Thân thế

Ngôn Trạch giơ hai tay ra nhìn, khi hắn thấy bàn tay trắng nõn không một vết chai thì nghi hoặc. Bàn tay đầy vết chai của hắn đi đâu rồi?

Làm sao tay hắn có thể trắng nõn không tỳ vết như vậy được. Hơn nữa cánh tay trái của hắn đã bị chính tay phải của hắn chém đứt.

Ngôn Tranh kích động muốn nhìn mặt mình, có phải hay không gương mặt này cũng không phải là của hắn. Hắn vội vàng xuống giường và chạy vào phòng vệ sinh tìm kiếm chiếc gương.

_ Làm sao có thể?

Ngôn Trạch ngạc nhiên người nhìn gương mặt xa lạ hiện lên trong gương. Đây đâu phải là hắn. Hắn trợn mắt một cái, người trong gương cũng trợn tròn hai con mắt. Hắn kéo má, người trong gương cũng kéo má.

Ý thức được có chuyện gì đó không thẻ dùng khoa học để lý giải chuyện đang xảy ra đối với mình, Ngôn Trạch có chút kích động cùng căng thẳng không thôi.

Hắn vẫn còn nhớ rõ bản thân bị trói, bị chặt đứt chân, bị tang thi cấp sáu móc tim nhai sống. Rõ ràng bản thân đã chết nhưng tại sao khi mở mắt ra hắn lại xuất hiện ở đây và ở trong thân thể xa lạ này.

_ Chuyện này là sao? - Ngôn Trạch hạ nắp bồn cầu xuống sau đó lẳng lặng ngồi lên đó. Hai tay ôm mặt trầm tư. Tại sao hắn lại ở đây? Hay tất cả chỉ là giấc mơ? Nhưng nếu là giấc mơ tại sao lại chân thực đến như vậy.

Đến cả cái bóng đang ngồi trên bồn cầu phản chiếu dưới sàn cũng chân thực tới như thế.

Đột nhiên một cơn đau tập kích trong não bộ. Ngôn Trạch ôm đầu đang nhói lên như bị kim đâm rên rỉ không thành tiếng.

Chỉ thấy cậu thanh niên đang ôm đầu chợt đổ rầm một cái xuống sàn nhà vệ sinh, ngất đi. Đau đớn đột ngột ập tới khiến hắn không kịp trở tay, ngay cả địa điểm để ngất đi cũng không cho hắn chọn.

Nếu được chọn hắn sẽ không lựa chọn ngất ở nhà vệ sinh. Nếu như ai nhìn thấy tư thế nằm sấp auto die thì tưởng hắn chết rồi gọi bác sĩ thì thật sự khó đỡ.

Cũng may là sàn nhà sạch sẽ nếu như nó dơ ráy tui cũng không dám cho thụ nhà tui ngất ở trong đó.

****

Hai tiếng sau, người đang bất tỉnh trong phòng vệ sinh tự nhiên lồm cồm bò dậy. Lúc cậu ta đứng được rồi người còn hơi lảo đảo đứng không được vững lắm. Cậu ta còn mắng ra miệng một tiếng "shit" thô tục.

Ngôn Trạch liếc nhìn gương mặt trong gương. Hắn mở van nước, cúi đầu và vốc nước lên rửa mặt hòng rửa sạch hết những nghi hoặc trong đầu.

" Sầm "

Tiếng cửa phòng vệ sinh đóng lại thật vang dội. Ngôn Trạch ngồi thụp xuống giường. Lúc này hắn đã hiểu chuyện gì đang diễn ra với hắn.

Trước đó hắn còn đang lo lắng không biết bản thân đang ở đâu thì sau khi ngất đi, mọi kí ức của nguyên chủ ùa về. Vừa hay, trí nhớ của nguyên chủ đã giúp hắn biết được điều này.

Sau khi hắn chết thì đã trùng sinh vào thân xác của cậu nhóc này. Nói ra cũng buồn thay cho cậu ta. Chỉ vì bị hoa khôi từ chối tình cảm mà quá đau lòng, sau khi trở về nhà thì tuyệt thực ba ngày, ba ngày sau cậu ta chính thức đi đời nhà ma.

