(All CP) Truyện Ngắn Tổng Hợp
(Kỳ Hâm) Vệ sĩ của Quốc Vương
Mã Gia Kỳ
Anh, 26 tuổi vệ sĩ của Quốc Vương. Tính cách cương trực, ấm áp. Vẻ ngoài đẹp trai. Người anh yêu Vương tử (con trai quốc vương người thừa kế ngôi vị)
Đinh Trình Hâm
Cậu, 20 tuổi Vương tử của một nước. Tính cách lạnh lùng, bên anh thì vui vẻ dễ thương, tính chiếm hữu rất cao. Cậu là đệ nhất mĩ nam Vương quốc.
Anh và cậu đã có tình cảm với nhau và yêu nhau từ trước. Vì cậu và anh thân phận khác nhau 1 cao 1 thấp nên không thể công khai.
Yêu nhau đã 3 năm, tình cảm của họ rất tốt, anh cũng rất cưng chiều cậu, còn cậu thì hết lòng vì anh.
Nhưng định kiến vẫn là định kiến.
Họ thuộc tầng lớp với nhau nếu tiếp tục sẽ không có kết quả tốt.
Hôm nay anh hẹn cậu ra một khu vườn bí mật, nơi này chỉ có hai người biết và kiếm có ai qua lại.
Đinh Trình Hâm
Gia Kỳ..anh hẹn em ra đây có việc gì, không thể nói ở cung điện của em sao?
Mã Gia Kỳ
Đinh nhi...à không Vương tử, tôi có điều muốn nói với người.
Đinh Trình Hâm
Có gì anh nói đi...sao..sao anh lại xưng hô xa lạ như vậy?
Mã Gia Kỳ
Chúng ta...chia tay đi...
Đinh Trình Hâm
Tại sao chứ?
Mã Gia Kỳ
Người và tôi là hai thế giới, người ở trên cao, tôi chỉ là phận tôi tớ chúng ta không thể tiếp tục sai lầm.
Đinh Trình Hâm
Chẳng phải em đã nói anh chỉ cần yêu em thôi...còn mọi thứ để em lo rồi mà...
Đinh Trình Hâm
Sao anh lại như vậy...
Mã Gia Kỳ
*lắc đầu* Chúng ta là không thể, xin lỗi người...
Mã Gia Kỳ
Tôi phải đi rồi, xin phép Vương tử *cúi đầu rồi quay lưng bỏ đi*
Đinh Trình Hâm
Gia Kỳ...Mã Gia Kỳ...*cậu gọi anh nhưng anh giả vờ không nghe thấy*
Mã Gia Kỳ
*lặng lẽ rơi nước mắt* /Xin lỗi em Đinh nhi, là Mã Gia Kỳ anh không xứng đáng với em/
Đinh Trình Hâm
*nước mắt cậu rơi xuống, cậu vẫn không thể níu kéo người mình yêu*
Hai người quay lưng về phía nhau, cùng rơi nước mắt...đối phương không thể biết.
Mối tình 3 năm của họ đến đây là chấm dứt sao?
3 năm thời gian không quá lâu cũng không là ngắn.
Tình cảm họ trao nhau chưa đủ để giữ lấy nhau sao?
Anh rời đi trước mắt cậu.
Cậu chỉ thấy anh là một kẻ tuyệt tình.
Nhưng cậu đâu biết, buộc phải rời xa cậu anh đau lòng hơn ai hết.
Lần này anh rời khỏi đây sẽ trở lại sao?
Cậu lặng người trở về cung điện.
Cậu đã nhốt mình trong căn phòng rộng lớn đến 3 ngày...dù người khác khuyên ngăn thế nào cũng không được.
Đến ngày thứ 3 cậu ra khỏi phòng, ánh mắt lạnh lẽo 10 phần, khí chất lạnh lùng lúc xưa lại trở về.
Đây là...khí chất đế vương.
Cậu sai người tìm anh mới biết anh đã rời khỏi cung điện.
