Chương 14: Tôi không có bị điên

Những lời nói ấy như một lưỡi dao cắt vào trong trái tim của Lục Dĩ Tường khiến cho anh rất đau, anh cố gượng cười đến khó coi môi mấp máy hỏi Bạch Nhã Băng:

"Tiểu Băng! Thử chấp nhận, yêu anh lại khó như vậy sao? Em hãy thử mở lòng với anh đi có được không?"

Bạch Nhã Băng mặt không đổi sắc lãnh đạm đáp lại:"Tôi không có bị điên hơn nữa việc yêu anh là một chuyện rất khó đối với tôi và nó sẽ không bao giờ xảy ra đâu anh hãy bỏ cuộc đi."

Bạch Nhã Băng quay người rời khỏi đấy bước lên xe lái xe đi, Lục Dĩ Tường dõi theo bóng lưng của cô đến khi cô biến mất hẳn, anh bước lên xe lái đến quán bar Lovers.

Quán bar Lovers

Lục Dĩ Tường bước vào phòng với gương mặt buồn bã, u sầu bọn người Dạ Thành Đông nhìn nhau Tần Đình Danh lên tiếng hỏi anh:

"Lại có chuyện gì nữa đây? Đừng có bảo với tôi lại là chuyện liên quan đến Bạch Nhã Băng nữa đấy."

"Còn chuyện nào khác khiến tôi như thế nữa sao?" Lục Dĩ Tường chậm rãi cất giọng đáp lại, anh tựa đầu vào ghế ngẩng mặt lên nhắm đôi mắt lại.

"Chuyện là như thế nào cậu hãy mau nói cho bọn tôi nghe xem xem bọn tôi có giúp được gì không?" Dạ Thành Đông từ từ lên tiếng khẽ lắc đầu bó tay với anh.

"Lúc trưa, em trai của Tiểu Băng đến tập đoàn nói rất nhiều điều còn nói Tiểu Băng rất thích triệt sản đàn ông." Lục Dĩ Tường thở dài một hơi.

Phụt! Âu Hoằng Phong đang uống rượu nghe anh nói thế liền phun hết rượu ra ngoài, há hốc miếng hét lớn:"Triệt sản? Dĩ Tường! Tôi nói cậu biết bây giờ cậu hãy từ bỏ Bạch Nhã Băng đi tôi không muốn bạn mình bị triệt sản đâu."

Phương Thần cau mày phủi phủi quần áo của mình:"Hoằng Phong! Cậu có thể sạch sẽ chút được không?"

Lục Dĩ Tường hơi chau mày lại cất giọng nói:"Cái đấy không phải là chuyện đáng nói cái đáng nói ở đây là cậu ấy còn nói Tiểu Băng đã có người trong lòng rồi."

"Đã có người trong lòng? Vậy cậu có biết người đó là ai không?" Dạ Thành Đông nhướng mày có chút ngạc nhiên hỏi.

Lục Dĩ Tường lắc lắc đầu gương mặt lại càng buồn, ủ rũ hơn, Tần Đình Danh cau mày lại anh cảm thấy có gì đó hơi sai:

"Đã có người trong lòng? Không thể nào! Từ trước đến giờ tôi chưa từng nghe đến Bạch Nhã Băng có người trong lòng còn về việc triệt sản thì tên nhóc Huyền Nghị chỉ muốn dọa cậu để cậu không theo đuổi Bạch Nhã Băng nữa thôi."

"Cô ta có hay không thì làm sao cậu biết được chứ?" Âu Hoằng Phong ngay lập tức đáp lại.

"Đúng đó! Đình Danh! Nếu theo cách nói của cậu thì em trai của cô ấy không thích tôi không ngờ tôi lại gây ác cảm như thế." Lục Dĩ Tường gục mặt tay cầm ly rượu lắc lư.

Tần Đình Danh khẽ bật cười giải thích cho mọi người nghe:"Không phải là có ác cảm tên nhóc đó lúc nào cũng vậy cả chỉ cần là ai theo đuổi Bạch Nhã Băng thì cậu ta đều tìm mọi cách bày ra mọi thủ đoạn để người đó bỏ chạy còn về tại sao tôi lại biết nhiều về cô ấy như thế là vì ông của tôi và ông của cô ấy là bạn với nhau nên chúng tôi được xem là biết nhau từ nhỏ nhưng chúng tôi không hề thân thiết gặp nhau thì cũng xem như người xa lạ thôi."

