Chương 13: Đã có người trong lòng

Lục Dĩ Tường chạy xuống sảnh hỏi tiếp tân:"Cô ấy đang ở đâu?"

Khóe môi của nữ tiếp tân giật giật ánh mắt không giấu nổi sự kinh ngạc, khó tin khi thấy dáng vẻ vội vàng, gấp gáp của anh, tay của cô chỉ chỉ về phía của Bạch Huyền Nghị:"Chủ tịch! Không phải cô ấy mà là anh ấy."

Lục Dĩ Tường nhíu chặt đôi mày hướng mắt nhìn Bạch Huyền Nghị, Bạch Huyền Nghị nheo mắt quan sát tỉ mỉ, từ từ tiến đến gần anh:

"Không ngờ ở ngoài đời anh khá đẹp trai đấy nhưng vẫn không đẹp bằng tôi."

Lục Dĩ Tường nhìn Bạch Huyền Nghị với ánh mắt lạnh lẽo, sắc bén:

"Cậu là ai? Tại sao lại mạo nhận Tiểu Băng chứ?"

"Ây do~ Tiểu Băng! Từ lúc nào mà chị của tôi lại cho anh gọi chị ấy bằng cái tên thân mật như vậy?" Bạch Huyền Nghị nhướng mày có chút bất ngờ khi anh gọi Bạch Nhã Băng là Tiểu Băng.

"Chị của cậu? Tiểu Băng là chị của cậu sao?" Lục Dĩ Tường hơi híp mắt lại ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn Bạch Huyền Nghị.

"Anh theo đuổi chị tôi mà lại không biết chị ấy có em trai sao? Vậy thì tôi xin tự giới thiệu tôi tên Bạch Huyền Nghị hôm nay tôi đến đây là để cứu anh đấy."

Những nhân viên ở đấy nghe Bạch Huyền Nghị nói anh theo đuổi liền xôn xao, thì thầm to nhỏ:"Theo đuổi? Chủ tịch của chúng ta đang theo đuổi chị của cậu ta sao?"

"Chủ tịch không phủ nhận thì đó là sự thật rồi đây là lần đầu tiên tôi nghe và thấy chủ tịch theo đuổi ai đó đấy."

"Mà không biết cô gái đó là ai? Thân thế ra sao mà lại được lọt vào mắt xanh của chủ tịch."

Lục Dĩ Tường vừa dãn đôi mày ra lại phải cau chặt lại không hiểu ý của Bạch Huyền Nghị nói:"Cứu tôi?"

Bạch Huyền Nghị gật gật đầu bước đến gần anh khẽ nói:"Tôi nói cho anh biết chị tôi là một người rất dữ dằn, cứng đầu, bướng bỉnh không để ai vào mắt cả lại lạnh lùng, khó tính là một người vô cùng vô cùng đáng sợ."

Lục Dĩ Tường nhếch môi cười nhẹ không nhanh không chậm đáp lại:

"Những điều mà cậu vừa nói tôi đều đã biết rồi."

Bạch Huyền Nghị khẽ nói với tai của anh:"Còn một điều mà ít ai biết được anh biết đó là điều gì không? Đó chính là chị ấy rất thích triệt sản đàn ông vì vậy anh hãy mau tránh xa chị ấy đi nếu không muốn bị triệt sản."

A Tôn đứng bên cạnh vừa nghe thế liền nín thở, trợn mắt cảm giác kinh sợ trong đầu thầm nghĩ:"Cha mẹ ơi ~ Con gái gì mà đáng sợ dữ vậy còn có sở thích triệt sản đàn ông với cái bản tính si tình đến mức u mê của chủ tịch thì lần này anh ấy chết chắc rồi. Trời đất thánh thần ơi~ Thật sự không dám nghĩ đến cái ngày mà chủ tịch bị triệt sản."

Lục Dĩ Tường nuốt nước bọt hơi kinh sợ nhưng vẫn cố tỏ vẻ không sợ hãi, điềm tĩnh cười nhạt chậm rãi đáp lại:

"Cho dù cậu nói thế nào thì tôi vẫn theo đuổi Tiểu Băng chỉ cần cô ấy vui là được."

A Tôn lắc đầu bó tay với Lục Dĩ Tường, Bạch Huyền Nghị vặn vẹo gương mặt ánh mắt đầy sự nghi ngờ nhìn anh, thầm nghĩ:

"Tên này não có bị vấn đề không vậy trời? Đã nói như thế rồi mà vẫn cười nhất quyết theo đuổi chị của mình? Lục Dĩ Tường này thật sự đã bị chị của mình làm cho mê mụi đầu óc rồi."

