Mới đó mà tới trưa rồi, thư ký Lâm từ ngoài bước vào sau đó nhìn sang phu nhân mà nói:
"Thưa phu nhân ,boss giận là tới trưa nhắc người phải vô phòng ăn cơm trưa cùng boss ạ.Đây là đồ ăn trưa của hai người đây ,phu nhân đem vô giùm tôi nha."
Cô đang chăm chú làm việc,nghe thư ký làm nói vậy khi vội ngước lên mà trả lời:
"Đã nói đừng gọi tôi là phu nhân rồi mà.Thôi tôi biết rồi"
Sắp xếp tài liệu gọn gàng sau đó lấy hộp đựng cơm theo rồi đi vô phòng Chủ tịch . Trước khi đi cô cười nói với thư ký Lâm:
" Cảm ơn anh."
"Thái Lâm anh cũng đi ăn trưa đi ,ăn trưa vui vẻ nha ."
"Vâng cảm ơn Phu Nhân. ."
Vừa tới phòng làm việc của Chủ tịch tính gõ cửa chưa gì cửa đã mở ra nhìn thấy cô, lên tiếng bằng giọng nói dịu dàng thường ngày:
"Tới rồi sao? Vào đi."
Thiên Tuyết gật giật rồi đi theo anh bước vào phòng.Nhân lúc Lãnh Thiên đi rửa tay, cô tranh thủ lấy thức ăn đặt ngay ngắn trên bàn làm việc của anh.
Lãnh Thiên rửa tay xong, mới chú ý đến là vì lớp trang điểm và cái váy làm tôn lên làn da và dáng người đẹp tuyệt vời của cô. Anh nhớ rõ, chiếc váy này do anh mua cho cô, chỉ là, trước đây cô chưa từng mặc qua.Anh biết, cô mặc nó vào nhất định rất đẹp.
Thiên Tuyết bày thức ăn xong thì thấy anh đứng trước nhà vệ sinh nhìn mình chằm chằm.Đó là chuyện bình thường vì khi có 2 người anh đều như vậy cả.Thiên Tuyết mỉm cười, nói.
Mau tới ăn cơm đi."
"Được."
Ra vẻ bình tĩnh, anh lên tiếng rồi tới sô và ngồi xuống.Thiên Tuyết đẩy thức ăn sang chỗ anh anh rồi nói :
"Anh nhìn vô em thấy anh ốm lắm rồi á "
Anh nói giọng có phần nũng nịu mà dịu dàng:
"Anh biết rồi bà xã, em nói gì anh cũng nghe cả"
Thấy cô không muốn nói thêm gì nữa, liền yên lặng cầm đũa ăn cơm.Dù chỉ ăn cơm trên bàn làm việc, động tác của anh vẫn vô cùng tao nhã và quyến rũ.Thiên Tuyết bối rối xoa xoa tà áo:
"Thức ăn đã đưa đến rồi,anh cũng ăn xong rồi giờ em về làm việc đây."
"Được rồi em đi đi.Nhưng phải hôn anh trước khi đi "
Cô đỏ mặt ngượng ngùng nói :
"Anh... lưu manh"
Anh cười gian và nói :
"Anh chỉ lưu manh với một mình em thôi bà xã à.Sao em có muốn về làm việc nữa không...???"
"Hay là ở đây chúng ta vận động một chút nha "
Cô đỏ mặt nói :
"Anh..cầm thú "
"Anh chỉ cầm thú với em thôi "
Cô nhẹ lại gần rồi hôn nhẹ lên môi anh, anh vươn tay ra sau lưng cô, ôm chặt cô rồi từ từ nhắm mắt lại cô hôn dịu dàng nhưng anh không muốn anh còn muốn nhiều hơn.Giữ chặt đầu cô mà hôn sâu hơn, cô có cảm giác bị động tác hôn mãnh liệt của anh cướp hết hơi thở. Chỉ qua vài phút, miệng của cô đã đau đến mức không cảm giác.
Hơi thở vừa thơm ngát, vừa ấm áp của cô tỏa trên mặt anh, đánh một đòn trí mạng vào người anh.Anh muốn cô..anh đưa tay vén đầu cô lên mà xoa nắn bầu ngực của cô chưa xong anh còn trực tiếp thô bạo cởi quần áo trên người cô.
Cô vùng vẫy rồi đánh anh:
"Buông em ra....Đây là nơi làm việc không được ....Anh là đồ lưu manh....cầm thú ..buông em ra.......em không muốn "
Anh cười gian trá, rồi bồng cô vô phòng riêng của Chủ tịch,trong đây với căn phòng đầy đủ tiện nghi tiên tiến nhất. Anh bồng cô tiến tới giường.....Aaaa mắc cỡ chết đi được. Cô không dám nhìn anh. Hơn nữa, động tác của anh thật khó nhìn, cứ như một dã thú đã đói bụng nhiều ngày, muốn nuốt sạch không chừa từng giọt máu của cô.
"Đau... Thiên...Thiên... em đau."
Nghe thấy lời này, anh lập tức như bị kim đâm, vội vàng dừng lại. Sắc mặt anh vô cùng khó coi, thanh âm khàn khàn đến lạ lẫm, nói:
"Đau sao? Anh... Xin lỗi, anh..."
Mang theo vẻ áy náy, anh lấy lại giọng nói:
"Anh... Anh sẽ nhẹ một chút."
Dứt lời, anh liền cử động, chuyển hướng về phía bên kia của cô.Mà lần này, động tác của anh quả thực đã dịu dàng hơn rất nhiều.
