#Nâm
5.
Đèn phẫu thuật bật sáng, trước lúc mất đi ý thức vì thuốc mê Yên Nhi cố gắng nắm chặt lấy cổ tay bác sĩ, giọng nhỏ dần.
"Anh ấy tại sao phải làm vậy?"
Nữ bác sĩ hôm trước kéo tay cô ra khỏi áo mình, sau đó thở dài nói.
"Âu thiếu nói ghép mắt cho cô để cô tận mắt chứng kiến những điều anh ta làm... Tận mắt nhìn anh ta sẽ trả thù như thế nào..."
Mi mắt dần khép lại, bên tai còn không nghe rõ những lời tiếp theo của nữ bác sĩ nhưng đáp án này rõ ràng không phải thứ cô mong muốn. Một kẻ phản bội còn dám mong muốn thứ gì sao...?
Yên Nhi tự cười chính mình, tất cả chìm vào tối đen...
Nữ bác sĩ chuẩn bị bắt đầu phẫu thuật nhưng tâm tình bắt đầu gợn sóng.
Là một bác sĩ, cô biết rõ rằng câu trả lời này sẽ làm tâm lí của bệnh nhân đi xuống, ảnh hưởng đến kết quả phẫu thuật. Nhưng mặt khác,sự ích kỉ trong lòng trỗi dậy... Cô muốn Yên Nhi chết tâm... Hoàn toàn từ bỏ Âu Triết...
Ba năm trước là Yên Nhi từ bỏ Âu Triết, ba năm sau anh lại vẫn giữ cô bên cạnh, thậm chí tìm lí do chữa mắt cho cô... Nói là trả thù nhưng đến bây giờ anh còn chưa thật sự có hành động nào tổn thương đến Yên Nhi...
Người bên cạnh anh, giúp anh trải qua giai đoạn khó khăn nhất là ai cơ chứ?
Dao mổ trên tay rơi xuống, những y tá còn lại đều nhìn vào cô bằng ánh mắt kinh ngạc.
Bác sĩ cúi đầu, ổn định hơi thở nói.
"Tôi xin lỗi, cuộc phẫu thuật này đợi bác sĩ Ngôn đến..."
Nói rồi bước ra ngoài.
Ai cũng nhìn ra cô là có tình cảm với Âu Triết, chỉ có anh là xem như không biết...
...
"Chỉ là phẫu thuật mắt, tại sao đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại?"
Yên Nhi kết thúc phẫu thuật đến nay cũng tròn một tuần, nhưng lại hoàn toàn không có dấu hiệu muốn tỉnh lại, việc này cũng khiến các bác sĩ rất đau đầu.
"Trước đây cô ấy từng bị chấn thương hộp sọ, sau đó phẫu thuật mắt khiến dây thần kinh tiếp tục bị tổn thương... Ý thức chịu ảnh hưởng khá nặng..."
"Bao giờ có thể tỉnh lại?"
Âu Triết dường như chẳng quan tâm đến lời giải thích của bác sĩ, anh đứng bên ban công, trên bàn đầy tàn thuốc, có vẻ như đã đứng đây từ lâu rồi.
"Phụ thuộc vào ý thức của bệnh nhân... Nhưng sẽ sớm tỉnh lại..."
"Ra ngoài đi."
Âu Triết không trả lời, trực tiếp đuổi nữ bác sĩ ra khỏi phòng làm việc.
Anh đặt điếu thuốc sang một bên, xoay người đi thẳng đến phòng bệnh của Yên Nhi.
Cô gái sắc mặt xanh xao, trên mắt còn quấn một lớp băng gạc dày.
Âu Triết không nói, yên lặng đứng đó nhìn xuống giường bệnh.
Sau đó lại yên lặng rời đi.
Khung cảnh giống như một bức họa, câm lặng đến lạ lùng.
"Âu thiếu... Bác sĩ Hạ rời đi rồi.."
"Ừm.."
Thuộc hạ vội vàng vào báo cáo, ai biết bác sĩ Hạ là nữ nhân duy nhất có thể nói chuyện bình thường với Âu Triết. Nhưng kể từ khi từ chối cuộc phẫu thuật của Yên Nhi, bác sĩ Hạ luôn trầm mặc, đến hôm nay sau khi từ phòng làm việc của Âu Triết trở về thì liền dọn hành lí rời đi không một tiếng báo trước.
"Có cần giữ lại..."
"Không cần, ra ngoài đi.."
Âu Triết ngắt lời thuộc hạ, thẳng thừng từ chối.
Người muốn đi anh nhất định sẽ không giữ...
Nhưng ngay sau đó một người khác lại từ ngoài tiến vào, bộ dạng hoảng hốt.
