Chương 3: Bạch Huyền Nghị

Trước khi ra về, Bạch Nhã Băng đi vào nhà vệ sinh Lục Dĩ Tường thấy thế liền đi theo đứng đợi ở trước cửa cô rửa tay đi ra không hề để ý xem anh như là người vô hình. Lục Dĩ Tường vội kéo tay của Bạch Nhã Băng theo phản xạ cô quay người lại bẻ tay anh ra phía sau khiến cho anh mặt mày nhăn nhó, kêu la:

"Đau! Đau! Đau! Tiểu Băng! Em hãy bỏ tay anh ra trước đi anh đau lắm đó."

Bạch Nhã Băng nheo mắt bẻ mạnh tay của anh ra phía sau hơn, gương mặt nghiêm nghị, lãnh đạm hỏi:

"Anh là ai? Tại sao lại biết tên của tôi còn gọi thân mật như vậy nữa?"

Lục Dĩ Tường ngẩng đầu lên nhìn cô tay còn lại tự chỉ vào mặt của mình nét mặt khó tin khi cô không nhớ mình là ai?

"Tiểu Băng! Em không nhớ anh là ai sao? Chúng ta đã gặp nhau lúc sáng rồi đấy."

"Lúc sáng?" Bạch Nhã Băng cau mày nhớ lại những chuyện lúc sáng cô đã nhớ ra anh chính là người đã va chạm xe với mình bỗng đôi mày của cô càng cau chặt lại hơn nữa.

"Tôi nhớ rồi anh chính là người đã va chạm xe với tôi nhưng mà lúc đó tôi không hề nói cho anh biết tên của tôi. Nói! Tại sao anh lại biết tên của tôi? Anh đã điều tra và biết được những gì rồi?" Bạch Nhã Băng vẫn không buông cánh tay của anh ra gương mặt càng lạnh lẽo hơn, giọng nói có chút lớn tiếng hỏi anh.

"Nếu muốn anh trả lời những câu hỏi đấy của em thì trước tiên em hãy buông cánh tay của anh ra đi." Lục Dĩ Tường bày ra bộ mặt đáng thương nhìn cô.

Bạch Nhã Băng lườm anh rồi buông tay ra anh xoay khớp vai một cái rồi đứng thẳng người trả lời cô:

"Anh không có điều tra em cho dù là anh có muốn điều tra đi chăng nữa thì với thân phận của em thì điều tra cũng vô ích thôi sở dĩ anh biết được tên của em là bởi vì bạn của anh nói cho anh biết."

"Bạn của anh?" Mày của cô vẫn không ngừng nhíu chặt, mặt không đổi sắc suy nghĩ một lúc, cô nhớ ra rồi anh là bạn của Dạ Thành Đông, Tần Đình Danh mà hai người họ là những người đứng đầu trong giới hắc đạo nên biết đến cô cũng là điều bình thường.

"Tôi quên mất anh là bạn của Dạ Thành Đông và Tần Đình Danh nhưng tôi không thích anh gọi tôi là Tiểu Băng tôi với anh có quen biết gì nhau đâu mà gọi như thế sau này khi gặp tôi anh cứ gọi tôi là Bạch tiểu thư hoặc gọi thẳng tên tôi là Bạch Nhã Băng nếu anh còn dám gọi tôi như thế nữa thì đừng có trách tôi." Cô nhìn anh với ánh mắt sắc bén, lời nói đầy cảnh cáo, đáng sợ.

"Chẳng phải bây giờ chúng ta đã quen biết rồi sao? Với lại anh thích gọi em là Tiểu Băng còn Bạch tiểu thư hay Bạch Nhã Băng anh đều không thích gọi. Tiểu Băng đáng yêu hơn." Lục Dĩ Tường cười tươi vẫn thích nhây với cô.

Bốp! Bạch Nhã Băng đấm thẳng vào con mắt trái của Lục Dĩ Tường khiến cho anh choáng váng, ngã nghiêng muốn đứng không vững . Bạch Nhã Băng phủi phủi tay lườm lườm anh cất giọng nói:

"Đây chính là hậu quả mà anh tự chuốc lấy tôi đã cảnh báo rồi chỉ tại anh không nghe thôi."