Lục Dĩ Tường cười nhạt uống một ngụm rượu nhìn mọi người chậm rãi cất giọng nói:

"Các cậu nghĩ tôi có nên bỏ cuộc không? Bởi vì chính cô ấy đã nói rằng yêu tôi là một chuyện rất khó cô ấy bị điên mới yêu tôi."

Tất cả mọi người đều im lặng nhìn Lục Dĩ Tường, Tần Đình Danh đứng dậy bước đến ngồi xuống bên cạnh của anh vỗ vai nói:

"Tôi không có quyền yêu cầu cậu tiếp tục theo đuổi hay từ bỏ nhưng tôi muốn nói nếu như cậu thật sự yêu Bạch Nhã Băng thì cậu hãy kiên trì theo đuổi tôi tin với tình yêu chân thành của cậu sẽ khiến trái tim băng giá của cô ấy tan chảy."

Dạ Thành Đông, Phương Thần cùng Âu Hoằng Phong gật gật đầu, Lục Dĩ Tường cười nhẹ:"Vậy thì tôi sẽ tiếp tục kiên trì theo đuổi tôi tin tôi nhất định sẽ khiến cho cô ấy rung động."

"Nhưng tôi thật sự không hiểu tại sao Bạch Nhã Băng lại lạnh lùng, vô tình đến như thế theo như tôi được biết cô ấy cũng có rất nhiều người theo đuổi có người còn theo đuổi tận hai năm trời nhưng cô ấy vẫn lạnh lùng từ chối." Phương Thần không hiểu nổi tại sao cô lại vô cảm đến như thế, chẳng lẽ cô muốn ở một mình đến già sao?

Tần Đình Danh thở dài ngồi tựa lưng vào ghế lên tiếng nói cho mọi người biết:

"Về chuyện này tôi cũng chỉ là vô tình nghe được lúc ông ngoại Bạch Nhã Băng nói chuyện thôi bởi vì cô ấy đã được định sẵn là người thừa kế nên cô ấy phải cứng rắn, lạnh lùng, quyết đoán đặc biệt là về chuyện tình cảm cô ấy không thể nào dễ dàng rung động trước bất kì ai được và một điều nữa đó chính là sự thù hận trong lòng của cô ấy."

"Thù hận?" Lục Dĩ Tường nhíu chặt đôi mày ngoảnh đầu lại nhìn Tần Đình Danh.

Tần Đình Danh gật gù vắt chéo chân tiếp tục nói:"Tôi nghe nói lúc Bạch Nhã Băng còn nhỏ ba của cô ấy là cảnh sát trong lúc làm nhiệm vụ đã bị tội phạm bắn chết và đến bây giờ vẫn chưa bắt được tên đó nên cô ấy lúc nào cũng nung nấu trả thù không ngừng cho người tìm kiếm hắn đến bây giờ vẫn còn tìm. Không lâu sau đó thì mẹ của cô ấy cũng bỏ cô ấy đi đến nay vẫn không một chút tin tức gì dường như đã bốc hơi khỏi thế gian này vậy."

Lục Dĩ Tường thật sự không ngờ được rằng cô đã phải trải qua những chuyện đau khổ, ám ảnh đến như thế sau khi anh biết những chuyện này tình cảm của anh lại càng nhiều hơn anh càng khâm phục cô hơn bởi vì cô là một người con gái rất mạnh mẽ, kiên cường.

Bạch gia

Bạch Triết cùng con trai, con dâu và cháu của mình ngồi ăn tối, khi ăn xong ông đặt nĩa xuống chậm rãi cất giọng ngữ điệu vô cùng uy nghiêm, nghiêm túc:

"Bắt đầu từ ngày mai Tiểu Băng sẽ đến tập đoàn làm việc hai ngày nữa ta sẽ họp cổ đông và những người ở Bạch gia chính thức tuyên bố Tiểu Băng sẽ trở thành chủ tịch Bạch thị và người đứng đầu Bạch gia."

"Sao chứ? Tại sao đột nhiên ba lại gấp đến như vậy nó vẫn là một đứa trẻ chưa biết gì sao có thể trở thành chủ tịch và người đứng đầu Bạch gia được cơ chứ?" Bạch An Lương đặt nĩa xuống cau mày lớn tiếng nói.

"Cái gì gọi là không biết gì? Nếu như Tiểu Băng không biết thì nó có thể học ta hoàn toàn tin tưởng vào Tiểu Băng bây giờ không bàn cãi gì nữa tiếp tục ăn đi còn ta ăn xong rồi ta đi lên phòng đây." Bạch Triết nghiêm giọng đáp trả rồi đứng dậy đi thẳng lên phòng.

