Chương 4: Vẫn là của tôi

Hai ngày sau đó, tang lễ được diễn ra tại nhà thờ. Vân Kiều vẫn mặc bộ váy đen kín cổ và đội mũ. Cô luôn thấy có cảm giác gì đó thật cô đơn tại đây. Dù Từ quản gia vẫn luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho cô, nhưng những người còn lại trong gia đình này vẫn có thái độ rất kỳ lạ.

Đặc biệt là Đình Nhậm, có lẽ anh ta chán ghét cô, chán ghét cuộc hôn nhân ép buộc này. Bản thân cô cũng không thích, nhưng thoái thác liệu Đình lão lão dưới suối vàng có nhắm mắt được hay không.

Tại nghĩa trang, mọi người lần lượt ra về hết, chỉ còn lại Vân Kiều. Cô ngồi trước mộ của Đình lão rất lâu, cẩn thận sửa lại từng cành hoa cho ngay ngắn.

Hoa huệ trắng trên tay cô vẫn chưa đặt xuống, chắc là cô lại nhớ đến ông và bà nội. Hai người thân yêu nhất, nuôi lớn cô từng ngày cũng đã bỏ cô mà đi. Bây giờ lại là một người xa lạ, hay nói cách khác là mối tình đầu của bà, qua đời ngay trước mặt cô. Mấy hôm nay, từng lời nói và ánh mắt của Đình lão hôm đó vẫn luôn ám ảnh cô mỗi khi nhắm mắt lại.

"Cô đừng giả vờ nữa."

Tiếng nói của ai đó phía sau khiến cô bừng tỉnh. Vân Kiều quay đầu lại, nhìn thấy người đó đang đứng, mặc một bộ âu phục và đi giày da đen. Cô từ từ nhìn lên, hóa ra là Đình Nhậm. Anh ta vẫn như vậy, vẫn nhìn cô với ánh mắt chán ghét đó.

"Coi như cô may mắn. Từ một đứa nhà nghèo lại có thể bước chân vào làm dâu nhà tôi. Cô nắm chắc phần thắng rồi, không cần ở đây diễn kịch nữa."

Hai ánh mắt cứng rắn chạm nhau, Vân Kiều vẫn nhìn anh không hề chớp mắt. Anh ta lấy tư cách gì để xúc phạm cô như vậy, liệu bây giờ có nên đứng dậy để cãi tay đôi hay không đây.

"Xuất thân của tôi thấp hèn, nhưng không có nghĩa là tôi lớn lên thấp hèn, dễ bị người khác coi thường. Anh nghĩ nói như vậy thì tôi sẽ tự ái mà rời khỏi Đình gia sao? Đã đồng ý với Đình lão gia chuyện ở lại đây, tôi sẽ không nuốt lời. Còn anh, cứ ôm lấy sự vô lí đó của mình đi, tôi không quan tâm."

Đình Nhậm nghe xong thì không nói gì nữa. Chắc là anh ta nghĩ bản thân anh ta cao quý, không cần phải tốn hơi sức để cãi nhau với một con nhỏ nhà quê thấp kém. Chứ còn gì nữa, nhìn tính khí của người này chính xác là hiếu thắng, không có chuyện bỏ qua dễ dàng như vậy, trừ khi là không đáng cho anh ta để mắt đến.

Vân Kiều đặt cành hoa huệ trắng của mình bên mộ của Đình lão. Đã đến lúc phải quay về và bắt đầu một cuộc sống mới.

Tuy ở lại nhà họ Đình nhưng cô vẫn có những dự định riêng muốn làm. Nghĩ tích cực lên, đây không phải là ăn nhờ ở đậu, mà là di nguyện của người đã khuất. Họ cho cô chỗ ở, cô tự trang trải cho mình những chi phí khác là được, hãy xem đó là một cơ hội mà thượng đế đã ban tặng và tiếp tục sống thật tốt.

Tách!...

Một giọt mưa, hai giọt mưa, rồi thật nhiều giọt mưa cứ thế rơi xuống. Chắc là ông trời cũng muốn khóc thương tiếc cho Đình lão, hay là đang khóc cho những khó khăn sắp tới mà cô phải đối mặt đây. Vân Kiều đưa tay ra hứng những hạt mưa, từng cơn gió lạnh thổi qua làm từng sợi tóc mai bay bay.

