Cuối cùng, thời khắc quan trọng đã đến, tối hôm ấy, Tử Đằng về nhà. Mấy tháng không gặp mà khí chất anh vẫn ngời ngời như vậy. Anh nhìn cô, cô nhìn anh, 2 ánh mắt chạm nhau, Giai Y có chút bối rối :
- Lâu rồi không gặp...
Tử Đằng gật đầu quay đi, anh không dám đối mặt với khuôn mặt nhỏ nhắn e thẹn của cô. Cô cũng biết nói gì... mấy tháng này, cô chỉ tương tư anh, cũng không nghĩ gặp lại sẽ phải nói gì, dù gì 2 đứa cũng lớn rồi, cũng không ngây ngô như trước nữa. Nhưng không sao, cô biết mình phải nói gì và cần làm gì trong buổi lễ hôm nay ! Cô tiến lại đối diện trước anh và nói :
- Anh có muốn cùng em nói chuyện không ? Em có chuyện muốn nói !
Tử Đằng nhìn cô, nay cô rất xinh, xinh đúng cái độ của người con gái mới lớn, tóc búi trái đào, váy trắng tinh bồng bềnh, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng toát lên vẻ đẹp nữ tính của cô. Cô luôn như thế, nhẹ nhàng và hiểu chuyện. Tử Đằng gật đầu.
Cô và anh đứng trước mặt hồ, ánh đèn sáng lớn đã được tắt, chỉ còn lại ánh sáng mơ hồ huyền ảo của đèn trang trí và nến, cô đưa cho anh một bó hồng. Anh nhìn cô, cô cũng nhìn anh. Bất giác cô lại không biết phải làm gì. Tử Đằng giật mình, anh đương nhiên hiểu cô muốn làm gì, anh đã lên tiếng cắt đứt cái không khí gượng gạo này
- Em đây là đang làm gì thế ? Định lôi anh ra tập tỏ tình à ? - Tử Đằng cười nói gượng
Giai Y ngước mắt lên nhìn anh, cô đang nghĩ anh nói thế rốt cuộc là ý gì, anh có hiểu tâm ý của cô không ? Cô còn chưa nói gì mà ? Cô đứng chết chân nhìn anh, cô không biết mình phải nói gì nữa, đầu óc cô trống rỗng. Có lẽ cô hiểu nhưng bản thân cố chấp không muốn tin. Cô rưng rưng :
- Em... Ý anh là ...
Cô cúi mặt, rõ ràng biết đáp án nhưng vẫn muốn rõ ràng một lần. Tử Đằng nhìn cô, anh hiểu bản tính của cô, nếu không cho một lời rõ ràng, có lẽ cô bé sẽ luôn giữ kiên định của bản thân:
- Y Y, em nghĩ bao nhiêu năm nay, anh lại không nhìn ra được tâm ý của em ư ?
Tiếng sét đánh ngang tai, vậy là quá rõ ràng rồi còn gì, rõ ràng anh nhìn thấy được, anh cảm nhận được nhưng anh không tiếp nhận tình cảm của cô, cô còn biết nói gì nữa. Lời từ chối của anh nhẹ nhàng, mà sao đau lòng vậy ? Cô không muốn anh khó xử thêm nữa, cũng không muốn cô khó xử thêm nữa, cô muốn mình bị từ chối nhưng vẫn không mất đi tôn nghiêm
- Em đùa anh thôi. Chứ em thích anh, thích như anh em, bó hồng này em tặng anh, cảm ơn anh đã luôn đối xử tốt với em như người em gái ...
Giai Y rưng rưng cười nói. Tử Đằng nhìn cô đang run, mắt long lanh, mặt đỏ ửng như kìm nén, bỗng nhiên anh ánh lên tia xót xa, đau lòng. Anh xoa đầu cô rồi quay người đi vào nhà. Anh không muốn mình bị động lòng trước khoảnh khắc bất chợt nào đó !
...****************...
8h tối tại bữa tiệc, mọi người đã đến đông đủ, ai cũng quà to, vui mừng chúc mừng cô, nhưng cô lại chẳng thể vui nổi. Chuyện vừa rồi, chỉ cô và anh biết, cũng chẳng ai nhìn ra được tâm trạng của cô lúc này. Bình thường cô sẽ không uống rượu nhưng hôm nay ai chúc cô cũng uống, ai mời cô cũng tiếp. Cô thực sự muốn say để quên đi
Xa xa, Tử Đằng nhìn theo, anh không biết phải làm thế nào để cản cô lại. Anh sợ rằng mình qua đó đỡ giúp thì sợ mình sẽ gieo rắc vào cho cô niềm hi vọng. Anh không muốn như thế. Nhưng con tim anh lại đập rộn ràng trong lồng ngực, anh thực sự muốn đi qua đó dìu cô
- Hắc thiếu gia, cậu có cô em gái xinh đẹp vậy mà giờ tôi mới biết đấy !
Tử Đằng bị một người cắt ngang suy nghĩ, nhăn mặt quay sang nhìn
- Đàm thiếu gia dạo này có nhã hứng để ý đào mai ?
Hoá ra là Đàm Lưỡng, bạn đại học cũng là con của đối tác làm ăn của gia đình anh trong mấy năm nay. Đàm Lưỡng nhìn sang Giai Kì đang chúc rượu xa xa
- Cậu giới thiệu em gái cậu cho tôi, tôi với cậu về chung một nhà gia đình thêm khăng khít chẳng phải tốt hơn sao ?
Tử Đằng nghe thấy Đàm Lưỡng nhắc về Giai Y thì lại có chút khó chịu trong lòng nhưng không muốn thể hiện ra bên ngoài
- Em gái tôi còn nhỏ, đợi mấy năm nữa, lớn rồi, em gái tôi mà chấp nhận cậu thì cậu mang sính lễ qua đây vẫn chưa muộn !
Từ Đằng nhăn mặt nhìn Đàm Lưỡng, ánh mắt có phần xéo sắc. Đàm Lưỡng nhìn theo Giai Y, có lẽ Đàm Lưỡng rung động cái vẻ đẹp kiều diễm nhẹ nhàng của cô chưa từng thấy ai có... Anh cầm li rượu tiến về phía Giai Y
- Tiểu thư có thể cho tôi mời tiểu thư một ly ?
Giai Y ngước mắt nhìn Đàm Lưỡng, cô cầm tạm một ly lên cụng, thì bất ngờ bị giằng lấy bởi một bàn tay khoẻ mạnh
- Xin lỗi, em gái tôi uống đã nhiều !
Updated 32 Episodes
Comments
Phạm Yến Thanh
Tử Đẳng yêu Giai Y có khi còn lâu hơn cô yêu anh -))
2021-06-22
2