Bạch Lan Minh quăng dao nĩa xuống vẻ mặt giận dữ, khó coi:"Tại sao lúc nào cũng là chị ta chứ? Còn con thì sao chứ? Thật là tức chết mà."

"Ba nhất định sẽ không để đứa mồ côi đó được như ý muốn đâu." Bạch An Lương siết chặt hai tay thành nắm đấm, nghiến răng nói.

Hot

Comments

Hồng Lĩnh

Hồng Lĩnh

.

2021-08-09

0

Ngọc Hà

Ngọc Hà

với lúc đầu là bác sau la cậu

2020-10-28

5

Ngọc Hà

Ngọc Hà

minh k hiểu cho lắm.luc thi nói gia san la do ba va ong ngoai dựng lên.luc thi nói ba lam cảnh sát

2020-10-28

7

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Lần đầu gặp mặt
2 Chương 2: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
3 Chương 3: Bạch Huyền Nghị
4 Chương 4: Có duyên đi đâu cũng gặp
5 Chương 5: Tự luyến
6 Chương 6: Ghét mọi thứ thuộc về anh
7 Chương 7: Điều tra
8 Chương 8: Gạo nấu thành cơm thật sự là cách hay?
9 Chương 9: Giả vờ say
10 Chương 10: Bạch Huyền Nghị quay trở về
11 Chương 11: Cảm thấy khá hài lòng
12 Chương 12: Bị lừa rồi
13 Chương 13: Đã có người trong lòng
14 Chương 14: Tôi không có bị điên
15 Chương 15: Né thính cao siêu
16 Chương 16: Suy nghĩ về Lục Dĩ Tường
17 Chương 17: Đánh nhau
18 Chương 18: Không gì quan trọng bằng cô ấy
19 Chương 19: Có chút rung động
20 Chương 20: Khắc khoải trong lòng
21 Chương 21: Đừng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh
22 Chương 22: Chị dâu
23 Chương 23: Giả bệnh thành công
24 Chương 24: Vị cứu tinh
25 Chương 25: Chúng ta kết hôn đi !
26 Chương 26: Dọn đến Lục gia
27 Chương 27: Chị dâu bá đạo
28 Chương 28: Nằm trên nằm dưới
29 Chương 29: Chị là niềm tự hào
30 Chương 30: Tin sốt dẻo, chấn động
31 Chương 31: Cô ấy có quyền kiêu ngạo
32 Chương 32: Cảnh cáo
33 Chương 33: Sở thích biến thái
34 Chương 34: Nhờ giúp đỡ
35 Chương 35: Đồng ý giúp hay không?
36 Chương 36: Cậu bé năm ấy chính là anh
37 Chương 37: Anh cũng là đàn ông
38 Chương 38: Lưu manh! Biến thái! Vô sỉ!
39 Chương 39: Vợ chồng ăn ý
40 Chương 40: Đáng tiếc anh không phải là chú rể
41 Chương 41: Thật sự béo lên rồi
42 Chương 42: Lục Dĩ Tường bị thương
43 Chương 43: Tính mạng của em quan trọng hơn bản thân anh
44 Chương 44: Chó với mèo
45 Chương 45: Giết người diệt khẩu
46 Chương 46: Quan tâm
47 Chương 47: Anh chính là mối tình đầu của em
48 Chương 48: Black
49 Chương 49: Vợ anh thì anh bênh
50 Chương 50: Càng ngày càng khó diệt trừ
51 Chương 51: Cô xứng sao?
52 Chương 52: Manh mối cuối cùng cũng đã không còn
53 Chương 53: Bạch Huyền Nghị thâm hiểm
54 Chương 54: Mẹ cô đã không còn
55 Chương 55: Cảm giác an toàn
56 Chương 56: Cặp đôi khó ở
57 Chương 57: Vẫn muốn được chăm sóc
58 Chương 58: Giả vờ không biết gì
59 Chương 59: Say rượu đến mất liêm sỉ
60 Chương 60: Cả đêm không ngủ
61 Chương 61: Căm phẫn
62 Chương 62: Đột ngột bị tấn công
63 Chương 63: Rất sợ sẽ giống mười năm trước
64 Chương 64: Đau lòng, xót xa
65 Chương 65: Lần đầu tiên được con gái ôm
66 Chương 66: Ngủ phòng khách
67 Chương 67: Bạch An Lương có liên quan đến vụ bắt cóc năm xưa
68 Chương 68: Ở đây ai không sủng vợ ?
69 Chương 69: Không đánh mà khai
70 Chương 70: Đây chỉ là cảnh cáo
71 Chương 71: Vợ ơi, anh sai rồi
72 Chương 72: Từ chối dự tiệc
73 Chương 73: Lấy vợ là để yêu thương, không phải để trừng trị tiểu tam
74 Chương 74: Bạch Huyền Nghị hành động