Cho người điều tra biết được anh đã bị điều đi nơi khác.
Cậu rất yêu anh nhưng bây giờ lại rất hận anh.
2 tháng sau, khắp nước đưa tin Quốc Vương đã băng hà, Tân Vương lên ngôi báu.
Cậu chính là Tân Vương đó
Điều đầu tiên cậu lên nắm quyền cai quản Vương quốc chính là triệu hồi anh trở về cung điện.
Mặc dù anh rất không muốn nhưng lệnh khó cãi, bèn trở về gặp cậu.
Cậu cho triệu kiến anh ở phòng riêng.
Bản thân ngồi trên chiếc ghế xa hoa nhìn về phía cánh cửa mong đợi gì đó.
Đa vai nam
Hồi bệ hạ...Mã Gia Kỳ đã đến *nói vọng vào*
Đinh Trình Hâm
Cho hắn vào.
Anh bước vào trong cùng hai người vệ sĩ khác, cùng đưa tay lên ngực cúi đầu chào cậu.
Đinh Trình Hâm
Hai ngươi lui ra ngoài, căn dặn người bên ngoài rời khỏi phòng này bán kính 100m.
Đa vai nam
Đã rõ thưa bệ hạ...
Hai người đó ra ngoài, theo lệnh cậu điều phối người tránh xa phòng riêng của cậu.
Mã Gia Kỳ
Bệ hạ cho triệu Mã Gia Kỳ không biết là vì việc gì ạ?
Đinh Trình Hâm
Chào, lâu rồi không gặp người tôi từng yêu.
Mã Gia Kỳ
*nghe chữ từng yêu anh cảm thấy nhói đau ở tim*
Mã Gia Kỳ
Xin bệ hạ ban lệnh.
Đinh Trình Hâm
Uống nó đi *mắt hướng về ly rượu trên bàn trước mặt cậu*
Mã Gia Kỳ
Gia Kỳ không dám.
Đinh Trình Hâm
UỐNG *sắc lạnh*
Mã Gia Kỳ
V.. vâng bệ hạ...*cầm lấy ly rượu rồi nhấp môi một ít*
Mã Gia Kỳ
*uống cạn ly rượu*
Mã Gia Kỳ
Nếu không còn gì Gia Kỳ xin phép bệ hạ...
Đinh Trình Hâm
Đừng vội, chúng ta nên ôn lại chuyện xưa nhỉ?
Mã Gia Kỳ
Gia Kỳ và bệ hạ không có gì để nói.
Cậu đứng dậy đi đến trước mặt anh.
Đinh Trình Hâm
Ngươi nói không có sao? Ngươi đã quên ngươi tổn thương ta thế nào à? *căm phẫn*
Mã Gia Kỳ
.........*im lặng*
Đinh Trình Hâm
Sao? không có gì để nói à?
Mã Gia Kỳ
Tôi...*đột nhiên bị choáng, anh ngất đi*
Đinh Trình Hâm
*nhếch môi*
Cậu cười nửa miệng, đưa anh lại giường, lấy trong tủ ra một sợi xích dài khoá hai tay anh vào thành giường phía sau.
Xong rồi thì cậu vào phòng tắm.
30 phút sau, cậu đi ra trên đồ mặt một bộ đồ ngủ rất quyến rũ, ánh mắt đầu tiên rơi vào người anh trên giường, anh đã tỉnh lại vài phút trước.
Mã Gia Kỳ
Bệ hạ sao lại trói tôi?
Đinh Trình Hâm
Muốn cùng ngươi chơi một trò chơi *cười ma mị*
Mã Gia Kỳ
Người muốn làm gì?
Đinh Trình Hâm
Chờ một lát ngươi sẽ biết *đi lại chiếc tủ đầu giường, lấy một lọ thuốc ra đổ vào tay vài viên*
Cậu bước lên giường, lại gần anh, bóp lấy cằm anh ép anh uống thuốc đó nhưng anh không chịu uống và chống cự.