"Sao lại dừng rồi?"

Không cảm nhận được gì nữa, nhưng xung quanh cô vẫn đang mưa rất to mà.

Có ai đó đang đứng phía sau và che ô cho Vân Kiều. Người đó không nói gì, nhưng chắc chắn không phải Đình Nhậm, anh ta sẽ không bao giờ vứt xuống sự cao ngạo đó để làm việc này.

"Bác sĩ Thẩm?"

"Em đừng gọi xa lạ như vậy. Gọi tôi là Thẩm Xuyên."

Thẩm Xuyên cúi người xuống, đưa tay muốn đỡ Vân Kiều đứng dậy. Cô nhìn người đàn ông trước mặt, thấy được sự chân thành của anh, tuy hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn đồng ý. Cô đặt tay mình lên tay anh, anh đỡ cô đứng dậy. Hai người trở ra xe để đi về biệt thự Đình gia.

Thẩm Xuyên lái xe đưa cô về. Vân Kiều ngồi ở ghế sau, chắc là bị ướt mưa nên có hơi lạnh.

"Em định sắp tới sẽ làm gì?"

"Tôi đã nhận được thư nhập học và sẽ tìm việc làm thêm."

Có vẻ như Thẩm Xuyên đã trót bị cô gái giản dị này thôi miên mất rồi. Dù anh lớn lên trong một gia đình giàu có, số cô gái theo đuổi anh thậm chí còn nhiều đến không thể nhớ được mặt. Vậy mà anh lại rung động trước một người ngay chỉ lần đầu gặp. Anh thấy được sự đơn thuần ở cô, hơn nữa khi ở cạnh cô gái này, anh còn cảm thấy được một luồng năng lượng tích cực, ấm áp và tràn đầy tình yêu thương.

"Ắt xì!..... Tôi xin lỗi."

"Chắc là em bị cảm lạnh rồi. Về đến Đình gia tôi sẽ lấy cho em một ít thuốc, sẽ mau ổn thôi mà, đừng lo."

"Cảm ơn anh."

Biệt thự Đình gia

"Lục tiểu thư! Ôi trời, sao cô lại bị ướt thế này. Mau đi chuẩn bị nước nóng cho tiểu thư đi."

Từ quản gia đã đứng đợi cô ở cửa. Ông rất lo lắng và không ngừng sai người đi chuẩn bị cho cô.

"Bác Từ, cháu không sao."

"Tiểu thư mau về phòng tắm rửa thay quần áo."

"Vâng, cháu cảm ơn bác."

Thẩm Xuyên bước ra khỏi xe, cúi chào Từ quản gia rồi bước vào trong. Anh đi lấy một ít thuốc cảm cho Vân Kiều rồi nhờ người giúp việc mang vào phòng cho cô.

"Nếu cậu có nhiều thời gian rảnh quá thì trở về với công việc giảng viên của mình đi."

Đình Nhậm đã ngồi ở phòng khách từ lúc nào. Anh biết việc Thẩm Xuyên đã không quản trời mưa mà đưa "vị hôn thê" của mình về, còn chu đáo lấy thuốc cho cô ấy nữa chứ.

"Cậu không cần phải đuổi khéo tôi như vậy. Dù gì cậu cũng đâu có hứng thú gì với..."

"Cho dù tôi không thích, nhưng vẫn là đồ của tôi."

Đình Nhậm khẳng định chắc nịch, giọng điệu lại ngang ngược vô cùng. Ý anh là cho dù Vân Kiều không xứng với địa vị của anh, thì đã là đồ của anh thì không ai được động đến, cho dù là chơi đùa hay chỉ ngắm nhìn cũng không được.