75 Chương 75: Ngọn lửa dục vọng
76 Chương 76: Một đêm mặn nồng, hạnh phúc
77 Chương 77: Xem như chị em
78 Chương 78: Cuối cùng cũng bắt được các người
79 Chương 79: Đã biến thành một ác quỷ
80 Chương 80: Tai nạn
81 Chương 81: Người con gái tốt nhất thế gian
82 Chương 82: Trúng kế
83 Chương 83: Rơi xuống vực
84 Chương 84: Một miếng vải đầy máu
85 Chương 85: Dương Diễn
86 Chương 86: Mất trí nhớ
87 Chương 87: Thật giả
88 Chương 88: Em họ
89 Chương 89: Sắp tỉnh lại
90 Chương 90: Anh họ?
91 Chương 91: Trò chơi bắt đầu
92 Chương 92: Độc ác
93 Chương 93: Suy nghĩ thấu đáo
94 Chương 94: An tâm
95 Chương 95: Đánh tráo
96 Chương 96: Những lần đầu tiên
97 Chương 97: Mùi giấm nồng nặc
98 Chương 98: Không đơn giản là bạn bè
99 Chương 99: Nhận ra quá muộn
100 Chương 100: Đến lúc gom lại tính một lượt rồi
101 Chương 101: Đần độn, ngu ngốc
102 Chương 102: Chúng ta không thể
103 Chương 103: Bạch Lan Minh gặp chuyện
104 Chương 104: Trở thành người thực vật
105 Chương 105: Black rất nguy hiểm
106 Chương 106: Black ra tay
107 Chương 107: Chuẩn bị họp cổ đông
108 Chương 108: Bạch Nhã Băng xuất hiện vạch trần
109 Chương 109: Mọi chuyện đã kết thúc
110 Chương 110: Thua keo này bày keo khác
111 Chương 111: Hình phạt dành cho những kẻ độc ác
112 Chương 112: Lời nói thật lòng
113 Chương 113: Bạch Huyền Nghị bị lừa
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Hôn lễ tràn ngập hạnh phúc
116 Chương 116: Con trai hay con gái (End)
117 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (1)
118 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (2)
119 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (3)
120 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (4)
121 Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (5)
122 Ngoại truyện: Bạch Huyền Nghị và Lục Trân Trân
123 Ngoại truyện: Lục Đình Quân ra đời
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Chương 1: Lần đầu gặp mặt
2
Chương 2: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
3
Chương 3: Bạch Huyền Nghị
4
Chương 4: Có duyên đi đâu cũng gặp
5
Chương 5: Tự luyến
6
Chương 6: Ghét mọi thứ thuộc về anh
7
Chương 7: Điều tra
8
Chương 8: Gạo nấu thành cơm thật sự là cách hay?
9
Chương 9: Giả vờ say
10
Chương 10: Bạch Huyền Nghị quay trở về
11
Chương 11: Cảm thấy khá hài lòng
12
Chương 12: Bị lừa rồi
13
Chương 13: Đã có người trong lòng
14
Chương 14: Tôi không có bị điên
15
Chương 15: Né thính cao siêu
16
Chương 16: Suy nghĩ về Lục Dĩ Tường
17
Chương 17: Đánh nhau
18
Chương 18: Không gì quan trọng bằng cô ấy
19
Chương 19: Có chút rung động
20
Chương 20: Khắc khoải trong lòng
21
Chương 21: Đừng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh
22
Chương 22: Chị dâu
23
Chương 23: Giả bệnh thành công
24
Chương 24: Vị cứu tinh
25
Chương 25: Chúng ta kết hôn đi !
26
Chương 26: Dọn đến Lục gia
27
Chương 27: Chị dâu bá đạo
28
Chương 28: Nằm trên nằm dưới
29
Chương 29: Chị là niềm tự hào
30
Chương 30: Tin sốt dẻo, chấn động
31
Chương 31: Cô ấy có quyền kiêu ngạo
32
Chương 32: Cảnh cáo
33
Chương 33: Sở thích biến thái
34
Chương 34: Nhờ giúp đỡ
35
Chương 35: Đồng ý giúp hay không?
36
Chương 36: Cậu bé năm ấy chính là anh
37
Chương 37: Anh cũng là đàn ông
38
Chương 38: Lưu manh! Biến thái! Vô sỉ!
