[Đam Mỹ ] 9 Kiếp Không Muốn Gặp Anh
Xin chào mọi người, mình tên là Gia Cát, một đứa trẻ cấp ba, mọi người xung quanh mình đều nói mình là một đứa trẻ năng động, hoạt bát. Mình cũng như bao người khác được sinh ra và lớn lên trong một gia đình có kinh tế tầm trung, có tiền đủ ăn đủ mặc không quá dư giả. Và mình có một đứa bạn thân từ nhỏ là con trai tên là Minh Đồng, gia đình bạn ý cũng thuộc dạng giàu có, đã giàu lại còn đẹp trai nữa chứ, đúng là ông trời bất công ghê. Đứa bạn này của mình thì tính cách trái ngược với mình, lạnh lùng, khó gần, đúng chuẩn soái ca của các cô luôn, tiếc là mình là con trai không chắc cũng đổ đứ đừ người bạn này của mình rồi ý.
Từ trên tầng 2, Gia Cát nói vọng xuống tầng 1.
- Mẹ ơi mai con phải đi học, mẹ gọi con dậy sớm xíu nhá.
Mẹ Gia Cát nghe vậy liền đáp.
-Tao gọi chắc gì mày đã dậy, ngày nào mày chả nói gọi dậy sớm, rồi lại lăn lê bò trườn tới muốn giờ mới chịu dậy.
Gia Cát không chịu thua vùng vằng:
- Mẹ cứ nói con trai cưng của mẹ như thế chứ, con nhờ mẹ gọi dậy lúc 6h, mà lần nào cũng 5h đã tốc trăn con dậy rồi, con mà dậy giờ đó chắc đến trường học với ma á.
Mẹ Gia Cát cũng không chịu thua:
- Mày cứ nói thế, tao căn 5h gọi mày dậy, để mày lăn lê bò trườn tới 6h là vừa đấy. Mà tao đâu lường trước được mày lăn lê tới nỗi thằng Minh Đồng nó phải bê mày dậy mày mới dậy được. Thôi thôi mày xuống đây giúp tao đưa mấy cái bánh bao qua cho nhà thằng Minh Đồng đi này, đưa sớm cho không nó ăn tối mất.
Gia Cát quăng điện thoại xuống giường, rồi cũng lật đật đi xuống lầu, xuống thì xuống vậy chứ miệng cũng làu bàu: “ sao cho nó rồi mà còn phải đưa qua, để con alo nó qua lấy có phải hơn không? “ . Mẹ Gia Cát nghe vậy : “ mày có thôi đi không, người ta ngày nào cũng qua gọi mày dậy đi học cùng, cho mày đi ké xe, giờ bảo mày đưa qua cho nó mấy cái bánh mày cũng làu bàu” . Thật ra nhà Gia Cát không xa nhà Minh Đồng bao nhiêu hết, cách tầm 1km, đi qua mấy cái ngõ là tới. Nhưng cậu thì lười chảy thây, thôi thì tự nhủ bản thân, tối ra ngoài hóng gió xíu cũng ổn, tiện ngắm bình minh luôn, ra ngoài cho đỡ ngu người, chứ ở nhà lại đần thối ra. Thế là sau một hồi lằm bằm một mình thì cậu cũng xách cái xe đạp ra, lấy mấy cái bánh bao bỏ vào giỏ rồi đạp xe qua nhà Minh Đồng. Con đường ngập tràn nắng chiều, gió thổi nhè nhẹ, ánh chiều tà hất vào cái má bánh bao phúng phính, làm bật lên làn da trắng muốt của cậu. Gió thì cứ nhè nhẹ lướt qua mái tóc mượt mà, cậu cũng thuộc dạng đẹp trai, nhưng mà đẹp trai theo kiểu tiểu soái ca, đã thế da lại trắng. Làm cậu trông cứ như mấy đứa trẻ, nhiều lần bị mấy chị khối trên tưởng là em trai của Minh Đồng. Sau khoảng 15p đạp xe thì cậu cũng tới nhà Minh Đồng, vì thân từ nhỏ nên cả hai đến nhà nhau cũng nhiều, gia đình 2 bên cũng coi như con trong nhà, nên thế là chẳng cần bấm chuông, cứ thế mửo cửa bước vào nhà, sau khi chào hỏi rồi đưa bánh bao cho ba mẹ Minh Đồng thì cậu bước lên phòng Minh Đồng. Phòng của Minh Đồng thì khác hẳn so với phòng cậu, tuy gia đình cũng thuộc dạng giàu có, nhưng phòng của Minh Đồng kha khá đơn giản, có cái giường, phòng vệ sinh với cái TV gắn đối diện với giường, thêm cái ghê soà, cái bàn nhỏ và 1 cái bàn học, với một người có tính cách chuẩn học trưởng lạnh lùng như Minh Đồng thì thứ đương nhiên có trong phòng ngủ là những kệ sách kéo dài miên man, và những quyển sách dày cộp, với một người lười đọc sách như cậu, khi bước vào phòng Minh Đồng thì cứ phải hoa mắt chóng mặt khi nhìn vào những quyển sách như thế. Vừa mở cửa bước vào phòng, mùi hương gỗ trầm ấm bay thẳng vào mũi cậu, cũng quá quen với mùi này nên cũng không bất ngờ gì, cậu tiến lại giường rồi nằm ườn ra. Một lúc sau tiếng nước chảy ngừng lại, *cạch, Đồng Minh mở cửa nhà tắm bước ra. Thấy Gia Cát nằm trên giường thì lên tiếng, “ Mày qua chép bài tập hay chơi game nữa đây” . Đồng Minh vừa nói vừa đi đến chỗ máy sấy, cầm máy sấy lên sấy tóc. Gia Cát ngồi bật dậy: “ yah thằng kia, mày không thể nghĩ về tao tốt lên một xíu à, tao qua đưa bánh bao cho mày đó “ , Đồng Minh tắt máy sấy đi :” oh tốt thế cơ đấy, thế đưa xong rồi sao không về đi, lên đây chi ?” .
