Chương 3: Khiêu khích sự nhẫn nại của hắn

Lúc hắn tỉnh lại, căn phòng đã không còn ai, còn cả người phụ nữ chết tiệt kia cũng không thấy đâu?

Hắn ngồi dậy xoa mi tâm thì để ý đến trên bàn có một mảnh giấy, hình như là lời nhắn.

Hắn cầm tờ giấy lên, "Ha, xem thử cô viết cái gì nào?"

Nhưng chỉ vài giây sau sắc mặt của hắn biến kém hoàn toàn.

"Hi anh trai bao, hôm qua anh quá 'yếu' đấy! Nên tập luyện cho mạnh mẽ hơn đi, vẫn chẳng cho tôi được tí khoái cảm nào cả…Suy đi nghĩ lại chọn anh vẫn là một điều sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi! Nhưng đừng sợ tôi sẽ không nói với sếp anh đâu, coi như cảm ơn mấy nghìn con "nòng nọc" kia. Hẹn sau này không gặp lại."

Hắn đọc xong mà vò nát tờ giấy, mặt mũi còn tối hơn cả buổi tối.

Cô đây là đang liên tục khiêu chiến sự nhẫn nại của hắn rồi đấy.

Cô dám lấy con của hắn mà bỏ trốn sao? "Nòng nọc" của hắn là hàng cấm, không được vận chuyển trái phép. Vậy mà cô dám lấy của Ninh Nhất Phàm hắn rồi bỏ đi cơ chứ?

Lúc này ở tại nơi đâu đó cô liên tục ngồi hắt xì hơi, nhưng dù sao cô cũng biết ai đang chửi mình.

Hắn mặc quần áo chỉnh tề, đi xuống! Bên dưới còn một đám người cung kính cúi đầu, hô to dõng dạc.

"Chúc mừng sếp thoát kiếp trai tân!"

Hắn nhìn một màn này là biết ai bày ra, gào lên.

"Đông Chí Quân!!! Cậu lăn ra đây cho tôi."

Trong đám người cung kính, một người đàn ông điển trai bước ra! Vuốt tóc, rồi nháy mắt khiến mấy cô gái xung quanh điêu đứng.

Đông Chí Quân tỏ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy Ninh Nhất Phàm, "Ninh tổng nhân vật chính của chúng ta đây rồi! Hôm qua tận hưởng chứ người anh em."

"Cậu bày ra cái trò này hả?"

"Dù sao cũng thoát kiếp trai tân thì phải ăn mừng chứ? Mà hôm qua tôi thấy cậu còn lấy tiền của cô gái kia…"

Hắn thuận tiện lấy chiếc bánh mì của xe đẩy vừa đi qua nhét vào mồm cậu ta.

"Không phải việc của cậu? Tiện điều tra cho tôi cô gái kia là ai?"

Hắn lấy bánh mì vừa bị nhét vào miệng kia, "Đừng nói hôm qua cậu bị coi là trai bao đấy nha!" Cậu ta còn tỏ vẻ hích vào vai Ninh Nhất Phàm mấy cái.

"Tôi thấy cậu dạo này phải làm việc vất vả, nên cho cậu nghỉ phép 3 tháng để đi du lịch?"

Đông Chí Quân tưởng mình nghe nhầm, một tên keo kiệt, bóc lột sức lao động như Ninh Nhất Phàm cuối cùng cũng cho cậu ta được nghỉ phép rồi!

"Tôi thích sang Châu Âu du lịch!"

"Ok, tôi đã book vé máy bay cho cậu sang Châu Phi! Nghe nói nắng bên đấy rất tốt cho da."

Hắn quay người rời đi, để cho một mình Đông Chí Quân ngồi suy sụp trên nền đất khóc không ra nước mắt.

"À, trước khi cậu đi! Điều tra cho tôi về cô gái kia!''

Đông Chí Quân còn tưởng hắn suy nghĩ lại, ai ngờ còn bóc lột thêm sức lao động của mình.

Ninh Nhất Phàm trở về xe của mình, mà đến công ty của hắn.

Tại văn phòng làm việc, hắn nhận được thông tin của cô gái buổi tối qua đêm với hắn, còn bỏ đi với đám "nòng nọc" con kia.

Thông tin mà hắn nhận được chỉ là một cái tên và tuổi của cô ngoài ra không còn một điều gì khác.

Hắn hung hăng cầm chiếc điện thoại quăng xuống đất, chửi thề một câu.

"Chết tiệt!"

Hắn giận nhìn về phía Đông Chí Quân, "Cậu đi Châu Phi nửa năm cho tôi! Ở luôn đấy cũng được, tôi không cấm."

Bây giờ Đông Chí Quân thật bất lực nhỏ bé trước cơn tức giân của Ninh Nhất Phàm, im lặng trở về sắp xếp quần áo mà đi Châu Phi "nghỉ dưỡng, tận hưởng ánh nắng mặt trời".

