CHƯƠNG 7: RUNG ĐỘNG ĐẦU CỦA HÀN VÕ NGÔN

Sau bữa ăn, An Nhi vì không muốn anh phải nghĩ ngợi thêm về truyện của mình nên đã kéo anh ra ngoài phòng khách xem phim. An Nhi ngồi xuống bên cạnh anh thích thú.

-Chú muốn xem gì? Doraemon nhé.

-Mở cái đó cho con coi à? Mở thông tin tài chính đi.

An Nhi nhăn mày nhìn anh, cái con người này có phải là khô khan quá rồi không. Cái gì mà coi tài chính? Muốn bức chết cô à.

-Con không thích, chú coi Doraemon với con đi.

Miệng nói nhưng tay đã bấm, An Nhi chăm chú nhìn màn hình, mắt chớp chớp hạnh phúc

-Chú có thấy Nobita và Shizuka rất hợp nhau không? Một người thì ngốc nghếch, một người thì thông minh, một người hậu đậu và một người lại khéo léo.

-Ừm, rồi hợp nhau chỗ nào?

-Hừ, chú chẳng biết gì cả. Trong tình yêu phải có người hơn người kém, có như vậy mới có thể bù đắp những khuyết điểm cho nhau. Sau này, con sẽ lấy một người vừa thông minh, vừa tài giỏi để bù đắp cho sự lười biếng của con.

Hàn Võ Ngôn cầm lên cuốn tạp chí trên bàn đập nhẹ vào đầu cô. An Nhi ngước mắt lên nhìn không quên ôm lấy đầu trách móc.

-Sao chú lại đánh con?

-Mới bao nhiêu tuổi mà bày đặt yêu với đương? Con có phải là muốn chết rồi không? Lo mà học hành đi!

An Nhi bĩu môi khom người lấy một miếng táo trên bàn cho vào miệng cắn một miếng thật to.

-Còn hơn có người gần 30 tuổi mà chưa biết yêu là gì!

Hàn Võ Ngôn cứng họng liếc nhìn cô một cái. An Nhi thôi không thèm gây chuyện với anh nữa. Nằm xuống sofa vừa ăn trái cây vừa xem hoạt hình thì quả thật quá tuyệt. Xem hết vài tập phim, mắt An Nhi đã sập lại, không thể nhấc nổi.

Hàn Võ Ngôn nãy giờ vẫn chuyên tâm đọc báo kinh tế. Lúc anh nhìn xuống thì cô cũng đã yên giấc từ khi nào. Khẽ thở dài, Võ Ngôn đặt cuốn báo xuống bàn, tắt tivi. Nhìn cô ngủ ngon như vậy cũng không nỡ đánh thức đành nhẹ nhàng bế cô lên phòng.

Đặt nhẹ cô xuống giường, Hàn Võ Ngôn khẽ đắp chăn lên tận ngực cho cô. Quay người ra ngoài, anh cũng nên nhanh chóng về phòng ngủ một giấc dài để lấy sức cho công việc vào ngày mai.

Sáng hôm sau, An Nhi tỉnh dậy cũng không hiểu sao bản thân lại nằm trên giường. Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng chỉ có khả năng là do Hàn Võ Ngôn bế cô lên. Tranh thủ vệ sinh cá nhân, An Nhi nhanh chóng chạy xuống lầu hí hửng tìm anh. Ngó đông, ngắm tây mãi cũng không thấy anh. An Nhi ỉu xìu bước vào trong tìm quản gia Khương

-Ông quản gia... Hàn Võ Ngôn đi đâu rồi ạ?

-Thiếu gia đi làm từ sáng rồi thưa tiểu thư.

-Đi làm? Nhưng hôm nay là chủ nhật mà.

-Chắc do tập đoàn có việc thôi, tiểu thư vào ăn sáng đi.

-Dạ vâng.

An Nhi thoáng buồn, hôm nay cô đã lên biết bao nhiêu kế hoạch cùng anh. Cô muốn hôm nay sẽ cùng anh chăm sóc mấy cái cây cảnh ngoài vườn, sau đó cùng nhau cho mấy con cá cảnh ngoài bể ăn, còn có cả kế hoạch mè nheo đòi ra ngoài chơi của cô nữa. Vậy mà bây giờ kế hoạch đã tan thành khói mây hết.