Gia Cát đứng lên đi lấy điều khiển TV, vừa bật TV vừa nói:
-tao chỉ tính qua đây đưa bánh bao, gòi lên đây xem sau 1 tuần nghỉ hè bạn tôi sao rồi, mà thấy bạn tôi nghĩ xấu về tôi, nên thôi có tiếng phải có miếng, lại đây kiếm phim với t
Đồng Minh đi đến ngồi kế bên Gia Cát, vẻ mặt bất biến giữa dòng đời vạn biến nói :
- Nói đi nói lại, nói quanh nói co, rồi màu cũng qua đây coi phim đấy thôi, còn biện lí do tao nghĩ xấu mày, này là sự thật mà, tao có nghĩ xấu mày đâu.
Gia Cát đang tìm phim nghe thấy thế liền nói:
- Ê thầng kia, muốn chết hong hả? bình thường trên trường mày ít nói lạnh lùng các kiểu mà, sao giờ mày nói nhiều thế, không sợ t nói cho mọi người biết mày lắm mồm như nào hả?
Đồng Minh: “ mày dâm nói, tao dám thủ tiêu xác mày”
Gia Cát:” ngon nhào dô, mần thịt tao nè”
Đồng Minh: “ rồi rồi, mày là nhất, mày là đỉnh của chóp, nhấc cái mông mày lên đi về soạn sách vở đi, mai nhập học rồi đấy”
Gia Cát:” ờ ha, mày hong nói tao cũng quên luôn á, đang tính ngủ ké đêm nay, mà thôi tao về đây, mai nhớ qua chở tao đi học đấy”
Đồng Minh:” mày nói thừa quá đấy, năm nào tao chẳng chở mày đi học, rồi về đi cha ơi, tối luôn rồi kìa.”
Gia Cát nhìn ra trời thấy cũng sập tối rồi, thế là lật đật chạy xuống lầu xách xe ra. Ba mẹ đồng minh thấy vậy nói vọng ra: “ ăn cơm với cô chú rồi về con ơi “
Gia Cát: “ dạ thôi, con về ăn cơm với mẹ luôn cô ơi.”
Sau một hồi đạp hì hục thì cậu cũng về đến nhà, mẹ cậu đang trong bếp làm cơm, thấy cậu lâu như thế mới về thì từ bếp nói vọng ra: “ tưởng là mày đưa cái bánh bao qua Mỹ chứ, sao mau thế con” . Cậu cất xe đạp vào góc bước vào nhà:” chời uôi mẹ tôi ơi, người ta phải hỏi thăm bạn bè gòi mới dìa chứ, tận 1 tuần mới gặp lại cơ đấy “.
Mẹ Gia Cát: “ tận một tuần cơ đấy, tao nghe mày nói mà t tưởng mười mấy năm không đó, riết không biết mày con trai hay con gái mà bà tám thế không biết”
Gia Cát: “ chười ươi là chời, mẹ cứ chê con khum à, hong thấy khen con cưng của mẹ cái gì hết á”
Mẹ Gia Cát:” mày thì chỉ có ăn rồi phá, có thấy giúp tao được gì đâu, muôn khen cũng khó quá à”
Gia Cát:” nói nghe dỗi khum chời, con cưng của mẹ mà như mẹ nói chắc sống được với mẹ á”
Mẹ Gia Cát:” thôi đi ông ơi, vào tắm rửa đi rồi ăn cơm này, tôi nói hong lại ông đâu”
Gia Cát: “ gòi gòi, tắm ngay đây, mẹ yêu của con đợi xíu nhó”
Mẹ Gia Cát :” nhanh cái chân lên đi ông tướng, cho nhịn đói bây giờ.”
