Chương 7: Bà không phải mẹ tôi.

Đêm trời thu, không khí vô cùng se lạnh.

Giờ đây, trên những cái cây bằng lăng cao lớn, lá đã rụng hầu như gần hết, chỉ còn trơ trọi lại một vài chiếc lẻ loi.

Lăng Tuệ thầm nghĩ, hà cớ cứ phải cố gắng bám lấy làm gì, sao không trực tiếp rơi xuống luôn, bám lấy chỉ thêm phần mệt mỏi.

Đúng vậy, rất mệt mỏi, nhưng lại không thể buông.

Do luyến tiếc, hoặc cũng có thể là vì lí do khác...

11 giờ khuya.

Càng ngày, thời gian làm việc của cô càng gia tăng, có thể nói là hầu hết thời gian đều ở lại cửa hàng tiện lợi.

Chỉ là cô không muốn thời gian của mình quá rảnh rỗi, bởi vì cứ những lần rảnh rỗi, cô sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà ngồi suy nghĩ lại quá khứ.

Khuya như vậy, cho nên trên đường chỉ còn trơ trọi lại một vài người dọn vệ sinh và một vài người bán đồ ăn khuya.

Bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên đằng sau, ngay sau đó liền bị một đám nam nhân lôi đi vào một con hẻm nhỏ.

Là Trương Khả Di, cô đã sớm đoán được cô ta sẽ tới tìm cô.

Chỉ là sau đêm đó đến nay gần như là hai tuần rồi, giờ cô ta mới tới, thật có chút mất hứng.

Trương Khả Di nhìn chằm chằm Lăng Tuệ, ánh mắt lộ rõ biểu cảm ghen ghét, vô cùng đay nghiến.

Sau lần duy nhất tiếp xúc với Phó Mặc Quân ở trên xe, kể từ hôm đó, anh chẳng hề động đến cô dù

một chút.

Lúc nào cô gọi điện, anh cũng chỉ bảo là bận.

Thái độ vô cùng hờ hững.

Chắc chắn là do con tiện nhân này làm.

“Rốt cuộc đêm đó mày làm sao mà leo được lên giường với anh Mặc Quân?”

Nghe được câu này, Lăng Tuệ khẽ nở nụ cười khinh bỉ.

“Thì là quyến rũ đó.”

Nghe câu nói này, Trương Khả Di càng bực thêm, bàn tay nhanh chóng tát một cái thật mạnh vào mặt cô, khiến phần má nhanh chóng đỏ ửng lên, in vết dấu năm ngón tay.

“Tao nể mày vẫn còn là chị của tao, mau nói ra, mày làm sao quyến rũ được anh ấy, còn không tao sẽ để cho mấy tên này chơi mày đó.”

Khóe mắt mấy tên côn đồ nhanh chóng lóe sáng, người mà bọn họ đang giữ, thật sự là một mỹ nhân.

Thế nhưng gương mặt Lăng Tuệ vẫn không lộ chút sợ sệt

“Người đàn ông đó, thật sự là hoàn hảo, từ gương mặt, đến cả “cái đó”, đều là hàng....” Đều là hàng cực phẩm.

Giọng nói cô càng thêm phần khiêu khích, gây cho Trương Khả Di vô cùng khó chịu. Này chính là cố ý.

Lời chưa dứt liền bị thêm một cái tát nữa, lần này, khóe miệng của cô đã nhanh chóng rỉ máu.

“Làm đi.”

Một phát đạp gót giày kiêu ngạo xoay lưng rời khỏi.

Mấy tên đó như vớ được vàng, ánh mắt vô cùng biến thái nhìn cô.

Một tên giữ chặt tay, một tên giữ chặt chân, Lăng Tuệ nhắm chặt mắt, trong phút chốc, cả người cô vô cùng bất lực, chỉ muốn buông xuôi.

Vào lúc bàn tay tên còn lại vừa định chạm vào người, thì một giọng nói của một người phụ nữ trung niên vang lên.

“Dừng tay.” Vẻ mặt Bạch Mai vô cùng lo lắng, tiến lại gần.

Sau đó bà ta quẳng một cọc tiền về phía những tên đó, vớ được món tiền lớn, bọn chúng cũng không do dự mà rời đi, chỉ là có chút luyến tiếc mỹ nhân đó.

Bạch Mai dùng đôi bàn tay đỡ cô lên. Thế nhưng khi nhìn thấy bà ta, trong đầu Lăng Tuệ chỉ có duy nhất một chữ hận.

Cô nhanh chóng đẩy tay bà ta ra.

