Hoàng Bảo lúng túng không biết nói gì. Anh lùi lại hai bước, cô tiến ba bước.
Anh nhìn cô đầy ấm áp, cất giọng nhẹ nhàng nhưng có đôi phần nghiêm nghị :
-Em sắp thi đại học rồi biết không hả? Giờ là thời điểm vô cùng quan trọng, không thẻ sao nhãng. Mà không những thế ba mẹ sẽ không đồng ý cho em yêu đương đâu…..
Đúng vậy ! Dù là gia đình giàu có, tài sản thừa để nuôi cô cả đời nhưng ba mẹ cô không vì thế mà nuông chiều con cái, còn nghiêm khắc hơn đặc biệt trong chuyện học hành. Con gái giỏi giang, độc lập, tự chủ không những rất tốt cho cuộc đời sau này mà còn làm rạng danh gia đình, dòng tộc.
Còn nhớ vào đầu năm lớp 10, vì sự bốc đồng nhất thời của cái tuổi nổi loạn, Tiểu Vy cùng một số bạn trốn học đi chơi cả một ngày. Sau khi bị mẹ phát hiện, ngoài cái tát trời giáng cô còn bị mẹ cấm túc một tuần trong phòng hối lỗi.
Phải công nhận phu nhân của tổng tài Lâm Hoàng Triết sau khi làm mẹ thì ngày càng mạnh mẽ hơn, quyết đoán và nghiêm khắc hơn khiến Lâm tổng cũng ít dám ho he.Lần đó, bà đã răn dạy một câu khiến Tiểu Vy phải suy ngẫm cả đêm, hiện giờ vẫn khắc cốt ghi tâm:
- Con có từng nghĩ nếu con không phải tiểu thư Lâm gia thì giá trị của con ngoài xã hội sẽ như thế nào? Hãy tạo ra giá trị bản thân bằng chính sức lực của mình chứ đừng lấy từ gia đình. Lớn rồi, tự biết suy nghĩ và chịu trách nhiệm cho hành động của bản thân. Ba mẹ không thể nào lo cho con mãi được.
Tiểu Vy tuổi 18 không còn bồng bột nữa rồi, biết xác định thứ mình cần, làm gì cũng cân nhắc thật kỹ. Và việc tỏ tình với anh, cô đã trằn trọc lâu rồi, hôm nay chính là cơ hội tốt nhất.
-Vậy… nếu em đỗ đại học , anh sẽ đồng ý chứ ạ?
-Ờm….
-Anh hứa đi….. Vả lại, em chắc chắn nếu em đỗ ba mẹ sẽ không cấm cản chúng ta đâu, nha anh!
Hoàng Bảo ban đầu có chút lượng lự nhưng cuối cùng vẫn đồng ý với cô. Tiểu Vy vui sướng như được mùa, nhảy cẫng lên, ôm trầm lấy anh. Tiểu Bảo mỉm cười, một tay nhẹ nhàng ôm lấy cô, một tay ôn nhu xoa lên mái tóc dài mượt của người con gái ấy. Vậy coi như giai đoạn đầu đã hoàn thành, tuy chưa chính thức nhưng vẫn khiến Tiểu Vy hạnh phúc vô cùng.
-Hai người đang làm cái gì vậy?
Giọng nói lãnh đạm vừa cất lên là của tam thiếu gia 14 tuổi, Lâm Hoàng Thiên. Đôi mắt một mí lạnh lùng của cậu đang tia cặp đôi kia có chút rợn người. Tiểu Vy và Tiểu Bảo nhanh chóng tách ra, nhìn nhau ngượng ngùng, lúng túng, tự hỏi cậu mở cửa phòng lúc nào thế!
Chưa kịp giải thích thì cậu nhóc lạnh lùng kia đã cất lời:
-Ba mẹ bảo em lên gọi anh chị xuống ăn sáng rồi sang nhà ông bà.
Dứt lời cậu quay người đi cũng vô cùng dứt khoát. Hai người cũng nhanh chóng bước theo xuống nhà như vừa bị bắt quả tang chuyện gì vậy.
