(Drop)[ĐN Haikyuu, AllHinata] Lời Từ Biệt...
hạnh phúc nhỏ và kết thúc?
ăn xong tôi đi về phía người em gái đang ngồi trên ghế sofa xem bộ phim hoạt hình yêu thích...
ôm chầm lấy em, ôm lấy thân hình nhỏ bé đang ngơ ngác để tôi quấn lấy thân em...nước mắt tôi rơi lã chả vì tưởng chừng sẽ không bao giờ gặp lại được em nữa, tôi sợ rằng một ngày nào đó cảnh tượng kinh hoàn khi sẽ xảy ra một lầm nữa...
con bé ngây ngô ôm tôi với thứ suy nghĩ ngây thơ...nó cứ nghĩ chỉ là do tôi mệt hay đơn giản là nhớ em...
Hinata Natsu
anh hai, anh hai đừng khóc, mẹ nói khóc xấu lắm đó
con bé đặt đôi bàn tay ấm áp kia lên hai má tôi, dịu dàng gạt đi những giọt lệ trên khuôn mặt tôi
miệng nở một nụ cười với thông điệp bảo tôi rằng :"không sao đâu"...
tôi ôm em vào lòng để thỏa mãn nỗi đau trong lòng tôi, em cũng không nói gì im lặng 1 vừa xem bộ phim vừa không động để tôi có thể thoải mái ôm lấy em
thời gian trôi qua, bộ phim cũng kết thúc, tôi không biết từ khi nào mà thiếp đi, cô em gái cũng gục trong vòng tay tôi, hai người ôm lấy nhau... đây có lẽ là thời gian hạnh phúc nhất mà tôi được trọng sinh vào cái thế giới ngu ngốc này...
một lúc sau khi bộ phim kết thúc cũng là 22h36 rồi, người mẹ mà tôi thương yêu bây giờ cũng đã đứng tựa vào chiếc sofa anh em tôi nằm mà nhìn ngắm...
ở buổi tối bên ngoài khá lạnh lên bà cũng đành phá tan bầu không khí ngọt ngào hạnh phúc kia mà bế Natsu vào phòng rồi khẽ giọng đánh thức tôi dậy
mẹ Hinata
dậy đi con, ngủ ngoài này sẽ bị cảm đó
khẽ nhìn qua đôi mắt lim dim tôi ngồi dậy ôm lấy bà chút ngủ ngon rồi lảo đảo đi về phía căn phòng, nơi được gọi là thế giới của riêng tôi...
trong đêm đó, một lần nữa những giọng nói kia lại một lần nữa vang lên...những âm thanh đáng sợ kia lại xuất hiện trong bóng tối cô quạnh nơi nuốt chủng lấy tôi bởi màng đêm, những tiếng chửi rủa, khinh bỉ,....
Hinata Shouyo
AAAAAA....HAH...h-hah...
tôi bật dậy, nước mắt tôi chảy ra, tiếng hét của tôi khiến cho người phụ nữ kia lo lắng cho tôi, bà mở cửa phòng ra nhìn thấy tôi người đầy mồ môi, đôi mắt vẫn còn ướt do nước mắt...
bà đi đến ôm lấy tôi và hỏi đã có chuyện gì xảy ra, tôi chỉ nhẹ nhàng lắc đầu rồi bảo không có gì...
một đêm khó ngủ đã trôi qua...
thật ra thì đêm đó tôi cũng chả ngủ được là bao, khoảng chừng 3h46 là tôi bật dậy như xác sống rồi, vệ sinh cá nhân rồi tôi thay bộ đồ thể dục trong tủ của thân chủ
xuống nhà tôi mang đôi giày thể thao vào chân rồi chạy trên con đường có chút quen thuộc mà cũng lạ lẫm kia
chạy xuống đồi tôi ghé vào cửa hàng của ngưòi HLV cũ của mình, có lẽ thời gian này ông ấy vẫn chưa đồng ý làm HLV cho CLB đâu nhỉ
Ukai Keishin
chào quý khách
ông ấy tay cầm tờ báo, miệng thì vẫn nhâm nhi điếu thuốc tàn thả khói, giọng nói mặc kệ đời chào qua loa đại khái
Hinata Shouyo
à, chú c-...
Ukai Keishin
a, là cậu bé hôm qua này
Ukai nhìn tôi nở một nụ cười như kiểu :"nhóc tuyệt lắm" hay đoại loại vậy
Hinata Shouyo
ý chú là sao ạ?
Ukai Keishin
tiệm ta có camera mà, cứ tưởng nhóc sẽ bị đánh bởi tên tóc đen kia rồi chứ
ông ý cười nhẹ rồi lại chăm chú đọc tờ báo trên tay, tôi cũng vui vẻ trò chuyện về câu chuyện đó mà quên mất cả thời gian, tôi ra ngoài chạy bộ lúc 4h và có lẽ hiện giờ đã 5h6' rồi nhỉ...
tôi cười nhẹ vẫy tay ngỏ ý tạm biệt rồi cầm túi đồ vừa mua bước ra ngoài chạy về nhà
mẹ Hinata
Shou con về rồi đó à?
