Chương 3: Gia đình hạnh phúc của Phương Hoa

Sau khi ổn định chỗ của ngồi của cả lớp, thầy Lý tiếp tục phân công cán sự lớp.

Phương Hoa ngồi chung với Trình Gia Hân, tiểu thư nhà họ Trình rất có tiếng tăm, chỉ có một điều rằng tính tình của Trình tiểu thư này không được tốt lắm.

Theo điểm số học tập, cho nên thầy Lý phân công cho bạn mới Lâm Khả My chức vụ phó học tập. Còn Phương Hoa giữ chức thủ quỹ như mọi năm, Phương Hoa rất giỏi quản lí tài chính của lớp. Hai năm nay đều là vậy, phân chia xong chức vụ, ngày học đầu tiên như vậy đã kết thúc.

Phương Hoa lấy balo dưới tủ bàn, Trình Gia Hân ở một bên "Nghe nói cậu và Ái Nhi, Tiểu Linh sẽ đi trà sữa hả? Có thể cho tớ đi cùng không?"

Cô ngạc nhiên "Cậu muốn đi cùng?"

"Ừm" Trình Gia Hân vui cười, Phương Hoa liền gật đầu "Được thôi, dù sau chúng ta còn phải ngồi chung cả năm, phải làm quen thôi."

Thế là buổi trà sữa còn có thêm sự góp mặt của Trình Gia Hân, các cô chọn một quán trà sữa gần trường với phong cách màu hồng bánh bèo, ở độ tuổi trăng tròn này thì việc ưu thích sự bánh bèo vô đối của các tiểu thư là chuyện hiển nhiên.

"Mà nè, các cậu có thấy bạn mới có gì đó là lạ không?" Trình Gia Hân khẽ nhỏ tiếng, ba con người trước mặt liền lắc lắc đầu, Trình Gia Hân liếc mắt "Mình có cảm giác không tốt với cô ta."

Trình Gia Hân khác với ba người bọn Phương Hoa, tính tình cô ấy có chút không tốt, có vẻ do ảnh hưởng bởi vì chơi cùng nhóm với Aly đại đại. Các cuộc bắt nạt đã bao giờ thiếu vắng Trình Gia Hân, ở mọi tầng lớp luôn có sự xô đẩy ganh đua và thậm trí là bắt nạt, dù là trường danh giá nhưng cũng không có ngoại lệ.

"Ây da" Ái Nhi vỗ vai Gia Hân "Cậu lại ác mồn ác miệng, mình có thấy cậu ấy làm sao đâu."

"Đúng rồi" Tiểu Linh trả lời "Cậu đó, cứ nghĩ xấu người ta."

"Hừm" Trình Gia Hân bĩu môi "Chỉ là nhắc nhở các cậu nên để ý một chút."

"Thôi nè" Phương Hoa haha cười, tay cầm ly trà sữa khuấy đều "Hồi sáng, trên đường đến lớp mình va trúng bạn ấy, theo mình nghĩ bạn ấy thân thiện lắm lại còn học giỏi nữa."

"Đúng vậy nga" Tiểu Linh đáp nhanh "Có thể so ngang với Trần Nghĩa chắc phải thông minh lắm."

So ngang với Trần Nghĩa...

Phương Hoa mím môi, tay vẫn cầm chiếc ống hút khuấy đều ly trà sữa ngọt ngào, cô cũng đã từng mơ đến khoảnh khắc sánh ngang với Trần Nghĩa. Lúc đó Phương Hoa đâm đầu vào học rất quyết liệt, đến cả mất ăn mất ngủ cho kì thi học kì. Nhưng rồi kết quả, Phương Hoa cũng chỉ có thế xếp hạng 5 ở trong lớp, học hành không phải chỉ cần chăm chỉ mà còn phải có tiềm năng nga.

Mọi người thật sự đều rất giỏi, thậm chí còn giỏi về mọi mặt, Phương Hoa thì không giỏi lắm về khoa học. Cho nên điểm trừ của cô luôn là ở các môn về nghiêng cứu khoa học, chuyện có thể sánh ngang cùng đại ca Trần Nghĩa cứ vậy mà bị dập tắt ở vị trí số 5.