Sau khoảng 15p, Gia Cát tắm xong từ trên lầu chạy xuống, dọn cơm ra giúp mẹ, hai người vừa ăn vừa nói khá vui vẻ, tuy gia đình không giàu có nhưng hai mẹ con cậu thì khá thân thiết với nhau, giữa hai người cũng không có khoảng cách giữa mẹ và con, cậu và mẹ coi nhau như hai người bạn thân thiết, nên có chuyện gì cũng kể nhau nghe, sau khi ăn cơm xong cậu rửa bát để cho mẹ tắm rửa. Sau khi rửa bát xong thì cậu cũng lên lầu soạn sách vở chuẩn bị cho mai đi học, nằm xuống cầm cái điện thoại lên, lướt lên kho truyện mà cậu yêu thích, bắt đầu nằm cày truyện, gì chứ, đọc sách thì lười, nhưng đọc truyện thì cậu đây có thể đọc cả ngày, mà tại cậu bận quá, không thì truyện ra sao kịp tốc độ cậu đọc được. Đang lướt tìm truyện mới, thì cậu thấy bộ truyện “ em và anh không có duyên” đây là bộ truyện đam mũ đang hot ở thời điểm hiện tại, thấy vậy cậu lầm bầm:”Đúng là cái xã hội này gì cũng có, hai thằng đực rựa yêu nhau kiểu gì không biết, ghê tởm” . Ừm mồm thì nói thế nhưng lướt qua lướt lại cũng không thấy truyện nào ưng ý, cậu thấy chán quá, nên cũng nhấp vào đọc thử bộ truyện đam mỹ đó. Đọc được mấy chap, thì cậu lăn ra ngủ mất tiêu. Sáng sớm hôm sau, cậu bị tiếng ồn ào làm thức giấc, nhà cậu mở quán cơm, sáng mọi người vào ăn đông, nên rất ồn. Vừa mở cửa phòng ra, mẹ cậu đang đứng trước cửa, vẻ mặt khá bất ngờ nói:” oh phải con trai tôi không đây, tự dậy sớm được đây này” . “Mẹ cứ nói thế, mai tự ái lại lăn ra ngủ tới muộn h học bây giờ” Cậu vừa bước xuống lầu vừa nói. “ ôi thôi, mẹ xin lỗi được chưa?, đi xuống ăn đi rồi chuẩn bị đi học, thằng Đồng Minh nó qua đón thì lại vội vội vàng vàng, rồi lại quên đồ đấy” . Cậu bước xuống lầu, giúp mẹ dọn mấy cái đĩa đồ ăn thừa của khách xuống, rồi cũng ngồi vào bàn ăn cơm, ăn xong thì Đồng Minh cũng qua tới, thấy vậy cậu chạy vội lên lầu thay đồ rồi chạy xuống lầu. Cậu chạy tới bàn thờ thắp nhang lên:” ba này, con của ba lên lớp 10 rồi đấy , nhà mình cũng làm ăn khấm khá hơn lúc ba bỏ lại mẹ con con, con biết ba luôn ở bên giúp đỡ mẹ con con, hãy ở bên mẹ và con lâu hơn nữa nhé, thôi con đi học đây bái bai ba” nói xong cắm cây nhang vào lưu hương rồi bay lên xe Đồng Minh, cậu nói to:” con yêu của mẹ đi học đây, đừng nhớ con quá đấy nhé” . Mọi người ở quán cơm nghe thấy thế thì nhìn cậu, mẹ cậu thấy thế thì cười nói: “ Đi lẹ đi thầng oắt con” .
Chạy được một lúc Đồng Minh lên tiếng:
-Này, năm nay tao vẫn chung lớp với mày đấy, mày có muốn ngồi với người vừa học giỏi vừa đẹp trai như tao không?
Gia Cát nghe vậy thì phì cười:
- Vế sau đáng lí tao phải nói với mày mới đúng ấy
- Tao không thèm nhá, mày không ngồi với tao, thì tao ngồi với mấy em gái cũng được vậy: Đồng Minh
-Mấy em mà biết mày là một bad boy chính hiệu thì chắc thất vọng lắm nhỉ ? : Gia Cát
-Biết được thì cũng phải nghiêng ngả trước vẻ đẹp của tao thôi: Đồng Minh
............
Còn tiếp
Updated 53 Episodes
Comments
tự tin đọc bl trước mặt bm 😼
h
2022-08-20
0
hủ nữ 💫🐢
truyện hay quá nè nma tg ơi có nhìu chỗ sai dấu lắm à nha
2022-07-21
0
♓•||Pisces||•
̣
2022-02-28
0