Cô quay người rời đi anh ôm mắt dõi theo cô, gương mặt nhăn nhó khó coi, lẩm bẩm một mình:

"Con gái gì mà dữ thế hở một chút là động tay động chân nhưng mà sao mình lại cảm thấy đáng yêu quá vậy? Càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu con gái là phải như thế hiền lành quá sẽ bị người khác bắt nạt."

Ở bãi đỗ xe, Hạ Tử Quyên tựa người vào xe thấy Bạch Nhã Băng đi đến môi khẽ cau lên hỏi:

"Sao cậu đi vệ sinh lâu quá vậy? Bị chột bụng sao?"

"Không phải! Chỉ là tớ mới vừa gặp một tên điên thôi nhưng cậu yên tâm tớ đã xử anh ta rồi."

Hạ Tử Quyên bật cười cô tất nhiên là không lo lắng rồi nếu như đổi lại là người khác thì cô sẽ lo lắng nhưng đối với Bạch Nhã Băng thì cô rất an tâm.

Thụy Điển

Tại một căn biệt thự sang trọng, vô cùng rộng lớn ở bên trong một chàng trai chân gác lên bàn đưa qua đưa lại, mắt nhắm lại lắc lư theo nhạc được một lúc anh mở mắt ra gọi quản gia đến:

"Quản gia! Ông hãy sắp xếp cho tôi tuần sau tôi sẽ quay về nước đột nhiên tôi cảm thấy ở đây chán rồi muốn về nhà thăm bà chị dữ dằn của tôi."

"Vâng! Tôi sẽ cho người đi sắp xếp ngay." Quản gia gật đầu rồi đi làm ngay.

Bạch Huyền Nghị đứng dậy đi ra xe vừa đi vừa nói một mình:

"Mình phải đi mua quà thôi mà nên chọn quà gì bây giờ chọn mà không đúng ý thế nào cũng bị ăn đập cho mà xem."

Lái xe rời khỏi biệt thự trên xe bạn của anh gọi điện đến:"A Nghị! Tuần sau bọn này tổ chức đi Pháp chơi cậu có đi không?"

"Tuần sau sao? Thật tiếc quá tuần sau tôi phải quay về nước rồi lần này tôi quay về sẽ quậy banh nhà cậu của tôi cho cậu xem." Ánh mắt gian xảo, tinh ranh vô cùng của Bạch Huyền Nghị.

"Quậy banh luôn sao? Cậu không sợ cậu của cậu sẽ đánh chết cậu sao?"

"Bọn họ dám? Cậu đừng quên tôi có chị của tôi chống lưng chỉ cần chị tôi lên tiếng bọn họ dám làm gì tôi? Càng không thể làm gì với chị của tôi bởi vì chị ấy có ông ngoại chống lưng." Bạch Huyền Nghị nói với ngữ điệu tràn đầy tự tin, khí thế không biết sợ ai.

"Tôi quên mất cậu còn có một người chị đáng sợ."

"Vậy thôi! Tôi cúp máy đây tôi phải đi mua quà cho chị ấy nữa." Bạch Huyền Nghị tắt máy, mỉm cười vui vẻ chỉ cần nghĩ đến cảnh Bạch An Lương cùng La Tố Chi tức tối, đầu muốn sì khói mà vẫn không làm được gì anh anh cảm thấy vui, hả hê vô cùng.