Cả bốn người ở lại trò chuyện một lúc, khi trà sữa tan đá, nước cũng chẳng còn đọng bao nhiêu thì tạm biệt nhau, ai trở về nhà người nấy. Vẫn là anh trai đến rước Phương Hoa, tuy nhà có bác tài riêng cho Phương Hoa, nhưng những ngày rảnh thì là chính Phương Lâm đi rước em gái. Đấy là biểu hiện cho việc cưng chiều Phương Hoa, anh trai luôn luôn cưng sủng cô hết mực, ngoài những ngày bắt buộc phải nhờ bác tài đến rước ra còn lại đều là anh tự thân đến rước em gái.

Gia đình Phương Hoa có bốn người, ba mẹ Phương, anh trai Phương Lâm và Phương Hoa, Phương Hoa có thể tự tin nói rằng, gia đình cô rất hạnh phúc. Thật sự từ bé đến lớn Phương Hoa chưa bao giờ nghe thấy ba mẹ lớn tiếng với nhau, cô có hỏi anh trai rằng có bao giờ nhìn thấy ba mẹ cãi nhau không?

Anh trai còn đùa trêu cô "Từ lúc có Phương Hoa, ba mẹ không còn cãi nhau nữa."

Vậy tức là trước khi có cô thì ba mẹ đã từng cãi nhau sao? Hm, chuyện đó là không thể nha, chẳng bao giờ nghe họ lớn tiếng một lần nào mà chỉ toàn phát cẩu lương từ thiện cho Phương Hoa. Nếu có mâu thuẫn cãi vả thì cũng giải quyết bằng cách ngồi lại nói chuyện, chẳng bao giờ họ lớn tiếng với nhau. Vậy nên môi trường lớn lên của Phương Hoa thật sự rất tốt, tính tình hiện tại của cô có thể vì vậy mà hình thành.

Phương Hoa rất điềm đạm, dẫu cho có chuyện gì phật ý cũng sẽ tìm cách giản hoà. Hiền hoà vô đối, ai bảo gì cô cũng sẽ lăng nghe và trò chuyện, thậm chí thuần khiết đến mức người ta khó tin. Bởi vì đùm bọc quá nhiều từ cha mẹ đến cả anh trai, Phương Hoa được ví là viên pha lê trắng xoá của Phương gia, người đời hướng cô luôn miệng ngưỡng mộ "Phương tiểu thư."

Từ khi bé đến lớn, chưa bao giờ phải chứng kiến cảnh tượng gia đình lục đục cả. Nhắc mới nhớ, người ta hay nói con người chúng ta sẽ không thể nhớ được ký ức dưới ba tuổi, bởi vì còn quá nhỏ. Thế nhưng ký ức của Phương Hoa lại xao lãng hơn, đến tận năm tám tuổi cơ, cô chẳng thể nhớ được gì trước những năm đó. Ký ức tuổi thơ giống như bị bốc mẻ hết một nửa, cô chỉ được biết qua lời của ba mẹ rằng khi nhỏ cô rất đáng yêu thích chạy nhảy vui đùa.

Ngoài ra không có bất kì một chuyện nào khác, có vẻ như cô thuộc trường hợp đặc biệt nhỉ. Bằng một cách nào đó, Phương Hoa thật sự cảm thấy rất quen thuộc với Trần Nghĩa nga. Nhất là mỗi khi cậu cười tươi, nụ cười niên thiếu trẻ trung ấy thật sự rất quen thuộc, giống như đã từng nhìn thấy ở đâu. Chính vì nụ cười ôn nhu đó, mà Phương Hoa đã thương thầm cậu gần hai năm nay, tình cảm thanh xuân thật sự có thể đốt chết người khác chỉ bằng một nụ cười.

Trở về nhà, bữa cơm trưa đang chờ đợi Phương Hoa. Ngồi vào bàn ăn ngay ngắn, ba Phương lập tức tò mò hỏi "Ngày đầu tiên của năm cuối như thế nào?"

"Con gái rượu của ba đơn nhiên vẫn làm thủ quỹ" Phương Hoa vỗ ngực bẹp bẹp, gương mặt vểnh cao, vô cùng tư tin hất hất lên gương mặt.

