Châu Cảnh Văn tiến đến kéo tay cô đi đến chỗ bộ ghế sofa, ở đây thức ăn đã được bày biện ra đầy bàn, toàn là những món mà Diệp Hy thích. Cả hai cùng nhau ngồi xuống ăn bữa cơm trưa, vốn dĩ cô sẽ ở nhà dùng cơm với Gia Minh nhưng anh ta cứ nhất định gọi cô tới đây cho bằng được.
" Cậu làm giám đốc rảnh rỗi lắm hả ? Gọi mình tới đây chỉ để dùng cơm trưa với cậu ? "
Bỗng nhiên Châu Cảnh Văn bỏ đũa xuống, anh nghiêm túc nhìn cô
" Đêm qua tớ gọi cho cậu không được nên cảm thấy lo lắng, sao cậu lại không bắt máy ? "
Diệp Hy vẫn ăn rất bình thản, cô vừa nhai thức ăn vừa trả lời
" Đêm qua mình uống hơi nhiều nên không nghe máy được "
Cảnh Văn thở dài một hơi
" Cậu lại đi gặp mấy gã đó sao ? "
" Ừ "
Cảnh Văn thường không có ý kiến về việc cô đi gặp người này người kia nhưng cậu thật sự không thích điều đó.
" Cậu hạn chế gặp mấy người như vậy đi "
Diệp Hy vẫn rất bình thản, cô trả lời
" Chỉ là vui vẻ một đêm thôi, không vui thì sẽ không gặp nữa "
" Thật không hiểu sao cậu lại thích mấy chuyện đó "
Nói tới đây mặt của Diệp Hy trở nên nghiêm túc hơn, cô bỏ chén cơm xuống rồi cau mày nhìn Châu Cảnh Văn
" Mình 25 tuổi rồi, con người bình thường phát sinh nhu cầu tình dục là điều bình thường. Cậu không có sao ? "
" Mình...mình "
Thật khiến cho Châu Cảnh Văn cứng họng mà
Nói xong cô đứng dậy cầm theo chiếc túi xách
" Mình ăn xong rồi, đi trước đây "
Bỏ lại một mình Châu Cảnh Văn chơi vơi lạc lõng trong căn phòng rộng lớn. Cậu cúi sầm mặt xuống
" Tất nhiên là mình có rồi chỉ là không phải ai cũng có thể "
Diệp Hy vừa rời khỏi công ty thì đám nhân viên của Châu Thị liền tụm lại bàn tán với nhau.
" Cô ta là ai vậy ? Sao lại vào phòng Châu tổng còn ở lâu như vậy ? "
" Tôi nghe nói Châu tổng có một người bạn thân từ cấp hai đến giờ, rất có thể là cô ấy đó "
Tên trưởng phòng Vương lúc nãy cũng góp vui vào vụ này, ông ta lên tiếng
" Các người không biết đâu lúc nãy tôi vào trong thật sự bị dọa cho một phen. Cô gái kia ngang nhiên ngồi vào bàn làm việc của Châu tổng đã vậy còn hút thuốc lá trong đó nữa "
" Vậy sao ? Có thật không ? "
Ông ấy dừng một lúc rồi nói tiếp
" Mà chuyện động trời hơn là Châu tổng bảo tôi tắt hệ thống báo cháy chỉ để cho cô ta hút thuốc "
Mọi người nghe xong ai nấy đều trầm trồ
" Có phải hai người họ yêu nhau không ? Hoặc là Châu tổng thích cô gái đó "
" Nhưng không phải anh ta đã có hôn ước với tiểu thư của Phương gia sao ? "
Diêu Hạo từ phía sau đi tới thấy bọn họ nháo nhào về chuyện của Châu Cảnh Văn cậu ta liền nói lớn
" Tụ tập ở đây làm gì ? Mọi người không cần làm việc nữa sao ? "
Bọn họ nghe thấy tiếng mở của Diêu Hạo thì liền lập tức tản ra. Cậu kéo lấy vai của trưởng phòng Vương lại chậm rãi nói từng lời đanh thép
" Chuyện của Châu tổng không phải là thứ có thể tùy tiện mang ra bàn được đâu "
" Tôi...tôi biết rồi. Sau này tôi sẽ không nói nữa "
...
