Mikey ngồi lặng lẽ trong góc khuất của ngôi đền nơi ánh nắng không thể chạm tới.
Thời gian lúc này trôi chậm như nước rỉ qua từng vết nứt trong lòng cậu, tạo thành những cơn đau âm ỉ.
Từng tiếng cười, từng cuộc trò chuyện rôm rả ngoài kia như lưỡi dao sắc cứa vào màng nhĩ.
Sano Manjiro (Mikey)
/dựa đầu vào cột đền/
Sano Manjiro (Mikey)
/mắt đỏ hoe/
Mikey không khóc.
Cậu đã cạn nước mắt từ lâu lắm, khi mà người cuối cùng còn ôm lấy cậu là Takemichi cũng rời đi.
______________
Trời tối.
Không ai biết được có một Mikey đã lén trở về căn nhà cũ, nơi cậu từng sống cùng ông nội, Emma và Shinichiro.
Sano Manjiro (Mikey)
/nhìn bức ảnh gia đình/
Sano Manjiro (Mikey)
/nhẹ nhàng chạm lên nụ cười của Shinichiro trên ảnh/
Sano Manjiro (Mikey)
“trên thế giới này chỉ có anh ấy từng gọi mình là em trai bé bỏng…dù khi đó mình đã dính đầy máu trên tay”
Sano Manjiro (Mikey)
“nơi này dường như chẳng thay đổi gì cả…”
‘mày là ai vậy?’
‘sao lại ở trong nhà tao?’
Giọng nói của ai đó trầm ấm vang lên sau lưng, không gào thét, không tức giận, chỉ đơn giản là tò mò về một kẻ kì lạ đột nhiên xuất hiện trong nhà mình.
Sano Manjiro (Mikey)
/khựng lại/
Cậu không quay lại nhưng bả vai gầy yếu khẽ run lên một chút.
Thật buồn cười khi một kẻ có thể ra tay giết hàng trăm người lại run rẩy khi đứng trước mặt một ai đó.
Shinichiro đứng ở ngưỡng cửa, tay vẫn còn dính chút dầu xe. Mắt anh khoá chặt lấy đứa nhóc đột nhiên xuất hiện trong nhà mình.
Thế nhưng anh chỉ đứng đó, không báo cảnh sát, không dơ nắm đấm, chỉ đơn giản là im lặng chờ đợi một câu trả lời.
Sano Shinichiro
tao hỏi lại lần nữa
Sano Shinichiro
mày là ai vậy?
Sano Shinichiro
sao lại ở trong nhà tao?
Sano Manjiro (Mikey)
…
Sano Manjiro (Mikey)
/quay người lại/
Sano Shinichiro
/ngỡ ngàng/ Nhóc Manjiro?
Sano Shinichiro
không đúng…
Trong khoảnh khắc đó, Shinichiro dường như nghĩ rằng bản thân đã nhìn lầm bởi người trước mặt anh quá giống với Mikey.
Thế nhưng nhóc Mikey nhà anh sẽ không bao giờ có biểu cảm như vậy.
Sano Manjiro (Mikey)
tôi không phải Manjiro
Sano Shinichiro
à, nhưng mà mày giống em tao thật đấy…
Sano Shinichiro
mày là ai vậy?
Sano Manjiro (Mikey)
là kẻ đã giết em trai anh, Manjiro ấy
Sano Shinichiro
/nhíu mày/ nói lại xem?
Sano Manjiro (Mikey)
/nhìn Shinichiro/ Em trai anh, Manjiro sẽ chết.
Sano Manjiro (Mikey)
Nhưng trước đó, tất cả mọi người xung quanh nó, bao gồm cả chính anh cũng sẽ chết.
Sano Manjiro (Mikey)
Chết bởi chính tay của nó.
Sano Shinichiro
…
Căn phòng bỗng chốc chìm trong im lặng.
Gió rít qua khe cửa, thổi tung những tờ giấy vẽ dang dở trên bàn. Mikey nghĩ mình sẽ bị Shinichiro đấm, hoặc tệ hơn nữa sẽ bị đuổi khỏi đây ngay giữa đêm.
Thế nhưng Shinichiro chỉ nhẹ nhàng bước đến, đứng trước mặt Mikey với đôi mắt đỏ hoe không biết vì tức giận hay đau lòng.
Anh không hỏi thêm gì, chỉ khẽ thở dài một tiếng rồi dịu dàng vỗ nhẹ lên lưng cậu như đã biết mọi chuyện từ trước.
Sano Shinichiro
cuối cùng…cũng có người quay lại rồi
Sano Shinichiro
/kéo tay Mikey vào bếp/
Sano Shinichiro
/rót sữa ra ly/
Sano Shinichiro
đây, của nhóc
Sano Manjiro (Mikey)
/nhìn Shinichiro/
Sano Manjiro (Mikey)
anh không nghi ngờ gì à?
Sano Shinichiro
không, anh tin nhóc.
Shinichiro nói thế và im lặng, dường như phát hiện ra sự bất an của cậu nhóc trước mắt nên anh lại gần và nhẹ nhàng xoa đầu cậu.
Sano Shinichiro
anh tin nhóc, vì anh cũng từng quay lại.
Sano Shinichiro
và anh thất bại, anh không cứu được ai cả.
Một đêm dài trôi qua, Shinichiro kể về lần đầu tiên anh du hành, kể về lí do anh cố gắng cứu Mikey năm đó, về cái giá phải trả sau mỗi lần quay lại: mất đi một phần kí ức, một phần linh hồn…thậm chí là mất đi mạng sống.
Sano Shinichiro
/nhìn Mikey/
Sano Shinichiro
đừng căng thẳng quá như vậy
Sano Manjiro (Mikey)
/nhìn Shinichiro/ không có
Sano Shinichiro
/cười/ mà nhóc khác anh và Takemichi đấy
Sano Shinichiro
bọn anh đều là linh hồn trở về, mỗi nhóc là trở về cả linh hồn lẫn thể xác.
Sano Shinichiro
thú vị thật, thế là giờ anh có tận 2 đứa em trai sinh đôi rồi!
Sano Manjiro (Mikey)
…
Sano Shinichiro
nhóc nói gì đi chứ!
Sano Shinichiro
nhưng mà lần này nếu là nhóc quay lại thì nhóc sẽ không cô đơn đâu, Manjiro.
Comments