"Dữ dằn" Ba Phương haha cười, nụ cười trung niên hiền hậu nháy mắt "Nắm tiền của cả lớp chính là nắm quyền nha."

"Hehe" Phương Hoa tinh nghịch cười, mẹ Phương nhìn thấy chỉ bĩu môi "Làm thủ quỹ thì kĩ lưỡng một chút, kẻo lại có chuyện."

"Con đã làm được hai năm rồi, sẽ không có gì đâu nha, mama yêu dấu mất công lo rồi" Cô chu môi hôn gió mẹ Phương, bà chỉ có thể cười khổ với cô.

Ăn cơm xong trở về phòng, Phương Hoa phải chuẩn bị thời khoá biểu của ngày mai, cô còn phải đọc trước các bài học. Ngồi trên sofa nệm êm như bông, đọc bài một lúc, Phương Hoa lại nhớ đến Trần Nghĩa hôm nay.

Tóc được cắt ngọn ngàn, lúc nào cũng tươi cười bất phàm như vậy, gò má cô thiếu nữ ửng hồng. Tuy nói là học chung hai năm, Phương Hoa chẳng bao giờ có đủ dũng khí nói chuyện riêng với Trần Nghĩa.

Những cuộc hội thoại của hai người chỉ là khi Phương Hoa thu tiền lớp, hoặc là Trần Nghĩa thông báo những khoảng tiền cần thu cho Phương Hoa, hoặc là khi cả hai đi họp trên hội đồng học sinh có trao đổi với nhau vài câu chuyện. Những cuộc nói chuyện có bố cục đến nhàm chán kia, ấy vậy mà Phương Hoa vẫn hài lòng, thậm chí Phương Hoa còn cảm thấy mãn nguyện rồi, Phương Hoa nghĩ đến năm nay...

Nếu được cùng chỗ ngồi với Trần Nghĩa, cả hai sẽ có nhiều cơ hội nói chuyện hơn. Nhưng không may mắn là Phương Hoa không bóc được chỗ ngồi chung với Trần Nghĩa, thở dài một hơi, ổn định lại nhịp tim đang xao xuyến.

Thật sự khó chịu quá, chỉ là một chỗ ngồi thôi lại khiến Phương Hoa khó chịu đến nhường này.

Lắc lắc đầu, không nghĩ đến chuyện kia nữa, tập trung đọc bài nào!

Còn tiếp...

(P/s: Trần Nghĩa nam chính\, đây là suy nghĩ của các bạn đọc mới\, các bạn từng đọc bản cũ chắc chắn biết rõ\, Trần Nghĩa không phải nam chính *Cười khổ.*)

