠNG 65: UYÊN ƯƠNG MỆNH KHỔ
66 CHƯƠNG 66: GHÉP THẬN CỦA CHÁU GÁI
67 CHƯƠNG 67: ĐẸP HƠN CẢ CON GÁI
68 CHƯƠNG 68: HOẮC KIẾN TRƯƠNG LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA TÔI!
69 CHƯƠNG 69: KHÔNG SAY KHÔNG VỀ
70 CHƯƠNG 70: MÀY CHẾT VỚI BÀ
71 CHƯƠNG 71: RÚT SẠCH MÓNG TAY
72 CHƯƠNG 72: CÚT RA BÊN NGOÀI
73 CHƯƠNG 73: SỰ XUẤT HIỆN CỦA MỘT NHÂN VẬT ĐẶC BIỆT
74 CHƯƠNG 74: CỞI ĐỒ RA, TÔI SẼ ĂN SẠCH ANH!
75 CHƯƠNG 75: NHỮNG NGÓN TAY CÀN RỠ HƯ HỎNG
76 CHƯƠNG 76: HOẮC KIẾN TRƯƠNG - LỤC NGHỊ PHÀM, CẶP BÀI TRÙ TOÀN MỸ
77 CHƯƠNG 77: DẤU HIỆU MANG THAI
78 CHƯƠNG 78: CON À, CHÚNG TA KHÔNG CẦN MỘT NGƯỜI CHA TỒI TỆ!
79 CHƯƠNG 79: CÚT!
80 CHƯƠNG 80: BẼ MẶT TRƯỚC ĐÁM ĐÔNG
81 CHƯƠNG 81: NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG SỢ VỢ
82 CHƯƠNG 82: CƯỠNG HIẾP TẬP THỂ
83 CHƯƠNG 83: BÉ YÊU CỦA TÔI! EM ĐẸP QUÁ!
84 CHƯƠNG 84: PHỤ NỮ MANG THAI THƯỜNG HAY GIẬN DỖI
85 CHƯƠNG 85: TÚC KỲ GẶP NẠN
86 CHƯƠNG 86: KHẮP NGƯỜI ĐỀU LÀ VẾT ROI ĐÁNH
87 CHƯƠNG 87: HOẮC KIẾN TRƯƠNG NỔI GIẬN
88 CHƯƠNG 88: CẮN NÁT NGÓN TAY
89 CHƯƠNG 89: VAN XIN THƯỢNG TƯỚNG THA MẠNG!
90 CHƯƠNG 90: CÔNG KHAI QUYẾN RŨ NGƯỜI TÌNH CỦA LIONA
91 CHƯƠNG 91: VẶN GÃY MŨI LIONA
92 CHƯƠNG 92: NỖI SỢ HÃI CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
93 CHƯƠNG 93: CẢNH TƯỢNG KINH HOÀNG
94 CHƯƠNG 94: MẸ CON MÌNH KHÔNG TRỤ ĐƯỢC NỮA
95 CHƯƠNG 95: TÔI LÀM BỐ RỒI SAO?
96 CHƯƠNG 96: TÚC KỲ, THÀNH PHỐ NÀY ĐÃ CÓ ANH CHỐNG ĐỠ!
97 CHƯƠNG 97: THỨ ĐÀN ÔNG HÈN NHÁT
98 CHƯƠNG 98: DÙNG THÂN XÁC BÁO ƠN KHÔNG?
99 CHƯƠNG 99: LỜI MỜI GỌI CỦA TRÙM MAFIA
100 CHƯƠNG 100: KIẾN TRƯƠNG, EM Ở ĐÂY!
101 CHƯƠNG 101: MỔ XÁC CHẾT LẤY USB
102 CHƯƠNG 102: LÀ EM PHẢI KHÔNG?
103 CHƯƠNG 103: GÃ ĐÀN ÔNG TỒI NÀY, EM THÈM ANH RỒI!
104 CHƯƠNG 104: CÁI TAY CỦA ANH RẤT HƯ
105 CHƯƠNG 105: KẾT HÔN VỚI ANH, EM DÁM TỪ CHỐI!
106 CHƯƠNG 106: VỀ NHÀ CHĂM VỢ, CHĂM CON
