Vị Sếp Khó Tính Của Tôi
Chương 1
Đào A Nan hấp tấp chạy tới công ty, áo trắng tinh khôi đã bị nhem chút vết bẩn vì vụ ẩu đả vừa rồi nhưng không sao, vẫn được đền bù quá ư là hài lòng, cậu bấm thang máy vào trong, vừa may người phỏng vấn tiếp theo là cậu.
Đào A Nan đặt mông xuống ghế, có ba người phỏng vấn cậu, một nữ hai nam, ánh mắt nghiêm nghị nhìn cậu.
Họ lật qua hồ sơ, người phụ nữ lên tiếng
“Giới thiệu một về bản thân của cậu”
Đào A Nan nở nụ cười tươi, ánh mắt không hề ngại ngùng giọng nói tràn đầy tự tin khí thế “Dạ, em tên là Đào A Nan, năm nay 23 tuổi, em tốt nghiệp Đại Học kỹ thuật Y Châu, từng có kinh nghiệm làm kỹ thuật thiết kế, em tin chắc rằng bản thân phù hợp với công việc, và sẽ đưa công ty ngày một phát triển mạnh mẽ hơn ạ” Đào A Nan nói.
“Cậu nói xem, với kinh nghiệm làm công ty nhỏ, đại học lại không danh giá, chúng tôi xem xét qua hồ sơ của cậu, tất cả đều bình thường, người chúng tôi muốn tuyển là người có năng lực cao, đặc biệt với bộ phận kỹ thuật thiết kế tiên tiến máy móc đặc biệt cần sự tỉ mỉ và hiểu biết, cậu nói xem tại sao chúng tôi phải ứng tuyển cậu?”
Đào A Nan nói “Em sẽ chứng minh thực lực của bản thân trong vòng 1 tháng, em biết Công Ty Lý Chuân là một công ty lớn, nhưng cũng đang trên đà phát triển mạnh hơn, chỉ việc phỏng vấn không thể đoán được thực lực của một người, em xin phép được thử việc nếu trong 1 tháng không có kết quả em xin tự rút lui”
Ba người nhìn nhau, trò chuyện gì đó cậu không rõ, rồi nhìn phía cậu.
“Được rồi, hãy chờ kết quả phỏng vấn trong hôm nay”
Đào A Nan lễ phép cúi chào bước ra ngoài, y không thể để vụt mất cơ hội này được, Công ty Lý Chuân đang trên đà phát triển mạnh, chẳng mấy chốc sẽ thành tập đoàn lớn, mức lương khá cao đủ để cậu có một cuộc sống dư giả chẳng phải lo nghĩ gì, các công ty khác tuy có khả năng nhưng mức thu nhập không được cao, chỉ khi làm ở Công ty Lý Chuân, cậu mới phát triển tài năng của bản thân mạnh mẽ.
Đào A Nan về nhà, nhìn căn nhà đang thuê của bản thân, lại nghĩ tới tiền thuê phải trả, số tiền cũng sắp không chống chọi được nữa rồi, nếu cứ thế này, cậu chắc sẽ thành kẻ ăn mày mất.
Thế mà chẳng hiểu ngủ từ lúc nào, bật dậy đã là sáng hôm sau, cậu vội vã mở điện thoại lên, nhưng kết quả lại khiến cho khuôn mặt sáng bừng thành ủ rũ, không một cuộc gọi cũng chẳng một tin nhắn.
Cậu mệt nhoài nằm xuống giường, vừa hay một cuộc gọi đến, cậu vội vã nghe máy.
“Đây có phải Đào A Nan không?” Đầu dây bên kia hỏi.
“Dạ đúng rồi ạ!”
“Chúc mừng, cậu đã trúng tuyển phỏng vấn, ngày mai hãy tới thử việc, chúc cậu may mắn”
Cậu vui vẻ nhảy cẫng lên, trong lòng vui sướng mà nhảy vài nhịp “Em cảm ơn ạ!” Nghĩ thôi đã cảm thấy một bước bay lên trên mây rồi, sung sướng vô cùng.