_ThanhDii

Chapter
1 Chương 1: Phương Hoa
2 Chương 2: Trần Nghĩa, Khả My
3 Chương 3: Gia đình hạnh phúc của Phương Hoa
4 Chương 4: Khả My là cô nhi
5 Chương 5: Ánh nhìn lạnh lùng
6 Chương 6: Muốn làm bạn
7 Chương 7: Bắt nạt
8 Chương 8: Tai nạn
9 Chương 9: Chỉ là đã từng thích
10 Chương 10: Chuyển đi nơi khác
11 Chương 11: Bị bắt đi
12 Chương 12: Trịnh thiếu
13 Chương 13: Chuyện cần giải quyết
14 Chương 14: Không làm gì xấu không sợ gì cả
15 Chương 15: Đêm đầu tiên
16 Chương 16: Lạnh lùng tàn nhẫn
17 Chương 17: Gặp lại Trần Nghĩa
18 Chương 18: "Ở nơi này thì tốt cho em sao?"
19 Chương 19: Trịnh Thành Dương
20 Chương 20: Niềm tin giả dối
21 Chương 21: Nghiện
22 Chương 22: Đi chết đi
23 Chương 23: Chỉ vì mẹ Phương
24 Chương 24: Khả My không chết
25 Chương 25: Sợi chỉ đỏ, sau này không quan hệ
26 Chương 26: 5 năm tù giam
27 Chương 27: ngày tháng hạnh phúc
28 Chương 28: Mang thai
29 Chương 29: Một đứa trẻ
30 Chương 30: Đứa trẻ cỏ hoa trắng
31 Chương 31: Sinh non
32 Chương 32: Phương Hiểu Minh
33 Chương 33: Bóp méo sự thật
34 Chương 34: Bức ảnh đáng yêu
35 Chương 35: Trịnh lão phu nhân, Trịnh Thành Tâm
36 Chương 36: Tâm Dương Ý
37 Chương 37: Gặp lại bé con
38 Chương 38: Con trở về rồi
39 Chương 39: Bánh bao lật bánh tráng
40 Chương 40: Tiệm "Hoa Ly"
41 Chương 41: Công việc tốt chủ lại còn tốt hơn
42 Chương 42: Giao hoa cưới
43 Chương 43: Không quan hệ
44 Chương 44: Trang trí tân hôn
45 Chương 45: Chạm mặt
46 Chương 46: Mẹ Mẫn dì Hoa
47 Chương 47: Đêm xuân đáng giá ngàn vàng
48 Chương 48: Chuyện không thể
49 Chương 49: Từng bị thương
50 Chương 50: Dì xinh đẹp
51 Chương 51: Ràng buộc
52 Chương 52: Phù thủy chia cắt
53 Chương 53: Bại lộ
54 Chương 54: Giằng co
55 Chương 55: Chỉ vì mang họ Phương
56 Chương 56: Không phải chú, mà là papa
57 Chương 57: Papa nói chúng ta có thể ở cùng nhau
58 Chương 58: Rời đi
59 Chương 59: Trừ 10 điểm uy tính
60 Chương 60: Bữa tối một mình
61 Chương 61: Họ Trịnh tên Minh
62 Chương 62: Trong phòng tắm
63 Chương 63: Cục vàng mất kết nối
64 Chương 64: Chị không căm ghét Phương gia sao?
65 Chương 65: Trịnh gia năm đó
66 Chương 66: Chị Trịnh thật tốt đi
67 Chương 67: Cảm giác quen thuộc
68 Chương 68: Sinh ra để anh trêu đùa
69 Chương 69: Trần Nghĩa đến tìm
70 Chương 70: Vì sao năm năm trước không tin tưởng?
71 Chương 71: Tình yêu của em có là thật không
72 Chương 72: Cả đời chỉ có thể ở Trịnh gia
73 Chương 73: Lần đầu tiên chung giường
74 Chương 74: Thử thách của anh trai
75 Chương 75: Chuyện không muốn nhắc