Hot

Comments

Cúc Numi 🍀

Cúc Numi 🍀

thắc mắc xíu tại sao nu9 lại mang họ mẹ mà ko phải họ ba

2021-07-13

2

ốp la xíu mại trứng muối ^…^

ốp la xíu mại trứng muối ^…^

hay quâ điiiiii

2021-07-05

0

Hồng Lĩnh

Hồng Lĩnh

hay lém

2021-07-03

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Lần đầu gặp mặt
2 Chương 2: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
3 Chương 3: Bạch Huyền Nghị
4 Chương 4: Có duyên đi đâu cũng gặp
5 Chương 5: Tự luyến
6 Chương 6: Ghét mọi thứ thuộc về anh
7 Chương 7: Điều tra
8 Chương 8: Gạo nấu thành cơm thật sự là cách hay?
9 Chương 9: Giả vờ say
10 Chương 10: Bạch Huyền Nghị quay trở về
11 Chương 11: Cảm thấy khá hài lòng
12 Chương 12: Bị lừa rồi
13 Chương 13: Đã có người trong lòng
14 Chương 14: Tôi không có bị điên
15 Chương 15: Né thính cao siêu
16 Chương 16: Suy nghĩ về Lục Dĩ Tường
17 Chương 17: Đánh nhau
18 Chương 18: Không gì quan trọng bằng cô ấy
19 Chương 19: Có chút rung động
20 Chương 20: Khắc khoải trong lòng
21 Chương 21: Đừng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh
22 Chương 22: Chị dâu
23 Chương 23: Giả bệnh thành công
24 Chương 24: Vị cứu tinh
25 Chương 25: Chúng ta kết hôn đi !
26 Chương 26: Dọn đến Lục gia
27 Chương 27: Chị dâu bá đạo
28 Chương 28: Nằm trên nằm dưới
29 Chương 29: Chị là niềm tự hào
30 Chương 30: Tin sốt dẻo, chấn động
31 Chương 31: Cô ấy có quyền kiêu ngạo
32 Chương 32: Cảnh cáo
33 Chương 33: Sở thích biến thái
34 Chương 34: Nhờ giúp đỡ
35 Chương 35: Đồng ý giúp hay không?
36 Chương 36: Cậu bé năm ấy chính là anh
37 Chương 37: Anh cũng là đàn ông
38 Chương 38: Lưu manh! Biến thái! Vô sỉ!
39 Chương 39: Vợ chồng ăn ý
40 Chương 40: Đáng tiếc anh không phải là chú rể
41 Chương 41: Thật sự béo lên rồi
42 Chương 42: Lục Dĩ Tường bị thương
43 Chương 43: Tính mạng của em quan trọng hơn bản thân anh
44 Chương 44: Chó với mèo
45 Chương 45: Giết người diệt khẩu
46 Chương 46: Quan tâm
47 Chương 47: Anh chính là mối tình đầu của em
48 Chương 48: Black
49 Chương 49: Vợ anh thì anh bênh
50 Chương 50: Càng ngày càng khó diệt trừ
51 Chương 51: Cô xứng sao?
52 Chương 52: Manh mối cuối cùng cũng đã không còn
53 Chương 53: Bạch Huyền Nghị thâm hiểm
54 Chương 54: Mẹ cô đã không còn
55 Chương 55: Cảm giác an toàn
56 Chương 56: Cặp đôi khó ở
57 Chương 57: Vẫn muốn được chăm sóc
58 Chương 58: Giả vờ không biết gì
59 Chương 59: Say rượu đến mất liêm sỉ
60 Chương 60: Cả đêm không ngủ
61 Chương 61: Căm phẫn
62 Chương 62: Đột ngột bị tấn công
63 Chương 63: Rất sợ sẽ giống mười năm trước
64 Chương 64: Đau lòng, xót xa
65 Chương 65: Lần đầu tiên được con gái ôm
66 Chương 66: Ngủ phòng khách
67 Chương 67: Bạch An Lương có liên quan đến vụ bắt cóc năm xưa
68 Chương 68: Ở đây ai không sủng vợ ?
69 Chương 69: Không đánh mà khai
70 Chương 70: Đây chỉ là cảnh cáo
71 Chương 71: Vợ ơi, anh sai rồi
72 Chương 72: Từ chối dự tiệc
73 Chương 73: Lấy vợ là để yêu thương, không phải để trừng trị tiểu tam
74 Chương 74: Bạch Huyền Nghị hành động
75 Chương 75: Ngọn lửa dục vọng
76 Chương 76: Một đêm mặn nồng, hạnh phúc
77 Chương 77: Xem như chị em
78 Chương 78: Cuối cùng cũng bắt được các người
79 Chương 79: Đã biến thành một ác quỷ