Xuống tới phòng ăn, bữa sáng đã được bày biện đầy đủ, hương thơm quyến rũ động lòng người lan tỏa khắp nơi.
Nhìn ba đứa con bước đến, Lâm tổng đang ngồi yên vị ở bàn liền tươi cười:
-Mấy đứa làm gì mà lâu xuống thế, thức ăn sắp nguội hết rồi đây này!......À Tiểu Vy, chúc mừng sinh nhật công chúa của ba! Chút nữa ăn xong ba sẽ cho con món quà con thích nhất.
-Con cảm ơn ba nhiều, rất rất nhiều luôn ạ.
Vừa nói cô vừa cười vừa show nét mặt cực kỳ dễ thương khiến không khí trong phòng ăn càng trở nên vui vẻ. Tiểu Vy và ba cô vô cùng hợp nhau. Trong nhà, Lâm tổng cưng chiều cô công chúa này nhất.
-Chúc mừng sinh nhật con, Tiểu Vy! Mẹ mong rằng tuổi 18 con sẽ trưởng thành hơn.
-Vâng mẹ.
Còn Lâm thiếu phu nhân vẫn luôn nghiêm khắc với cô như vậy.
Trong bàn ăn, cả nhà 5 người vui vẻ dùng bữa sáng, không khí ấm cúng bình an, giây phút hạnh phúc vô giá khó mua được bằng tiền.
Nhấp hụm nước, nhìn Tiểu Bảo, ba Lâm chau mày, tỏ vẻ lo lắng:
-Tiểu Bảo, ba trông con dạo này lại gầy đi nhiều rồi. Có lẽ ba nên nhắc nhở quản lý của con cắt bớt lịch trình hoạt động…..
-Con không sao đâu ba
-Ba con nói đúng đấy, mẹ thấy con xuống sắc lắm đấy, chú ý ăn uống vào.
Nói rồi, mẹ Nguyệt ân cần gắp thức ăn cho anh. Mẹ vẫn luôn chu đáo như vậy từ trước tới giờ.
-Ba mẹ đừng lo lắng quá, con sẽ chú ý thêm.
Nhân tiện đây, Tiểu Vy nhanh nhảu lên tiếng :
-Ba mẹ, con sắp thi rồi, hay hai người khuyên Tiểu Bảo ca ca chuyển vể nhà đi ạ, vừa có thể dạy con, giúp con ôn tập vừa để anh ấy ăn uống đủ bữa. Ba mẹ thấy sao ạ?
Từ năm 19 tuổi, vài tháng sau khi biết được sự thật, anh đã xin phép ba mẹ chuyển ra căn hộ của anh để ở riêng, tiện cho việc đi học ở Nhạc viện, sáng tác nhạc và hoạt động showbiz. Thi thoảng anh có về nhà hay sang ông bà ăn cơm rồi trở về căn hộ. Dù mọi người cho rằng anh đơn độc nhưng anh thoải mái với cuộc sống một mình đó và luôn có gia đình ở bên.
-Mẹ thấy ý kiến này rất hay, Tiểu Bảo con thấy sao? Con bé cứng đầu này cuối cùng cũng chú tâm vào học…..
Anh lưỡng lự một hồi, quay sang nhìn ánh mắt đầy hi vọng của Tiểu Vy, nghĩ một thoáng rồi lên tiếng:
-Dạ ….cũng được ạ. Con sẽ chuyển về trong thời gian Tiểu Vy ôn thi ạ…
-Vậy cứ thống nhất thế đi. Ăn nhanh còn sang ông bà không cả ông bà lại mong. – Lâm tổng vui vẻ cất lời.
Người vui nhất bây giờ không ai khác ngoài Tiểu Vy. Mong mỏi bấy lâu nay của cô cuối cùng cũng trơt thành hiện thực. Đúng là một sinh nhật đầy hạnh phúc mà!
Updated 36 Episodes
Comments
Cười lên nào
hóng chap mới
2021-09-04
6