76 Chương 76: Trịnh Thành Ý và những bức ảnh
77 Chương 77: Papa có thích mẹ không?
78 Chương 78: Kí ức năm ấy
79 Chương 79: Dùng cả đời để trả giá
80 Chương 80: Cậu thích cô ấy?
81 Chương 81: Buổi tối, đến phòng tôi
82 Chương 82:Khoảng cách tình thân
83 Chương 83: Anh Dương...
84 Chương 84: Hợp tác
85 Chương 85: Làm bạn
86 Chương 86: Thơm má
87 Chương 87: Anh ấy cả đời này chỉ có hận, không có thương
88 Chương 88: Không phải không thương mà là không dám thừa nhận
89 Chương 89: Ảnh xịn thì tính phí
90 Chương 90: Chỉ cần em không có
91 Chương 91: Thuốc bổ
92 Chương 92: Thuốc bổ gây mất ngủ
93 Chương 93: Trình Gia Hân
94 Chương 94: Chỉ là ôm một chút
95 Chương 95: Ba đã ăn rồi
96 Chương 96: Một chút rung cảm
97 Chương 97: Không thân mật ngừng rung động
98 Chương 98: Mua que thử thai
99 Chương 99: Tín ngưỡng của An Gia Hiếu
100 Chương 100: Thú tội
101 Chương 101: Mong chờ hay không
102 Chương 102: Một năm có là gì
103 Chương 103: Cam thương chanh lắm
104 Chương 104: Tư cách gì để yêu
105 Chương 105: Đánh cược lần cuối
106 Chương 106: Anh nghe rõ chưa?
107 Chương 107: Tôi không yêu em
108 Chương 108: Chú ong nhỏ
109 Chương 109: Đoá hoa kiên cường
110 Chương 110: Mang về Trình Gia Hân
111 Chương 111: Bé con năm ấy
112 Chương 112: Tình cảm của anh giành cho ai?
113 Chương 113: Kẻ giả tạo này không hợp
114 Chương 114: Thay đổi
115 Chương 115: Đang hẹn hò
116 Chương 116: Đổi bát
117 Chương 117: Chứng minh với chị Trịnh, không phải Phương Hoa
118 Chương 118: Một mất lòng tin, một vơi đi tình
119 Chương 119: Hạnh phúc là xa xỉ
120 Chương 120: Không khoẻ
121 Chương 121: Lớn chuyện rồi
122 Chương 122: Em... Không muốn đứa trẻ này
123 Chương 123: Ôn nhu chỉ giành cho em
124 Chương 124: Mẹ chồng, Trần phu nhân
125 Chương 125: Thành Dương, con khóc.
126 Chương 126: Lời xin lỗi
127 Chương 127: Giải hoà
128 Chương 128:...
129 Chương 129: Rigevidon
130 Chương 130: Chống đối một lần là đủ
131 Chương 131: Vì sao cứ ngược nhau
132 Chương 132: Hôn cô ấy đi
133 Chương 133: Trịnh phu nhân trở về
134 Chương 134: Phát hiện
135 Chương 135: Thế thì đi đi
136 Chương 136: Cả đời cũng không tha thứ
137 Chương 137: Cho phép tôi vui vẻ cùng em
138 Chương 138: Đưa tôi khỏi đây
139 Chương 139: Rời đi
140 Chương 140: Vũ Minh Tân
141 Chương 141: Mưu kế
142 Chương 142: Ai mới là kẻ khốn nạn?
143 Chương 143: Cô ấy sẽ không về
144 Chương 144: Linh cảm không tốt
145 Chương 145: Thứ năm
146 Chương 146: Ngày tại toà
