Chương 8: Cố Minh Hạo rước nhầm cục nợ vào nhà

Xuống sân bay, cô lon ton bế theo 3 em vali chạy theo anh. Lúc còn ngồi trên máy bay, cô đã kể rất sướt mướt về cuộc đời của mình, bi oan buồn thảm vô cùng.

Cô kể về cuộc sống mình mà còn có mấy tiếp viên hàng không còn đến ngồi hóng ké, tưởng cô đang kể tiểu thuyết buồn nên mỗi người cứ cầm một chiếc khăn giấy lên thấm nước mắt.

Không chỉ kể không đâu, cô còn miêu tả rất sống động.

Cố Minh Hạo, ngồi bên cạnh không chút bận tâm, để những lời cô kể vào tai mà lọt sang tai kia.

...

Anh bắt một chiếc taxi trở về nhà mình, còn giúp cô mang hành lí để lên xe.

Cô ngồi bên cạnh anh vẫn "hát" mãi bài ca về cuộc đời mình, khiến tài xế cũng phải đau đầu vì giới trẻ ngày nay.

"Hai cô cậu trông thật đẹp đôi!"

Bác tài xế ngỏ ý trêu đùa, nhưng nghe thấy những lời này cô nhíu mày vội vàng xua tay.

"Cháu với anh ấy là bạn thôi!"

Bác tài xế cũng cười trừ mà tiếp tục hành trình trở về nhà của Cố Minh Hạo.

Xuống xe, người trả tiền taxi là anh chứ không phải cô. Mặc dù trong người có tiền nhưng cô vẫn phải dành dụm, lỡ sau này anh cũng đã cô ra khỏi nhà thì sao?

Vừa bước xuống xe, mắt cô sáng rực hẳn lên. Trầm trồ như vừa vớ phải vàng vậy, nhìn thấy biểu cảm này của cô anh cũng phải cau mày mà hỏi.

"Nhà của tôi có vấn đề sao?"

Cô lắc đầu, "Không, nhà anh to vậy! Đây đâu phải nhà, biệt thự luôn ấy chứ."

Phải công nhận nhà hắn rất là to, xây theo phong cách cổ điển có khoảng bốn tầng, xung quanh toả ra màu bạc ánh kim. Bước vào cổng cũng là một vườn hoa "thập cẩm", giống như vườn nhà ông bà nội cô vậy.

Nhìn đi nhìn lại, Cố Minh Hạo còn trẻ như vậy, tiền đâu mà xây một ngôi nhà lớn như vậy chứ.

Cô quay sang nhìn hắn bằng ánh mắt thán phục, luôn miệng khen ngợi không dứt, "Bác sĩ Cố, anh giỏi thật còn trẻ như vậy mà đã xây được một căn biệt thự to như vậy!"

Cố Minh Hạo ho khan vài tiếng rồi lên tiếng, "Phan tiểu thư, hình như cô có nhầm lẫn điều gì đó rồi thì phải!"

Hắn chỉ tay về phía nhà bên cạnh của toà biệt thự kia mà nói, "Phan tiểu thư, đây mới là nhà tôi này! Còn cái toà biệt thự này không phải của tôi."

Hướng tay anh chỉ là căn nhà cũng khá rộng, 2 tầng nhưng diện tích chưa bằng một phần của căn biệt thự kia.

Nghe Cố Minh Hạo nói xong, cô thật sự muốn đào một cái lỗ mà chui xuống.

Trời ơi, thật mất mặt quá!

Nhà anh cũng rất rộng rãi, nhưng cô vẫn muốn được thử cảm giác sống ở căn biệt thự bên kia hơn.

[...]

Chung sống với Cố Minh Hạo được một tuần, cô thấy anh là một người rất dễ gần gũi, bắt chuyện.

Lúc mới vào khoảng một hai ngày cô vẫn còn lạ và ngại, nên đã giúp dọn dẹp nhà cửa.

Nhưng sau khi cô bắt chuyện thân thiết với Cố Minh Hạo thì coi nhà của anh chẳng khác gì nhà của mình mà bày bừa, còn không lỡ nhích người mà dọn dẹp hộ anh.

Ở bệnh viện, anh làm tròn trách nhiệm của một người bác sĩ tốt, lúc về nhà thì làm tròn trách nhiệm của một người giúp việc, thu dọn "chiến tích" mà cô đã bày ra.

Trước những cảnh này, Cố Minh Hạo đã phải kiềm chế bản thân để không nổi giận với cô, dù sao cũng là phụ nữ đang mang thai, cần được ưu tiên.

Vừa dọn dẹp, anh vừa gầm gừ câu nói gì đó, "Phải Ưu Tiên, Phải Ưu Tiên…"

Không biết Cố Minh Hạo anh có phải đã rước nhầm một cục nợ vào nhà không đây?