“Lăng Tuệ à, con, con,...” Giọng bà ta ngập ngừng, dường như có chút nhớ nhung.

“Bà xứng đáng gọi tôi là con à?” Ánh mắt cô lộ ra vẻ khinh bỉ.

“Là mẹ sai, mẹ không nên bỏ lại con.” Bà ta nhắm chóng nắm lấy cánh tay cô.

Bỏ cũng đã bỏ rồi, bà ta còn mặt mũi mà nói những điều này ư?

Thấy vậy, Lăng Tuệ liền đẩy ra, vẻ mặt cô không chút cảm xúc.

“Lăng Tuệ, con không thể nhận lại mẹ à?”

Nghe câu này, cô chỉ cảm thấy nực cười, đúng vậy, rõ là nực cười.

“Bà nghĩ bà là ai vậy, mẹ tôi đã chết rồi.”

Gương mặt bà ta liền đờ đẫn ra, sự thất vọng cùng hối hận tràn đầy trên gương mặt.

“Chính các người hại tôi như vậy, bà chắc hẳn cũng biết, giờ bà còn ở đây làm vẻ lương thiện, nhân từ làm cái gì?”

Bạch Mai vốn viết được Trương Khả Di biết tung tích của cô, nên lúc nào cũng bám theo. Chỉ để có thể nhìn lại cô một lần nữa.

“Mẹ không muốn hại con.” Đôi mắt bà ta bắt đầu ngấn lệ.

“Không muốn hại tôi, cuối cùng là do tình mẫu tử trong lòng bà đột nhiên trỗi dậy, hay là vì tôi chỉ là một kẻ vô hại, không thể làm gì được các người?”

“Mẹ không có ý đó.”

“Đủ rồi, hôm nay dù gì bà cũng giúp tôi. Lần sau tôi chắc chắn sẽ trả lại, tôi không muốn ghi nợ với người dưng”.”

Hai chữ Người Dưng đã phản ánh rõ ràng thái độ của cô. Tuyệt đối cô sẽ không dây dưa với bà ta. Tình mẹ con gì chứ, nó đã chết rồi!

Hot

Comments

Trang Nguyen

Trang Nguyen

có phần hơi vô lí nhỉ.tự nhiên quyến rũ em rể xong rồi thì làm gì nữa chứ.mất đi cái ngàn vàng rồi buông xuôi ai làm gì mình làm ư.khó hiểu thật

2024-04-18

1

Vanhoanghuynh Huynh

Vanhoanghuynh Huynh

đúng là hơi vô lý lúc đầu thì khác bây giờ lại buôn xuôi

2024-03-09

0

꧁•⊹٭Dii٭⊹•꧂

꧁•⊹٭Dii٭⊹•꧂

Ủa rồi tìm tới để trả thù mà ăn 2 bạt tai, rồi để buông xuôi vậy thôi hông ấy mình lặng lẽ sống qua ngày đi cho lành.

2024-03-07

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trả thù
2 Chương 2: Quyến Rũ
3 Chương 3: Một đêm với em rể!
4 Chương 4: Cùng một giống cả
5 Chương 5: Dư vị
6 Chương 6: Cơ thể vậy mà lại bài trừ.
7 Chương 7: Bà không phải mẹ tôi.
8 Chương 8: Tối nay làm một chập không?
9 Chương 9: Đám cưới.
10 Chương 10: Nhớ tôi không, em rể?
11 Chương 11: Giao dịch hôn nhân
12 Chương 12: Lăng Tuệ, tất cả là tại mày!
13 Chương 13: Lợi dụng tôi xong bỏ, đâu có dễ như vậy.
14 Chương 14: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng(1)
15 Chương 15: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng(2)
16 Chương 16: Điều tra
17 Chương 17: Ngủ với tôi phải trả phí.
18 Chương 18: Cá chết rách lưới
19 Chương 19: Tôi vô lại với vợ của tôi.
20 Chương 20: Có làm “phiền” không?
21 Chương 21: Em trêu đùa xong rồi ngủ?
22 Chương 22: Xem ra em rất yêu tôi.
23 Chương 23: Phiền em ở lại với anh cả đời rồi
24 Chương 24: Gặp lại người quen
25 Chương 25: Không lẽ định khám thai?
26 Chương 26: Là song thai!
27 Chương 27: Đừng nghĩ đến việc rời khỏi anh
28 Chương 28: Em còn có anh
29 Chương 29: Chừng nào em yêu anh?
30 Chương 30: Anh nhớ em
31 Chương 31: Triển lãm
32 Chương 32: Anh ghen à?
33 Chương 33: Đo số đo
34 Chương 34: Dự tiệc
35 Chương 35: Say
36 Chương 36: Mượn rượu tỏ tình!
37 Chương 37: Đừng làm việc quá độ nhé
38 Chương 38: Sinh nhật
39 Chương 39: Chạy trốn
40 Chương 40: Lo sợ
41 Chương 41: Món quà
42 Chương 42: Gắng gượng
43 Chương 43: Rời đi
44 Chương 44: Tai nạn
45 Chương 45: Kiếm chồng cho mẹ
46 Chương 46: Trở về
47 Chương 47: Chú có vợ chưa?
48 Chương 48: Gặp lại
49 Chương 49: Thật sự rất nhớ
50 Chương 50: Bị mua chuộc
51 Chương 51: Mẹ có phải quá dễ dãi không?
52 Chương 52: Bố cố lên
53 Chương 53: Vợ à, anh ở ngoài lạnh lắm!
54 Chương 54: Giam chồng ở ngoài là phạm pháp đấy
55 Chương 55: Anh đảm bảo sẽ luôn trong tầm mắt của em
56 Chương 56: Kẻ đi săn lại trở thành con mồi
57 Chương 57: Hôn lễ
58 Chương 58: Lăng Tuệ định bỏ chồng!
59 Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
60 Ngoại truyện 2: Hợp tác đánh gục bố!
61 Đôi lời của tác giả + Pr truyện.
62 Góc Pr truyện
Chapter