147 Chương 147: Người không tốt, không nên nhìn
148 Chương 148: Mẹ bầu với gấu nâu
149 Chương 149: Khi nào cưới?
150 Chương 150: Ai yêu đầu, người đó thua
151 Chương 151: Công bình? Ở đâu?
152 Chương 152: Một trái tim không thể có hai kẻ ngự trị
153 Chương 153: Có vui không?
154 Chương 154: Người giết chết tình
155 Chương 155: Bù trừ thay thế
156 Chương 156: Bạn trai
157 Chương 157: Không chạm vào lão, tôi chạm vào em
158 Chương 158: Nụ hôn vội
159 Chương 159: Cố nhân
160 Chương 160: Minh Tân Giai Mẫn
161 Chương 161: Không có quan hệ, em cứ tự nhiên
162 Chương 162: Chỉ là rất khó mở lòng
163 Chương 163: Hi vọng của chị Trịnh
164 Chương 164: Tìm bạn tình
165 Chương 165: Đêm nay em tiếp anh
166 Chương 166: Tiện nữ chết tiệt
167 Chương 167: Đã có câu trả lời
168 Chương 168: Đời này... Em không muốn yêu anh nữa
169 Chương 169: Không chỉ vì có tình cảm mà đến được
170 Chương 170: Người con gái đẹp nhất
171 Chương 171: Giai Mẫn và Hoa Ly
172 Chương 172: Ông xã
173 Chương 173: Hôm nay, ngủ ở đây
174 Chương 174: Một gia đình ấm cúng
175 Chương 175: Buổi sáng thơm ngon
176 Chương 176: Chúng ta... Kết thúc rồi
177 Chương 177: Papa trong bếp?
178 Chương 178: Nàng công chúa ngủ trong rừng
179 Chương 179: Cho anh
180 chương 180: Anh yêu em
181 Chương 181: Giúp anh một chút
182 Chương 182: Phí của em là một nụ hôn
183 Chương 183: Bạch Nguyệt
184 Chương 184: Đã ngủ được bao nhiêu lần?
185 Chương 185: Chỉ cần nhìn anh là đủ
186 Chương 186: Hỏi cưới
187 Chương 187: Phương gia tuyệt tôn, Trịnh gia không được tồn tại
188 Chương 188: Anh được không?
189 Chương 189: Lần đầu gặp gỡ
190 Chương 190: Cưới hỏi
191 Chương 191: Thực đơn của em hôm nay?
192 Chương 192: Papa num bờ one
193 Chương 193: Thanh cao hay bần tiện?
194 Chương 194: Danh phận
195 Chương 195: Chuyện ăn nằm
196 Chương 196: Bị bệnh
197 Chương 197: Cả thế giới đều được, riêng anh thì không!
198 Chương 198: Trói buộc
199 Chương 199: Biến cố
200 Chương 200: Sự cổ vũ ngọt ngào
201 Chương 201: Bé con
202 Chương 202: Lựa chọn không thể chọn
203 Chương 203: Cây chuông vàng
204 Chương 204: Bị bắt
205 Chương 205: Chỉ một lần duy nhất một người
206 Chương 206: Con quái vật
207 Chương 207: Cứu chị
208 Chương 208: Người thương và người sinh
209 Chương 209: Một tình yêu đã chết
210 Chương 210: Một kiếp người
211 Chương 211: Phương Hoa không chết
212 Chương 212: Tiểu sử Phương Hoa
213 Chương 213: Làm hoà
214 Chương 214: Xoá bỏ và chấp thuận
215 Chương 215: Tư Tình Phương Hoa
216 Dương chỉ Hoa
Chapter