Trùng hợp thay là hắn lại nhập vào thân thể của cậu ta. Cũng may hắn nhập sớm nếu trùng sinh muộn thì hắn sẽ nhập vào thi thể hư thối với đống giòi bọ mất. Chỉ cần tưởng tượng tới thôi hắn đã cảm thấy không ổn.

Cậu ta trùng họ Ngôn với hắn nhưng tên lại là Tranh, năm nay 21 tuổi, hiện tại đang học đại học năm ba ở trường Đại học XX.

Ngôn Tranh vẫn còn đi học nhưng hắn không lo, ba ngày nữa tận thế tới rồi mọi hoạt động đều phải ngừng lại. Trong đó có nhà trường cũng phải lo đóng cửa sớm.

Thân thế của nguyên chủ thì khá phức tạp. Cha cậu ta là đại gia với thân thế khá khủng, thật ra thì cậu ta là con riêng của chủ tịch Tập đoàn Hồng Quang lớn thứ nhất cả nước.

Trong trí nhớ của chủ thể thì có vẻ như cậu ta không hề muốn gặp người cha trên danh nghĩa này. Từ bé tới lớn hai cha con bọn họ cũng chưa từng gặp mặt nhau. Vậy nên Ngôn Trạch lại đỡ được một việc.

Hiện tại hắn cần nhất chính là thân phận không có thân nhân. Nếu một ngày nào đó ở trước mặt người thân của cậu ta hắn thuận tay chém vài đường cơ bản vào tang thi.

Bọn họ nhất định sẽ nghi ngờ hắn. Tốt nhất là đừng ai quen cậu ta bởi vì hắn rất ngại giao tiếp với bọn họ. Hơn nữa hắn không muốn tự tìm lấy phiền phức nếu như họ nhận ra hắn không phải họ.

Mẹ cậu ta vừa mất hai năm trước, trước khi mất có đưa cho cậu ta một chiếc vòng tay bằng bạc.

Hắn cố nhớ lại, khi ấy mẹ cậu ta trịnh trọng mà trao chiếc vòng cho cậu ta. Bà ta nói cái gì mà đây là vòng tay tổ truyền cha ông để lại. Kêu cậu ta cất giữ cẩn thận, mai này đưa cho vợ cậu coi như là quà cho con dâu.

Ngôn Trạch bất đắc vỗ trán vài cái, ánh mắt hắn lạnh nhạt liếc nhìn vòng tay bạc có khắc hình rồng uốn lượn trên tay. Mẹ cậu ta dặn là phải giữ cẩn thận vậy mà tên nhóc này lại đeo trên tay. Cậu ta không sợ mất sao?

Ngôn Trạch hiếu kỳ đưa tay lên ngắm nhìn. Hiển nhiên là một con rồng bạc đang ngậm long châu. Hình như còn khắc cả sừng nữa, trông sống động như thật.

Hắn sờ lên chiếc sừng bé nhỏ không ngờ lại bị nó rạch một đường trên ngón trỏ. Máu nhanh chóng chảy ra và rơi xuống viên long châu. Ngôn Trạch không để ý, lúc này hắn đang loay hoay tìm băng keo cá nhân để dán vết thương.

_ Cậu ta không sợ đeo vào rồi bị cứa chảy máu ư? Thật là xui xẻo! Ngày đầu tiên nhập vào thân thể cậu ta không phải ngất thì cũng chảy máu. Đây là cái tình huống chó má gì chứ? - Hắn vừa tìm kiếm vừa lẩm bẩm oán trách.

Tìm một hồi Ngôn Trạch vẫn không thấy đồ ở đâu. Nhìn lại thì ngón tay hắn đã không còn chảy máu, hắn liền ngưng tìm.