107 CHƯƠNG 107: NGHÉN MÙI THỊT CỦA ANH
108 CHƯƠNG 108: BIỆT THỰ NÀY LÀ CỦA TAO!
109 CHƯƠNG 109: SỮA PHA NƯỚC BỒN CẦU
110 CHƯƠNG 110: CHƠI XỎ PHƯƠNG CHU TÂM
111 CHƯƠNG 111: ANH VÀ HUỆ PHI ĐÃ TỪNG CÓ CON?
112 CHƯƠNG 112: DÁM CHO VỢ TÔI UỐNG NƯỚC BỒN CẦU À?
113 CHƯƠNG 113: GIỌT NƯỚC MẮT CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
114 CHƯƠNG 114: CHÚNG MÀY CHẾT HẾT ĐI!
115 CHƯƠNG 115: TẠI SAO MẸ CÓ THỂ ĐỘC ÁC TỚI NHƯ VẬY?
116 CHƯƠNG 116: CHÀO EM! CHÚNG TA LẠI GẶP NHAU!
117 CHƯƠNG 117: ĐẾN ĐỖ GIA NHẬN CON
118 CHƯƠNG 118: GIAN DỐI KHI LÀM XÉT NGHIỆM
119 CHƯƠNG 119: DẪN BẠN TRAI VỀ RA MẮT
120 CHƯƠNG 120: BỨC THƯ TỪ NGƯỜI CHẾT
121 CHƯƠNG 121: BÓNG MA ĐÒI MẠNG
122 CHƯƠNG 122: VÉN MÀN SỰ THẬT
123 CHƯƠNG 123: ĐỨA CON HƯ HỎNG
124 CHƯƠNG 124: HOÁN DA ĐỔI THỊT, GIẾT NGƯỜI DIỆT KHẨU
125 CHƯƠNG 125: DÙ TRỜI ĐẤT CÓ SẬP, ANH VẪN LUÔN Ở ĐÂY!
126 CHƯƠNG 126: KHAI QUẬT QUAN TÀI
127 CHƯƠNG 127: TÔI LUÔN NÓI CẦN CÔ ẤY, NHƯNG TÔI CHƯA CHỨNG MINH ĐƯỢC ĐIỀU ĐÓ
128 CHƯƠNG 128: TẬN CÙNG MÁU LẠNH CỦA NGHIỆP BÁO
129 CHƯƠNG 129: KIẾN TRƯƠNG, EM YÊU ANH!
130 CHƯƠNG 130: BÌNH YÊN CỦA EM
131 CHƯƠNG 131: DẠI DỘT NGHE LỤC NGHỊ PHÀM XUI DẠI
132 CHƯƠNG 132: ÔNG TRỜI ƠI, TÔI LẤY ĐƯỢC VỢ RỒI!
133 CHƯƠNG 133: CẢM ƠN EM VÌ ĐÃ YÊU ANH (END)
134 CHƯƠNG 134: ÔNG BỐ BỈM SỮA SIÊU CẤP ĐÁNG YÊU (NGOẠI TRUYỆN 1)
135 CHƯƠNG 135: CÙNG EM NẮM TAY TỚI ĐẦU BẠC RĂNG LONG (NGOẠI TRUYỆN 2)
136 CHƯƠNG 136: LỜI CẢM ƠN CHÂN THÀNH!
137 Chương 137: Hệ liệt Tù Nhân Xinh Đẹp Của Thượng Tướng
Chapter

Updated 137 Episodes

1
CHƯƠNG 01: BA NĂM TÙ GIAM
2
CHƯƠNG 02: ÂM MƯU KHÔNG THỂ NGỜ
3
CHƯƠNG 03: CƠN ÁC MỘNG
4
CHƯƠNG 04: KHÔNG CẦN DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ
5
CHƯƠNG 05: BỘ MẶT GIẢ TẠO
6
CHƯƠNG 06: NGƯỜI LẠ KHÔNG MỜI
7
CHƯƠNG 07: QUỲ TÔI MỘT LẠY
8
CHƯƠNG 08: THẬT ĐÁNG THƯƠNG!