Đinh Trình Hâm
Ngươi muốn chống cự?
Mã Gia Kỳ
Tôi không uống...
Đinh Trình Hâm
Ha... ngươi càng không thích ta càng muốn ngươi uống *cậu bỏ 3 viên thuốc vào miệng mình rồi nâng cằm anh lên mà hôn xuống*
Mã Gia Kỳ
Người...*bị cưỡng hôn và đẩy thuốc vào cổ họng*
Mã Gia Kỳ
Người... người cho tôi uống thứ gì?
Đinh Trình Hâm
Sao? Sợ rồi à? *cười ma mị*
Cậu thông thả đi lại chiếc ghế khi nãy ngồi xuống ung dung dùng rượu.
Mã Gia Kỳ
*bắt đầu khó chịu...cơ thể nóng lên...đó là dục vọng..thứ cậu cho anh uống chính là xuân dược hơn nữa lại là loại mạnh*
Mã Gia Kỳ
Người... người cho tôi uống xuân dược...*ngày càng khó chịu*
Đinh Trình Hâm
Đúng vậy a.
Đinh Trình Hâm
Thấy thế nào...cầu xin đi tôi sẽ giúp anh...
Đinh Trình Hâm
Để tôi xem anh chịu đựng thế nào.
Đợi thêm 10p dục vọng đã xâm chiếm cả lý trí của anh.
Ánh mắt anh đỏ rực hơn, trong đầu chỉ nghĩ về dục vọng.
Cậu biết anh đang dần mất kiểm soát nên thông thả đi đến trước mặt anh.
Cậu tiến đến hôn anh, anh rất phối hợp làm cậu rất hài lòng.
Cậu cởi đồ trước mặt anh, ánh mắt của anh ghim trên cơ thể hoàn hảo của cậu.
Đinh Trình Hâm
Thế nào? Anh muốn tôi không *phả hơi nóng vào tai anh*
Đinh Trình Hâm
*cười nhẹ, mở khoá còng tay chân cho anh*
Mã Gia Kỳ
*vừa được giải thoát anh đã lật người cậu xuống, anh nằm lên trên*
Đinh Trình Hâm
Muốn thì mau chiếm lấy tôi đi...*cười dụ hoặc*
Mã Gia Kỳ
Hảo...*anh hôn vào môi cậu rồi lần xuống cổ cậu*
Những nơi anh hôn qua đều để lại dấu tích.
Đêm đó cậu đã trao hết cho anh.
Anh không thắng nổi dục vọng nên đã phi lễ với cậu.
Bởi vì trong tâm trí anh thì cậu vẫn là người anh yêu nhất.
Họ mây mưa kịch liệt đến 10h tối mới dừng lại.
Xuân dược đã hết tác dụng nên anh cũng đã phần nào tỉnh táo.
Mã Gia Kỳ
Bệ...bệ hạ...Gia Kỳ...không cố ý phi lễ.
Đinh Trình Hâm
Mặc đồ lại đi.
Mã Gia Kỳ
D...dạ *anh mặc đồ lại, nhìn cậu*
Đinh Trình Hâm
Vẫn còn tình cảm với tôi?
Mã Gia Kỳ
Kh...không *dối lòng*
Đinh Trình Hâm
Ta nói cút đi *tức giận*
Mã Gia Kỳ
Gia Kỳ xin phép...*cúi đầu rồi bỏ đi*
Anh bỏ đi, vì anh không muốn chuyện này ảnh hưởng đến cậu.
Cậu ngồi trên giường suy nghĩ một lúc rồi nở nụ cười sắc lạnh, rời giường mặc lại đồ.
Cậu đi đến thư phòng và kêu người dọn dẹp sạch sẽ phòng ngủ.
Anh được cậu điều trở về cung điện là một, cậu ra lệnh cho anh trở thành vệ sĩ bên cạnh.