Ăn uống qua loa, An Nhi bước ra ngoài mở phim lên xem. Rảnh rỗi đến nhàm chán, An Nhi quyết định lên tập đoàn tìm anh. Cô gọi tài xế đưa mình lên Hàn Thị, chẳng mấy chốc vị tài xế đã có mặt trước sân Hàn Gia. An Nhi trong bộ váy đáng yêu màu xanh ngọc bước ra. Ngồi vào xe mà khóe môi cũng không thể ngớt cười

-Chú có nói với Hàn Võ Ngôn chuyện con lên tập đoàn không ạ?

-Không thưa tiểu thư.

-Vậy thì tốt quá, con sẽ tạo bất ngờ cho chú ấy.

-Xem ra tiểu thư đang rất vui.

-Hì, tất nhiên rồi ạ.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã dừng lại trước cổng Hàn Thị. An Nhi bước xuống đã thu hút mấy chú bảo vệ. Cúi đầu chào bọn họ, cô nhanh chóng bước vào trong tìm anh. Nhân viên ở đây, ai nấy đều biết cô. Ngay từ nhỏ, An Nhi đã rất thường hay ghé đến, cô chính là một kẻ bám người chính hiệu khi cả ngày chỉ kè kè bên cạnh chủ tịch Hàn.

*Cạch*

An Nhi vừa mở cửa đã thấy chị thư ký cùng Võ Ngôn đang ôm ấp nhau. Tự dưng thấy cảnh này cô bất ngờ trợn tròn mắt, thích thú ho nhẹ. Hàn Võ Ngôn nghe tiếng động liền đưa mắt lên nhìn. Thấy khuôn mặt hớn hở của cô, anh bất lực đẩy nhẹ thư ký ra

-Cô ra ngoài đi!

-Dạ vâng, xin lỗi chủ tịch.

Võ Ngôn đứng dậy cho tay vào túi quần khẽ gật đầu. Đôi chân dài siêu chuẩn bước nhanh về phía sofa ngồi xuống. An Nhi đợi khi chị thư ký đi liền tiến lại cạnh anh. Cô vui vẻ uống một ngụm trà cười đùa

-Chú với chị thư ký kia làm gì vậy? Giờ làm việc... như vậy rất kỳ nha... Chú muốn thì tối nay mang chị ấy về nhà đi.

-Con nói cái gì vậy?

-Thì chẳng phải hai người vừa ôm hôn nhau sao. Mà chú đã bắt đầu yêu đương rồi à? Không phải mới hôm trước còn bảo sẽ không cưới vợ ở như vậy nuôi con. Ôi là trời, hahaha...

Hàn Võ Ngôn nhíu mày ký đầu cô một cái rõ đau. Anh đứng dậy quay lại bàn làm việc nhưng cô nào dễ dàng bỏ qua như vậy. Lon ton chạy lại chống cằm trước bàn anh chớp chớp đôi mắt to tròn

-Sao vậy? Chú thật sự ưng chị thư ký đó sao? Oaaaa, mà cũng không tệ nha. Xem ra cũng rất xinh đẹp, thua con một chút thôi.

-Thấy chú yêu đương con vui vậy sao?

-Chứ gì nữa, chú đã 30 rồi đấy. Cứ lấy vợ sinh con đi. Con tự lo cho con được!

Một tệp tài liệu nữa giáng xuống đầu cô. An Nhi bĩu môi xoa đầu mình uất ức nhìn anh. Rõ ràng là cô lo cho tương lai của anh, vậy mà mở miệng ra toàn bị gõ đầu. Hàn Võ Ngôn khuôn mặt không thay đổi biểu cảm, anh gõ gõ vài cái lên bàn phím vi tính

-Đã ăn gì chưa? Sao lại tới đây?

-Con ăn rồi, nhớ chú nên muốn tìm chú.

Hàn Võ Ngôn chỉ ừm nhỏ trong cổ họng, mắt chăm chăm nhìn mấy giấy tờ khô khan. An Nhi quay lại sofa nghịch điện thoại nhưng trong lòng cứ vui vui không thôi. Kiềm chế không nổi nữa, đành tiến lại hỏi anh

-Chú và chị thư ký kia... yêu nhau thật sao?

-Ban nãy, là thư ký Lục lỡ quơ tay vào mắt chú nên thổi cho chú thôi. Đừng nghĩ lung tung nữa, con bớt nói nhảm lại đi.

-Gì vậy? Sao chỉ là thổi mắt chứ. Làm con mừng hụt... hừ...