9
CHƯƠNG 09: THUỐC TRÁNH THAI KHẨN CẤP
10
CHƯƠNG 10: HỦY VAI NỮ CHÍNH
11
CHƯƠNG 11: TO GAN CHỬI BẬY
12
CHƯƠNG 12: CHẬC... CÔ GIỎI LẮM!
13
CHƯƠNG 13: LUCKY MẤT TÍCH
14
CHƯƠNG 14: DỤ DỖ ĐẾN PHÒNG NGỦ
15
CHƯƠNG 15: TÔI HỨA CHỈ ÔM THÔI
16
CHƯƠNG 16: LÉN LÚT BÔI THUỐC
17
CHƯƠNG 17: QUẢNG TRƯỜNG CHUNG NIỆM SƠ
18
CHƯƠNG 18: QUÂN BINH LÀM CÀN
19
CHƯƠNG 19: LOẠI NGƯỜI NHƯ ANH KHÔNG XỨNG ĐÁNG LÀM THIẾU TƯỚNG
20
CHƯƠNG 20: ÉP QUỲ TRÊN MỘ
21
CHƯƠNG 21: CƯỠNG ĐOẠT TRÊN XE
22
CHƯƠNG 22: GÃ KHỐN NÀY!
23
CHƯƠNG 23: TÔI GIẾT CHẾT ANH
24
CHƯƠNG 24: SỰ TÀN ĐỘC CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
25
CHƯƠNG 25: TIN TỨC CHẤN ĐỘNG TỪ QUÊ NHÀ
26
CHƯƠNG 26: ĐÓN CÔ VỀ
27
CHƯƠNG 27: ƯM... TÔI MUỐN CÔ!
28
CHƯƠNG 28: ÂN ÁI HOAN LẠC
29
CHƯƠNG 29: CÔNG KÍCH ĐỈNH ĐIỂM
30
CHƯƠNG 30: ÉP KÝ GIẤY BÁN THÂN
31
CHƯƠNG 31: LẦN SAU CÒN DÁM KHÔNG?
32
CHƯƠNG 32: ĐỪNG LÀM TÔI CÁU
33
CHƯƠNG 33: CHỈ LÀ ĐỒ CHƠI, CHƠI CHÁN THÌ VỨT
34
CHƯƠNG 34: NÉM VÀO TRONG RỪNG SÂU
35
CHƯƠNG 35: TỪ CHỨC
36
CHƯƠNG 36: TRÙNG HỢP QUÁ NHỈ?
37
CHƯƠNG 37: ĐỀ NGHỊ KẾT HÔN
38
CHƯƠNG 38: MIỄN LÀ ANH ĐAU KHỔ
39
CHƯƠNG 39: DỄ GÌ DẮT MŨI
40
CHƯƠNG 40: NỤ HÔN KHẲNG ĐỊNH CHỦ QUYỀN
41
CHƯƠNG 41: EM CHẾT, TÔI CHẾT CÙNG EM!
42
CHƯƠNG 42: ĐỀU LÀ CỦA EM TẤT
43
CHƯƠNG 43: SAO NAY EM NGOAN THẾ?
44
CHƯƠNG 44: CHÁY NHÀ BẾP
45
CHƯƠNG 45: ÂM MƯU CỦA PHƯƠNG CHU TÂM
46
CHƯƠNG 46: NGOAN! KẺ NÀO TO GAN DÁM BẮT NẠT EM?
47
CHƯƠNG 47: KHÔNG TIN ANH NỮA
48
CHƯƠNG 48: TRA TẤN TRONG PHÒNG MẬT THẤT
49
CHƯƠNG 49: MANG THAI CON CỦA TÔI
50
CHƯƠNG 50: XU HƯỚNG SM
51
CHƯƠNG 51: ĐỪNG HÒNG XIN THA THỨ
52
CHƯƠNG 52: BẪY TRONG BẪY
53
CHƯƠNG 53: MÊ LOẠN TÌNH ÁI
54
CHƯƠNG 54: YÊU ĐẾN THỔ HUYẾT
55
CHƯƠNG 55: CON DÂU NHÀ HỌ HOẮC
56
CHƯƠNG 56: BỘ MẶT THẬT CỦA TÚC KỲ?