Bên ngoài hai người vẫn lạnh nhạt vô tình với nhau, đối xử với nhau như bề trên và bề dưới.
Anh vẫn không dám quá phận với cậu.
Còn cậu sau đêm quan hệ với nhau thì không có biểu tình gì nữa.
Cậu rất ghét vẻ mặt khi làm việc của anh, anh chỉ biết dùng kính ngữ và giữ khoảng cách với cậu.
Lửa giận của cậu cứ thế không thể dập tắt.
Hôm nay có một thiếu gia nhà quý tộc vào cung điện hoàng gia.
Cậu cùng người đó cười nói vui vẻ và thân mật.
Anh vẫn ở bên cạnh cậu, chứng kiến tất cả.
Tim anh như có ngàn vạn kim châm đâm vào, nó rỉ máu đau thương.
Trương Chân Nguyên
Bệ hạ...em vẫn như ngày nào nhỉ? *vuốt nhẹ mặt cậu*
Đinh Trình Hâm
Anh họ, ở đây không tiện *giữ tay y lại*
Trương Chân Nguyên
Anh thật nhớ em...*cười nhẹ, rút tay lại*
Cậu chồm qua người y nói nhỏ vào tai nhưng thực chất người bên cạnh cũng đã nghe.
Đinh Trình Hâm
Lên phòng ta...
Trương Chân Nguyên
Được...
Y ôm eo cậu đi về phòng riêng của cậu.
Hơn 10 vệ sĩ đi theo họ, anh chính là người đi đầu
Đinh Trình Hâm
Các ngươi ở lại đây.
Đinh Trình Hâm
Ngươi canh trước cửa cho ta *nhìn anh*
Mã Gia Kỳ
Vâng thưa bệ hạ *cúi đầu*
Đinh Trình Hâm
Vào trong nào *khoác tay y vào trong*
Anh đứng bên ngoài, bên ngoài vẫn một nét mặt không cảm xúc nhưng bên trong đã vụn vỡ cả rồi.
Anh ở trước cửa nên có thể nghe thấy tiếng bên trong dù không rõ lắm.
Trương Chân Nguyên
*ngồi trên sofa nhâm nhi rượu*
Đinh Trình Hâm
*ngồi đối diện y, uống rượu*
Y mở cửa bước ra, còn cố ý chỉnh quần áo của mình, quay đầu nhìn cậu ở trên giường mặc chiếc áo mỏng và che thân bằng chăn dựa vào thành giường cười dụ hoặc.
Trương Chân Nguyên
Tạm biệt bệ hạ...hôm khác anh lại đến.
Đinh Trình Hâm
Tạm biệt anh.
Trương Chân Nguyên
Chào *gật đầu với anh*
Anh nhìn qua cửa vào bên trong, thấy cậu rất rõ, âm thanh lúc nãy và cả hình ảnh này cũng đã đủ biết cậu đã làm gì cũng y.
Anh đau lòng chứ nhưng không có tư cách xen vào việc của cậu.
Mã Gia Kỳ
*định đóng cửa giúp cậu*
Mã Gia Kỳ
Có tôi thưa bệ hạ.
Đinh Trình Hâm
Dọn đóng đồ đó đi, ta muốn ngủ.
Cậu nằm xuống giường và nhắm mắt ngủ.
Anh buộc phải dọn đống đồ dưới sàn, lòng đầy quặn thắt.
Sau khi anh dọn xong thì quay lại nhìn cậu ngủ trên giường.
Anh nhẹ nhàng đến bên cạnh cậu, đưa tay vén lọn tóc nhỏ che ngay mặt cậu.
Mã Gia Kỳ
Từ khi nào em lại trở nên như vậy?
Mã Gia Kỳ
Anh xin lỗi vì đã tổn thương em nhưng xin em đừng dày vò bản thân như vậy...
Chỉ khi cậu ngủ anh mới dám nói những điều đó, anh thực sự rất đau lòng và không muốn cậu trở nên buông thả bản thân như vậy.
