Định Mệnh Khiến Anh Gặp Em
Đang trên đường đi làm về bỗng nhiên có ba tên vô duyên vô cớ đứng trước mặt chặn đường đi của cô
Cô nghĩ đó chỉ là trùng hợp nên bước sang phải một bước để né thế nhưng ba tên kia cũng bước sang để đứng trước mặt cô. Cô lại bước sang trái, ba tên kia cũng vẫn bước theo cô.
Cô cảm thấy hơi bực mình nên mở miệng hỏi
" Các anh là ai? Các anh muốn làm gì? Tiền ? Sắc ? Tôi đều không có "
Có một tên mặt lạnh đứng ra trả lời cô
" Đúng !! Em nhìn cũng bình thường. Tiền có hay không thì bọn anh đây cũng không biết "
" Nhưng mà đã nhận tiền người ta rồi nên bọn anh vẫn phải chịu khó đeo găng tay lại để bồi cô em rồi "
" Ai thuê các anh đến đây ?"
"Tất nhiên là người ghét em rồi "
Không để cô nghĩ nhiều, ba người họ đã cùng nhau tiến lên dồn cô vào ngõ cụt sau lưng .Mà ngõ này bình thường vắng người.
Cô định giấu người khác về việc cô biết chút võ nhưng có lẽ giờ phải ra tay rồi.
Cô quyết định không lùi lại nữa mà từ từ đặt cái balo xuống rồi đứng lên đứng phòng thủ đợi
Ba tên kia nhìn liền biết cô là người biết võ ,liếc nhau một cái rồi cùng nhau định công kích
Bởi vì cô từng đạt giải nhất karate đai đen nên tình huống như vậy không khiến cô lo lắng
Y Như đứng yên tại chỗ, sắc mặt lạnh lẽo quan sát kĩ càng mọi bước đi của bọn hắn .Tựa như một con hổ đang đứng ngăm nghe con mồi nhỏ bé .
Đang chuẩn bị nhấc chân tiến lên đạp bọn chúng thì có giọng nói vang lên
" Các người 3 người ức hiếp một cô gái không cảm thấy nhục nhã sao "
Nói rồi anh tiến lên bước về phía cô .Mặc dù không biết cô là ai nhưng tình huống lúc nãy anh đã quan sát hết
Không bởi vì đông người mà khiến cô sợ hãi ,mà sắc mặt lại bình tĩnh không gợn sóng như vậy .Điều này làm anh cảm thấy có hứng thú với cô .
Đứng trước mặt Y Như anh dọa
" Tôi nãy đã báo an ninh của khu này , nếu để họ bắt đượccc...Chắc chắn các anh phải tốn kém chút rồi "
Anh nhếch môi
" Đợi đấy "
" Rút"
Tên đứng bên cạnh nói vào tai người đứng đầu kia
" Nhưng mà đại ca ,mình đã nhận tiền của người ta rồi ,làm sao ăn nói với họ "
" Tính sau ,Rút trước "
Người được gọi là đại ca kia biết thế nào là nặng nhẹ .Khu này không phải giàu bậc nhất nhưng an ninh lại rất cẩn thận, không thể để họ bắt được nếu không sẽ rất rắc rối
Sau khi mấy người kia đi Lâm Dật mới quay lại hỏi thăm cô
" Cô không sao chứ ?"
Cô nhún nhún vai lấy balo dưới đất đeo lại
" nhìn tôi giống làm sao không? Nếu không phải tại anh tôi đã cho bọn chúng nhớ đời rồi . Hừ..! "
Anh trợn mắt
"Tôi đã cứu cô???!!"
"Thế tôi phải cảm ơn anh rồi? "
Nói rồi cô bước đi
*Thú vị , chốt cô rồi * Anh nghĩ
Rồi anh đi theo sau cô hỏi đủ thứ trên đời
"Cô tên gì!!??"
"Nhà cô ở đâu?"
"Nhà mấy người "
"Cần thuê vệ sĩ không, tôi rất rảnh ,có thể làm vệ sĩ cho cô!!"
...
Còn cô vẫn không trả lời, vẫn nghĩ đến người muốn hại mình là ai. Nghĩ mãi vẫn không ra nên cô quyết định vứt nó ra sau đầu không nghĩ nữa .Cô không phải người thích nghĩ nhiều .
Anh thấy cô không trả lời nhưng vẫn lẽo đẽo theo sau cô...
Anh cứ mãi lảm nhảm cô cảm thấy rất phiền tại vì cô là người thích yên tĩnh nên dừng bước chân lại.Do anh vừa đi vừa nói không để ý rằng cô đi đằng trước đang dừng lại vì vậy đụng nhẹ vào lưng cô
Cô vì chuyện lúc nãy ,tại anh mà cô không thể xả cơn tức được nên quyết định xả lên người anh ...
*bụp bụp bụpppp...*
"Khoan !! Khoan đã!!! Dừng lạiii..."
Cô cảm thấy đủ nên dừng lại ,không nói không rằng đi tiếp về phía trước
Người nào đó bị đánh vẫn không chừa ,vẫn tiếp tục lẽo theo sau cô
5p sau
Cô đứng trước cửa nhà mình rồi quay lại nhìn anh
"Tới nhà tôi rồi, anh có thể về "
Anh đâu thể dễ dàng về như thế được, đã quyết định bám cô đến cùng rồi mà .
"Cô xem ,tôi bị cô đánh thê thảm như này rồi ,với lại trong người tôi cũng không có tiền để thuê nhà "
*tất nhiên là nói dối rồi ,không có tiền thì đâu phải anh. :)))* dĩ nhiên đây là suy nghĩ của người đang ăn vạ rồi ^^!