Hôm sau, Đào A Nan chuẩn bị bộ áo trắng quần tây đen, khoác áo sơ mi trắng vào, quần cũng kéo lên, nhưng ai ngờ lâu lắm chưa mặc lại thành chật, cậu nhìn gương chẹp miệng “Sao ăn cũng ít mà mông mình lại càng to lên ấy nhỉ?”
Kéo tới phần mông cố gắng nín thở để mông nhỏ lại rồi kéo khoá lên sơ mi gọn gàng.
Từ nhà bắt xe buýt cũng không xa lắm, chỉ vỏn vẹn 4-5 cây số là tới công ty, cứ ngỡ ngày đầu tới công ty sẽ được dạy làm quen công việc dần dần nhưng không, cậu chính thức trở thành chân sai vặt.
Một tuần trôi qua, công việc của cậu không có một chút biến chuyển gì hết, ngoài chạy qua chạy lại bê đồ rót trà, cậu cảm thấy tức giận trong lòng, hỏi trưởng phòng liền bị cái nhìn hắt hủi vô cảm.
Hôm sau, công ty bắt đầu nháo nhào dọn dẹp, sắp xếp lại vị trí cẩn thận bởi Giám đốc đi công tác sẽ về vào chiều nay, mọi người bắt đầu căng thẳng, lo lắng, nhưng đối với Đào A Nan thì lại là cơ hội tốt, đây là cơ hội để cậu được gặp gỡ sếp tổng, phát huy hết khả năng của bản thân.
Người đàn ông trang phục đồ âu bước ra khỏi xe, tất cả đều cung kính chào đón, ai nấy cũng nụ cười niềm nở chào mừng Sếp tổng công tác chở về.
Thư ký hấp tấp bước theo “Thưa sếp, bên tổ kỹ thuật đã hoàn thành xong sản phẩm mới đợt này”
“Ta muốn tới xem”
Thang máy dừng tầng 22, Sếp Tổng bước ra, khí thế như lấn át người xung quanh, anh tia một lượt, sản phẩm mới được đặt trên bàn, xếp gọn gàng vô cùng đẹp mắt.
Thấy sếp tổng bước tới, Trưởng phòng kính cẩn “Ngài đã về, bộ phận chúng tôi mới ra một sản phẩm mới, đây chính là máy rửa bát thế hệ cao”
“Tiếp”
“Dạ vâng, với tình hình hiện nay, thế giới đang ngày càng phát triển hiện đại, chúng ta thường rất ngại việc rửa bát đũa, ít thì không sao nhưng nhiều e là khá ngại, đặc biệt hơn là mùa đông rất buốt tay, máy rửa bát chúng tôi sáng chế có vòi nóng lạnh, bên này là nơi đổ xà phòng rửa, yên tâm sẽ sạch sẽ bọt” Trưởng phòng mang một chiếc đĩa đặt vào máy, nhấn nút chế độ, 10 phút sau chiếc máy liền tắt, đĩa cũng mang ra ngoài nhưng kết quả lại bị dính bọt một góc, trưởng phòng nhẹ cười trừ “Chắc là.. cho nhiều xà phòng quá..”
“Kiểm tra, hoàn thành trong 2 ngày”
“Vâng, sếp” Trưởng phòng e ngại nói.
Đào A Nan nãy giờ chứng kiến, các cậu ngạc nhiên nhất là cái người giám đốc đó là người mà cậu ăn vạ lúc bị ngã xe, ôi trời ơi oan gia ngõ hẹp, cứ ngỡ chỉ là công tử gì gì đó thôi, ai biết đâu lại là người quyền lực như thế. Lúc đụng xe, cậu ăn vạ đau này đau nọ, thế mà giàu có kiểu gì còn đứng phân tích từng khoảng cách một, nhưng anh đâu biết bởi cái miệng gào to khóc lóc mà cuối cùng anh phải chìa tiền rồi phóng ga bỏ đi.
Nhưng chắc là quên thôi, người giàu có, có lẽ họ không nhớ nhân vật tầm thường như mình đâu nhỉ?
Updated 40 Episodes
Comments
T lụy bộ 🌹and🍷
Dù truyện đã end nhưng tặng cậu 1 vote mở đầu khá thú vị và cx rất mất mặt=))
2024-06-26
3
Ngân Kim
.
2024-05-14
0
Yêu
Hóng quá tr
2022-10-19
0