"Xe của bác sĩ Hạ đột nhiên bị nổ dưới gara... Âu thiếu..."
Nghe đến đây sắc mặt Âu Triết mới thay đổi, nhanh chóng bước ra ngoài.
"Hạ Miên..."
#Nâm
Âu Triết đến gara thì khung cảnh khinh hoàng đã diễn ra, cả hàng dài những chiếc ô tô bốc khói nghi ngút, bên tường, trần nhà bị phá hủy nghiêm trọng. Khói đen cùng mùi khét bốc lên không còn nhìn rõ phương hướng.
"Hạ Miên đâu?"
"Vụ nổ quá lớn... Hiện tại mới chỉ xác định được vị trí xe của bác sĩ Hạ... Nhưng chưa thể tiến vào..."
Hiệu ứng dây truyền quá nghiêm trọng, hiện tại vẫn phải đợi đội cứu hộ đến, nến như tự ý xông vào, bất chợt có một chiếc xe tiếp tục phát nổ thì rất nguy hiểm nên họ chỉ có thể đứng từ xa quan sát.
"Từ lúc phát hiện đến bây giờ là bao lâu? Tại sao đội cứu hộ vẫn chưa đến?"
"..."
"Các người đều là lũ vô dụng..."
Hắn như gầm lên, túm lấy cổ áo của tên thuộc hạ phẫn nộ nói.
Những người khác chìm vào câm lặng, bây giờ Âu thiếu đang quan tâm đến bác sĩ Hạ, sau đó sẽ truy cứu đến lí do phát sinh vụ nổ... Đến lúc đó ai cũng không thể thoát...
Đội cứu hộ rất nhanh đã đến, đám cháy được dập tắt.
"Tìm thấy bác sĩ Hạ rồi... Mau đưa đi cấp cứu..."
Tiếng nhân viên kêu lên, những người còn lại mau chóng kéo đến đưa Hạ Miên đi.
"Có nguy hiểm đến tính mạng không?"
Âu Triết cởi bỏ âu phục, áo sơ mi rõ ràng có chút xộc xệch, nhìn vào bác sĩ đứng trước cửa phòng mà hỏi.
"Bị bỏng nặng, hai chân chịu chấn động mạnh, xương đã hoàn toàn vỡ vụn, có lẽ sẽ phải cắt bỏ..."
"Vậy làm đi..."
Hắn xác định tình trạng của Hạ Miên sau đó lại nhanh chóng rời đi, không hề nhìn lại một lần.
Bác sĩ nhìn sự lạnh lùng của người đàn ông bất giác thở dài nói.
"Âu Triết... Hạ Miên vì cậu đã từ bỏ quá nhiều..."
"Từ trước đến giờ tôi chưa từng để cô ấy thiếu thốn thứ gì"
"Thứ cô ấy cần... Cậu không hiểu!"
"Bác sĩ Ngô nên nhớ... Cái gì cô ấy cần tôi đều có thể đáp ứng, nhưng có vài thứ không thể cưỡng cầu..."
Hắn rời đi, bóng dáng đã biến mất cuối hành lang dài tắp. Hắn đối với Hạ Miên chỉ là có ơn cứu mạng, quan tâm như một người bạn... Những thứ khác hắn không thể...
...
Trở về phòng làm việc, Âu Triết nhìn bức thư lạ xuất hiện ở trên bàn. Vài dòng chữ ngắn ngủi... Hắn đọc xong liền tiện tay ném đi, châm lại một điếu thuốc...
"Âu phu nhân... Bà vươn tay cũng dài quá rồi..."
....
Vụ nổ ở gara cũng dần chìm vào quên lãng, Âu Triết không nhắc tới nên cũng không ai dám hỏi.
Hạ Miên từ lúc tỉnh lại luôn trầm mặc, không nói chuyện cũng lười ăn uống, đôi mắt vô hồn thỉnh thoảng sẽ chảy ra những hàng nước mắt.
Âu Triết để lại tất cả mọi chuyện đột ngột bay trở về Mĩ...
...
Yên Nhi tỉnh lại, ánh sáng chiếu vào khiến cô bất giác rùng mình...
Ba năm... Trọn vẹn ba năm cô sống trong bóng tối...
Cô bây giờ lại nhìn thấy...
Nhìn thấy bản thân xa lạ như thế nào.
Trên tay vẫn đeo xích sắt.
Đồ ăn để trên bàn.
Cô giờ đây có thể nhìn thấy nhưng là nhìn thấy bản thân mình hèn mọn...
Sống không khác gì thú vật bị người ta nuôi nhốt...
Thời gian nếu có thể chảy ngược... Ước gì chúng ta chưa từng gặp gỡ
Updated 56 Episodes
Comments