80 Chương 80: Tai nạn
81 Chương 81: Người con gái tốt nhất thế gian
82 Chương 82: Trúng kế
83 Chương 83: Rơi xuống vực
84 Chương 84: Một miếng vải đầy máu
85 Chương 85: Dương Diễn
86 Chương 86: Mất trí nhớ
87 Chương 87: Thật giả
88 Chương 88: Em họ
89 Chương 89: Sắp tỉnh lại
90 Chương 90: Anh họ?
91 Chương 91: Trò chơi bắt đầu
92 Chương 92: Độc ác
93 Chương 93: Suy nghĩ thấu đáo
94 Chương 94: An tâm
95 Chương 95: Đánh tráo
96 Chương 96: Những lần đầu tiên
97 Chương 97: Mùi giấm nồng nặc
98 Chương 98: Không đơn giản là bạn bè
99 Chương 99: Nhận ra quá muộn
100 Chương 100: Đến lúc gom lại tính một lượt rồi
101 Chương 101: Đần độn, ngu ngốc
102 Chương 102: Chúng ta không thể
103 Chương 103: Bạch Lan Minh gặp chuyện
104 Chương 104: Trở thành người thực vật
105 Chương 105: Black rất nguy hiểm
106 Chương 106: Black ra tay
107 Chương 107: Chuẩn bị họp cổ đông
108 Chương 108: Bạch Nhã Băng xuất hiện vạch trần
109 Chương 109: Mọi chuyện đã kết thúc
110 Chương 110: Thua keo này bày keo khác
111 Chương 111: Hình phạt dành cho những kẻ độc ác
112 Chương 112: Lời nói thật lòng
113 Chương 113: Bạch Huyền Nghị bị lừa
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Hôn lễ tràn ngập hạnh phúc
116 Chương 116: Con trai hay con gái (End)
117 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (1)
118 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (2)
119 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (3)
120 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (4)
121 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (5)
122 Ngoại truyện: Bạch Huyền Nghị và Lục Trân Trân
123 Ngoại truyện: Lục Đình Quân ra đời
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Chương 1: Lần đầu gặp mặt
2
Chương 2: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
3
Chương 3: Bạch Huyền Nghị
4
Chương 4: Có duyên đi đâu cũng gặp
5
Chương 5: Tự luyến
6
Chương 6: Ghét mọi thứ thuộc về anh
7
Chương 7: Điều tra
8
Chương 8: Gạo nấu thành cơm thật sự là cách hay?
9
Chương 9: Giả vờ say
10
Chương 10: Bạch Huyền Nghị quay trở về
11
Chương 11: Cảm thấy khá hài lòng
12
Chương 12: Bị lừa rồi
13
Chương 13: Đã có người trong lòng
14
Chương 14: Tôi không có bị điên
15
Chương 15: Né thính cao siêu
16
Chương 16: Suy nghĩ về Lục Dĩ Tường
17
Chương 17: Đánh nhau
18
Chương 18: Không gì quan trọng bằng cô ấy
19
Chương 19: Có chút rung động
20
Chương 20: Khắc khoải trong lòng
21
Chương 21: Đừng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh
22
Chương 22: Chị dâu
23
Chương 23: Giả bệnh thành công
24
Chương 24: Vị cứu tinh
25
Chương 25: Chúng ta kết hôn đi !
26
Chương 26: Dọn đến Lục gia
27
Chương 27: Chị dâu bá đạo
28
Chương 28: Nằm trên nằm dưới
29
Chương 29: Chị là niềm tự hào
30
Chương 30: Tin sốt dẻo, chấn động
31
Chương 31: Cô ấy có quyền kiêu ngạo
32
Chương 32: Cảnh cáo
33
Chương 33: Sở thích biến thái
34
Chương 34: Nhờ giúp đỡ
35
Chương 35: Đồng ý giúp hay không?
36
Chương 36: Cậu bé năm ấy chính là anh
37
Chương 37: Anh cũng là đàn ông
38
Chương 38: Lưu manh! Biến thái! Vô sỉ!
39
Chương 39: Vợ chồng ăn ý
40
Chương 40: Đáng tiếc anh không phải là chú rể
41
Chương 41: Thật sự béo lên rồi
