" Tiểu thư người mau tỉnh dậy đi, lúc người tỉnh lại người muốn nô tì làm gì cũng được hức...hức...đều tại nô tì...tại nô tỉ bất cẩn không trông chừng người cẩn thận hức...hức... "
" Được rồi ngươi đừng khóc nữa đều do ta chiều hư nó dạy nó khinh công nên mới vậy...hầy "
" Đại công tử người mau đi dùng bữa đi cả ngày hôm nay người vẫn chưa ăn gì rồi "
" Được rồi ngươi ở đây trông chừng nó, khi nào nó tỉnh dậy thì báo cho ta "
" Vâng "
Một lúc sau tiểu Vy từ từ mở mắt thức dậy
" Ưm ! ai ở đó lại ồn ào vậy "
" Tiểu thư, người không sao chứ ? người thấy trông người thế nào rồi có chỗ nào không khỏe không ? người có đói bụng không để nô tì đi lấy thức ăn cho người ? "
Tiểu Vy lúc này vừa mới tỉnh dậy bị mấy câu hỏi của nô tì kia mà đầu óc quay mòng mòng hơn nữa còn chưa kịp sốc lại tinh thần, hiện nay mình đang ở nơi nào đây
" Stop ! cô muốn hỏi cái gì thì cũng phải hỏi từ từ thôi chứ cô cứ hỏi như gió như vậy thì ta biết trả lời câu nào trước"
Nô tì đó sau khi nghe xong lời nói của tiểu Vy thì cười nhạt từ từ lùi ra phía sau. Còn tiểu Vy vừa kịp sốc lại tinh thần hết nhìn lên rồi nhìn xuống
" Tiểu thư ! "
Tiểu Vy giật mình, trả lời
" Hả ! cô gọi ta hả "
" Vâng nô tì đang nói chuyện với người mà "
" À ừ cô có chuyện gì thì nói đi "
Nô tì đó vì câu nói lúc trước của tiểu Vy nên ngập ngừng không muốn nói
" Nè nếu cô không muốn nói vậy thì ta nói trước nha ! "
Nô tì gật đầu
" Ừm ! vậy cho ta hỏi cô tên là gì ? Ta là ai và đây là đâu? Ta nói nè cô đừng hỏi gì cả mà chỉ cần trả lời câu hỏi của ta thôi, được chứ! "
" Vâng nếu tiểu thư đã nói vậy thì nô tì tên là Trúc Âm là người hầu cận bên cạnh người còn người là đại tiểu thư của Hầu phủ Triệu Tử Vy, hiện tại người đang ở trong phòng của mình đó ạ "
" Triệu Tử Vy à ! hình như mình nghe cái tên này quen quen hừm đại tiểu thư của Hầu phủ à "
Tiểu Vy vò đầu bứt óc mãi vẫn không nhớ được cái tên này sao lại quen đến thế. Trúc Âm thấy thế liền lại gần lấy tay của mình đặt lên trán của tiểu Vy. Lẩm bẩm, sợ hãi
" Bình thường mà có bị sốt ở đâu đâu, hay là tiểu thư bị đập đầu vào đâu đó đến nỗi hư luôn rồi.Ôi không mình phải báo điều này cho đại thiếu gia biết thôi "
Tiểu Vy thấy hành động đó của Trúc Âm đã biết trong đầu cô ấy đang lo sợ điều gì
" Trúc Âm cô làm gì vậy ? ta có bị ốm sốt ở đâu đâu chỉ là hỏi lại mọi thứ cho chắc chắn thôi. tại vừa nãy mơ một giấc mơ kì lạ nên mới hỏi điều đó
Trúc Âm thở phào nhẹ nhõm
" Hù ! may quá tiểu thư không bị làm sao cả, người cứ dọa nô tì làm nô tì sợ chết khiếp "
Trong sự im lặng vài giây của căn phòng đột nhiên phát lên một tiếng đói bụng từ người cả tiểu Vy ùng ục...ùng ục...
" Hì hì Trúc Âm ta đói bụng rồi cô chuẩn bị giúp ta ít thức ăn nha "
" Vâng tiểu thư đợi một chút để nô tì đi chuẩn bị cho người , từ trưa cho đến bây giờ người đã ăn được chút gì đâu"
Trúc Âm nói xong nhanh chóng ra ngoài để chuẩn bị đồ ăn cho tiểu Vy. Tiểu Vy ở lại hở ra một hơi dài rồi nằm bịch xuống giường
" Hầy......."
" Triệu Tử Vy nghe quen quen, não ơi là não mày làm ơn hoạt động giúp tao cái nào a.a.a.a..."
Đang vò đầu suy nghĩ thì tiểu Vy lại thấy cái gì đó cộm cộm đằng sau lưng
" Hể ! Có cái gì thế nhỉ, một cái túi màu hồng eo ơi màu hồng ghét sự giả dối này lại còn có nơ nơ với cái tai thỏ này, không biết ai lại có cái sở thích trẻ trâu thế này nhỉ. Mà nếu nó là túi của Triệu Tử Vy thì chịu rồi mình chẳng thích màu hồng tí nào cả mình thích màu trắng cơ. Mặc kệ đi cái túi này nhìn chán quá chốc cho Trúc Âm dùng hì hì "
Ở một nơi nào đó và có một người nào đó đang hắt xì ( cái người mà đã đưa nữ chính của chúng ta tới nơi này đó mọi người )
Tiểu Vy vừa mới dút lời thì đột nhiên cái túi màu hường ghét sự giả dối đó đột nhiên đổi màu biến thành màu trắng, màu mà tiểu Vy vừa nói
" Chán quá ! Hể cái túi nó đang đổi màu này wow đây có lẽ nào cái túi thần kì của Doraemon không không cái túi này còn hơn thế nha thôi mình đổi ý rồi mình không cho Trúc Âm nữa đâu mình kết chiếc túi này rồi đó hì hì. ....A mình nhớ ra chiếc túi này rồi cái tí này là do tên chết tiệt đưa mình đến thế giới này cho mình đây mà không tệ nha"
Lại là một lúc lâu sau đó
" Trúc Âm ơi ! Trúc Âm cô làm gì mà lâu quá vậy ta đói sắp chết rồi đây này a...đói chết ta mất thôi "
Đang vật vã vì chưa có cơm thì có tiếng mở cửa
Updated 53 Episodes
Comments