57
CHƯƠNG 57: SỰ THẬT LỒNG TRONG SỰ THẬT
58
CHƯƠNG 58: GỬI NHỜ NÒNG NỌC
59
CHƯƠNG 59: HÔN ANH ĐI!
60
CHƯƠNG 60: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 1)
61
CHƯƠNG 61: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 2)
62
CHƯƠNG 62: ĐỨT LÌA CÁNH TAY (Phần 3)
63
CHƯƠNG 63: CHẾT CẢ LŨ
64
CHƯƠNG 64: ANH ĐẾN ĐỂ BÙ ĐẮP CHO EM
65
CHƯƠNG 65: UYÊN ƯƠNG MỆNH KHỔ
66
CHƯƠNG 66: GHÉP THẬN CỦA CHÁU GÁI
67
CHƯƠNG 67: ĐẸP HƠN CẢ CON GÁI
68
CHƯƠNG 68: HOẮC KIẾN TRƯƠNG LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA TÔI!
69
CHƯƠNG 69: KHÔNG SAY KHÔNG VỀ
70
CHƯƠNG 70: MÀY CHẾT VỚI BÀ
71
CHƯƠNG 71: RÚT SẠCH MÓNG TAY
72
CHƯƠNG 72: CÚT RA BÊN NGOÀI
73
CHƯƠNG 73: SỰ XUẤT HIỆN CỦA MỘT NHÂN VẬT ĐẶC BIỆT
74
CHƯƠNG 74: CỞI ĐỒ RA, TÔI SẼ ĂN SẠCH ANH!
75
CHƯƠNG 75: NHỮNG NGÓN TAY CÀN RỠ HƯ HỎNG
76
CHƯƠNG 76: HOẮC KIẾN TRƯƠNG - LỤC NGHỊ PHÀM, CẶP BÀI TRÙ TOÀN MỸ
77
CHƯƠNG 77: DẤU HIỆU MANG THAI
78
CHƯƠNG 78: CON À, CHÚNG TA KHÔNG CẦN MỘT NGƯỜI CHA TỒI TỆ!
79
CHƯƠNG 79: CÚT!
80
CHƯƠNG 80: BẼ MẶT TRƯỚC ĐÁM ĐÔNG
81
CHƯƠNG 81: NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG SỢ VỢ
82
CHƯƠNG 82: CƯỠNG HIẾP TẬP THỂ
83
CHƯƠNG 83: BÉ YÊU CỦA TÔI! EM ĐẸP QUÁ!
84
CHƯƠNG 84: PHỤ NỮ MANG THAI THƯỜNG HAY GIẬN DỖI
85
CHƯƠNG 85: TÚC KỲ GẶP NẠN
86
CHƯƠNG 86: KHẮP NGƯỜI ĐỀU LÀ VẾT ROI ĐÁNH
87
CHƯƠNG 87: HOẮC KIẾN TRƯƠNG NỔI GIẬN
88
CHƯƠNG 88: CẮN NÁT NGÓN TAY
89
CHƯƠNG 89: VAN XIN THƯỢNG TƯỚNG THA MẠNG!
90
CHƯƠNG 90: CÔNG KHAI QUYẾN RŨ NGƯỜI TÌNH CỦA LIONA
91
CHƯƠNG 91: VẶN GÃY MŨI LIONA
92
CHƯƠNG 92: NỖI SỢ HÃI CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
93
CHƯƠNG 93: CẢNH TƯỢNG KINH HOÀNG
94
CHƯƠNG 94: MẸ CON MÌNH KHÔNG TRỤ ĐƯỢC NỮA
95
CHƯƠNG 95: TÔI LÀM BỐ RỒI SAO?
96
CHƯƠNG 96: TÚC KỲ, THÀNH PHỐ NÀY ĐÃ CÓ ANH CHỐNG ĐỠ!
97
CHƯƠNG 97: THỨ ĐÀN ÔNG HÈN NHÁT
98
CHƯƠNG 98: DÙNG THÂN XÁC BÁO ƠN KHÔNG?
99
CHƯƠNG 99: LỜI MỜI GỌI CỦA TRÙM MAFIA
100
CHƯƠNG 100: KIẾN TRƯƠNG, EM Ở ĐÂY!