Cô ỉu xìu quay người đi tới sofa nằm xuống. Hết nằm ngửa lại nằm sấp, An Nhi đánh game liên tục mà không chú ý đến hình dáng của mình. Chân váy xếp ly của cô vì vậy mà cũng bị kéo lên, để lộ đôi chân thon dài, mịn màng.

Hàn Võ Ngôn vẫn đang tập trung giải quyết công việc. Anh ngước mắt lên xem tình hình của cô lại vô tình nhìn thấy cảnh tượng này. Đôi chân dài kia khiến mắt anh như hoa đi, dán chặt lên đấy. Nó thật như có ma lực thu hút anh vậy. Đây là lần đầu anh bị thu hút bởi những thứ như này.

Bỗng dưng anh giật mình, tự cảm thấy hành động lỗ mãn của mình nên hít sâu. Nhưng sao anh lại không thể dừng lại, tim ở bên ngực trái bỗng chốc đập loạn xạ. Anh là đang bị cái gì vậy?

An Nhi liên tục xoay người khiến đôi chân cứ vậy khoe trọn trước mắt Võ Ngôn. Hít một ngụm khí, Võ Ngôn thật không thể chịu nổi nữa. Anh đứng dậy cầm theo áo vest tiến lại phía cô. Đặt áo xuống, che đi đôi chân hút người kia, anh nhíu mày nhìn cô

-Con gái con đứa, con để ý chút đi.

An Nhi giật mình ngước mắt lên, thấy anh dùng áo đắp cho mình thì khẽ cười. Đưa tay chỉnh lại áo che chắn gọn gàng lên tiếng.

-Con xin lỗi, nhưng trong phòng dẫu sao cũng chỉ mình con với chú. Yên tâm, bên trong con có mặc đồ bảo hộ.

-Ừm, chơi game ít thôi, con còn không lo học hành tốt nghiệp cho xong trung học phổ thông thì chết với chú.

-Chú đừng có cằn nhằn nữa, như ông cụ non vậy.

Hàn Võ Ngôn thở dài quay lại với bàn làm việc. Cả buổi anh không thể tập trung nổi, chỉ đưa mắt liên tục nhìn về phía cô. Khuôn mặt xinh xắn của cô làm tim anh liên tục đập mạnh. Lắc đầu gạt bỏ những suy nghĩ không nên, anh hít sâu lấy lại sự tập trung trong công việc.

Chiều hôm ấy, An Nhi cùng anh quay trở về biệt thự. Cô mau chóng lên phòng tắm rửa, quay xuống nhà chun mũi hít hít mùi đồ ăn trong bếp. Thấy quản gia Khương, An Nhi tiến lại giơ ngón cái lên biểu lộ sự khen ngợi.

-Ông quản gia à, ông mà nấu ăn thì chỉ có số một thôi.

-Tiểu thư quá lời rồi.

-Con nói ông nghe, hôm trước Hàn Võ Ngôn có nấu đồ ăn cho con. Mặc dù cũng ngon nhưng mà so với ông quản gia thì nhất định là thua xa.

Nghe đến tên mình từ cái miệng nhỏ của cô, Hàn Võ Ngôn không khỏi đen mặt khi nghe những âm từ mang ý bêu xấu của cô. Bước vào bếp, anh rót chút nước uống một ngụm khẽ liếc xéo

-Thế thì mai mốt tự vào nấu mà ăn.

-Hì, con mới là không cần chú nấu. Con có ông quản gia rồi.

-Con...

An Nhi bĩu môi lè lưỡi khiến anh đen sì mặt lại. Trái ngược với khuôn mặt hậm hực của anh, An Nhi lại vui vẻ nhìn những món ngon trên bếp

-Đúng là đồ không phải do Hàn Võ Ngôn nấu có khác, thơm quá!

Hàn Võ Ngôn tức giận đến đỏ mặt, anh đặt ly thủy tinh xuống bàn không thèm nói chuyện thêm với cô bước ngoài. Quản gia Khương nhìn thấy tiểu thư nhà mình tinh nghịch như vậy cũng chỉ biết cười

-Tiểu thư nói như vậy không sợ thiếu gia sẽ buồn sao?

-Kệ chú ấy đi ạ, chú ấy không giận con được đâu.