Bạch Huyền Nghị thở dài một hơi cất giọng nói với anh:"Tùy anh thôi dù sao tôi cũng đã cảnh báo rồi anh nghe hay không thì tùy."

Quay người đi được vài bước Bạch Huyền Nghị bỗng ngoảnh đầu lại:

"À đúng rồi, tôi có lòng tốt nói cho anh biết chị của tôi đã có người trong lòng rồi anh theo đuổi cũng vô ích thôi."

Bạch Huyền Nghị đeo kính râm rời khỏi tập đoàn Lục thị, mặt của Lục Dĩ Tường xám xịt, khó coi lẩm bẩm:"Người trong lòng? Người đó là ai chứ?"

Buổi tối tại biệt thự của Lục Dĩ Tường, Lục Trân Trân gọi A Tôn đến kéo anh ngồi xuống ghế lên tiếng hỏi:

"A Tôn! Anh hãy nói cho em biết cô gái mà anh trai em theo đuổi là người như thế nào? Thân thế ra sao?"

A Tôn sờ mũi nhìn Lục Trân Trân và Lê Ngọc Quân không nhanh không chậm trả lời:"Cô gái đó tên là Bạch Nhã Băng là đại tiểu thư của Bạch gia cô ấy rất lạnh lùng lúc trưa em trai của cô ấy có đến nói rất nhiều điều trong đó có một điều rất đáng sợ."

"Là điều gì? Anh cứ yên tâm hiện tại anh của em không có ở đây anh ấy đi gặp bạn mình rồi." Lục Trân Trân tròn mắt hiếu kỳ, tò mò hỏi anh.

"Em trai của Bạch tiểu thư nói cô ấy rất thích triệt sản đàn ông." A Tôn nuốt một ngụm nước bọt, môi mấp máy trả lời.

Lục Trân Trân hít sâu một hơi, trợn mắt quay lại nhìn Lê Ngọc Quân bà khẽ bật cười:"Con đừng có hoảng sợ như thế mẹ nghĩ đây không phải là sự thật đâu con hãy thử nghĩ xem A Tôn đã nói vị Bạch tiểu thư đó luôn lạnh lùng và từ chối Dĩ Tường rất nhiều lần nên em trai của cô ấy đến nói thế chắc cũng chỉ là hù dọa để anh con không theo đuổi nữa thôi cũng có thể vị tiểu thiếu gia ấy không muốn chị mình có bạn trai nên mới tự ý đến dọa Dĩ Tường."

Lục Trân Trân gật gù cảm thấy lời của mẹ của mình nói rất đúng chắc chắn là như vậy rồi, A Tôn vẫn kinh sợ cho dù thế nào thì anh cũng không thể không sợ Bạch Nhã Băng cả.

Trên đường đi đến quán bar Lovers, Lục Dĩ Tường vô tình nhìn thấy Bạch Nhã Băng một mình đánh nhau với một đám người trong con hẻm nhỏ anh liền thắng gấp xuống xe vội vàng chạy đến đó.

Vừa chạy đến đó thì cô đã hạ được tên cuối cùng tất cả sáu người đều nằm dưới rên la đau đớn, khóe môi của anh giật giật nuốt một ngụm nước bọt quay người lại gương mặt hiện rõ sự lo lắng, hai tay nắm lấy hai cánh tay của cô rồi quan sát khắp nơi:

"Tiểu Băng! Em không sao chứ? Có bị thương chỗ nào không?"

Một trong sáu tên lưu manh đó ôm mặt từ từ dìu đồng bọn của mình đứng dậy lên tiếng nói với anh:

"Này anh trai! Anh có nhầm lẫn gì không vậy? Cô ta thì có bị cái gì chứ? Người thê thảm là chúng tôi đây này."

Lục Dĩ Tường không để mắt để bọn họ mà hỏi cô:"Tiểu Băng! Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao em lại đánh nhau với đám lưu manh này chứ? Còn nữa hai vệ sĩ thân cận của em đâu rồi? Thường thì họ luôn theo sát em mà."

Bạch Nhã Băng lạnh lùng, phớt lờ anh tay cứ phủi phủi quần áo không thèm để ý đến anh. Lục Dĩ Tường trừng mắt nhìn đám lưu manh kia, bọn họ giật thót vội nói:

"Chúng tôi thấy cô ta xinh đẹp nên mới trêu một chút ai ngờ cô ta lại lợi hại đến như thế."

Bạch Nhã Băng quăng cho bọn họ ánh mắt sắc bén, giọng nói lạnh tựa như băng:

"Tôi cảnh cáo các người tốt nhất là sau này khi gặp tôi thì tránh xa ra còn không thì các người sẽ được đến Bạch gia chơi đấy."