Hot

Comments

Hien Thanh

Hien Thanh

🤣🤣🤣🤪🤪🤪

2023-03-13

3

Hồ Đăng Loan

Hồ Đăng Loan

cong.nhan.ban.co.oc.sang.tao.qua.viet.truyen.rat.hay.loi.van.mach.lat

2022-09-26

0

Dao Nguyen Dao Nguyen

Dao Nguyen Dao Nguyen

cười như điên

2022-02-19

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Mua "nòng nọc"
2 Chương 2: Bo thêm tiền
3 Chương 3: Khiêu khích sự nhẫn nại của hắn
4 Chương 4: Bị đuổi ra khỏi nhà
5 Chương 5: Xin tiền
6 Chương 6: Máy bay gặp nạn
7 Chương 7: Thoát khỏi nguy hiểm
8 Chương 8: Cố Minh Hạo rước nhầm cục nợ vào nhà
9 Chương 9: Sự thật
10 Chương 10: Cố Minh Hạo anh là gay sao?
11 Chương 11: Chúng ta kết nghĩa "chị em" đi
12 Chương 12: 5 năm là một quãng thời gian thật khó khăn
13 Chương 13: Bệnh nghề nghiệp
14 Chương 14: Cô nhìn rất giống tên trộm "nòng nọc" 5 năm trước của tôi
15 Chương 15: Tự hào vì mình quá thông minh
16 Chương 16: Cảm giác bị lãng quên
17 Chương 17: Có mùi của âm mưu
18 Chương 18: Việc nhẹ lương cao
19 Chương 19: Chuẩn bị kĩ lưỡng
20 Chương 20: Toang rồi
21 Chương 21: Thất nghiệp rồi
22 Chương 22: Ông bà ngoại đến thăm
23 Chương 23: 2 bảo bảo được bao nuôi rồi!
24 Chương 24: Ngày đầu đi làm
25 Chương 25: Cuối cùng cũng tìm được cô
26 Chương 26: Hắn giàu vậy sao?
27 Chương 27: Tên ác ôn Ninh Nhất Phàm
28 Chương 28: Tra nam
29 Chương 29: Cô định giết tôi sao?
30 Chương 30: Như con cún với con ỉn nhà Ngũ Phong
31 Chương 31: Nhận con dâu
32 Chương 32: Đợi ngày lành tháng tốt qua rước dâu
33 Chương 33: Gọi điện cho bảo bảo
34 Chương 34: Ưu đãi đặc biệt
35 Chương 35: Mục đích
36 Chương 36: Dẫn 2 bảo bảo đi chơi
37 Chương 37: Gặp Ninh Nhất Phàm ở khu vui chơi
38 Chương 38: Có chút tiếc nuối
39 Chương 39: Du lịch
40 Chương 40: Quên chưa đặt báo thức rồi
41 Chương 41: May mắn vẫn kịp
42 Chương 42: Ninh Nhất Phàm cảm thấy khó chịu
43 Chương 43: Tất cả là tại hắn
44 Chương 44: Rung động...rồi sao?
45 Chương 45: Có phải bị tôi hút hồn rồi không?
46 Chương 46: Có bệnh
47 Chương 47: Cảm giác lúc này
48 Chương 48: Tôi đập muỗi
49 Chương 49: Có tin mai tôi đuổi việc cô không?
50 Chương 50: Phương Hạ Chi
51 Chương 51: Người vô cùng quan trọng
52 Chương 52: Baba
53 Chương 53: Hắn có quyền gì?
54 Chương 54: Mami, Hiểu Phong đâu rồi?
55 Chương 55: Bà nội
56 Chương 56: Em muốn gặp chị
57 Chương 57: Trả tiền đã rồi hẵng về
58 Chương 58: Cô là đang hận tôi sao?
59 Chương 59: Thiếu gạo, hết cơm
60 Chương 60: Không cho phép
61 Chương 61: Tôi sẽ miễn cưỡng cưới em
62 Chương 62: Để xem mấy hôm nữa ông có đến cầu xin tôi không?
63 Chương 63: Quay về làm việc
64 Chương 64: Vô dụng
65 Chương 65: Đừng để tôi gặp lại
66 Chương 66: Thoải mái quá nhỉ?
67 Chương 67: Quyền lợi đặc biệt
68 Chương 68: Sao không chạy nữa
69 Chương 69: Tổn thương sâu sắc
70 Chương 70: Bà nội
71 Chương 71: Lưu manh giả danh tri thức
72 Chương 72: Bất ngờ
73 Chương 73: Mở cửa
74 Chương 74: Em yêu, ai vậy?
75 Chương 75: Tranh giành con dâu
76 Chương 76: Ấu trĩ
77 Chương 77: Bố vợ
78 Chương 78: Tôi tin cậu
79 Chương 79: Ăn sáng cùng nhau
80 Chương 80: Đột quỵ
81 Chương 81: Nên nhớ, vợ tôi là Phan Lộ Lộ
82 Chương 82: Mát-xa
83 Chương 83: Bảo bảo mau theo mẹ về
84 Chương 84: Mặt dày đeo bám
85 Chương 85: Việc tốt của Tu Kiệt
86 Chương 86: Đến quán bar P
87 Chương 87: Là yêu hay chỉ là một trò đùa?
88 Chương 88: Là mẹ hại baba của các con