Updated 62 Episodes

1
Chương 1: Trả thù
2
Chương 2: Quyến Rũ
3
Chương 3: Một đêm với em rể!
4
Chương 4: Cùng một giống cả
5
Chương 5: Dư vị
6
Chương 6: Cơ thể vậy mà lại bài trừ.
7
Chương 7: Bà không phải mẹ tôi.
8
Chương 8: Tối nay làm một chập không?
9
Chương 9: Đám cưới.
10
Chương 10: Nhớ tôi không, em rể?
11
Chương 11: Giao dịch hôn nhân
12
Chương 12: Lăng Tuệ, tất cả là tại mày!
13
Chương 13: Lợi dụng tôi xong bỏ, đâu có dễ như vậy.
14
Chương 14: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng(1)
15
Chương 15: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng(2)
16
Chương 16: Điều tra
17
Chương 17: Ngủ với tôi phải trả phí.
18
Chương 18: Cá chết rách lưới
19
Chương 19: Tôi vô lại với vợ của tôi.
20
Chương 20: Có làm “phiền” không?
21
Chương 21: Em trêu đùa xong rồi ngủ?
22
Chương 22: Xem ra em rất yêu tôi.
23
Chương 23: Phiền em ở lại với anh cả đời rồi
24
Chương 24: Gặp lại người quen
25
Chương 25: Không lẽ định khám thai?
26
Chương 26: Là song thai!
27
Chương 27: Đừng nghĩ đến việc rời khỏi anh
28
Chương 28: Em còn có anh
29
Chương 29: Chừng nào em yêu anh?
30
Chương 30: Anh nhớ em
31
Chương 31: Triển lãm
32
Chương 32: Anh ghen à?
33
Chương 33: Đo số đo
34
Chương 34: Dự tiệc
35
Chương 35: Say
36
Chương 36: Mượn rượu tỏ tình!
37
Chương 37: Đừng làm việc quá độ nhé
38
Chương 38: Sinh nhật
39
Chương 39: Chạy trốn
40
Chương 40: Lo sợ
41
Chương 41: Món quà
42
Chương 42: Gắng gượng
43
Chương 43: Rời đi
44
Chương 44: Tai nạn
45
Chương 45: Kiếm chồng cho mẹ
46
Chương 46: Trở về
47
Chương 47: Chú có vợ chưa?
48
Chương 48: Gặp lại
49
Chương 49: Thật sự rất nhớ
50
Chương 50: Bị mua chuộc
51
Chương 51: Mẹ có phải quá dễ dãi không?
52
Chương 52: Bố cố lên
53
Chương 53: Vợ à, anh ở ngoài lạnh lắm!
54
Chương 54: Giam chồng ở ngoài là phạm pháp đấy
55
Chương 55: Anh đảm bảo sẽ luôn trong tầm mắt của em
56
Chương 56: Kẻ đi săn lại trở thành con mồi
57
Chương 57: Hôn lễ
58
Chương 58: Lăng Tuệ định bỏ chồng!
59
Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
60
Ngoại truyện 2: Hợp tác đánh gục bố!
61
Đôi lời của tác giả + Pr truyện.
62
Góc Pr truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play