Chương 19: Tiểu Ân, ngủ ngon.

"Có phải... Hôm nay có phải ngày 4 không?"

Hắn không hiểu cô đang nghĩ cái gì, nhưng vẫn với lấy điện thoại trên đầu giường, ánh sáng xanh chiếu thẳng xuống, hắn dụi mắt một chút, nhìn thấy số ngày sau đó mới trả lời cô.

"Ừm, là ngày 4. Chậc... Cô sao vậy?"

Đúng rồi, là mùng 4 thật này...

Đàm Tiểu Ân vùi mình vào lòng Âu Minh Triết, hai tay vươn ra ôm hắn thật chặt, giọng nói của cô có chút run run.

"Minh Triết, cho em ôm anh một chút, chỉ một chút thôi, có được không?"

Cứ ngày 4 hàng tháng, cô đều mơ thấy cảnh ấy, ngày cha mẹ nhìn đưa cô lên máy bay. Cô cố gắng ôm thật chặt, cố gắng bám víu vào vạt áo ấm áp kia, khóc thật lớn, chỉ muốn họ cho cô ở lại.

Nhưng họ vẫn để cô rời đi, đất khách quê người, một thân một mình bên đấy.

Mỗi lần như vậy, thoát khỏi giấc mơ đáng sợ đó, cô vẫn phải đối mặt với thực tại còn khốc liệt hơn. Cái chào đón cô là căn phòng tối đen, không ai bên cạnh. Muốn ôm lấy, dù chỉ là một hơi ấm nhỏ bé thôi cũng không được.

Vài giọt nước mắt không kìm được đã rơi xuống, thấm vào áo của Âu Minh Triết.

Thật may, lần này đã khác rồi...

13 năm, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được hơi thở ấm áp sau ác mộng kia...

Âu Minh Triết không biết ác mộng như thế nào khiến cô vợ nhỏ này bám người như vậy. Hắn không nói gì, mặc cho cô ôm lấy. Mắt thấy trán cô lấm thấm vài giọt mồ hôi lạnh, hắn đưa tay lên nhẹ nhàng lau đi. Sau đó dời xuống lưng cô, từ từ vỗ nhẹ, nhỏ giọng thủ thỉ.

"Ngoan, ngoan, chỉ là ác mộng thôi mà. Cô biết không? Sau ác mộng luôn là giấc mơ đẹp."

"Cha mẹ... Cách xa quá... Làm sao giờ, em thật sự không kìm được nước mắt rồi."

Hắn thông qua ánh sáng yếu ớt của ánh trăng ngoài khung cửa, nhìn thấy bả vai Đàm Tiểu Ân run lên. Vạt áo cũng ướt một mảng.

Cô khóc rồi sao?

Thật không ngờ, nhìn vẻ bề ngoài luôn cười nói, lạc quan như vậy hắn còn tưởng cô sẽ không bao giờ khóc chứ...

Khóc cũng ngoan như vậy, không hề gây ra tiếng động, hắn lâu lâu chỉ nghe thấy tiếng nấc nhẹ.

Không biết là bắt nguồn từ đâu, hắn lại có cảm giác đau lòng như vậy.

Thật là...

Thật muốn đem Đàm Ôn Tường kia đạp xuống dưới bùn đen, không bao giờ ngóc đầu lên được quá!

Một lúc sau, cảm nhận được tiếng thở đều đều của người trong lòng. Hắn biết cô đã ngủ say, hai tay vẫn ôm hắn chặt như vậy... Khẽ cúi đầu xuống, giọng điệu trầm ấm chậm rãi vang bên tai cô.

"Tiểu Ân, ngủ ngon."

Không phải Nhu Nhi mà là Tiểu Ân. Lúc cái tên này được xướng lên từ trong miệng hắn, tựa như điệu slow nhẹ nhàng lôi cuốn.

Đàm Tiểu Ân trong cơn mơ màng, nghe thấy ai đó gọi tên mình. Êm tai như vậy, khoé môi cong lên vô cùng vui vẻ. Nước mắt lúc nãy vẫn còn đọng lại trên lông mi dài, dáng điệu vừa khóc vừa cười kia làm Âu Minh Triết buồn cười.

Sáng hôm sau, Âu Minh Triết tỉnh dậy trong trạng thái hai tai mỏi nhừ. Nhưng lúc nhìn cô gái ngốc ngủ ngon như vậy, lại không dám kêu la một câu. Chẳng hiểu sao, đối với cô gái này, cái danh xưng nam nhân khó đụng vào nhất của hắn trở nên thật vô nghĩa.

...

Hai tuần sau đó, hắn cũng không thấy cô mơ thấy ác mộng nữa, cả ngày đều tươi tắn. Đêm xuống thì ngủ không biết trời đất. Hắn nhiều lúc rảnh rỗi cũng băn khoăn không biết cô học hành thế nào mà có thể luôn ngủ sớm trước 9 giờ tối như vậy.