42
Chương 42: Lục Dĩ Tường bị thương
43
Chương 43: Tính mạng của em quan trọng hơn bản thân anh
44
Chương 44: Chó với mèo
45
Chương 45: Giết người diệt khẩu
46
Chương 46: Quan tâm
47
Chương 47: Anh chính là mối tình đầu của em
48
Chương 48: Black
49
Chương 49: Vợ anh thì anh bênh
50
Chương 50: Càng ngày càng khó diệt trừ
51
Chương 51: Cô xứng sao?
52
Chương 52: Manh mối cuối cùng cũng đã không còn
53
Chương 53: Bạch Huyền Nghị thâm hiểm
54
Chương 54: Mẹ cô đã không còn
55
Chương 55: Cảm giác an toàn
56
Chương 56: Cặp đôi khó ở
57
Chương 57: Vẫn muốn được chăm sóc
58
Chương 58: Giả vờ không biết gì
59
Chương 59: Say rượu đến mất liêm sỉ
60
Chương 60: Cả đêm không ngủ
61
Chương 61: Căm phẫn
62
Chương 62: Đột ngột bị tấn công
63
Chương 63: Rất sợ sẽ giống mười năm trước
64
Chương 64: Đau lòng, xót xa
65
Chương 65: Lần đầu tiên được con gái ôm
66
Chương 66: Ngủ phòng khách
67
Chương 67: Bạch An Lương có liên quan đến vụ bắt cóc năm xưa
68
Chương 68: Ở đây ai không sủng vợ ?
69
Chương 69: Không đánh mà khai
70
Chương 70: Đây chỉ là cảnh cáo
71
Chương 71: Vợ ơi, anh sai rồi
72
Chương 72: Từ chối dự tiệc
73
Chương 73: Lấy vợ là để yêu thương, không phải để trừng trị tiểu tam
74
Chương 74: Bạch Huyền Nghị hành động
75
Chương 75: Ngọn lửa dục vọng
76
Chương 76: Một đêm mặn nồng, hạnh phúc
77
Chương 77: Xem như chị em
78
Chương 78: Cuối cùng cũng bắt được các người
79
Chương 79: Đã biến thành một ác quỷ
80
Chương 80: Tai nạn
81
Chương 81: Người con gái tốt nhất thế gian
82
Chương 82: Trúng kế
83
Chương 83: Rơi xuống vực
84
Chương 84: Một miếng vải đầy máu
85
Chương 85: Dương Diễn
86
Chương 86: Mất trí nhớ
87
Chương 87: Thật giả
88
Chương 88: Em họ
89
Chương 89: Sắp tỉnh lại
90
Chương 90: Anh họ?
91
Chương 91: Trò chơi bắt đầu
92
Chương 92: Độc ác
93
Chương 93: Suy nghĩ thấu đáo
94
Chương 94: An tâm
95
Chương 95: Đánh tráo
96
Chương 96: Những lần đầu tiên
97
Chương 97: Mùi giấm nồng nặc
98
Chương 98: Không đơn giản là bạn bè
99
Chương 99: Nhận ra quá muộn
100
Chương 100: Đến lúc gom lại tính một lượt rồi
101
Chương 101: Đần độn, ngu ngốc
102
Chương 102: Chúng ta không thể
103
Chương 103: Bạch Lan Minh gặp chuyện
104
Chương 104: Trở thành người thực vật
105
Chương 105: Black rất nguy hiểm
106
Chương 106: Black ra tay
107
Chương 107: Chuẩn bị họp cổ đông
108
Chương 108: Bạch Nhã Băng xuất hiện vạch trần
109
Chương 109: Mọi chuyện đã kết thúc
110
Chương 110: Thua keo này bày keo khác
111
Chương 111: Hình phạt dành cho những kẻ độc ác
112
Chương 112: Lời nói thật lòng
113
Chương 113: Bạch Huyền Nghị bị lừa
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Hôn lễ tràn ngập hạnh phúc
116
Chương 116: Con trai hay con gái (End)
117
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (1)
118
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (2)
119
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (3)
120
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (4)
121
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (5)
122
Ngoại truyện: Bạch Huyền Nghị và Lục Trân Trân
123
Ngoại truyện: Lục Đình Quân ra đời

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play