Updated 216 Episodes

1
Chương 1: Phương Hoa
2
Chương 2: Trần Nghĩa, Khả My
3
Chương 3: Gia đình hạnh phúc của Phương Hoa
4
Chương 4: Khả My là cô nhi
5
Chương 5: Ánh nhìn lạnh lùng
6
Chương 6: Muốn làm bạn
7
Chương 7: Bắt nạt
8
Chương 8: Tai nạn
9
Chương 9: Chỉ là đã từng thích
10
Chương 10: Chuyển đi nơi khác
11
Chương 11: Bị bắt đi
12
Chương 12: Trịnh thiếu
13
Chương 13: Chuyện cần giải quyết
14
Chương 14: Không làm gì xấu không sợ gì cả
15
Chương 15: Đêm đầu tiên
16
Chương 16: Lạnh lùng tàn nhẫn
17
Chương 17: Gặp lại Trần Nghĩa
18
Chương 18: "Ở nơi này thì tốt cho em sao?"
19
Chương 19: Trịnh Thành Dương
20
Chương 20: Niềm tin giả dối
21
Chương 21: Nghiện
22
Chương 22: Đi chết đi
23
Chương 23: Chỉ vì mẹ Phương
24
Chương 24: Khả My không chết
25
Chương 25: Sợi chỉ đỏ, sau này không quan hệ
26
Chương 26: 5 năm tù giam
27
Chương 27: ngày tháng hạnh phúc
28
Chương 28: Mang thai
29
Chương 29: Một đứa trẻ
30
Chương 30: Đứa trẻ cỏ hoa trắng
31
Chương 31: Sinh non
32
Chương 32: Phương Hiểu Minh
33
Chương 33: Bóp méo sự thật
34
Chương 34: Bức ảnh đáng yêu
35
Chương 35: Trịnh lão phu nhân, Trịnh Thành Tâm
36
Chương 36: Tâm Dương Ý
37
Chương 37: Gặp lại bé con
38
Chương 38: Con trở về rồi
39
Chương 39: Bánh bao lật bánh tráng
40
Chương 40: Tiệm "Hoa Ly"
41
Chương 41: Công việc tốt chủ lại còn tốt hơn
42
Chương 42: Giao hoa cưới
43
Chương 43: Không quan hệ
44
Chương 44: Trang trí tân hôn
45
Chương 45: Chạm mặt
46
Chương 46: Mẹ Mẫn dì Hoa
47
Chương 47: Đêm xuân đáng giá ngàn vàng
48
Chương 48: Chuyện không thể
49
Chương 49: Từng bị thương
50
Chương 50: Dì xinh đẹp
51
Chương 51: Ràng buộc
52
Chương 52: Phù thủy chia cắt
53
Chương 53: Bại lộ
54
Chương 54: Giằng co
55
Chương 55: Chỉ vì mang họ Phương
56
Chương 56: Không phải chú, mà là papa
57
Chương 57: Papa nói chúng ta có thể ở cùng nhau
58
Chương 58: Rời đi
59
Chương 59: Trừ 10 điểm uy tính
60
Chương 60: Bữa tối một mình
61
Chương 61: Họ Trịnh tên Minh
62
Chương 62: Trong phòng tắm
63
Chương 63: Cục vàng mất kết nối
64
Chương 64: Chị không căm ghét Phương gia sao?
65
Chương 65: Trịnh gia năm đó
66
Chương 66: Chị Trịnh thật tốt đi
67
Chương 67: Cảm giác quen thuộc
68
Chương 68: Sinh ra để anh trêu đùa
69
Chương 69: Trần Nghĩa đến tìm
70
Chương 70: Vì sao năm năm trước không tin tưởng?
71
Chương 71: Tình yêu của em có là thật không
72
Chương 72: Cả đời chỉ có thể ở Trịnh gia
73
Chương 73: Lần đầu tiên chung giường
74
Chương 74: Thử thách của anh trai
75
Chương 75: Chuyện không muốn nhắc
76
Chương 76: Trịnh Thành Ý và những bức ảnh
77
Chương 77: Papa có thích mẹ không?
78
Chương 78: Kí ức năm ấy
79
Chương 79: Dùng cả đời để trả giá
80
Chương 80: Cậu thích cô ấy?
81
Chương 81: Buổi tối, đến phòng tôi
82
Chương 82:Khoảng cách tình thân
83
Chương 83: Anh Dương...
84
Chương 84: Hợp tác
85
Chương 85: Làm bạn
86
Chương 86: Thơm má
87
Chương 87: Anh ấy cả đời này chỉ có hận, không có thương
88
Chương 88: Không phải không thương mà là không dám thừa nhận
89
Chương 89: Ảnh xịn thì tính phí
90
Chương 90: Chỉ cần em không có
91
Chương 91: Thuốc bổ
92
Chương 92: Thuốc bổ gây mất ngủ
93
Chương 93: Trình Gia Hân
94
Chương 94: Chỉ là ôm một chút
95
Chương 95: Ba đã ăn rồi
96
Chương 96: Một chút rung cảm
97
Chương 97: Không thân mật ngừng rung động
98
Chương 98: Mua que thử thai
99
Chương 99: Tín ngưỡng của An Gia Hiếu
100
Chương 100: Thú tội
101
Chương 101: Mong chờ hay không
102
Chương 102: Một năm có là gì
103
Chương 103: Cam thương chanh lắm
104
Chương 104: Tư cách gì để yêu
105
Chương 105: Đánh cược lần cuối
106
Chương 106: Anh nghe rõ chưa?
107
Chương 107: Tôi không yêu em
108
Chương 108: Chú ong nhỏ
109
Chương 109: Đoá hoa kiên cường
110
Chương 110: Mang về Trình Gia Hân
111
Chương 111: Bé con năm ấy
112
