Chương II

Hạ Thảo nhanh chóng tìm lớp học. Đúng như dự đoán giáo viên đã vào lớp, cô khẽ nhẹ nhàng mở cánh cửa phía cuối lớp, rón rén đi về chiếc bàn trống gần đó ngồi như chưa từng có chuyện gì. Trên bục giảng gvcn vẫn đang thao thao bất tuyệt về nội quy trường học. Tử Khê quan sát cô từ nãy giờ chỉ biết lắc đầu bất lực. Chốc lát đã đến giờ bắt đầu lễ khai giảng.

Trên khán đài vẫn là thầy hiệu trưởng đang miệt mài đọc bài phát biểu của mình, vẫn là bài phát biểu với nội dung vô cùng thân quen. Sau khi kết thúc ông mời đại diện học sinh giỏi của trường lên chia sẻ về phương pháp học tập, mọi thứ vô cùng bình thường cho đến khi vị đại diện học sinh bước lên khán đài.

Cô ngây ngốc khi nhìn thấy chàng thiếu niên đang phát biểu. Giọng nói trầm bỗng dễ nghe, nhẹ nhàng như tiếng gió lướt. Dáng người cao cao, làn da màu đồng khoẻ khoắn cùng với khuôn mặt nhỏ bị mắt kính và mái tóc đen nhánh che khuất.Dường như cô đã bị thu hút bởi sự trong sáng, thanh thuần của thiếu niên.

"Khê, biết người kia là ai không?"

"Biết chứ, là Vũ Trạch. Nghe nói điểm thi của cậu ta cao nhất tính đấy. Nhìn trúng rồi??"

"Ừm...nhìn trúng rồi" - cô nói với ánh mắt kiên định

Mãi đến khi buổi khai giảng kết thúc toàn bộ học sinh mới vào lớp. Tuy nói là buổi học đầu tiên nhưng thực ra chủ yếu để cho học sinh và giáo viên làm quen giao lưu với nhau. Sau khi lớp ổn định, cô Thu Thủy mới mở miệng:

"Như các em đã biết, tôi là Thu Thủy, dạy môn Ngữ Văn, và sẽ là gvcn lớp 10A1. Tính tôi không hiền cũng không quá khó khăn, chỉ cần tuân thủ nội quy là được. Tôi sẽ dựa vào học lực mỗi người để bầu cán sự lớp."

Nói đến đây cô dừng lại, ném ánh mắt đáng sợ khiến mọi người không khỏi rùng mình

"Nếu ai có ý kiến gì thì gặp trực tiếp tôi"

Eo ôi, ai mà dám ý kiến ý cò chứ, nói sai một chút là bị ghim như chơi

Sau khi xong việc cô chẳng nán lại làm gì đi thẳng đến văn phòng nhường chỗ cho học sinh làm quen với nhau. Lớp trưởng Nguyễn Khiêm thuần thục điều khiển lớp ổn định lại chỗ ngồi.

Từ lúc vào lớp, tại một góc có một con người đưa mắt nhìn ra ô cửa sổ mơ màng nhớ lại hình bóng cậu thiếu niên Vũ Trạch. Không ai khác đó là Hạ Thảo Ngân. Một giọng nói trong trẻo kéo cô về hiện tại:

"Xin chào tớ là Trà My, bạn cùng bàn

của cậu"

"Tôi là Thảo Ngân" - cô nhàn nhạt trả lời

"Cùng giúp đỡ nhau nhé!" - cô bạn kia nở một nữ cười nhu mì nhìn cô, từ trong túi lấy ra một chiếc kẹo "Cho cậu"

"Cảm ơn" - tuy muốn từ chối nhưng vì phéo lịch sự cô đành nhận lấy

Đưa mắt tìm bóng dáng Tử Khê thì nhận ra cô bạn lại ngồi phía trước mình, cô thở phào cứ ngỡ là bị chuyển đi xa rồi chứ.

----tui là đường phân cách----

Kết thúc buổi học đã là 11h, cô và Tử Khê không đi về mà quyết định đến quán ăn đang hot gần đây.

Khi đang chọn món, ma xui quỷ khiến thế nào mà lại gặp bạn cũ Bích Diệp. Cô cũng chẳng thèm quan tâm tiếp tục công việc của mình. Dường như cô ta cũng nhận ra Hạ Thảo liền nhếch mép đi tới.

" Ủa Thảo Ngân sao cậu lại ở đây?Dạo này ôm được chân đại gia hay sao mà đến được chỗ sang trọng này vậy"

Chưa kịp đáp lại Tử Khê đã lên tiếng:

"Ra là Diệp đại tiểu thư , tôi cứ tưởng chó mèo ở đâu chứ.Vừa đi bơm ngực đấy à ở đâu chất lượng vậy "

" Cô....cô...cứ chờ đấy, tôi không để yên đâu"

Bích Diệp tức run người, hất cằm đi mất còn không quên để lại câu nói hăm doạ.

Thảo Ngân nghe Tử Khê nói mà không khỏi bật cười vì mức độ đanh đá của cô nàng.

"Ngân, cậu định sẽ thế nào?"

"Chuyện gì cơ?!"

"Nhìn trúng Vũ Trạch ấy.."

" Còn thế nào nx tớ định sẽ theo đuổi cậu ấy"

"Nhớ tém tém lại, cậu ấy sẽ bị cậu doạ sợ mất"

"Gì chứ, tớ không phô trương thế đâu "

-----lại là tui đây----

Ăn trưa xong là khoảng 12h30, Thảo Ngân đưa Tử Khê về nhà rồi ghé vào tiệm sách để mua vài cuốn đam mẽo. Đi hết giá sách này đến giá sách khác chẳng tìm được cuốn nào ưng ý cô định về nhà thì.... lách cách. Chiếc cửa mở ra, đó là Vũ Trạch. Cô cười như được mùa, thu lại ý định về.

Cô dõi theo cậu từ chỗ này đến chỗ khác, mỗi nơi trong tiệm sách cậu đi qua đều có dấu chân của cô. Chọn được cuốn sách ưng ý cậu tìm một chiếc bàn trống gần đó ngồi, cô cũng vớ đại một quyển ngồi đối diện.

Cô dõi theo cậu từ chỗ này đến chỗ khác, mỗi nơi trong tiệm sách cậu đi qua đều có dấu chân của cô. Chọn được cuốn sách ưng ý cậu tìm một chiếc bàn trống gần đó ngồi, cô cũng vớ đại một quyển ngồi đối diện. Lặng lẽ ngắm cậu, nhìn gần mới thấy cậu có một đôi mắt rất đẹp, đôi hàng mi dài cong cong, không to tròn nhưng lại rất sáng rất sâu.

hết chương rồi, nếu thấy hay thì đừng quên like và theo dõi để làm động lực cho Na nhé!!

Hot

Comments

iu các e

iu các e

nho cr nhiu lam lun

2023-03-29

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play