Vừa nghe đến Bạch gia sắc mặt của bọn họ ai nấy đều tái nhợt vội bỏ chạy, Bạch Nhã Băng quay người bỏ đi, Lục Dĩ Tường vội đuổi theo kéo tay của cô lại:

"Tại sao lúc nào em cũng lạnh nhạt tỏ vẻ xa cách với anh đến như vậy? Chẳng lẽ em ghét anh đến như thế sao?"

"Đúng vậy! Tôi ghét anh ghét đến mức không muốn gặp anh." Bạch Nhã Băng lạnh nhạt thẳng thắn đáp trả.

Hot

Comments

Hồng Lĩnh

Hồng Lĩnh

....

2021-08-08

0

Trang Lê

Trang Lê

chương nào cũng có câu không nhanh không chậm 😄😄😄

2020-11-18

3

Phương Thảoo

Phương Thảoo

Ghét của nào trời chao của đấy chị toiii ơi

2020-11-08

10

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Lần đầu gặp mặt
2 Chương 2: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
3 Chương 3: Bạch Huyền Nghị
4 Chương 4: Có duyên đi đâu cũng gặp
5 Chương 5: Tự luyến
6 Chương 6: Ghét mọi thứ thuộc về anh
7 Chương 7: Điều tra
8 Chương 8: Gạo nấu thành cơm thật sự là cách hay?
9 Chương 9: Giả vờ say
10 Chương 10: Bạch Huyền Nghị quay trở về
11 Chương 11: Cảm thấy khá hài lòng
12 Chương 12: Bị lừa rồi
13 Chương 13: Đã có người trong lòng
14 Chương 14: Tôi không có bị điên
15 Chương 15: Né thính cao siêu
16 Chương 16: Suy nghĩ về Lục Dĩ Tường
17 Chương 17: Đánh nhau
18 Chương 18: Không gì quan trọng bằng cô ấy
19 Chương 19: Có chút rung động
20 Chương 20: Khắc khoải trong lòng
21 Chương 21: Đừng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh
22 Chương 22: Chị dâu
23 Chương 23: Giả bệnh thành công
24 Chương 24: Vị cứu tinh
25 Chương 25: Chúng ta kết hôn đi !
26 Chương 26: Dọn đến Lục gia
27 Chương 27: Chị dâu bá đạo
28 Chương 28: Nằm trên nằm dưới
29 Chương 29: Chị là niềm tự hào
30 Chương 30: Tin sốt dẻo, chấn động
31 Chương 31: Cô ấy có quyền kiêu ngạo
32 Chương 32: Cảnh cáo
33 Chương 33: Sở thích biến thái
34 Chương 34: Nhờ giúp đỡ
35 Chương 35: Đồng ý giúp hay không?
36 Chương 36: Cậu bé năm ấy chính là anh
37 Chương 37: Anh cũng là đàn ông
38 Chương 38: Lưu manh! Biến thái! Vô sỉ!
39 Chương 39: Vợ chồng ăn ý
40 Chương 40: Đáng tiếc anh không phải là chú rể
41 Chương 41: Thật sự béo lên rồi
42 Chương 42: Lục Dĩ Tường bị thương
43 Chương 43: Tính mạng của em quan trọng hơn bản thân anh
44 Chương 44: Chó với mèo
45 Chương 45: Giết người diệt khẩu
46 Chương 46: Quan tâm
47 Chương 47: Anh chính là mối tình đầu của em
48 Chương 48: Black
49 Chương 49: Vợ anh thì anh bênh
50 Chương 50: Càng ngày càng khó diệt trừ
51 Chương 51: Cô xứng sao?
52 Chương 52: Manh mối cuối cùng cũng đã không còn
53 Chương 53: Bạch Huyền Nghị thâm hiểm
54 Chương 54: Mẹ cô đã không còn
55 Chương 55: Cảm giác an toàn
56 Chương 56: Cặp đôi khó ở
57 Chương 57: Vẫn muốn được chăm sóc
58 Chương 58: Giả vờ không biết gì
59 Chương 59: Say rượu đến mất liêm sỉ
60 Chương 60: Cả đêm không ngủ
61 Chương 61: Căm phẫn
62 Chương 62: Đột ngột bị tấn công
63 Chương 63: Rất sợ sẽ giống mười năm trước
64 Chương 64: Đau lòng, xót xa
65 Chương 65: Lần đầu tiên được con gái ôm
66 Chương 66: Ngủ phòng khách
67 Chương 67: Bạch An Lương có liên quan đến vụ bắt cóc năm xưa
68 Chương 68: Ở đây ai không sủng vợ ?
69 Chương 69: Không đánh mà khai
70 Chương 70: Đây chỉ là cảnh cáo
71 Chương 71: Vợ ơi, anh sai rồi
72 Chương 72: Từ chối dự tiệc
73 Chương 73: Lấy vợ là để yêu thương, không phải để trừng trị tiểu tam