"Lại nói đến nãy tôi từng cứu cô ,nên cô cho tôi ở tạm vài hôm coi như trả ơn tôi đi "
Cô khoanh tay trước ngực đứng trước mặt anh
" Không có tiền cũng đòi ra ngoài đường"
Dừng một chút lại nói
"Lúc nãy tôi cũng không quỳ xuống cầu xin anh cứu tôi "
"Là tôi đang tính đi kiếm tiền ,gặp chuyện bất bình nên ra tay cứu giúp có được không hả !!"
"Tại cô mà tôi tạm thời không đi làm kiếm tiền được nên cô phải chịu trách nhiệm với tôi "
"Đồ điên !!! Anh với tôi thân lắm à"
Anh nháy mắt trả lời
"Sau này sẽ thân mà ,tôi còn cho cô làm nóc nhà của tôi nữa:33"
"Tôi không thèm"
Nói rồi cô quay lưng lại mở cửa vào nhà
Anh load chưa kịp ,tưởng cô sẽ không cho anh vào ,tiếp tục cãi với anh .Nhưng cô lại mở cửa ???
Vậy tức là cô cho anh vào nhà rồi???!!!
Thấy tên điên vẫn đứng đực ở đấy Y Như cũng không nói gì định đóng cửa thì một cơn gió phả vào mặt và đã có thêm một người ở trong nhà rồi
Thay giày rồi đi vào trong nhà để balo ở trên sofa rồi cô vào phòng thay đồ mặc nhà cho thoải mái
Lúc này anh đi lại quan sát nhà cô
Nhà cũng không phải loại bình thường, cũng không phải loại đắt đỏ. Nhưng người bình thường chắc chắn không thể mua được căn nhà như vậy
Quan sát hết thảy bỗng anh thấy trong góc có một cái kệ vẽ ,còn có rất nhiều tranh .Anh tiện thể cầm lên xem một bức *Không tệ ,rất đẹp*
"Anh làm cái gì vậy ?"
Nói rồi cô bước tới cầm lấy tranh trong tay anh
"Đừng đụng lung tung "
Giọng cô đã nhỏ nhẹ hơn nãy rất nhiều, không kênh kiệu nữa
Nói rồi cô đưa cho anh một bộ đồ ở nhà
Anh không hiểu gì cầm lấy
"Thay đi ,tôi là con gái không thể đưa quần áo của mình cho anh mặc được, nên anh mặc tạm của anh trai tôi"
Vốn dĩ anh tưởng đây là đồ của chồng hay là của người yêu cô nên mặt hơi xụ xuống. Sau khi nghe cô nói là của anh trai thì ánh mắt liền sáng lên ,vèo vào trong nhà vệ sinh thay đồ ...
Cô đưa xong ra ngoài phòng khách ngồi bấm bấm máy tính làm việc gì đấy
Anh thay đồ xong ra ngoài thấy cô ngồi sofa thì liền ngồi xuống
"Tôi là Lâm Dật 20 tuổi ,không nhà không tiền ,chỉ có nhan sắc này cô có nhận không :33"
Không phải anh muốn giấu thân phận của mình nhưng anh nghĩ chưa phải lúc để nói ra
Nghe anh nói cô lườm nguýt anh
"Cố Y Như 20 tuổi "
*ọt ọt \~\~*
"Hề hề!! nhà cô có gì ăn không, tôi mấy ngày chưa ăn gì rồi \~\~*
*lại điêu*
Cô nhìn rồi không nói gì mà trực tiếp vào bếp lấy 2 gói mì về nấu
Bởi cô không biết nấu ăn nhaa.Biết nấu mì đã ơn trời lắm rồi
Nghĩ nghĩ nãy mình hơi quá tay nên cô luộc thêm quả trứng cho anh lăn vết bầm lúc nãy
Xong xuôi cô bưng ra
Đặt một tô trước mặt anh ,tô còn lại cho bản thân cô
"Không có cơm à:(("
Cô trừng mắt
"Có ăn còn chê à !!! Chê thì đưa đây "
"Ấy ấy !! Ăn ăn mà "
Nói rồi anh ăn lấy ăn để như kiểu bị bỏ đói thật sự vậy
Đặt quả trứng luộc trước mặt anh
Mắt anh sáng lên
*cũng biết quan tâm chồng mình lắm * dĩ nhiên anh nhà lại tự luyến rồi
Rồi anh bóc ra cho vào mồm ăn ngon lành
Cô trợn mắt nhìn anh
"Trứng này..."
"Trứng này !! Rất ngon"
Khóe môi cô giật giật
" Trứng này để anh lăn vết bầm trên mặt chó của anh"
*Khụ khụ*ho sặc sụa
Cô vẫn vô cảm ăn mì của mình
"C...cô...cô!!! Cô chơi tôi"
"Tôi chưa kịp nói anh đã bỏ vào mồm rồi "
Anh trừng mắt nhìn cô.Không nói được gì cúi đầu tiếp tục ăn nốt mì
*mất mặt không chết ,đói mới chết *anh nghĩ
Bỗng *reng...reng *
Nhìn số hiện trên màn hình, cô mắt sáng lên .Trực tiếp nghe
"Alo anh\~\~ em nghe nè..."
"Không mà ,em làm gì bắt nạt người ta .có mà họ bắt nạt bảo bối của anh"
*khụ khụ *sặc lần 2
Ai đó ngồi cạnh nghĩ lại cảnh bị cô đánh lúc nãy!! &&
...
< em mới viết lần đầu .mọi người góp ý giúp em nhé ❤>
Updated 54 Episodes
Comments
Vani
Hay nha
2022-01-18
0
Khiết Tử Giang
Hay quá!
2021-11-25
0
Quý Nhân
Ổn áp !
2021-11-22
0