Chương 19: Tôi vô lại với vợ của tôi.

Đến khi ăn xong cũng đã trễ, Lăng Tuệ liền tắm rửa rồi leo lên ghế mà nằm. Sau khi lựa ra một chục lí do giải thích cho việc cô ở trên giường của anh thì vẫn không thể giải thích nổi.

Cuối cùng bỏ sang một bên, chắc chắn chỉ là đi nhầm thôi, cô tuyệt đối không mê mẩn anh ta đến nổi nửa đêm bò lên giường.

Dứt suy nghĩ liền vùi đầu vào chăn mà nằm ngủ.

Thế nhưng cái gì đến cũng phải đến.

Sáng hôm sau, Lăng Tuệ khẽ trở mình. Nhưng sau đó đôi mắt cô lại lập tức mở ra khi thân thể cô đụng phải thân thể khác.

Phó Mặc Quân, đó là cái tên đầu tiên hiện ra trong tình cảnh này.

Tại sao cô lại leo giường của anh ta nữa vậy. Hơn nữa anh ta còn đang ngủ rất ngon, một tay còn ôm cô nữa.

Lăng Tuệ hít sâu, cố kiềm chế bản thân của mình, chậm rãi và im lặng hết mức có thể mà rời khỏi giường.

Nhưng vừa đi được vài bước đã có một bàn tay kéo cô trở lại giường, để cô nằm dưới thân mình. Mà chủ nhân của bàn tay ấy còn nhìn cô tỏ vẻ rất hài lòng, cất lên chất giọng trầm khàn.

“Sao vậy? Mê đắm tôi quá nên đêm nay lại leo lên giường của tôi.”

Mặt Lăng Tuệ lúc này đã đỏ bừng, chất đỏ ấy lan tới tận mang tai. Hai tay thì giơ trước ngực để chống đỡ giữ khoảng cách.

“Không có.”

"Em ngủ với tôi còn chối? Nếu em nói là muốn ngủ với tôi thì chắc tôi sẽ miễn cưỡng xem xét mà cho em ngủ cùng, không cần phải lén lút như vậy.”

Nói đến đây, người đàn ông áp sát gương mặt điển trai của mình lại gần cô, mặc cho đôi tay ấy đang chắn cũng chẳng thể cản trở hành động này.

Anh cắn nhẹ vành tai đang đỏ ửng ấy mà trêu chọc.

“Trả phí hưởng dụng.”

“Vô lại.”

"Tôi đang vô lại với vợ của tôi."

Cuối cùng không nhịn được Lăng Tuệ liền hét lên. Mà lúc này dì Phương nghe tiếng hét thất thanh ấy cũng chạy lên, bàn tay vặn vặn tay nắm cửa nhưng không sao mở được, đành nói bằng giọng run run lo sợ.

"Cô Lăng sao vậy, đợi tôi tìm chìa khoá dự phòng nhé, cô Lăng đợi tôi.”

Phó Mặc Quân lúc này mới nói vọng ra.

"Cô ấy không sao, dì không cần lo đâu.”

Nghe giọng nói thiếu gia, dì Phương mới bắt đầu thở phào mà đi xuống.

Người đàn ông lặng nhìn cô, sau đó thở nhẹ vào tai của cô.

Vành tai vốn là nơi mẫn cảm, hết bị cắn rồi lại trêu chọc. Cô thật sự sức chịu đựng không lớn như thế, chỉ đành rụt qua một bên tránh đi cơn gió ấy, gằn giọng nói từng chữ.

“Đường đường là Phó Mặc Quân mà cũng có mặt trẻ con này, thật là khiến tôi nhìn bằng con mắt khác.”

Anh khẽ nhếch mép.

“Em nghĩ em nói vậy sẽ phân tán được sự chú ý của tôi?”

Lăng Tuệ lại nghiến răng nghiến lợi.

“Anh mau đi làm đi.”

Người đàn ông vẫn giữ nguyên tư thế đó.

“Chủ nợ gặp con nợ sẽ bỏ đi à?”

Được rồi, cô không đấu lại anh ta.

“Anh muốn tôi trả cái gì?”

“Hôn tôi một cái, có lẽ tôi sẽ bỏ qua.”

Anh vừa dứt câu, hai tay cô đã đời tầm đặt sau gáy anh, trực tiếp kéo xuống, đặt lên một nụ hôn nhẹ.

“Được rồi”.”

Phó Mặc Quân cau mày: “Mới chỉ chạm môi.”

Nhưng mà anh cũng chẳng muốn đợi cô làm mấy trò này nữa, chỉ sợ lửa lại đột ngột bốc lên, cuối cùng chẳng thể dập.

Anh trực tiếp cuối xuống, chấm rãi nhấn mạnh đầu lưỡi, tách đôi môi cô ra, nhẹ nhàng khuấy động mà tìm đầu lưỡi, nhanh chóng biến nó thành nụ hôn sau.