Hắn lững thững đi đến bên chiếc bàn duy nhất trong phòng. Nó ở rất gần cửa sổ, Ngôn Trạch tiện tay kéo rèm hai bên cửa sổ lên. Căn phòng bỗng nhiên bừng sáng. Người đứng bên cạnh cửa sổ lập tức phóng tầm mắt ra xa để nhìn khung cảnh bên ngoài.

Nhìn giao thông tấp nập, người đến người đi còn có mấy người công nhân đang bận rộn xây nhà, hắn tham lam ngắm nhìn bọn họ bận rộn.

Chỉ mấy ngày nữa thôi khung cảnh này sẽ không còn nữa. Thật may mắn khi hắn còn còn có thể chứng kiến một màn yên bình trước tận thế như thế này.

Trên bàn có một chậu hoa lan tím đang nở hoa. Ngôn Trạch tiện tay bứt một cánh hoa cho vào miệng, nhai nhai nghiền ngẫm. Vị khá lạ lẫm nhưng vẫn dễ ăn hơn mấy thứ sau tận thế.

Đúng lúc này Ngôn Trạch có chút chóng mặt, hắn chống tay xuống bàn ổn định lại thân thể .

" Ọt! Ọt! "

Cùng lúc đó bụng hắn liên tục vang lên tiếng kháng nghị. Đừng hiểu nhầm, đây là hắn đang đói đấy. Hắn cũng là vạn bất đắc dĩ a.

Ngày đầu tiên tới đây lại còn phải chịu cảnh thân thể đói meo ba ngày trời. Hắn có cảm giác bụng đã dán vào lưng luôn rồi.

Kể từ khi tận thế tới thức ăn đều trở nên khan hiếm, ngay cả nước, thuốc cũng trở nên quý giá.

Không những thế mà ngay cả thực vật cũng biến dị, không qua xử lý không thể ăn. Trải qua quy trình xử lý lọc chất độc thì mùi vị cũng bị biến đổi, chúng không còn lưu lại mùi vị ban đầu của nó nữa.

Những ngày hắn sống ở tận thế thật khổ sở. Đã lâu rồi hắn không được ăn một bữa ăn hoàn chỉnh. Ngôn Trạch nghĩ hắn phải tìm thứ gì lót dạ mới ổn nếu không hắn sẽ ngất đi vì đói.

Hắn mon men ra chiếc tủ lạnh mi ni trong phòng bếp. Ánh mắt tràn đầy vui vẻ mở nó ra với mong muốn có thứ ngon ngon để nhét dạ dày. Nhưng kết quả thật sự khiến hắn thất vọng.

Rau, củ, quả không thối thì cũng bị ung. Cũng may còn hộp sữa bò hắn vui vẻ cầm ra, chiếc hộp rất nhẹ, thì ra là hộp sữa không.

Hắn buồn bực đứng dậy, ánh mắt liếc xung quanh thì phát hiện ra phích cắm của tủ lạnh đang nằm trỏng trơ dưới sàn.

Trời ạ! Cậu ta tuyệt thực còn không quên kéo theo tủ lạnh tuyệt điện nữa. Phen này lại hành hạ hắn. Hắn vò đầu, bứt tóc rầu rĩ không nói nên lời.

" Rung! Rung! Rung!..... "

Ngôn Trạch sầu não lê thân đi tìm kiếm vật phát ra tiếng rung. Thì ra là di động của cậu ta. Trên đó có một dãy số, cậu ta không lưu tên nên hắn cũng không rõ là ai gọi tới. Thế nhưng hắn vẫn bắt máy.

_ Alo! Tôi nghe đây.

Bên kia lập tức truyền tới một giọng nữ trong trẻo:

_ Alo! Là em Ngôn Tranh đúng không?

Người này tìm nguyên chủ, Ngôn Trạch bình tĩnh đáp :

_ Đúng! Là tôi.

Đầu bên kia nhẹ nhàng hỏi:

_ Đã ba ngày trò không đi học rồi. Trò muốn nghỉ thêm bao lâu nữa?

Ngôn Trạch trong đầu chợt loé. Giọng nói này rất quen, trong trí nhớ thì cô ta chính là cô chủ nhiệm Tăng Hà. Vừa hay, hắn đang muốn xin nghỉ.