Hot

Comments

Ya 🐥

Ya 🐥

sướng nhất anhh ròi 🤣🤣có ai đc nghĩ dưỡng giống anhh âu 🤣🤣

2023-03-16

3

Ya 🐥

Ya 🐥

chết ròii 🤣🤣

2023-03-16

2

Ya 🐥

Ya 🐥

🤣🤣

2023-03-16

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Mua "nòng nọc"
2 Chương 2: Bo thêm tiền
3 Chương 3: Khiêu khích sự nhẫn nại của hắn
4 Chương 4: Bị đuổi ra khỏi nhà
5 Chương 5: Xin tiền
6 Chương 6: Máy bay gặp nạn
7 Chương 7: Thoát khỏi nguy hiểm
8 Chương 8: Cố Minh Hạo rước nhầm cục nợ vào nhà
9 Chương 9: Sự thật
10 Chương 10: Cố Minh Hạo anh là gay sao?
11 Chương 11: Chúng ta kết nghĩa "chị em" đi
12 Chương 12: 5 năm là một quãng thời gian thật khó khăn
13 Chương 13: Bệnh nghề nghiệp
14 Chương 14: Cô nhìn rất giống tên trộm "nòng nọc" 5 năm trước của tôi
15 Chương 15: Tự hào vì mình quá thông minh
16 Chương 16: Cảm giác bị lãng quên
17 Chương 17: Có mùi của âm mưu
18 Chương 18: Việc nhẹ lương cao
19 Chương 19: Chuẩn bị kĩ lưỡng
20 Chương 20: Toang rồi
21 Chương 21: Thất nghiệp rồi
22 Chương 22: Ông bà ngoại đến thăm
23 Chương 23: 2 bảo bảo được bao nuôi rồi!
24 Chương 24: Ngày đầu đi làm
25 Chương 25: Cuối cùng cũng tìm được cô
26 Chương 26: Hắn giàu vậy sao?
27 Chương 27: Tên ác ôn Ninh Nhất Phàm
28 Chương 28: Tra nam
29 Chương 29: Cô định giết tôi sao?
30 Chương 30: Như con cún với con ỉn nhà Ngũ Phong
31 Chương 31: Nhận con dâu
32 Chương 32: Đợi ngày lành tháng tốt qua rước dâu
33 Chương 33: Gọi điện cho bảo bảo
34 Chương 34: Ưu đãi đặc biệt
35 Chương 35: Mục đích
36 Chương 36: Dẫn 2 bảo bảo đi chơi
37 Chương 37: Gặp Ninh Nhất Phàm ở khu vui chơi
38 Chương 38: Có chút tiếc nuối
39 Chương 39: Du lịch
40 Chương 40: Quên chưa đặt báo thức rồi
41 Chương 41: May mắn vẫn kịp
42 Chương 42: Ninh Nhất Phàm cảm thấy khó chịu
43 Chương 43: Tất cả là tại hắn
44 Chương 44: Rung động...rồi sao?
45 Chương 45: Có phải bị tôi hút hồn rồi không?
46 Chương 46: Có bệnh
47 Chương 47: Cảm giác lúc này
48 Chương 48: Tôi đập muỗi
49 Chương 49: Có tin mai tôi đuổi việc cô không?
50 Chương 50: Phương Hạ Chi
51 Chương 51: Người vô cùng quan trọng
52 Chương 52: Baba
53 Chương 53: Hắn có quyền gì?
54 Chương 54: Mami, Hiểu Phong đâu rồi?
55 Chương 55: Bà nội
56 Chương 56: Em muốn gặp chị
57 Chương 57: Trả tiền đã rồi hẵng về
58 Chương 58: Cô là đang hận tôi sao?
59 Chương 59: Thiếu gạo, hết cơm
60 Chương 60: Không cho phép
61 Chương 61: Tôi sẽ miễn cưỡng cưới em
62 Chương 62: Để xem mấy hôm nữa ông có đến cầu xin tôi không?
63 Chương 63: Quay về làm việc
64 Chương 64: Vô dụng
65 Chương 65: Đừng để tôi gặp lại
66 Chương 66: Thoải mái quá nhỉ?
67 Chương 67: Quyền lợi đặc biệt
68 Chương 68: Sao không chạy nữa
69 Chương 69: Tổn thương sâu sắc
70 Chương 70: Bà nội
71 Chương 71: Lưu manh giả danh tri thức
72 Chương 72: Bất ngờ
73 Chương 73: Mở cửa
74 Chương 74: Em yêu, ai vậy?
75 Chương 75: Tranh giành con dâu
76 Chương 76: Ấu trĩ
77 Chương 77: Bố vợ
78 Chương 78: Tôi tin cậu
79 Chương 79: Ăn sáng cùng nhau
80 Chương 80: Đột quỵ
81 Chương 81: Nên nhớ, vợ tôi là Phan Lộ Lộ
82 Chương 82: Mát-xa
83 Chương 83: Bảo bảo mau theo mẹ về
84 Chương 84: Mặt dày đeo bám
85 Chương 85: Việc tốt của Tu Kiệt
86 Chương 86: Đến quán bar P
87 Chương 87: Là yêu hay chỉ là một trò đùa?
88 Chương 88: Là mẹ hại baba của các con
89 Chương 89: Cưới theo chỉ định của bác sĩ