Chương 112: Tình cảm của anh giành cho ai?
113
Chương 113: Kẻ giả tạo này không hợp
114
Chương 114: Thay đổi
115
Chương 115: Đang hẹn hò
116
Chương 116: Đổi bát
117
Chương 117: Chứng minh với chị Trịnh, không phải Phương Hoa
118
Chương 118: Một mất lòng tin, một vơi đi tình
119
Chương 119: Hạnh phúc là xa xỉ
120
Chương 120: Không khoẻ
121
Chương 121: Lớn chuyện rồi
122
Chương 122: Em... Không muốn đứa trẻ này
123
Chương 123: Ôn nhu chỉ giành cho em
124
Chương 124: Mẹ chồng, Trần phu nhân
125
Chương 125: Thành Dương, con khóc.
126
Chương 126: Lời xin lỗi
127
Chương 127: Giải hoà
128
Chương 128:...
129
Chương 129: Rigevidon
130
Chương 130: Chống đối một lần là đủ
131
Chương 131: Vì sao cứ ngược nhau
132
Chương 132: Hôn cô ấy đi
133
Chương 133: Trịnh phu nhân trở về
134
Chương 134: Phát hiện
135
Chương 135: Thế thì đi đi
136
Chương 136: Cả đời cũng không tha thứ
137
Chương 137: Cho phép tôi vui vẻ cùng em
138
Chương 138: Đưa tôi khỏi đây
139
Chương 139: Rời đi
140
Chương 140: Vũ Minh Tân
141
Chương 141: Mưu kế
142
Chương 142: Ai mới là kẻ khốn nạn?
143
Chương 143: Cô ấy sẽ không về
144
Chương 144: Linh cảm không tốt
145
Chương 145: Thứ năm
146
Chương 146: Ngày tại toà
147
Chương 147: Người không tốt, không nên nhìn
148
Chương 148: Mẹ bầu với gấu nâu
149
Chương 149: Khi nào cưới?
150
Chương 150: Ai yêu đầu, người đó thua
151
Chương 151: Công bình? Ở đâu?
152
Chương 152: Một trái tim không thể có hai kẻ ngự trị
153
Chương 153: Có vui không?
154
Chương 154: Người giết chết tình
155
Chương 155: Bù trừ thay thế
156
Chương 156: Bạn trai
157
Chương 157: Không chạm vào lão, tôi chạm vào em
158
Chương 158: Nụ hôn vội
159
Chương 159: Cố nhân
160
Chương 160: Minh Tân Giai Mẫn
161
Chương 161: Không có quan hệ, em cứ tự nhiên
162
Chương 162: Chỉ là rất khó mở lòng
163
Chương 163: Hi vọng của chị Trịnh
164
Chương 164: Tìm bạn tình
165
Chương 165: Đêm nay em tiếp anh
166
Chương 166: Tiện nữ chết tiệt
167
Chương 167: Đã có câu trả lời
168
Chương 168: Đời này... Em không muốn yêu anh nữa
169
Chương 169: Không chỉ vì có tình cảm mà đến được
170
Chương 170: Người con gái đẹp nhất
171
Chương 171: Giai Mẫn và Hoa Ly
172
Chương 172: Ông xã
173
Chương 173: Hôm nay, ngủ ở đây
174
Chương 174: Một gia đình ấm cúng
175
Chương 175: Buổi sáng thơm ngon
176
Chương 176: Chúng ta... Kết thúc rồi
177
Chương 177: Papa trong bếp?
178
Chương 178: Nàng công chúa ngủ trong rừng
179
Chương 179: Cho anh
180
chương 180: Anh yêu em
181
Chương 181: Giúp anh một chút
182
Chương 182: Phí của em là một nụ hôn
183
Chương 183: Bạch Nguyệt
184
Chương 184: Đã ngủ được bao nhiêu lần?
185
Chương 185: Chỉ cần nhìn anh là đủ
186
Chương 186: Hỏi cưới
187
Chương 187: Phương gia tuyệt tôn, Trịnh gia không được tồn tại
188
Chương 188: Anh được không?
189
Chương 189: Lần đầu gặp gỡ
190
Chương 190: Cưới hỏi
191
Chương 191: Thực đơn của em hôm nay?
192
Chương 192: Papa num bờ one
193
Chương 193: Thanh cao hay bần tiện?
194
Chương 194: Danh phận
195
Chương 195: Chuyện ăn nằm
196
Chương 196: Bị bệnh
197
Chương 197: Cả thế giới đều được, riêng anh thì không!
198
Chương 198: Trói buộc
199
Chương 199: Biến cố
200
Chương 200: Sự cổ vũ ngọt ngào
201
Chương 201: Bé con
202
Chương 202: Lựa chọn không thể chọn
203
Chương 203: Cây chuông vàng
204
Chương 204: Bị bắt
205
Chương 205: Chỉ một lần duy nhất một người
206
Chương 206: Con quái vật
207
Chương 207: Cứu chị
208
Chương 208: Người thương và người sinh
209
Chương 209: Một tình yêu đã chết
210
Chương 210: Một kiếp người
211
Chương 211: Phương Hoa không chết
212
Chương 212: Tiểu sử Phương Hoa
213
Chương 213: Làm hoà
214
Chương 214: Xoá bỏ và chấp thuận
215
Chương 215: Tư Tình Phương Hoa
216
Dương chỉ Hoa

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play