_ Là thế này cô giáo ạ! Mấy ngày nay em đang ở quê, quê nhà có chút việc bận nên không đến trường được. Cô giáo thông cảm!

Cô giáo bên kia hình như có chút tức giận, giọng điệu trở nên nghiêm khắc nói với hắn.

_ Em về quê? Em nghỉ cũng không thông báo tiếng nào mà đã nghỉ liền tù tì bốn hôm. Đây là trường học không phải là cái chợ em hiểu không?

Ngôn Trạch cau mày, hắn kiên nhẫn đáp:

_ Được! Được! Em biết rồi! Cô cho em xin nghỉ thêm ba hôm nữa. Khi nào xong việc em sẽ quay trở lại học hành. Chào cô!

Dứt lời Ngôn Trạch liền cúp máy. Hắn không có kiên nhẫn nghe người khác nói chuyện, đặc biệt là phụ nữ.

Trước đây Nghênh Tuyết có nói gì hắn cũng không để ý nhưng giờ hắn chợt nhớ ra cô ta luôn cau mày khi nói chuyện với hắn. Ngôn Trạch ảo não lắc đầu, hắn không suy nghĩ gì về cô ta nữa.

Ngôn Trạch lục lọi khắp căn phòng hòng tìm kiếm thứ có thể ăn được. Cuối cùng hắn tìm được hai gói mì trong ba lô, còn có chứng minh thư, thẻ ngân hàng. Hai thứ kia hắn trực tiếp bỏ qua.

Hắn phi vào bếp bắc ga nấu mì. Cũng may vẫn còn ga và nước khoáng. Rất nhanh nước sôi, mì chín. Mùi mì tôm lan toả khắp căn phòng, thứ này ăn lót dạ cũng rất tốt, ở tận thế hắn muốn ăn cũng không có mà ăn.

Hưng phấn bưng bát mỳ ra chiếc bàn ở cửa sổ. Ngôn Trạch ngồi xuống, từ từ lùa mì vào miệng, nhai rất chậm, vẻ mặt hắn giống như đang thưởng thức mỹ vị vậy mặc dù đó chỉ là mỳ tôm.

Nếu như hắn thức tỉnh dị năng không gian thì tốt rồi. Hắn sẽ dự trữ thật nhiều, thật nhiều đồ ăn thức uống. Không cần phải lo không có đồ ăn. Có một không gian đựng thức ăn, thức uống tốt không còn gì bằng. Đột nhiên trước mắt Ngôn Trạch lại tối sầm.

_ Trời địu!

Hắn sợ mặt mình sẽ úp vào bát mỳ nên trước khi hoàn toàn mất đi ý thức hắn đã vội vàng ôm lấy bát mỳ vào ngực. Trong phòng vang lên câu chửi tục vừa rồi nhưng người và bát mỳ đã không thấy đâu nữa.

Ngôn Trạch mờ mịt mở mắt ra, hắn sững sờ nhìn khung cảnh trước mắt.

Hiện lên trước mắt hắn là một bầu trời trong xanh, mây trắng. Một căn nhà nhỏ xập xệ nhưng vẫn chưa đổ. Không biết nó duy trì được như vậy bằng cách nào mà vẫn chưa bị đổ nát.

Trong đây còn có một khu vườn với bốn luống rau đã héo. Hắn tiến lại gần nhìn thì phát hiện ra chúng bị già mà héo. Hẳn là không ai thu hái nên chúng mới chết già như vậy chăng.

Ngôn Trạch còn phát hiện trong này còn có một dòng suối nhỏ màu xanh biếc khá đẹp mắt. Suối rất trong, thậm chí thấy được đáy suối.

Hắn nhìn thấy mấy con cá to, nhỏ đang vui vẻ bơi dưới đó mà cảm khái không thôi. Sự thật là đã lâu rồi hắn không được nhìn thấy mấy con cá xinh đẹp hoàn chỉnh và nguyên dạng như vậy.