39
Chương 39: Vợ chồng ăn ý
40
Chương 40: Đáng tiếc anh không phải là chú rể
41
Chương 41: Thật sự béo lên rồi
42
Chương 42: Lục Dĩ Tường bị thương
43
Chương 43: Tính mạng của em quan trọng hơn bản thân anh
44
Chương 44: Chó với mèo
45
Chương 45: Giết người diệt khẩu
46
Chương 46: Quan tâm
47
Chương 47: Anh chính là mối tình đầu của em
48
Chương 48: Black
49
Chương 49: Vợ anh thì anh bênh
50
Chương 50: Càng ngày càng khó diệt trừ
51
Chương 51: Cô xứng sao?
52
Chương 52: Manh mối cuối cùng cũng đã không còn
53
Chương 53: Bạch Huyền Nghị thâm hiểm
54
Chương 54: Mẹ cô đã không còn
55
Chương 55: Cảm giác an toàn
56
Chương 56: Cặp đôi khó ở
57
Chương 57: Vẫn muốn được chăm sóc
58
Chương 58: Giả vờ không biết gì
59
Chương 59: Say rượu đến mất liêm sỉ
60
Chương 60: Cả đêm không ngủ
61
Chương 61: Căm phẫn
62
Chương 62: Đột ngột bị tấn công
63
Chương 63: Rất sợ sẽ giống mười năm trước
64
Chương 64: Đau lòng, xót xa
65
Chương 65: Lần đầu tiên được con gái ôm
66
Chương 66: Ngủ phòng khách
67
Chương 67: Bạch An Lương có liên quan đến vụ bắt cóc năm xưa
68
Chương 68: Ở đây ai không sủng vợ ?
69
Chương 69: Không đánh mà khai
70
Chương 70: Đây chỉ là cảnh cáo
71
Chương 71: Vợ ơi, anh sai rồi
72
Chương 72: Từ chối dự tiệc
73
Chương 73: Lấy vợ là để yêu thương, không phải để trừng trị tiểu tam
74
Chương 74: Bạch Huyền Nghị hành động
75
Chương 75: Ngọn lửa dục vọng
76
Chương 76: Một đêm mặn nồng, hạnh phúc
77
Chương 77: Xem như chị em
78
Chương 78: Cuối cùng cũng bắt được các người
79
Chương 79: Đã biến thành một ác quỷ
80
Chương 80: Tai nạn
81
Chương 81: Người con gái tốt nhất thế gian
82
Chương 82: Trúng kế
83
Chương 83: Rơi xuống vực
84
Chương 84: Một miếng vải đầy máu
85
Chương 85: Dương Diễn
86
Chương 86: Mất trí nhớ
87
Chương 87: Thật giả
88
Chương 88: Em họ
89
Chương 89: Sắp tỉnh lại
90
Chương 90: Anh họ?
91
Chương 91: Trò chơi bắt đầu
92
Chương 92: Độc ác
93
Chương 93: Suy nghĩ thấu đáo
94
Chương 94: An tâm
95
Chương 95: Đánh tráo
96
Chương 96: Những lần đầu tiên
97
Chương 97: Mùi giấm nồng nặc
98
Chương 98: Không đơn giản là bạn bè
99
Chương 99: Nhận ra quá muộn
100
Chương 100: Đến lúc gom lại tính một lượt rồi
101
Chương 101: Đần độn, ngu ngốc
102
Chương 102: Chúng ta không thể
103
Chương 103: Bạch Lan Minh gặp chuyện
104
Chương 104: Trở thành người thực vật
105
Chương 105: Black rất nguy hiểm
106
Chương 106: Black ra tay
107
Chương 107: Chuẩn bị họp cổ đông
108
Chương 108: Bạch Nhã Băng xuất hiện vạch trần
109
Chương 109: Mọi chuyện đã kết thúc
110
Chương 110: Thua keo này bày keo khác
111
Chương 111: Hình phạt dành cho những kẻ độc ác
112
Chương 112: Lời nói thật lòng
113
Chương 113: Bạch Huyền Nghị bị lừa
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Hôn lễ tràn ngập hạnh phúc
116
Chương 116: Con trai hay con gái (End)
117
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (1)
118
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (2)
119
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (3)
120
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (4)
121
Ngoại truyện: Black và Bạch Lan Minh (5)
122
Ngoại truyện: Bạch Huyền Nghị và Lục Trân Trân
123
Ngoại truyện: Lục Đình Quân ra đời

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play