Ngay khi cảm thấy cô không chịu được anh mới buông ra, mà lúc này Lăng Tuệ thì đang thở hồng hộc vì nụ hôn sâu này, cô lại ngước đôi mắt tức giận đó mà nhìn, hai đôi mắt long lanh cứ thế mà trừng.

Nhưng cô càng nhìn, anh lại cảm thấy cả người càng nóng. Cuối cùng đứng thẳng dậy, bước vào nhà tắm mà dội lại nước lạnh. Người con gái này, thật sự làm anh mất đi sự tự chủ mà.

Khi đã sửa soạn xong thì trong nhà cũng chẳng còn ai nữa, dì Phương lại bảo cô đã theo thím Hạ qua Biệt Uyển. Phó Mặc Quân lúc này mới lấy điện thoại ra xem, đã tám giờ hơn rồi, bên cạnh đó là một loạt cuộc gọi nhỡ của trợ lí.

Anh thật không ngờ, lăn lộn qua lại với cô như vậy cũng có thể quên mất hôm nay có cuộc họp, mới ở gần cô có vài ngày đã vậy, sau này sẽ ra sao. Nghĩ đến đây khẽ thở dài, không trách anh được, tại cô ấy cứ quyến rũ anh.

Ngay khi đến Biệt Uyển, Lăng Tuệ nhẹ thở phào, thoát khỏi anh ta tựa hồ như thoát chín cái kiếp nạn vậy.

Bước vào vẫn là khung cảnh quen thuộc lúc trước, vẫn một người thư thái uống trà, một người đánh cờ. Cuộc sống này, thật quá hạnh phúc.

Cô đã từng mơ khi lớn sẽ kiếm thật nhiều tiền, sau đó sẽ cùng cha sống cuộc đời an nhàn, nhưng đâu có ngờ, sẽ có ngày hôm nay.

Thấy Lăng Tuệ đứng từ xa, Tô Mạch Hoa mới kéo cô lại gần mà ngồi xuống, sau đó lấy bánh cho cô ăn. Vừa nói vừa xoa xoa cái bụng của cô.

Phó Trung Kì thấy cô cũng vui không kém

“Nha đầu, qua giải giúp ông thế cờ này.”

Lăng Tuệ nghe lời mà đi qua, thấy vậy Tô Mạch Hoa cũng theo sau. Cô chăm chú nhìn ván cờ đối diện với ông

“Cái này, Thiên Phong Pháo, bác cho hậu ra xe ở hàng bốn rồi xuống pháo.”

Một màn này, Tô Mạch Hoa chỉ biết há hốc mồm. Mấy cái thuật ngữ này, bà căn bản không hiểu.

Phó Trung Kì gật gù cái đầu, sau đó vỗ nhẹ vai cô.

“Không hổ là con dâu ta.”

Hot

Comments

Nga Tran

Nga Tran

ủa gọi mẹ mà sao ko gọi ba còn nữa ba chồng sao lại xưng hô ông tg xưng hô lung tung quá

2024-04-25

0

Chi Triệu long

Chi Triệu long

đúng là đồ lưu manhh

2024-01-13

0

Mộng Ngọc

Mộng Ngọc

Đòi hỏi ghê nha đồ lưu manhhh:))