Anh hôn nhẹ trán cậu rồi mới lặng lẽ rời đi.
Mọi việc lại diễn ra như vậy.
Cậu thì buông thả thường xuyên qua lại với nhiều nam nhân, đưa về phòng rồi đóng cửa lại bắt anh đứng trước cửa để anh phải nghe thấy âm thanh bên trong.
Cậu đi cùng một thiếu gia con nhà quý tộc vào phòng.
Tầm 2 3 tiếng gì đó thì cửa mở ra.
Đinh Trình Hâm
Tạm biệt *hôn vào má người đó*
Mã Gia Kỳ
*anh đã phải chứng kiến tất cả*
Đa vai nam
Tạm biệt bệ hạ.
Đinh Trình Hâm
Đóng cửa lại giúp ta *nhìn anh*
Lần này anh không nghe lời cậu nữa mà đẩy của bước vào.
Đinh Trình Hâm
Ngươi vào đây làm gì?
Mã Gia Kỳ
Tôi có vài điều muốn nói với người.
Đinh Trình Hâm
Ta và ngươi có gì để nói? *quay đầu trong*
Mã Gia Kỳ
Đinh nhi...*ôm cậu từ phía sau*
Đinh Trình Hâm
*để yên cho anh ôm nhưng không lên tiếng*
Mã Gia Kỳ
Xin em đừng dày vò bản thân như vậy...anh chịu được nữa...
Mã Gia Kỳ
Xin em, mỗi lần anh chứng kiến em cùng nam nhân khác bước vào căn phòng này thì tim anh như bị ai đó bóp chặt lại...rất khó thở rất khó chịu...
Đinh Trình Hâm
Chính anh đã nói không còn tình cảm với tôi thì hà cớ gì anh phải đau khổ khi thấy tôi vui vẻ bên người khác?
Mã Gia Kỳ
Anh xin lỗi...là anh nói dối...là anh ích kỷ trốn tránh tình cảm của mình.
Đinh Trình Hâm
Tại sao lại đòi chia tay tôi?
Mã Gia Kỳ
Là do Quốc Vương yêu cầu anh phải chia tay em...nếu không sẽ không truyền ngôi vị cho em...anh không muốn cản bước tiến của em nên mới đồng ý...
Đinh Trình Hâm
*quay lại hôn vào môi anh*
Mã Gia Kỳ
*Đáp trả nụ hôn của cậu*
Hai người chìm vào nụ hôn sâu rồi tiếp tục làm những việc cần làm.
Anh và cậu lại ân ái trong căn phòng đó.
Vài tiếng sau họ dừng lại rồi anh ôm cậu nằm ở trên giường, hai cơ thể trần trụi chỉ có một chiếc chăn ngang hong.
Đinh Trình Hâm
*chồm lên hôn anh*
Đinh Trình Hâm
Anh còn muốn xa em nữa không?
Mã Gia Kỳ
Không...anh không dám nữa *lắc đầu*
Mã Gia Kỳ
Lúc nãy quan hệ anh phát hiện...em không bị xâm phạm, nhưng lúc chiều em và người đàn ông đó...
Đinh Trình Hâm
Anh nghĩ em sẽ quan hệ với người mình không yêu sao?
Đinh Trình Hâm
Em tùy tiện như vậy à?
Mã Gia Kỳ
Nhưng mà rõ ràng anh nghe...
Đinh Trình Hâm
Anh nghe tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc? Nghe tiếng em gọi tên người đó...?
Đinh Trình Hâm
Đâu phải cứ phải thực hành mới có âm thanh đâu?
Đinh Trình Hâm
Cơ thể này chỉ trao cho anh *hôn anh*
Mã Gia Kỳ
*mỉn cười đáp trả cậu*
____________The end______________
Comments
Mã Trình Jin
@Mã Giai Di 🍿
2024-09-22
2
Nhi Như
Eo ôi hay xĩu á chòiiii:3
2021-11-18
4