Chapter 3 không ngược không ngọt

Một lần nữa cậu mở mắt ra
Nhưng lại không thấy gì liền nhắn mắt lại
Một lúc sau thì cậu cảm thấy có gì đó không đúng
Bật người dậy, chiếc mền được đắp tới vai cậu tuột xuống hông, cậu chậm chạp rờ vào nó
Một cảm giác mềm mềm ấm ấm truyền qua bàn tay cậu
Cái cảm giác này đã lâu rồi cậu mới cảm nhận được, đột nhiên trong lòng nổi lên một tia ấm áp
Lúc còn ở căn phòng đó, bọn hắn không cho cậu cái gì cả, cậu buộc phải nằm đất, không có mền mà nền lại là nền gạch, bọn hắn còn chỉnh cho căn phòng tuột xuống 10 độ C
Lúc đó cậu không thể nằm mà chỉnh có thể ngồi dựa vào bức tường cứng kia, hai tay thì ốm lấy đầu gối như muốn cho cơ thể đỡ lạnh hơn
Có lẽ rời khỏi bọn hắn là một đáp án đúng nhưng mà.....
Cạch/ tiếng mở cửa/
Ngay lúc cánh cửa mở ra một cô gái trẻ liền bước vào hỏi thăm cậu
???
???
Đã đỡ hơn chút nào chưa?
Cậu nghe thấy giọng nói trong trẻo vang lên, khẽ ngẩn đầu nhìn vào một khoảng không đen tối, thất vọng rồi là cúi đầu xuống
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
Tôi đỡ hơn một chút rồi, cảm ơn cô rất nhiều!
Nghe cậu nói vậy người kia cũng không nói gì, lúc đầu thì là vậy lúc sau người kia cảm thấy cậu như đang giấu gì đó, người con gái kia nhìn chằm chằm vào mặt cậu rồi dời mắt khắp người cậu
???
???
Cậu....bị người ta đánh à?
Nghe thấy người kia hỏi vậy cậu liền giật mình, nhíu nhẹ mày lại, cậu nghĩ người này không xấu liền thật lỏng rồi kể cho người con gái đó nghe tất cả mọi chuyện trước kia của cậu
Từng lời từng lời đánh vào lòng cậu....cho tới khi hết truyện thì cậu cũng im lặng
Người kia nghe cậu nói thì cũng im lặng theo
???
???
.....
Nghe cậu chuyện của cậu cô gái kia liền cảm thông, vừa đau lòng thay cậu, cô bỗng nghĩ ra một ta kiến sáng suốt nhất cuộc đời mình
???
???
Được rồi, cậu có muốn vào tiệm của tôi làm không?
???
???
Tiệm của tôi chỉ có một mình tôi làm thôi, tôi cũng khá cô đơn, chỗ ăn chỗ ngủ tôi cho cậu miễn phí, tiền lương tôi sẽ trả cho cậu mỗi tháng
Nghe thấy cô nói vậy cậu cảm thấy rất vui nhưng lại rất tiếc cậu không thể nhìn thấy đường, xung quanh chỉ toàn màu đen, có khi cậu sẽ lỡ tay hay lỡ chân làm hỏng thứ gì đó
Vì thế cậu vội từ chối
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
Xin lỗi, cảm ơn lòng tốt của cô nhưng mà tôi hiện không nhìn thấy gì hết, tôi vào làm.....chỉ làm ngán chân cô thôi
???
???
Không sao, cậu chỉ cần bưng nước đi phục vụ trong tiệm thôi, còn ở ngoài tôi sẽ làm
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
Nhưng mà....
Nghe cậu lại định từ chối cô liền cướp lời
???
???
Không sao hết, cho dù bây giờ cậu không quen nhưng chưa chắc 2 năm 5 năm cũng không quen
Không thể thuyết phục được cô cậu liền thở dài và nhận lời
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
Vậy, tôi nên gọi cô là gì đây?
???
???
Cậu cứ gọi tôi là Tiên là được
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
Được rồi....