giọng nói phát ra từ phòng bếp, có lẽ mẹ đang làm đồ ăn cho em và mình, tôi cũng vui vẻ trả lời với chất giọng ngọt ngào mà thân chủ này vốn có
mẹ Hinata
tí nữa con gọi em dậy giúp mẹ nha
Hinata Shouyo
dạ, mẹ cần con giúp gì không ạ?
mẹ Hinata
mẹ sắp làm xong rồi, con lên bảo em xuống ăn cho kịp giờ đi học đi
tôi im lặng vui vẻ bước lên trên tầng trên, vừa bước tới gần căn phòng đó mọi thứ lại một lần nữa run chuyển, căn nhà vỡ nát ra, xung quanh được bao chùm lại bởi bóng đêm lúc trước rồi lại bùm lên ngọn lửa của sự diệt vong...
tôi run rẩy ngã xuống đất tao nên tiếng động to khiến đứa em gái bỗng tỉnh giất rồi khóc ào lên vì giật mình, tiếng khóc kéo tôi về thực tại, tôi mở cửa đi đến vỗ về em...
Hinata Natsu
h-hức...a-anh hai...oaa....
Hinata Shouyo
không sao rồi, có anh đây
tôi dịu dàng, đôi mắt hiền dịu nhìn vào em làm trái tim em bình yên hẳn ra, tiếng khóc cũng dần dịu đi thay vào đó là tiếng cười của em, không hiểu vì sao từ lúc đó nó cứ quấn lấy tôi, thả xuống thì em nó lại bám vào chân tôi khiến việc di chuyển khá khó khắn nên chỉ đành bế nó xuống nhà
sau khi ăn xong tôi bắt đầu dọn chén đũa rồi cầm lấy hộp bento mà mẹ làm sẵn đưa cho tôi
Hinata Natsu
anh hai đi với em đi mà...
vâng...em nó vẫn bám lấy tôi không ngừng, việc này khiến tôi gặp rắt rối khá nhiều nhưng tôi không ghét việc đó...ngược lại tôi thấy nó cũng vui đấy chứ
Hinata Shouyo
ngoan nào Natsu, chiều anh sẽ về chơi với em mà, được không
tôi dịu dàng khụy xuống một tay ôm lấy em, một tay xoa đầu em
Hinata Natsu
hông chịu đâu...
Hinata Shouyo
nào, nghe anh, chiều về anh mua bánh cho ha?
nghe tới ăn là mắt nó cứ sáng ra rồi đòi ngoéo tay với tôi nữa, tôi cũng hứa với em nó rồi đưa tay ra làm cái nghi thức tuổi thơ kia
tôi cất xe đạp rồi đi đến lớp...
những giọt nước tích tách chảy dài trên má tôi, tóc ướt sũng rồi xẹp xuống ôm vào khuôn mặt tôi, quần áo bắt đầu thấm nước rồi dính vào ngưòi tôi
thân hình dù chỉ được nhìn qua lớp áo nhưng cũng đủ biết nó trắng nõm, vì thân hình khá nhỏ nên các vòng của tôi cũng như con gái, nó nhìn sơ qua chỉ chẳng có gì...đối với tôi là vậy nhưng một số người trong lớp đã bắt đầu chảy máu mũi...
Ayumi Shono
a...c-cậu có sao không
cô gái đó chạy lại chỗ tôi, nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi rồi nói với giọng...khá dẹo chăng?
Hinata Shouyo
u-ừm...a, t-tớ không sao, cậu buôn ra được không?
Ayumi Shono
s-sao vậy....h-hức...
Hinata Shouyo
*lại là trò khóc như mưa này nữa, không còm trò nào khác à?*
Ayumi Shono
t-tớ xin lỗi, h-hức....tớ ko...
Học sinh Nam...
[1] nè Hinata, cậu hơi quá đáng rồi đó
Học sinh Nam...
[4] n-....
Hinata Shouyo
các người có bị làm sao không vậy?
Hinata Shouyo
tôi làm sao?
học sinh nữ
[2] cậu không thấy quá đáng à?
hệ thống...!
<bíp....bíp> nhiệm vụ thứ hai, lấy hào cảm từ nam chính 3...
học sinh nữ
[6] nè, sao vậy? đúng quá nên không phản khán à?
cô gái đó tiến tới giơ tay lên tát vào bên má phải của tôi, đau đến thấu xương, chưa định hình được vấn đề tôi lại bị cô ta đẩy thẳng ra ngoài lang can, đầu tôi đập thẳng vào góc nhọn của tủ, máu chảy ra, mọi ánh mắt đều dồn về phía tôi...
ai đó mà không phải nhân vật phụ
nè, đừng ngủ
ai đó mà không phải nhân vật phụ
tỉnh dậy đi
tiếng còi xe cùng những lời nói kia cứ vang mãi bên tay, ồn ào, khó chịu,...
nhân viên bệnh viện
BÁC SĨ, TÌNH TRẠNG NGUY CẤP!!!
con tui lại sắp tèo nữa rồi:(
nhưng tui lại thích thế:)
con tui cưng lắm nên sẽ ko chết đâu nên mấy cô đừng loooooo
Comments
charlie
Ngang ngược=)))
2021-12-29
0
Miêu Linh
tôi đg hết sức tịnh tâm trong đêm tối để ko gào thét
2021-09-15
2
yewdenji vãi ò
Má nó con nhỏ ( ಠ ಠ )
2021-09-03
1