Thiên Tuyết xấu hổ đỏ mặt, hết lần này đến lần khác không chịu được kích thích, vài lần không kiềm được mà kêu thành tiếng. Chỉ cần cô kêu một tiếng, thân thể anh liền cứng đờ, động tác trở nên thô bạo hơn rất nhiều.
"Bảo bối ... Nếu đau em phải nói cho anh biết, anh sẽ dừng lại ngay, hiểu không?"
Động tác của anh vô cùng thong thả, giọng nói dịu dàng đến kì lạ.Một lần rồi một lần, từ chân tới đỉnh đầu, sau đó đạt tới đỉnh điểm rồi lại lần nữa hạ xuống. Cảm giác mê muội này thật khiến người ta không nhịn được mà thét chói tai. Khi đang ngập chìm trong khoái cảm này, Thiên Tuyết có nhiều lần không chịu được mà muốn bất tỉnh.
Sau đó anh ôm lấy cơ thể mềm mại của cô vào phòng tắm. Thiên Tuyết an bây giờ chỉ cảm thấy toàn thân rã rời, mệt đến nỗi không động đậy được cả đầu ngón tay, vì quá mệt mỏi nên cô đã thiêm thiếp ngủ.
Sau khi làm vệ sinh sạch sẽ xong rồi anh mặc quần áo rồi đưa cô về biệt thự của mình. Vừa vào biệt thự quản gia và người hầu đứng trước cửa đoán và chào :
"Kính chào..."
Nhưng anh không cho và ra hiệu cho mọi người lui về làm việc mọi người thấy cô ngủ nên cũng biết mà lui ra Rồi anh bồng cô đi lên phòng và anh nhẹ nhàng đặt cô lên gường và sau đó thay đồ rồi nằm xuống ôm cô ngủ .
Sáng hôm sau mệt mỏi nên cô chưa muốn dậy mà chỉ muốn ngủ .Anh thức trước nhưng không kêu cô mà cho cô ngủ thêm .
Nhưng cô mang máng thức dậy ,mà nói nói với giọng ngáy ngủ với anh:
"Ông xã... hôm nay em mệt .Em không đi làm đâu "
Anh hôn nhẹ lên má cô rồi cưng chiều nói với cô :
"Anh biết rồi...Anh ngủ đi cho khỏe"
Nói xong rồi anh bước ra khỏi phòng, rồi đóng nhẹ cửa lại rồi bước xuống lầu.
Gặp quản gia và người hầu đang đứng đợi, anh vừa bước xuống mọi người cung kính nói :
"Chào buổi sáng thiếu gia .Đồ ăn đã chuẩn bị xong mời người vào dùng ạ"
Xung quanh anh tỏa ra khí lạnh, làm cho người khác phải run sợ, anh trả lời quản gia đầy lạnh lẽo và nghiêm nghị :
"Ta không ăn đâu bây giờ ta phải tới công ty rồi.Các người lui đi .À...mà khoan...."
"Thưa thiếu gia có gì căn dặn "
"Nấu một ít canh gà tìm thuốc Bắc hầm tẩm bổ cho thiếu phu nhân .Khi nào cô ấy dậy thì bảo cô ấy điện cho ta.Mà đừng có kêu đợi cô ấy thức rồi dọn ra."
"Dạ thiếu gia "
Người hầu trong nhà không ai không biết thiếu gia yêu chiều, cũng sủng thiếu phu nhân như thế nào à .Chỉ cần là thứ thiếu phu nhân thích thiếu gia sẽ lấy cho bằng được để tặng cho phu nhân.
Có 1 lần thiếu phu nhân thèm ăn cá mà không có chuẩn bị kiệp cô ấy nhìn trúng hồ nuôi cá yêu thích nhất của thiếu gia ,đó là cá rồng Platinum được biết nó rất đắt đỏ khoảng 500.000 USD gần 9 tỷ đồng(không biết đúng không nữa có gì thắc mắc m.n tra Google giùm mình nha 😁 )
Hồ cá đó được thiếu gia chăm sóc không ai có thể lại gần được, huống chi là lại xem hay bắt nó .Nhưng thiếu phu nhân bắt và làm thịt nó cho thiếu gia nhưng mà thiếu gia không nói gì mà ăn ngon lành còn dặn nếu phu nhân muốn ăn thì cứ bắt mà làm cho cô ấy ăn không được để cô ấy bắt hoặc xuống bếp nếu không các người nghĩ việc đi.Cho thấy thiếu gia rất là yêu thương và cưng sủng thiếu phu nhân.
Gần tới trưa, ánh mặt trời chiếu những tia sáng êm dịu xuống, tinh tế như những hạt cát, xuyên thấu vào trong phòng qua cửa sổ sát sàn, rải từng vầng sáng ấm áp lên tấm thảm trải sàn trong phòng ngủ.
Ánh sáng như một đôi tay dịu dàng, nhẹ nhàng mơn trớn dáng vẻ xinh đẹp đang nằm trên giường.
"Ừ..."
Thiên Tuyết chậm rãi mở mắt ra!Cô theo bản năng duỗi lưng, mềm yếu nằm trên giường.Sau đó cô vùi đầu vào trong chăn, mái tóc dài xõa xuống quấn quanh làn da trắng trẻo càng khiến cô thêm phần xinh đẹp.
Thiên Tuyết ngẩng đầu lên, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía Lãnh Thiên đã từng nằm.Ánh mắt của cô chan chứa tình cảm...
Updated 26 Episodes
Comments
trinh
xưng "ta" nge nó kì kì sau á xưng "tôi" nge hợp lí hơn
2022-05-09
3
❤️ anh Jimin
Truyện rất hay
2021-12-17
5
❤️ anh Jimin
500.000 USD= 11.465.000.000,00 Đồng
2021-12-17
4