Thực chất thì Đàm Tiểu Ân không hề hiểu bài, mà đã không hiểu thì có nhồi mấy cũng không vào được. Ai nhủ toán cao cấp lại khó như vậy, ai biểu triết học toàn những cái sâu xa như thế. Cái não be bé của cô không nhét vào nổi.

Ngồi trong tiết học môn tự chọn, Đàm Tiểu Ân nhịn không được mà thả người về phía trước, nằm sấp xuống mặt bàn. Ánh mắt ai oán nhìn thiếu nữ đang vô cùng hưng phấn chăm chú nhìn giảng viên nam đang thao thao bất tuyệt trên bảng kia.

"Vu Hân, không được rồi, não mình sắp nổ tung rồi..."

Lướt qua nhìn đồng hồ trên tay, còn hơn 10 phút nữa, Vu Hân đành an ủi, dụ dỗ cô bạn nhỏ của mình.

"Chờ mình, sắp hết tiết rồi. Chẳng phải cậu muốn tìm việc làm sao. Mình đã tìm cho cậu một công việc cực kỳ hợp, ở lại thêm 10 phút nữa thôi."

"10 phút, ok."

Đàm Tiểu Ân nghe đến chuyện có thể kiếm tiền, hai mắt liền sáng ra. Lập tức thẳng người lên vờ làm học sinh ngoan ngoãn. Tay cầm cây bút đen vẽ vài đường lên trang giấy trắng, chẳng mấy chốc cô đã vẽ ra hình hài của một núi tiền, phía trên đỉnh của núi tiền đó, chibi hình dáng Tiểu Ân cười hớn hở.

Vu Hân liếc thấy bức tranh của Đàm Tiểu Ân cũng phì cười, không tiếc lời khen ngợi:

"Tiểu Ân, năng khiếu vẽ của cậu cũng thật tuyệt, vẽ đẹp như vậy."

"Thật sao?" - Được khen làm cho Tiểu Ân vui thích, lại cười nhiều hơn một chút.

Chờ mãi mới hết tiết, cô vội phóng nhanh ra cửa, chờ Vu Hân cất đồ. Vừa ra khỏi lớp học cô đã nghe thấy tiếng rầm rì bàn tán. Hình như có liên quan đến toán học, cô nghe đều không hiểu. Thở dài ngao ngán...

Vu Hân mới cất đồ xong, lúc đi ra thấy Tiểu Ân đứng yên như một khúc gỗ liền lập tức đi tới, vỗ vai Tiểu Ân một cái.

"Nào, đi thôi."

Đàm Tiểu Ân nghe vậy cũng gật đầu, thôi phó mặc cho đời vậy. Bây giờ việc quan trọng nhất vẫn là kiếm tiền, kiếm thật nhiều tiền giúp đỡ ông xã, mọi chuyện khác đều tính sau.

Hồi trước, cô bán mạng học và thi vào ngành mình không có năng khiếu nhất chỉ vì muốn cho cha mẹ thấy mình cũng không phải là đồ ngốc. Nhưng lúc quay trở về, gặp họ hai lần, họ đều không hỏi han đến chuyện học hành của cô như thế nào.

Bây giờ, điều cô nên quan tâm nhất chính là kiếm tiền cho ông xã.

Hot

Comments

Phương Nguyễn

Phương Nguyễn

đúng vậy đạp chết luôn ik

2024-02-13

7

Nhím đáng iu😘

Nhím đáng iu😘

Đạp xuống đáy XH luôn đi a=))