90 Chương 90: Tên lừa đảo nhà anh
91 Ngoại Truyện
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Mua "nòng nọc"
2
Chương 2: Bo thêm tiền
3
Chương 3: Khiêu khích sự nhẫn nại của hắn
4
Chương 4: Bị đuổi ra khỏi nhà
5
Chương 5: Xin tiền
6
Chương 6: Máy bay gặp nạn
7
Chương 7: Thoát khỏi nguy hiểm
8
Chương 8: Cố Minh Hạo rước nhầm cục nợ vào nhà
9
Chương 9: Sự thật
10
Chương 10: Cố Minh Hạo anh là gay sao?
11
Chương 11: Chúng ta kết nghĩa "chị em" đi
12
Chương 12: 5 năm là một quãng thời gian thật khó khăn
13
Chương 13: Bệnh nghề nghiệp
14
Chương 14: Cô nhìn rất giống tên trộm "nòng nọc" 5 năm trước của tôi
15
Chương 15: Tự hào vì mình quá thông minh
16
Chương 16: Cảm giác bị lãng quên
17
Chương 17: Có mùi của âm mưu
18
Chương 18: Việc nhẹ lương cao
19
Chương 19: Chuẩn bị kĩ lưỡng
20
Chương 20: Toang rồi
21
Chương 21: Thất nghiệp rồi
22
Chương 22: Ông bà ngoại đến thăm
23
Chương 23: 2 bảo bảo được bao nuôi rồi!
24
Chương 24: Ngày đầu đi làm
25
Chương 25: Cuối cùng cũng tìm được cô
26
Chương 26: Hắn giàu vậy sao?
27
Chương 27: Tên ác ôn Ninh Nhất Phàm
28
Chương 28: Tra nam
29
Chương 29: Cô định giết tôi sao?
30
Chương 30: Như con cún với con ỉn nhà Ngũ Phong
31
Chương 31: Nhận con dâu
32
Chương 32: Đợi ngày lành tháng tốt qua rước dâu
33
Chương 33: Gọi điện cho bảo bảo
34
Chương 34: Ưu đãi đặc biệt
35
Chương 35: Mục đích
36
Chương 36: Dẫn 2 bảo bảo đi chơi
37
Chương 37: Gặp Ninh Nhất Phàm ở khu vui chơi
38
Chương 38: Có chút tiếc nuối
39
Chương 39: Du lịch
40
Chương 40: Quên chưa đặt báo thức rồi
41
Chương 41: May mắn vẫn kịp
42
Chương 42: Ninh Nhất Phàm cảm thấy khó chịu
43
Chương 43: Tất cả là tại hắn
44
Chương 44: Rung động...rồi sao?
45
Chương 45: Có phải bị tôi hút hồn rồi không?
46
Chương 46: Có bệnh
47
Chương 47: Cảm giác lúc này
48
Chương 48: Tôi đập muỗi
49
Chương 49: Có tin mai tôi đuổi việc cô không?
50
Chương 50: Phương Hạ Chi
51
Chương 51: Người vô cùng quan trọng
52
Chương 52: Baba
53
Chương 53: Hắn có quyền gì?
54
Chương 54: Mami, Hiểu Phong đâu rồi?
55
Chương 55: Bà nội
56
Chương 56: Em muốn gặp chị
57
Chương 57: Trả tiền đã rồi hẵng về
58
Chương 58: Cô là đang hận tôi sao?
59
Chương 59: Thiếu gạo, hết cơm
60
Chương 60: Không cho phép
61
Chương 61: Tôi sẽ miễn cưỡng cưới em
62
Chương 62: Để xem mấy hôm nữa ông có đến cầu xin tôi không?
63
Chương 63: Quay về làm việc
64
Chương 64: Vô dụng
65
Chương 65: Đừng để tôi gặp lại
66
Chương 66: Thoải mái quá nhỉ?
67
Chương 67: Quyền lợi đặc biệt
68
Chương 68: Sao không chạy nữa
69
Chương 69: Tổn thương sâu sắc
70
Chương 70: Bà nội
71
Chương 71: Lưu manh giả danh tri thức
72
Chương 72: Bất ngờ
73
Chương 73: Mở cửa
74
Chương 74: Em yêu, ai vậy?
75
Chương 75: Tranh giành con dâu
76
Chương 76: Ấu trĩ
77
Chương 77: Bố vợ
78
Chương 78: Tôi tin cậu
79
Chương 79: Ăn sáng cùng nhau
80
Chương 80: Đột quỵ
81
Chương 81: Nên nhớ, vợ tôi là Phan Lộ Lộ
82
Chương 82: Mát-xa
83
Chương 83: Bảo bảo mau theo mẹ về
84
Chương 84: Mặt dày đeo bám
85
Chương 85: Việc tốt của Tu Kiệt
86
Chương 86: Đến quán bar P
87
Chương 87: Là yêu hay chỉ là một trò đùa?
88
Chương 88: Là mẹ hại baba của các con
89
Chương 89: Cưới theo chỉ định của bác sĩ
90
Chương 90: Tên lừa đảo nhà anh
91
Ngoại Truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play