89 Chương 89: Cưới theo chỉ định của bác sĩ
90 Chương 90: Tên lừa đảo nhà anh
91 Ngoại Truyện
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Mua "nòng nọc"
2
Chương 2: Bo thêm tiền
3
Chương 3: Khiêu khích sự nhẫn nại của hắn
4
Chương 4: Bị đuổi ra khỏi nhà
5
Chương 5: Xin tiền
6
Chương 6: Máy bay gặp nạn
7
Chương 7: Thoát khỏi nguy hiểm
8
Chương 8: Cố Minh Hạo rước nhầm cục nợ vào nhà
9
Chương 9: Sự thật
10
Chương 10: Cố Minh Hạo anh là gay sao?
11
Chương 11: Chúng ta kết nghĩa "chị em" đi
12
Chương 12: 5 năm là một quãng thời gian thật khó khăn
13
Chương 13: Bệnh nghề nghiệp
14
Chương 14: Cô nhìn rất giống tên trộm "nòng nọc" 5 năm trước của tôi
15
Chương 15: Tự hào vì mình quá thông minh
16
Chương 16: Cảm giác bị lãng quên
17
Chương 17: Có mùi của âm mưu
18
Chương 18: Việc nhẹ lương cao
19
Chương 19: Chuẩn bị kĩ lưỡng
20
Chương 20: Toang rồi
21
Chương 21: Thất nghiệp rồi
22
Chương 22: Ông bà ngoại đến thăm
23
Chương 23: 2 bảo bảo được bao nuôi rồi!
24
Chương 24: Ngày đầu đi làm
25
Chương 25: Cuối cùng cũng tìm được cô
26
Chương 26: Hắn giàu vậy sao?
27
Chương 27: Tên ác ôn Ninh Nhất Phàm
28
Chương 28: Tra nam
29
Chương 29: Cô định giết tôi sao?
30
Chương 30: Như con cún với con ỉn nhà Ngũ Phong
31
Chương 31: Nhận con dâu
32
Chương 32: Đợi ngày lành tháng tốt qua rước dâu
33
Chương 33: Gọi điện cho bảo bảo
34
Chương 34: Ưu đãi đặc biệt
35
Chương 35: Mục đích
36
Chương 36: Dẫn 2 bảo bảo đi chơi
37
Chương 37: Gặp Ninh Nhất Phàm ở khu vui chơi
38
Chương 38: Có chút tiếc nuối
39
Chương 39: Du lịch
40
Chương 40: Quên chưa đặt báo thức rồi
41
Chương 41: May mắn vẫn kịp
42
Chương 42: Ninh Nhất Phàm cảm thấy khó chịu
43
Chương 43: Tất cả là tại hắn
44
Chương 44: Rung động...rồi sao?
45
Chương 45: Có phải bị tôi hút hồn rồi không?
46
Chương 46: Có bệnh
47
Chương 47: Cảm giác lúc này
48
Chương 48: Tôi đập muỗi
49
Chương 49: Có tin mai tôi đuổi việc cô không?
50
Chương 50: Phương Hạ Chi
51
Chương 51: Người vô cùng quan trọng
52
Chương 52: Baba
53
Chương 53: Hắn có quyền gì?
54
Chương 54: Mami, Hiểu Phong đâu rồi?
55
Chương 55: Bà nội
56
Chương 56: Em muốn gặp chị
57
Chương 57: Trả tiền đã rồi hẵng về
58
Chương 58: Cô là đang hận tôi sao?
59
Chương 59: Thiếu gạo, hết cơm
60
Chương 60: Không cho phép
61
Chương 61: Tôi sẽ miễn cưỡng cưới em
62
Chương 62: Để xem mấy hôm nữa ông có đến cầu xin tôi không?
63
Chương 63: Quay về làm việc
64
Chương 64: Vô dụng
65
Chương 65: Đừng để tôi gặp lại
66
Chương 66: Thoải mái quá nhỉ?
67
Chương 67: Quyền lợi đặc biệt
68
Chương 68: Sao không chạy nữa
69
Chương 69: Tổn thương sâu sắc
70
Chương 70: Bà nội
71
Chương 71: Lưu manh giả danh tri thức
72
Chương 72: Bất ngờ
73
Chương 73: Mở cửa
74
Chương 74: Em yêu, ai vậy?
75
Chương 75: Tranh giành con dâu
76
Chương 76: Ấu trĩ
77
Chương 77: Bố vợ
78
Chương 78: Tôi tin cậu
79
Chương 79: Ăn sáng cùng nhau
80
Chương 80: Đột quỵ
81
Chương 81: Nên nhớ, vợ tôi là Phan Lộ Lộ
82
Chương 82: Mát-xa
83
Chương 83: Bảo bảo mau theo mẹ về
84
Chương 84: Mặt dày đeo bám
85
Chương 85: Việc tốt của Tu Kiệt
86
Chương 86: Đến quán bar P
87
Chương 87: Là yêu hay chỉ là một trò đùa?
88
Chương 88: Là mẹ hại baba của các con
89
Chương 89: Cưới theo chỉ định của bác sĩ
90
Chương 90: Tên lừa đảo nhà anh
91
Ngoại Truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play