Bên bờ suối nhỏ có vài cục đá nhẵn, hình thù kỳ quái. Đặc biệt hơn cả là có một khúc gỗ trầm hương nằm bên cạnh chúng, cho dù cây đã chết khô nhưng hắn vẫn ngửi thấy được mùi hương của nó thoang thoảng trong không khí.

Cả không gian giống như một bức tiên cảnh vậy. Không biết có phải do Ngôn Trạch quá mẫn cảm hay không mà hắn luôn cảm giác được không khí xung quanh có thứ gì đó đang lưu động rất dồi dào.

Hot

Comments

Bột Sắn Nhỏ

Bột Sắn Nhỏ

Quen không? Rất quen :)))

2022-08-28

1

Bột Sắn Nhỏ

Bột Sắn Nhỏ

Má, cho cười nửa năm được không 😂😂?

2022-08-28

0

Độc tô cô nương~

Độc tô cô nương~

Tác giả đâu lòi ra đây
Tuôi đọc lại từ đầu cho nhớ cốt truyện chứ chờ mi thì khi nào ra chapp mới 🙄

2022-07-07

0

Toàn bộ
Chapter
1 Hiểm cảnh
2 Tang thi cấp sáu
3 Thân thế
4 Không gian
5 Đao
6 Cắt tóc
7 Phục vụ chu đáo
8 Bị cướp
9 Đánh nhau
10 Trước khi tận thế tới hắn từng vào đồn
11 Anh hùng bắt cướp
12 Vật phẩm biến mất
13 Thối
14 Hắn cướp nhưng không phải bây giờ
15 Mua hạt giống
16 Chào hàng nhiệt tình
17 Người quen
18 Drama hào môn
19 Gieo trồng
20 Ngày tận thế
21 Dấu hiệu
22 Hắn lại ngất đi
23 Thức tỉnh
24 Dì Hướng biến thành tang thi
25 Đứa trẻ
26 Hắn có chút mềm lòng
27 Tiểu Lương Tâm
28 Ba ba
29 Tẩy rửa
30 Chuẩn bị vơ vét của cải
31 Cướp this cướp that
32 Đứa trẻ thông minh
33 Husky
34 Dị năng hoả hệ
35 Hỗn loạn câu dẫn
36 Đuối nước
37 Linh tính
38 Lẩu chó
39 Thì ra là được cá cứu
40 Cuối cùng lại bị cạo trọc
41 Cà chua ngọt
42 Nguy hiểm
43 Thoát chết trong gang tấc
44 Người đó không đơn giản nhưng không phải nam chính đâu
45 Gã thật vô lý
46 Khi ta gặp cướp nhưng vẫn bình tĩnh đối diện với cướp
47 Vẻ bề ngoài quan trọng bằng nội tâm hay không
48 Chế nhạo
49 Có gan ăn đạn
50 Khi con trai dỗi
51 Tang thi
52 Cột chặt tay của nhau
53 Phong Thanh
54 Tinh hạch
55 Bị bao vây
56 Mỹ nữ ôm ấp
57 Tự sát đi
58 Ngôn Tranh bạo lực
59 Phản đối vô dụng
60 Lộ
61 Gặp quỷ rồi!
62 Ôi mẹ ơi
63 Cháy
64 Thông báo
65 Đói
66 Hấp tấp
67 Dây gai tấn công
68 Cứu người
69 Ngôn Tranh gặp nguy hiểm
70 Giọng điệu kỳ quái
71 Bị đánh bật gốc
72 Tin dữ
73 Tiểu Tâm sắp bị hút máu
74 Là ngươi
75 Cá Viên sắp chết
76 Cố Hàn
77 Y là Cố Hàn
78 Chôn chó
79 Chôn người
80 Mục đích tới thị trấn Bình
81 Bom hẹn giờ
82 Dị năng
83 Sự cố gì?
84 Hết xăng là xe hết đát
85 Thám thính
86 Thẩm Đường là ai?
87 Thẩm Đường là anh trai của Thẩm Thanh Quân
88 Vòng vo
89 Lộ rồi
90 Rắc rối
91 Giận
92 Gặp lại nhau vốn có điều muốn nói
93 Tát
94 Trọn vẹn yêu thương
95 Cậu nhóc đáo để
96 Xung đột
97 Đánh nhau
98 Phong Thanh mạnh mẽ
99 Công khai
100 Bất an
101 Online
102 Con đường phía trước
103 Động vật
104 Biến dị
105 Liều mạng
106 Hồ ly giảo hoạt
107 Tiếng sủa quen tai
Chapter