74 Chương 74: Bạch Huyền Nghị hành động
75 Chương 75: Ngọn lửa dục vọng
76 Chương 76: Một đêm mặn nồng, hạnh phúc
77 Chương 77: Xem như chị em
78 Chương 78: Cuối cùng cũng bắt được các người
79 Chương 79: Đã biến thành một ác quỷ
80 Chương 80: Tai nạn
81 Chương 81: Người con gái tốt nhất thế gian
82 Chương 82: Trúng kế
83 Chương 83: Rơi xuống vực
84 Chương 84: Một miếng vải đầy máu
85 Chương 85: Dương Diễn
86 Chương 86: Mất trí nhớ
87 Chương 87: Thật giả
88 Chương 88: Em họ
89 Chương 89: Sắp tỉnh lại
90 Chương 90: Anh họ?
91 Chương 91: Trò chơi bắt đầu
92 Chương 92: Độc ác
93 Chương 93: Suy nghĩ thấu đáo
94 Chương 94: An tâm
95 Chương 95: Đánh tráo
96 Chương 96: Những lần đầu tiên
97 Chương 97: Mùi giấm nồng nặc
98 Chương 98: Không đơn giản là bạn bè
99 Chương 99: Nhận ra quá muộn
100 Chương 100: Đến lúc gom lại tính một lượt rồi
101 Chương 101: Đần độn, ngu ngốc
102 Chương 102: Chúng ta không thể
103 Chương 103: Bạch Lan Minh gặp chuyện
104 Chương 104: Trở thành người thực vật
105 Chương 105: Black rất nguy hiểm
106 Chương 106: Black ra tay
107 Chương 107: Chuẩn bị họp cổ đông
108 Chương 108: Bạch Nhã Băng xuất hiện vạch trần
109 Chương 109: Mọi chuyện đã kết thúc
110 Chương 110: Thua keo này bày keo khác
111 Chương 111: Hình phạt dành cho những kẻ độc ác
112 Chương 112: Lời nói thật lòng
113 Chương 113: Bạch Huyền Nghị bị lừa
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Hôn lễ tràn ngập hạnh phúc
116 Chương 116: Con trai hay con gái (End)
117 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (1)
118 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (2)
119 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (3)
120 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (4)
121 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (5)
122 Ngoại truyện: Bạch Huyền Nghị và Lục Trân Trân
123 Ngoại truyện: Lục Đình Quân ra đời
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Chương 1: Lần đầu gặp mặt
2
Chương 2: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
3
Chương 3: Bạch Huyền Nghị
4
Chương 4: Có duyên đi đâu cũng gặp
5
Chương 5: Tự luyến
6
Chương 6: Ghét mọi thứ thuộc về anh
7
Chương 7: Điều tra
8
Chương 8: Gạo nấu thành cơm thật sự là cách hay?
9
Chương 9: Giả vờ say
10
Chương 10: Bạch Huyền Nghị quay trở về
11
Chương 11: Cảm thấy khá hài lòng
12
Chương 12: Bị lừa rồi
13
Chương 13: Đã có người trong lòng
14
Chương 14: Tôi không có bị điên
15
Chương 15: Né thính cao siêu
16
Chương 16: Suy nghĩ về Lục Dĩ Tường
17
Chương 17: Đánh nhau
18
Chương 18: Không gì quan trọng bằng cô ấy
19
Chương 19: Có chút rung động
20
Chương 20: Khắc khoải trong lòng
21
Chương 21: Đừng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh
22
Chương 22: Chị dâu
23
Chương 23: Giả bệnh thành công
24
Chương 24: Vị cứu tinh
25
Chương 25: Chúng ta kết hôn đi !
26
Chương 26: Dọn đến Lục gia
27
Chương 27: Chị dâu bá đạo
28
Chương 28: Nằm trên nằm dưới
29
Chương 29: Chị là niềm tự hào
30
Chương 30: Tin sốt dẻo, chấn động
31
Chương 31: Cô ấy có quyền kiêu ngạo
32
Chương 32: Cảnh cáo
33
Chương 33: Sở thích biến thái
34
Chương 34: Nhờ giúp đỡ
35
Chương 35: Đồng ý giúp hay không?
36
Chương 36: Cậu bé năm ấy chính là anh
37
Chương 37: Anh cũng là đàn ông
38
Chương 38: Lưu manh! Biến thái! Vô sỉ!