Hot

Comments

Hana Nguynn

Hana Nguynn

Xin vía NY như Nhậm ca ca:))

2024-10-22

0

mèo con mũn mĩn

mèo con mũn mĩn

rồi anh sẽ phải hối hận vì câu nói hôm nay

2024-09-18

0

Hướng Dương 🇻🇳

Hướng Dương 🇻🇳

ông này bá đạo thật ? 🤣🤣🤣

2021-12-22

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thư mời
2 Chương 2: Cháu dâu
3 Chương 3: Ở lại
4 Chương 4: Vẫn là của tôi
5 Chương 5: Nhập học
6 Chương 6: Giáo sư Thẩm
7 Chương 7: Cánh cửa
8 Chương 8: Trả giá
9 Chương 9: Tật xấu
10 Chương 10: Chuyện xui đâu ai muốn
11 Chương 11: Bánh bông lan nho
12 Chương 12: Thế giới này đẹp hơn khi có em
13 Chương 13: Đình Nhậm nổi giận sao?
14 Chương 14: Lỡ lời
15 Chương 15: Người chống lưng vững chắc
16 Chương 16: Con mèo đi lạc
17 Chương 17: Mua hết
18 Chương 18: Trẻ nhỏ lần đầu biết yêu
19 Chương 19: Hẹn hò đi
20 Chương 20: Cảm ơn anh
21 Chương 21: Biến mất
22 Chương 22: Nguy kịch
23 Chương 23: Tìm kiếm
24 Chương 24: Lấy tư cách gì?
25 Chương 25: Con sẽ phải hối hận
26 Chương 26: Chuẩn bị
27 Chương 27: Tỉnh lại
28 Chương 28: Anh trai nuôi
29 Chương 29: Xuất viện
30 Chương 30: Nhà mới
31 Chương 31: Suýt thành nữ phụ
32 Chương 32: Đâu cũng là cấm địa
33 Chương 33: Cố tình
34 Chương 34: Câu hỏi
35 Chương 35: Viếng mộ
36 Chương 36: Khám thai kỳ lạ
37 Chương 37: Ra mắt
38 Chương 38: Cố ý
39 Chương 39: Về quê
40 Chương 40: Phong thư còn lại
41 Chương 41: Toan tính
42 Chương 42: Sự thật
43 Chương 43: Tiệc ra mắt
44 Chương 44: Là em
45 Chương 45: Bày trận
46 Chương 46: Kế tiếp là gì
47 Chương 47: Bị sốt rồi
48 Chương 48: Tết dương lịch
49 Chương 49: Tiệc năm mới
50 Chương 50: Con dâu
51 Chương 51: Tồn tại thứ gì giữa hai ta?
52 Chương 52: Pháo hoa
53 Chương 53: Xuất hiện
54 Chương 54: Gặp gỡ
55 Chương 55: Đào Ni
56 Chương 56: Cô là con nhà giàu
57 Chương 57: Ngõ lồng đèn
58 Chương 58: Mỹ nhân cứu được mỹ nhân
59 Chương 59: Nhớ
60 Chương 60: Vết bớt
61 Chương 61: Thầy Thẩm có người ái mộ
62 Chương 62: Cấp cứu
63 Chương 63: Người bạn mới
64 Chương 64: Tìm hiểu sự thật
65 Chương 65: Nhận mẹ con
66 Chương 66: Mắc mưu rồi
67 Chương 67: Giải cứu
68 Chương 68: Đừng nhìn
69 Chương 69: Sống xa anh không dễ dàng
70 Chương 70: Đi học lại
71 Chương 71: Dành thời gian cho em
72 Chương 72: Miễn là có anh
73 Chương 73: Đình Nhậm vào viện
74 Chương 74: Bạn tốt
75 Chương 75: Lại Khiếu
76 Chương 76: Thử lòng
77 Chương 77: Lạnh lùng
78 Chương 78: Đã làm gì
79 Chương 79: Hiểu Lam
80 Chương 80: Khó hiểu
81 Chương 81: Diễn đàn
82 Chương 82: Sập diễn đàn
83 Chương 83: Bẫy
84 Chương 84: Phanh phui
85 Chương 85: Lời mời
86 Chương 86: Không gặp
87 Chương 87: Ở lại cùng anh
88 Chương 88: Theo dấu vết
89 Chương 89: Vương Hiên
90 Chương 90: Sinh nhật