101
CHƯƠNG 101: MỔ XÁC CHẾT LẤY USB
102
CHƯƠNG 102: LÀ EM PHẢI KHÔNG?
103
CHƯƠNG 103: GÃ ĐÀN ÔNG TỒI NÀY, EM THÈM ANH RỒI!
104
CHƯƠNG 104: CÁI TAY CỦA ANH RẤT HƯ
105
CHƯƠNG 105: KẾT HÔN VỚI ANH, EM DÁM TỪ CHỐI!
106
CHƯƠNG 106: VỀ NHÀ CHĂM VỢ, CHĂM CON
107
CHƯƠNG 107: NGHÉN MÙI THỊT CỦA ANH
108
CHƯƠNG 108: BIỆT THỰ NÀY LÀ CỦA TAO!
109
CHƯƠNG 109: SỮA PHA NƯỚC BỒN CẦU
110
CHƯƠNG 110: CHƠI XỎ PHƯƠNG CHU TÂM
111
CHƯƠNG 111: ANH VÀ HUỆ PHI ĐÃ TỪNG CÓ CON?
112
CHƯƠNG 112: DÁM CHO VỢ TÔI UỐNG NƯỚC BỒN CẦU À?
113
CHƯƠNG 113: GIỌT NƯỚC MẮT CỦA HOẮC KIẾN TRƯƠNG
114
CHƯƠNG 114: CHÚNG MÀY CHẾT HẾT ĐI!
115
CHƯƠNG 115: TẠI SAO MẸ CÓ THỂ ĐỘC ÁC TỚI NHƯ VẬY?
116
CHƯƠNG 116: CHÀO EM! CHÚNG TA LẠI GẶP NHAU!
117
CHƯƠNG 117: ĐẾN ĐỖ GIA NHẬN CON
118
CHƯƠNG 118: GIAN DỐI KHI LÀM XÉT NGHIỆM
119
CHƯƠNG 119: DẪN BẠN TRAI VỀ RA MẮT
120
CHƯƠNG 120: BỨC THƯ TỪ NGƯỜI CHẾT
121
CHƯƠNG 121: BÓNG MA ĐÒI MẠNG
122
CHƯƠNG 122: VÉN MÀN SỰ THẬT
123
CHƯƠNG 123: ĐỨA CON HƯ HỎNG
124
CHƯƠNG 124: HOÁN DA ĐỔI THỊT, GIẾT NGƯỜI DIỆT KHẨU
125
CHƯƠNG 125: DÙ TRỜI ĐẤT CÓ SẬP, ANH VẪN LUÔN Ở ĐÂY!
126
CHƯƠNG 126: KHAI QUẬT QUAN TÀI
127
CHƯƠNG 127: TÔI LUÔN NÓI CẦN CÔ ẤY, NHƯNG TÔI CHƯA CHỨNG MINH ĐƯỢC ĐIỀU ĐÓ
128
CHƯƠNG 128: TẬN CÙNG MÁU LẠNH CỦA NGHIỆP BÁO
129
CHƯƠNG 129: KIẾN TRƯƠNG, EM YÊU ANH!
130
CHƯƠNG 130: BÌNH YÊN CỦA EM
131
CHƯƠNG 131: DẠI DỘT NGHE LỤC NGHỊ PHÀM XUI DẠI
132
CHƯƠNG 132: ÔNG TRỜI ƠI, TÔI LẤY ĐƯỢC VỢ RỒI!
133
CHƯƠNG 133: CẢM ƠN EM VÌ ĐÃ YÊU ANH (END)
134
CHƯƠNG 134: ÔNG BỐ BỈM SỮA SIÊU CẤP ĐÁNG YÊU (NGOẠI TRUYỆN 1)
135
CHƯƠNG 135: CÙNG EM NẮM TAY TỚI ĐẦU BẠC RĂNG LONG (NGOẠI TRUYỆN 2)
136
CHƯƠNG 136: LỜI CẢM ƠN CHÂN THÀNH!
137
Chương 137: Hệ liệt Tù Nhân Xinh Đẹp Của Thượng Tướng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play