Tối hôm đó tại nhà họ Châu, Châu Cảnh Văn cùng với cha mẹ của mình đang dùng cơm tối. Mẹ của anh tên là Hứa Quân Dao, bà ấy lúc nào cũng muốn nhanh chóng tác hợp cho Cảnh Văn và tiểu thư của Phương gia kia có điều anh không hề thích việc này, Châu Cảnh Văn cả đời chỉ muốn có một người...là người đó
Trong lúc ăn cơm Hứa Quân Dao vui vẻ gắp thức ăn cho anh rồi bỏ vào chén, bà cười nói
" Ngày mai con có rảnh thì cùng mẹ tới Phương gia dùng bữa "
" Ngày mai con bận rồi "
Bà ấy nhiều lần mở lời như vậy đều bị Cảnh Văn tìm cách từ chối nên thật sự rất tức giận, Hứa Quân Dao đặt mạnh chén cơm xuống bàn, nét mặt cau có
" Con không có thời gian tới Phương gia gặp Kỳ Kỳ nhưng lại có thời gian cùng với con nhỏ Diệp Hy đó ăn cơm sao ? "
" Mẹ à..."
" Mẹ biết cả rồi, chuyện con nhỏ đó tới công ty còn cùng con ăn cơm trong phòng đã bị đồn ầm lên rồi. Đó không phải hạng con gái đàng hoàng, Cảnh Văn à con đừng giao du với loại người đó nữa "
Cảnh Văn không thể chấp nhận việc Diệp Hy bị nói như thế được, anh lên tiếng phản bác
" Mẹ không biết gì về cô ấy thì xin đừng nói như vậy ? "
Hứa Quân Dao thật không ngờ đứa con trai mình nuôi nấng bấy nhiêu năm lại vì một đứa con gái mà cãi lại mình
" Sao mẹ có thể không biết được ? Diệp Hy đó không cha không mẹ, không ai quản giáo nên tính tình phóng túng, cặp kè hết người này tới người khác, sao con có thể giao du với hạng người đó chứ ? "
Châu lão gia im lặng nãy giờ cũng chịu lên tiếng
" Mẹ con nói không sai, con đằng nào cũng là người thừa kế sản nghiệp Châu thị, không nên qua lại với người như cô ta mới phải "
Châu Cảnh Văn đứng dậy lớn tiếng nói với cha mẹ mình
" Cha mẹ không hiểu cô ấy, tất cả mọi người đều không hiểu cô ấy chỉ có con mới hiểu Diệp Hy là người như thế nào thôi "
Hứa Quân Dao tiếp đó cũng đứng dậy quát
" Điều mẹ hối hận nhất là năm đó chấp nhận cho con vào học cái trường tồi tàn đó để rồi con quen biết loại người không ra gì như Diệp Hy "
Châu Cảnh Văn chau hàng lông mày, hai tay nắm chặt, anh dùng chân đẩy mạnh chiếc ghế đang ngồi ngã xuống đất phát lên một âm thanh thật chói tai rồi bỏ đi.
" Cảnh Văn con bỏ đi đâu đó ? "
" Cảnh Văn con đứng lại cho mẹ "
Hứa Quân Dao nhìn về hướng anh nói vọng theo nhưng Châu Cảnh Văn cũng mặc kệ mà bỏ đi, bà ấy vô vọng nhìn theo bóng dáng anh đi khuất rồi ngồi phịch xuống ghế.
" Ông coi thằng con trai ngoan ngoãn trước kia của chúng ta thành ra như nào rồi ? Không biết trên dưới đang nói chuyện với mẹ nó mà lại có thái độ và hành động như vậy "
Châu lão gia thở dài một hơi
" Nó chính là bị con nhỏ kia dạy hư rồi "
Updated 80 Episodes
Comments