91 Chương 91: Bước ngoặc của Bạch thị
92 Chương 92: Mở lòng
93 Chương 93: Màn dạo đầu
94 Chương 94: Cao trào
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Thư mời
2
Chương 2: Cháu dâu
3
Chương 3: Ở lại
4
Chương 4: Vẫn là của tôi
5
Chương 5: Nhập học
6
Chương 6: Giáo sư Thẩm
7
Chương 7: Cánh cửa
8
Chương 8: Trả giá
9
Chương 9: Tật xấu
10
Chương 10: Chuyện xui đâu ai muốn
11
Chương 11: Bánh bông lan nho
12
Chương 12: Thế giới này đẹp hơn khi có em
13
Chương 13: Đình Nhậm nổi giận sao?
14
Chương 14: Lỡ lời
15
Chương 15: Người chống lưng vững chắc
16
Chương 16: Con mèo đi lạc
17
Chương 17: Mua hết
18
Chương 18: Trẻ nhỏ lần đầu biết yêu
19
Chương 19: Hẹn hò đi
20
Chương 20: Cảm ơn anh
21
Chương 21: Biến mất
22
Chương 22: Nguy kịch
23
Chương 23: Tìm kiếm
24
Chương 24: Lấy tư cách gì?
25
Chương 25: Con sẽ phải hối hận
26
Chương 26: Chuẩn bị
27
Chương 27: Tỉnh lại
28
Chương 28: Anh trai nuôi
29
Chương 29: Xuất viện
30
Chương 30: Nhà mới
31
Chương 31: Suýt thành nữ phụ
32
Chương 32: Đâu cũng là cấm địa
33
Chương 33: Cố tình
34
Chương 34: Câu hỏi
35
Chương 35: Viếng mộ
36
Chương 36: Khám thai kỳ lạ
37
Chương 37: Ra mắt
38
Chương 38: Cố ý
39
Chương 39: Về quê
40
Chương 40: Phong thư còn lại
41
Chương 41: Toan tính
42
Chương 42: Sự thật
43
Chương 43: Tiệc ra mắt
44
Chương 44: Là em
45
Chương 45: Bày trận
46
Chương 46: Kế tiếp là gì
47
Chương 47: Bị sốt rồi
48
Chương 48: Tết dương lịch
49
Chương 49: Tiệc năm mới
50
Chương 50: Con dâu
51
Chương 51: Tồn tại thứ gì giữa hai ta?
52
Chương 52: Pháo hoa
53
Chương 53: Xuất hiện
54
Chương 54: Gặp gỡ
55
Chương 55: Đào Ni
56
Chương 56: Cô là con nhà giàu
57
Chương 57: Ngõ lồng đèn
58
Chương 58: Mỹ nhân cứu được mỹ nhân
59
Chương 59: Nhớ
60
Chương 60: Vết bớt
61
Chương 61: Thầy Thẩm có người ái mộ
62
Chương 62: Cấp cứu
63
Chương 63: Người bạn mới
64
Chương 64: Tìm hiểu sự thật
65
Chương 65: Nhận mẹ con
66
Chương 66: Mắc mưu rồi
67
Chương 67: Giải cứu
68
Chương 68: Đừng nhìn
69
Chương 69: Sống xa anh không dễ dàng
70
Chương 70: Đi học lại
71
Chương 71: Dành thời gian cho em
72
Chương 72: Miễn là có anh
73
Chương 73: Đình Nhậm vào viện
74
Chương 74: Bạn tốt
75
Chương 75: Lại Khiếu
76
Chương 76: Thử lòng
77
Chương 77: Lạnh lùng
78
Chương 78: Đã làm gì
79
Chương 79: Hiểu Lam
80
Chương 80: Khó hiểu
81
Chương 81: Diễn đàn
82
Chương 82: Sập diễn đàn
83
Chương 83: Bẫy
84
Chương 84: Phanh phui
85
Chương 85: Lời mời
86
Chương 86: Không gặp
87
Chương 87: Ở lại cùng anh
88
Chương 88: Theo dấu vết
89
Chương 89: Vương Hiên
90
Chương 90: Sinh nhật
91
Chương 91: Bước ngoặc của Bạch thị
92
Chương 92: Mở lòng
93
Chương 93: Màn dạo đầu
94
Chương 94: Cao trào

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play