Chương 1: Phải chăng tương tư rồi?

***

Lục Vũ Thành là một cậu chàng rất nổi tiếng trong trường. Cậu còn được gọi là nam thần vật lí của trường. Cậu có một chút tướng mạo, tính tình lại vui vẻ, hoà đồng, học hành lại giỏi luôn nằm trong top 10 của khối. Cậu chàng đi tới đâu cũng được lòng người khác. Con gái trong trường đều coi cậu làm hình mẫu lí tưởng và Tô Yên cũng không ngoại lệ. Từ khi gặp cậu lần đầu trong hiệu sách cô đã cảm nắng cậu - 1 thiếu niên cao ráo với nụ cười toả nắng, không vướng chút bụi trần.

***

Vì muốn con gái có một môi trường học tập tốt hơn và thuận tiện cho việc chuyển công tác của ông Tô, bà Tô bán đất ở quê, cả nhà 3 người chuyển đến thành phố B sinh sống.

Nếu nói lúc chuyển đi không buồn thì cũng không đúng. Cô thực sự rất buồn khi phải rời xa nơi mình quen thuộc. Tô Yên là người lãnh đạm, ít nói, cũng rất ít khi thể hiện ra bên ngoài nên không ai biết cô đang nghĩ gì.

Những ngày còn ở quê cô thường ra biển vào những buổi chiều tà. Cô thích ngồi một mình ngắm hoàng hôn và hít gió biển, cô thích những điều nhẹ nhàng, bình yên như vậy. Một người ghét cái sự xô bồ của thành phố như cô mà cũng có lúc phải sống ở nơi này, cô thực sự không thích, nhưng cũng không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận, cố gắng làm tốt việc của mình đó là học tập. Hồi ở quê cô học giỏi lắm, chưa bao giờ để ông bà Tô phải lo lắng nên cô cũng có chút mong đợi vào ngôi trường mới của mình.

2 ngày đầu khi chuyển đến đây Tô Yên phải phụ ông bà Tô dọn dẹp nhà cửa, thăm hàng xóm và làm thủ tục nhập học nên chưa có thời gian tham quan thành phố này. Hôm nay đã là ngày thứ 3 đến đây. Sắp tới phải sống ở đây nên cô cũng phải tìm hiểu nơi này một chút.

Vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy Vũ Tranh - cô bé hàng xóm Tô Yên mới quen hôm qua. Vũ Tranh bằng tuổi cô tính tình lại hoạt bát, đôi lúc Tô Yên cảm thấy cô bạn này rất phiền vì nói nhiều nhưng có lẽ như vậy mới làm bạn được với đứa tầm ngẫm như cô. Dù sao đây cũng là người bạn đầu tiên của cô ở thành phố B nên cô cũng không làm lơ cô bạn này.

Sau khi nói chuyện đôi ba câu với Vũ Tranh, thực ra là nghe cô bạn nói đôi ba câu thì Tô Yên tiếp tục bước đi trên con hẽm nhà mình. Việc làm ăn của ông Tô cũng được xem là phát triển nên mới mua được nhà ở trung tâm thành phố.

Đập vào mắt Tô Yên khi đến đây chính là một hiệu sách lớn đầu đường nhà cô. Nghe Vũ Tranh bảo đó là hiệu sách lớn nhất thành phố này. So với cái hiệu sách bé tí ở quê thì đúng là hoành tráng thật.

Tô Yên cực kì thích sách, nhưng riêng hiệu sách này còn có thứ mà cô thích hơn cả đọc sách, là chàng thiếu niên ấy. Lần đầu tiên cô gặp cậu chàng là ở nơi này, cũng chính vào lúc này. Đập vào mắt Tô Yên không phải vô số quyển sách lạ mắt mà là một cậu thanh niên rực rỡ trong cái nắng nhẹ của mùa thu. Trong cái nhìn của cô giờ chỉ toàn là nụ cười ấy cùng âm thanh chạy qua tai: "Lục Vũ Thành, về thôi". Tô Yên giật mình, trở lại thành con người lãnh đạm. Lục Vũ Thành lướt ngang qua cô, một mùi hương gỗ nhẹ phảng phất trong không khí. Hiện tại Tô Yên cũng không biết mình đang nghĩ gì, chỉ là trong đầu toàn hình bóng người con trai ấy, phải chăng đây là cái cảm nắng đầu đời của mỗi người.

***

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play