Updated 107 Episodes

1
Hiểm cảnh
2
Tang thi cấp sáu
3
Thân thế
4
Không gian
5
Đao
6
Cắt tóc
7
Phục vụ chu đáo
8
Bị cướp
9
Đánh nhau
10
Trước khi tận thế tới hắn từng vào đồn
11
Anh hùng bắt cướp
12
Vật phẩm biến mất
13
Thối
14
Hắn cướp nhưng không phải bây giờ
15
Mua hạt giống
16
Chào hàng nhiệt tình
17
Người quen
18
Drama hào môn
19
Gieo trồng
20
Ngày tận thế
21
Dấu hiệu
22
Hắn lại ngất đi
23
Thức tỉnh
24
Dì Hướng biến thành tang thi
25
Đứa trẻ
26
Hắn có chút mềm lòng
27
Tiểu Lương Tâm
28
Ba ba
29
Tẩy rửa
30
Chuẩn bị vơ vét của cải
31
Cướp this cướp that
32
Đứa trẻ thông minh
33
Husky
34
Dị năng hoả hệ
35
Hỗn loạn câu dẫn
36
Đuối nước
37
Linh tính
38
Lẩu chó
39
Thì ra là được cá cứu
40
Cuối cùng lại bị cạo trọc
41
Cà chua ngọt
42
Nguy hiểm
43
Thoát chết trong gang tấc
44
Người đó không đơn giản nhưng không phải nam chính đâu
45
Gã thật vô lý
46
Khi ta gặp cướp nhưng vẫn bình tĩnh đối diện với cướp
47
Vẻ bề ngoài quan trọng bằng nội tâm hay không
48
Chế nhạo
49
Có gan ăn đạn
50
Khi con trai dỗi
51
Tang thi
52
Cột chặt tay của nhau
53
Phong Thanh
54
Tinh hạch
55
Bị bao vây
56
Mỹ nữ ôm ấp
57
Tự sát đi
58
Ngôn Tranh bạo lực
59
Phản đối vô dụng
60
Lộ
61
Gặp quỷ rồi!
62
Ôi mẹ ơi
63
Cháy
64
Thông báo
65
Đói
66
Hấp tấp
67
Dây gai tấn công
68
Cứu người
69
Ngôn Tranh gặp nguy hiểm
70
Giọng điệu kỳ quái
71
Bị đánh bật gốc
72
Tin dữ
73
Tiểu Tâm sắp bị hút máu
74
Là ngươi
75
Cá Viên sắp chết
76
Cố Hàn
77
Y là Cố Hàn
78
Chôn chó
79
Chôn người
80
Mục đích tới thị trấn Bình
81
Bom hẹn giờ
82
Dị năng
83
Sự cố gì?
84
Hết xăng là xe hết đát
85
Thám thính
86
Thẩm Đường là ai?
87
Thẩm Đường là anh trai của Thẩm Thanh Quân
88
Vòng vo
89
Lộ rồi
90
Rắc rối
91
Giận
92
Gặp lại nhau vốn có điều muốn nói
93
Tát
94
Trọn vẹn yêu thương
95
Cậu nhóc đáo để
96
Xung đột
97
Đánh nhau
98
Phong Thanh mạnh mẽ
99
Công khai
100
Bất an
101
Online
102
Con đường phía trước
103
Động vật
104
Biến dị
105
Liều mạng
106
Hồ ly giảo hoạt
107
Tiếng sủa quen tai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play