2023-11-17

15

Bore

Bore

từ đầu đã br

2023-09-29

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Người đàn ông đáng sợ nhất thành phố Willow.
2 Chương 2: Tráo Thê.
3 Chương 3: Hôn cô dâu.
4 Chương 4: Anh có phẫu thuật thẩm mỹ không?
5 Chương 5: Có thể gọi anh là Triết không?
6 Chương 6: Người chồng đáng thương.
7 Chương 7: Lí do đi muộn.
8 Chương 8: Doãn Lập Thành
9 Chương 9: Lạc đường
10 Chương 10: Muốn ôm cô ấy vào lòng.
11 Chương 11: Đàm Nhu Nhi không biết nấu ăn?
12 Chương 12: Chúng ta làm chuyện đại sự đi
13 Chương13: Bạn học mới.
14 Chương 14: Tôi là nhân viên giao hàng
15 Chương 15: Khoai mật.
16 Chương 16: Không nói chuyện.
17 Chương17: Hôn một cái liền cảm thấy thành ý.
18 Chương 18: Ác mộng
19 Chương 19: Tiểu Ân, ngủ ngon.
20 chương 20: Công việc mới.
21 Chương 21: Dễ bị dỗ ngọt
22 Chương 22: Anh biết rồi đúng không?
23 Chương 23: Giống vợ chồng thật sự.
24 Chương 24: Gọi điện thoại.
25 Chương 25: Âu lão gia tìm đến.
26 Chương 26: Cháu có đói không?
27 Chương 27: Người trong quá khứ
28 Chương 28: Va phải người lạ.
29 Chương 29: Nhạc Diễm An
30 Chương 30:
31 Chương 31: Icon Sheene
32 Chương 32: Tổng giám đốc đã gần nữ sắc.
33 Chương 33
34 Chương 34: Chọi đá
35 Chương 35: Người rơi từ sườn núi xuống
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38: Sách của anh bị ngược rồi
39 Chương 39: Hôn môi.
40 Chương 40: Mơ hồ (H+)
41 Chương 41: Nghẹn. (H+)
42 Chương 42: Tìm thấy người rồi
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45:
46 Chương 46: Đưa cơm
47 Chương 47
48 chương 48
49 Chương 49: Lần đầu đi bar
50 Chương 50: Uống Rượu.
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53: (H nhẹ)
54 Chương 54: Ướt át (H+)
55 Chương 55: Là mơ mộng xuân à?
56 Chương 56: Ký ức được gợi lại bằng mùi hương
57 Chương 57: Đường Tịnh Thi.
58 Chương 58: Tụ họp 1
59 Chương 59:
60 Chương 60.
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68: "Chào chị dâu."
69 Chương 69: Có em ở đây, đố ai bắt nạt được anh.
70 Chương 70: Em rất tốt!
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100: "Là sự thật sao?"
101 Chương 101
102 Chương 102:
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117:
118 Chương 118 (END)
119 Ngoại truyện nhỏ + Đôi lời gửi đọc giả.
120 Ngoại truyện: Khoảng khắc sinh con
121 Pr hộ Lục Thiếu
122 Ngoại truyện 2: Âu Hữu Đăng
123 NT3: Âu Hữu Đăng (2)
124 NT4: Âu Gia Lạc đến tuổi đi học mẫu giáo
125 NT5: Âu Gia Lạc (2)
126 Thông báo
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Chương 1: Người đàn ông đáng sợ nhất thành phố Willow.
2
Chương 2: Tráo Thê.
3
Chương 3: Hôn cô dâu.
4
Chương 4: Anh có phẫu thuật thẩm mỹ không?
5
Chương 5: Có thể gọi anh là Triết không?
6
Chương 6: Người chồng đáng thương.
7
Chương 7: Lí do đi muộn.
8
Chương 8: Doãn Lập Thành
9
Chương 9: Lạc đường
10
Chương 10: Muốn ôm cô ấy vào lòng.
11
Chương 11: Đàm Nhu Nhi không biết nấu ăn?
12
Chương 12: Chúng ta làm chuyện đại sự đi
13
Chương13: Bạn học mới.
14
Chương 14: Tôi là nhân viên giao hàng
15
Chương 15: Khoai mật.
16
Chương 16: Không nói chuyện.
17
Chương17: Hôn một cái liền cảm thấy thành ý.
18
Chương 18: Ác mộng
19
Chương 19: Tiểu Ân, ngủ ngon.
20
chương 20: Công việc mới.
21
Chương 21: Dễ bị dỗ ngọt
22
Chương 22: Anh biết rồi đúng không?
23
Chương 23: Giống vợ chồng thật sự.
24
Chương 24: Gọi điện thoại.
25
Chương 25: Âu lão gia tìm đến.
26
Chương 26: Cháu có đói không?
27
Chương 27: Người trong quá khứ
28
Chương 28: Va phải người lạ.
29
Chương 29: Nhạc Diễm An
30
Chương 30:
31
Chương 31: Icon Sheene
32
Chương 32: Tổng giám đốc đã gần nữ sắc.
33
Chương 33
34
Chương 34: Chọi đá
35
Chương 35: Người rơi từ sườn núi xuống
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38: Sách của anh bị ngược rồi
39
Chương 39: Hôn môi.
40
Chương 40: Mơ hồ (H+)
41
Chương 41: Nghẹn. (H+)
42
Chương 42: Tìm thấy người rồi
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45:
46
Chương 46: Đưa cơm
47
Chương 47
48
chương 48
49
Chương 49: Lần đầu đi bar
50
Chương 50: Uống Rượu.
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53: (H nhẹ)
54
Chương 54: Ướt át (H+)
55
Chương 55: Là mơ mộng xuân à?
56
Chương 56: Ký ức được gợi lại bằng mùi hương
57
Chương 57: Đường Tịnh Thi.
58
Chương 58: Tụ họp 1
59
Chương 59:
60
Chương 60.
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68: "Chào chị dâu."
69
Chương 69: Có em ở đây, đố ai bắt nạt được anh.
70
Chương 70: Em rất tốt!
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100: "Là sự thật sao?"
101
Chương 101
102
Chương 102:
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117:
118
Chương 118 (END)
119
Ngoại truyện nhỏ + Đôi lời gửi đọc giả.
120
Ngoại truyện: Khoảng khắc sinh con
121
Pr hộ Lục Thiếu
122
Ngoại truyện 2: Âu Hữu Đăng
123
NT3: Âu Hữu Đăng (2)
124
NT4: Âu Gia Lạc đến tuổi đi học mẫu giáo
125
NT5: Âu Gia Lạc (2)
126
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play