___________________
Thấm thoát đã 4 năm trôi qua, cậu cùng với người con gái tên Tiên đó làm việc với nhau được 4 năm
Cứ tưởng cả đời phải sống vui vẻ như vậy thì bọn hắn lại tới....
________________
Hiện tại chỉ có cậu trong tiệm, còn coi thì đã đi giao nước cho những người đặt rồi, một lúc sau thì có người lại bước vào tiệm, tiếng chuông mở cửa liền vang lên, cậu đang dọn ly vào kệ cũng phải dừng lại mặt chào người mới bước vào
Rengggg
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
Chào mừng quý khách ạ!
2 người, một già một trẻ bước vào
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Ngài muốn uống gì ạ?
Tiêu Nhất Vũ
Tiêu Nhất Vũ
Một ly cà phê đen❄️❄️
Nghe thấy giọng nói vừa cất lên, cơ thể cậu liền run rẩy
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
* không thể nào.... anh...anh ấy sao lại ở đây?*
Mặc dù đã cố gắng quên đi họ nhưng nổi ám ảnh đối với cậu quá lớn
Cả đời này có lẽ cậu sẽ không bao giờ quên được bọn hắn, không bao giờ quên được giọng nói trầm lạnh đó
Cơ thể cậu run lên, nổi sợ lần nữa lấn áp cậu
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Vâng!
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cho tôi 2 ly và phê đen
Nghe người kia nói, cậu cũng cố gắng tỏ ra bình thường nhất có thể nhưng.... vẫn không qua mắt được người đứng sau
Hắn vừa mới bước vào cửa đã nghe thấy giọng nói của 4 năm trước làm hắn tò mò mà ngẩn đầu lên nhìn, lúc thấy cậu, hắn rất ngạc nhiên, đáy lòng cũng nổi lên một tầng lạnh người, sát khí tỏa ra làm cho người đi trước hắn sợ hãi
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
V-vâng ạ!
Rồi 2 con người kia kiếm một chỗ trống ngồi vào
Cậu cố pha cà phê một cách nhanh nhất rồi đưa cho họ, nhưng lúc này cậu lại không nhìn thấy bàn họ ngồi
Cậu lo lắng, lắng tai nghe có tiếng gì gần chỗ họ ngồi không, đổi lại cậu chỉ nghe thấy tiếng mở và tiếng tim đang đập nhanh của mình
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
* chết rồi... mình...mình không thấy chỗ anh ấy ngồi... phải làm sao đây...*
Thấy cậu lo lắng hắn cũng không muốn làm khó cậu liền đứng dậy bước tới chỗ cậu
Cậu nghe thấy tiếng có người bước tới gần mình, cơ thể lại càng run hơn
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
Của... của anh đây...
Cậu đẩy cái khay tới trước mặt hắn
Hắn nhìn cái khay rồi lại nhìn cậu
Cảm thấy người phía trước chưa rời đi, cậu liền cúi đầu xuống, cố đè nén nổi sợ của mình
Tiêu Nhất Vũ
Tiêu Nhất Vũ
Lâu ngày không gặp, mày sống có vẻ tốt nhỉ?❄️❄️
Triệu Thanh Thanh
Triệu Thanh Thanh
....
_____________________
Tg
Tg
Xong rồi nha
Tg
Tg
Tối nay nếu rãnh mình viết tiếp còn không thì ngày mai
Tg
Tg
Bye mọi người
Hot

Comments

ᴷᴱᴺᴶᴵ

ᴷᴱᴺᴶᴵ

đã không thấy đường thì sao mà bưng nước:\

2023-04-01

4

Azuwa Aurianna

Azuwa Aurianna

tên tui nè :)))

2022-06-19

2

Joker x Wooin Gọi Là Mãi Keo🔥

Joker x Wooin Gọi Là Mãi Keo🔥

đậu mé chẳng nhẽ kao chớt 😺

2022-03-21

11

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play