Thanh Xuân Tôi Có Cậu
Ánh nắng chói chang của mùa hạ đã khép lại, nhường chỗ cho những làn gió mát rượi. Bầu trời trong xanh và cao vút, những cơn gió heo may nhè nhẹ lướt vô tình đi qua hàng cổ thụ ven đường. Tất cả dường như báo hiệu mùa thu đã về. Với những con người tấp nập ngoài kia mùa thu đơn giản chỉ là sự thay đổi của thời tiết, khí hậu trở nên mát mẻ hơn. Nhưng, đối với lũ học trò chúng tôi mùa thu là sự mới mẻ, là sự bắt đầu của một năm học mới.
Bây giờ là 6h30 sáng, trên chiếc giường của nhà nào đó có một con người vẫn đang say giấc nồng mặc kệ sự đời. Và....
RẦMMMMM
Chiếc cửa đáng thương của căn phòng bỗng bật ra, theo sau đó là một chàng trai trạc tuổi 24 đang hùng hổ bước vào. Mang theo dáng người cao lớn, khuôn mặt điển trai cùng tiếng gào thét:
"Hạ Thảo Ngân, dậy mauuuuu"
Người được hô cả tên lẫn họ đó không ai khác chính là nu9 của chúng ta. Lúc này cô nàng vẫn chưa kết thúc chuyến hành trình trong giấc mơ của mình. Mặc kệ Hạ Vũ Triệt - anh trai cô đang gào thét như thể cháy nhà. Anh bước nhanh đến giường, tay kéo mạnh rèm cửa. Những tia nắng chiếu vào khuôn mặt nhỏ nhắn trên giường, cô khẽ nhíu mày đưa tay che chắn. Vũ Triệt giật mạnh tấm chăn nhắc nhở cô:
"Em còn tính nằm đó đến khi nào, đã 6h30 rồi đấy. Đừng quên hôm nay là ngày khai giảng."
Hạ Thảo Ngân vội bật dậy hổi hả chạy tức tốc vào nhà tắm vscn để lại Vũ Triệt với câu nói muôn thuở:
"Áaaaaa, trễ giờ rồi"
"Sao hai không kêu em sớm hơn"
"Sao cái đồng hộ chết tiệt kia lại không reo????"
Muôn vàn câu hỏi vì sao. Haizz.... Vũ triệt thở dài lắc đầu nhìn vào một góc nơi có chiếc đồng hồ chết tiệt nào đó đã bị nát tan tành giống như anh đang tưởng nhớ tiếc thương cho số phận nó.
Sau 10p cô bước ra khỏi phòng tắm với bộ đồng phục áo sơ mi trắng và chân váy caro đỏ tôn lên đôi chân thon dài. Trên cổ áo chiếc cà vạt được thắt gọn gàng. Chân váy dài đến đầu gối nhưng đâu ai biết được bên trong đó là..... một chiếc quần đùi màu đen. Không thục nữ hay dịu dàng đáng yêu, nu9 của chúng ta là một con đàn ông chính hiệu.
Vẫn còn đang say sưa ngắm mình trong gương tự luyến thì hiện thực vả vào mặt cái bépp. Sắp trễ giờ rồi. Buổi khai giảng bắt đầu vào lúc 7h15 mà bây giờ là 6h45 cô vẫn còn ở nhà.
"Aaaaaaa tiêu rồiii" - cô tức tốc chạy xuống nhà tay vớ lấy lát bánh mì
"Chào cả nhà con đi học"
"Bác Chư chuẩn bị xe, cháu sắp trễ rồi" - Bác Chư là tài xế của nhà họ Hạ. Bác đã gắn bó với nhà Hạ hơn 10 năm rồi nên cũng chả lạ gì cảnh này nên cũng nhanh chóng phối hợp lấy xe.
Cả ba người vợ chồng ông Hạ và Vũ Triệt ngồi trên sofa phòng khách thấy vậy khẽ thở dài. Bà Hạ ngồi uống trà với giọng điệu chán chê nói:
"Không biết hồi đó tôi có bế nhầm nó ở bệnh viện nào không, chẳng biết tính nó giống ai nữa"
*Giống mẹ nó chứ ai nữa* - đó là suy nghĩ của hai người đàn ông khi bà Hạ vừa dứt câu. Nhưng suy nghĩ này chỉ có thể nằm trong đầu thôi, nếu ra khỏi miệng là dép vào đâù như chơi.