2023-06-26

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trả thù
2 Chương 2: Quyến Rũ
3 Chương 3: Một đêm với em rể!
4 Chương 4: Cùng một giống cả
5 Chương 5: Dư vị
6 Chương 6: Cơ thể vậy mà lại bài trừ.
7 Chương 7: Bà không phải mẹ tôi.
8 Chương 8: Tối nay làm một chập không?
9 Chương 9: Đám cưới.
10 Chương 10: Nhớ tôi không, em rể?
11 Chương 11: Giao dịch hôn nhân
12 Chương 12: Lăng Tuệ, tất cả là tại mày!
13 Chương 13: Lợi dụng tôi xong bỏ, đâu có dễ như vậy.
14 Chương 14: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng(1)
15 Chương 15: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng(2)
16 Chương 16: Điều tra
17 Chương 17: Ngủ với tôi phải trả phí.
18 Chương 18: Cá chết rách lưới
19 Chương 19: Tôi vô lại với vợ của tôi.
20 Chương 20: Có làm “phiền” không?
21 Chương 21: Em trêu đùa xong rồi ngủ?
22 Chương 22: Xem ra em rất yêu tôi.
23 Chương 23: Phiền em ở lại với anh cả đời rồi
24 Chương 24: Gặp lại người quen
25 Chương 25: Không lẽ định khám thai?
26 Chương 26: Là song thai!
27 Chương 27: Đừng nghĩ đến việc rời khỏi anh
28 Chương 28: Em còn có anh
29 Chương 29: Chừng nào em yêu anh?
30 Chương 30: Anh nhớ em
31 Chương 31: Triển lãm
32 Chương 32: Anh ghen à?
33 Chương 33: Đo số đo
34 Chương 34: Dự tiệc
35 Chương 35: Say
36 Chương 36: Mượn rượu tỏ tình!
37 Chương 37: Đừng làm việc quá độ nhé
38 Chương 38: Sinh nhật
39 Chương 39: Chạy trốn
40 Chương 40: Lo sợ
41 Chương 41: Món quà
42 Chương 42: Gắng gượng
43 Chương 43: Rời đi
44 Chương 44: Tai nạn
45 Chương 45: Kiếm chồng cho mẹ
46 Chương 46: Trở về
47 Chương 47: Chú có vợ chưa?
48 Chương 48: Gặp lại
49 Chương 49: Thật sự rất nhớ
50 Chương 50: Bị mua chuộc
51 Chương 51: Mẹ có phải quá dễ dãi không?
52 Chương 52: Bố cố lên
53 Chương 53: Vợ à, anh ở ngoài lạnh lắm!
54 Chương 54: Giam chồng ở ngoài là phạm pháp đấy
55 Chương 55: Anh đảm bảo sẽ luôn trong tầm mắt của em
56 Chương 56: Kẻ đi săn lại trở thành con mồi
57 Chương 57: Hôn lễ
58 Chương 58: Lăng Tuệ định bỏ chồng!
59 Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
60 Ngoại truyện 2: Hợp tác đánh gục bố!
61 Đôi lời của tác giả + Pr truyện.
62 Góc Pr truyện
Chapter

Updated 62 Episodes

1
Chương 1: Trả thù
2
Chương 2: Quyến Rũ
3
Chương 3: Một đêm với em rể!
4
Chương 4: Cùng một giống cả
5
Chương 5: Dư vị
6
Chương 6: Cơ thể vậy mà lại bài trừ.
7
Chương 7: Bà không phải mẹ tôi.
8
Chương 8: Tối nay làm một chập không?
9
Chương 9: Đám cưới.
10
Chương 10: Nhớ tôi không, em rể?
11
Chương 11: Giao dịch hôn nhân
12
Chương 12: Lăng Tuệ, tất cả là tại mày!
13
Chương 13: Lợi dụng tôi xong bỏ, đâu có dễ như vậy.
14
Chương 14: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng(1)
15
Chương 15: Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng(2)
16
Chương 16: Điều tra
17
Chương 17: Ngủ với tôi phải trả phí.
18
Chương 18: Cá chết rách lưới
19
Chương 19: Tôi vô lại với vợ của tôi.
20
Chương 20: Có làm “phiền” không?
21
Chương 21: Em trêu đùa xong rồi ngủ?
22
Chương 22: Xem ra em rất yêu tôi.
23
Chương 23: Phiền em ở lại với anh cả đời rồi
24
Chương 24: Gặp lại người quen
25
Chương 25: Không lẽ định khám thai?
26
Chương 26: Là song thai!
27
Chương 27: Đừng nghĩ đến việc rời khỏi anh
28
Chương 28: Em còn có anh
29
Chương 29: Chừng nào em yêu anh?
30
Chương 30: Anh nhớ em
31
Chương 31: Triển lãm
32
Chương 32: Anh ghen à?
33
Chương 33: Đo số đo
34
Chương 34: Dự tiệc
35
Chương 35: Say
36
Chương 36: Mượn rượu tỏ tình!
37
Chương 37: Đừng làm việc quá độ nhé
38
Chương 38: Sinh nhật
39
Chương 39: Chạy trốn
40
Chương 40: Lo sợ
41
Chương 41: Món quà
42
Chương 42: Gắng gượng
43
Chương 43: Rời đi
44
Chương 44: Tai nạn
45
Chương 45: Kiếm chồng cho mẹ
46
Chương 46: Trở về
47
Chương 47: Chú có vợ chưa?
48
Chương 48: Gặp lại
49
Chương 49: Thật sự rất nhớ
50
Chương 50: Bị mua chuộc
51
Chương 51: Mẹ có phải quá dễ dãi không?
52
Chương 52: Bố cố lên
53
Chương 53: Vợ à, anh ở ngoài lạnh lắm!
54
Chương 54: Giam chồng ở ngoài là phạm pháp đấy
55
Chương 55: Anh đảm bảo sẽ luôn trong tầm mắt của em
56
Chương 56: Kẻ đi săn lại trở thành con mồi
57
Chương 57: Hôn lễ
58
Chương 58: Lăng Tuệ định bỏ chồng!
59
Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
60
Ngoại truyện 2: Hợp tác đánh gục bố!
61
Đôi lời của tác giả + Pr truyện.
62
Góc Pr truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play