39
Chương 39: Vợ chồng ăn ý
40
Chương 40: Đáng tiếc anh không phải là chú rể
41
Chương 41: Thật sự béo lên rồi
42
Chương 42: Lục Dĩ Tường bị thương
43
Chương 43: Tính mạng của em quan trọng hơn bản thân anh
44
Chương 44: Chó với mèo
45
Chương 45: Giết người diệt khẩu
46
Chương 46: Quan tâm
47
Chương 47: Anh chính là mối tình đầu của em
48
Chương 48: Black
49
Chương 49: Vợ anh thì anh bênh
50
Chương 50: Càng ngày càng khó diệt trừ
51
Chương 51: Cô xứng sao?
52
Chương 52: Manh mối cuối cùng cũng đã không còn
53
Chương 53: Bạch Huyền Nghị thâm hiểm
54
Chương 54: Mẹ cô đã không còn
55
Chương 55: Cảm giác an toàn
56
Chương 56: Cặp đôi khó ở
57
Chương 57: Vẫn muốn được chăm sóc
58
Chương 58: Giả vờ không biết gì
59
Chương 59: Say rượu đến mất liêm sỉ
60
Chương 60: Cả đêm không ngủ
61
Chương 61: Căm phẫn
62
Chương 62: Đột ngột bị tấn công
63
Chương 63: Rất sợ sẽ giống mười năm trước
64
Chương 64: Đau lòng, xót xa
65
Chương 65: Lần đầu tiên được con gái ôm
66
Chương 66: Ngủ phòng khách
67
Chương 67: Bạch An Lương có liên quan đến vụ bắt cóc năm xưa
68
Chương 68: Ở đây ai không sủng vợ ?
69
Chương 69: Không đánh mà khai
70
Chương 70: Đây chỉ là cảnh cáo
71
Chương 71: Vợ ơi, anh sai rồi
72
Chương 72: Từ chối dự tiệc
73
Chương 73: Lấy vợ là để yêu thương, không phải để trừng trị tiểu tam
74
Chương 74: Bạch Huyền Nghị hành động
75
Chương 75: Ngọn lửa dục vọng
76
Chương 76: Một đêm mặn nồng, hạnh phúc
77
Chương 77: Xem như chị em
78
Chương 78: Cuối cùng cũng bắt được các người
79
Chương 79: Đã biến thành một ác quỷ
80
Chương 80: Tai nạn
81
Chương 81: Người con gái tốt nhất thế gian
82
Chương 82: Trúng kế
83
Chương 83: Rơi xuống vực
84
Chương 84: Một miếng vải đầy máu
85
Chương 85: Dương Diễn
86
Chương 86: Mất trí nhớ
87
Chương 87: Thật giả
88
Chương 88: Em họ
89
Chương 89: Sắp tỉnh lại
90
Chương 90: Anh họ?
91
Chương 91: Trò chơi bắt đầu
92
Chương 92: Độc ác
93
Chương 93: Suy nghĩ thấu đáo
94
Chương 94: An tâm
95
Chương 95: Đánh tráo
96
Chương 96: Những lần đầu tiên
97
Chương 97: Mùi giấm nồng nặc
98
Chương 98: Không đơn giản là bạn bè
99
Chương 99: Nhận ra quá muộn
100
Chương 100: Đến lúc gom lại tính một lượt rồi
101
Chương 101: Đần độn, ngu ngốc
102
Chương 102: Chúng ta không thể
103
Chương 103: Bạch Lan Minh gặp chuyện
104
Chương 104: Trở thành người thực vật
105
Chương 105: Black rất nguy hiểm
106
Chương 106: Black ra tay
107
Chương 107: Chuẩn bị họp cổ đông
108
Chương 108: Bạch Nhã Băng xuất hiện vạch trần
109
Chương 109: Mọi chuyện đã kết thúc
110
Chương 110: Thua keo này bày keo khác
111
Chương 111: Hình phạt dành cho những kẻ độc ác
112
Chương 112: Lời nói thật lòng
113
Chương 113: Bạch Huyền Nghị bị lừa
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Hôn lễ tràn ngập hạnh phúc
116
Chương 116: Con trai hay con gái (End)
117
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (1)
118
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (2)
119
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (3)
120
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (4)
121
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (5)
122
Ngoại truyện: Bạch Huyền Nghị và Lục Trân Trân
123
Ngoại truyện: Lục Đình Quân ra đời

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play