Trên xe
Thảo Ngân vừa mở nguồn điện thoại là hàng chục cuộc gọi của Tử Khê đập vào mắt. Cô bấm gọi lại cho cô bạn thân mình giở giọng mè nheo, đầu dây bên kia vừa bắt máy là một tràn cải lương chọc vào màng nhĩ của cô:
"Con nhỏ kiaaaa cậu còn biết gọi lại à. Có biết tớ gọi bao nhiêu cuộc rồi không? Tối qua lại thức đêm đọc đam mỹ chứ gì?.....(đã lược bớt 1000 chữ)"
"Ôi Khê yêu quý tha tớ lần này, thề là đây là lần cuối. Tối bao một ly trà sữa nhá"
Đầu dây bên kia nghe đến trà sữa liền dịu giọng lại:
"Hai ly"
"Chốt đơn. Nhớ giữ ghế cho tớ. Bye"
Một lúc sau khi xe đã gần đến trước cổng trường trung học phổ thông Minh Đạm, Thảo Ngân dặn bác Chư đậu xe ở một góc, sỡ dĩ cô làm vậy vì không muốn bị chú ý quá nhiều về gia thế nhà mình đến lúc đấy sẽ có hàng tá người đến nịnh nọt làm phiền cô. Cô xuống xe đi vào trường còn không quên để lại lời chào với bác tài xế.
Cô không chần chừ mà đi thẳng đến phòng hiệu trưởng. Thầy Hiệu trưởng vừa thấy cô đã niềm nở đón tiếp:
"Cô Hạ đến rồi"
"Lớp tôi ở phòng nào?"- không vòng vo trực tiếp vào thẳng vấn đề.
Đối với người thân thiết cô như một chú chim nhỏ đáng yêu lúc nào cũng tươi cười, nhưng với người khác Thảo Ngân lại như một phiên bản khác: mặt lạnh không cảm xúc, không dễ gần đặc biệt cô cực kì tàn nhẫn đối với thể loại mưu mô toan tính. Đâu ai biết rằng đằng sau ngoại hình nhỏ nhắn mỏng manh ấy lại là người đứng đầu cả một võ đường karate.
"Cô Hạ lớp cô là 10A1 ở phòng 15 dãy đối diện"
"Cảm ơn" - vừa dứt câu cô xoay bước ra khỏi phòng, bất giác quay đầu lại nhắc nhỏ hiệu trưởng -"không được để lộ tôi là con gái nhà đầu tư"
"Vâng vâng, chắc chắn"
Khi cánh cửa vừa đóng lại thầy hiều trưởng mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm. Lúc đầu ông nghĩ rằng con gái của cổ đông trường chắc sẽ chua ngoa chảnh choẹ như những cô tiểu thư cậu ấm nhà giàu nên ông đã chuẩn tinh thần để chiều lòng họ. Nhưng khi cô bước vào lại khác với những gì ông tưởng tượng, không khoe khoang tâng bốc mà lại lạnh lùng xa cách. Thật khiến người ta cảm thấy áp lực
*Góc tâm sự*
Xin chào mọi người, mình là Na tác giả của bộ truyện Thời thanh xuân ấm áp của chúng ta. Hẳn các bạn khi đọc chương đầu tiên của bộ truyện này cũng nhận thấy được sự thiếu chuyên nghiệp đúng không?
Tuy vậy nhưng đây là tác phẩm đầu tay của mình. Đối với viết lách mình đã từ lâu mơ ước được trở thành một tác giả tiểu thuyết giỏi, nhưng đến bây giờ mới đủ tự tin để thực hiện. Nên nếu có sai sót gì mong các bạn có thể bỏ qua và góp ý để mình hoàn thiện hơn.
Chân thành cảm ơn các bạn vì đã lắng nghe!!
Updated 33 Episodes
Comments
Mến Vũ
yy
2023-08-18
0
Yeo eUn WoO۵ ♡
ê tác giả , t muốn bái ng lm sư phụuuu 🥲
2023-01-22
0
꧁✿✰Châm Châm ✰✿꧂
cho mk hỏi lại na9 là a2 nu9 hả tg?
2021-10-29
0