Hot

Comments

My love is this

My love is this

Lại còn có vị chủ tịch tốt tính như thế trên đời s

2024-02-25

0

Trương gia

Trương gia

ơ ơ e trai. chắc tao kí đầu mày quá. zì zị

2023-04-18

1

小 狐狸

小 狐狸

sao lại kêu thẳng tên chú như vậy🙄🙄

2022-12-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 1: TAI NẠN THƯƠNG TÂM
2 CHƯƠNG 2: TRẦN AN NHI, ĐỨA NHỎ CÓ MÊ LỰC
3 CHƯƠNG 3: SỰ ĐÁNG YÊU CỦA AN NHI
4 CHƯƠNG 4: HAI TÍNH CÁCH ĐỐI LẬP
5 CHƯƠNG 5: PHÍA SAU MỘT AN NHI NGHỊCH NGỢM LÀ MỘT HÀN VÕ NGÔN ẤM ÁP
6 CHƯƠNG 6: CÓ CHÚ ĐÃ LÀ ĐIỀU HẠNH PHÚC
7 CHƯƠNG 7: RUNG ĐỘNG ĐẦU CỦA HÀN VÕ NGÔN
8 CHƯƠNG 8: SINH NHẬT ANH.
9 CHƯƠNG 9: RẮC RỐI TRÊN TRƯỜNG
10 CHƯƠNG 10: CỤC KIM CƯƠNG CỦA HÀN GIA
11 CHƯƠNG 11: GIẬN NHƯNG LẠI THƯƠNG
12 CHƯƠNG 12: CON SẼ LẤY NGƯỜI CÓ MÙI THƠM GIỐNG CHÚ
13 CHƯƠNG 13: BÀI KIỂM TRA ĐIỂM CAO
14 CHƯƠNG 14: CHÚ CẮN LẠI CON NHÉ
15 CHƯƠNG 15: RÀO CẢN TUỔI TÁC
16 CHƯƠNG 16: GHEN
17 CHƯƠNG 17: DỖI HỜN MỘT CHÚT RỒI LẠI VUI VẺ, NGỌT NGÀO.
18 CHƯƠNG 18: TỐT NGHIỆP
19 CHƯƠNG 19: SINH NHẬT 18 TUỔI
20 CHƯƠNG 20: SINH NHẬT TỒI TỆ (H+)
21 CHƯƠNG 21: CHÚ XIN LỖI
22 CHƯƠNG 22: CUỘC SỐNG BỨC NGƯỜI
23 CHƯƠNG 23: QUYẾT ĐỊNH DU HỌC
24 CHƯƠNG 24: DU HỌC TẠI PHÁP
25 CHƯƠNG 25: CUỘC SỐNG HAI NGƯỜI
26 CHƯƠNG 26: TRỞ VỀ NƯỚC
27 CHƯƠNG 27: THAY ĐỔI
28 CHƯƠNG 28: TUYỂN DỤNG TRỢ LÝ NGÔN NGỮ
29 CHƯƠNG 29: TRÁI TIM KHÔNG YÊN
30 CHƯƠNG 30: QUAN TÂM
31 CHƯƠNG 31: CẢM XÚC CÀNG NGÀY CÀNG MÃNH LIỆT
32 CHƯƠNG 32: CHĂM SÓC
33 CHƯƠNG 33: CÒN KỊP HAY ĐÃ QUÁ TRỄ?
34 CHƯƠNG 34: SAY RƯỢU HAY SAY TÌNH?
35 CHƯƠNG 35: LỜI HỨA
36 CHƯƠNG 36: EM CÓ YÊU TÔI KHÔNG?
37 CHƯƠNG 37: KHÔNG HẸN HÒ CÓ THỂ KẾT HÔN
38 CHƯƠNG 38: 38 XUÂN XANH (H+)
39 CHƯƠNG 39: CHIÊU TRÒ CỦA HÀN VÕ NGÔN
40 CHƯƠNG 40: THIÊN THẦN ÁO TRẮNG HAY ÁC QUỶ ÁO ĐEN?
41 CHƯƠNG 41: CHUYỂN PHÒNG
42 CHƯƠNG 42: CAI THUỐC
43 CHƯƠNG 43: NGHỊCH NGỢM
44 CHƯƠNG 44: SINH NHẬT QUẢN GIA KHƯƠNG
45 CHƯƠNG 45: CHỈ YÊU MÌNH EM
46 CHƯƠNG 46: HẸN HÒ
47 CHƯƠNG 47: NÓNG RỰC (H+)
48 CHƯƠNG 48: TÌM ĐÚNG NGƯỜI.
49 CHƯƠNG 49: ANH SẼ VỀ SỚM THÔI
50 CHƯƠNG 50: BÀ CHỊ 33 VÀ CẬU EM 28
51 CHƯƠNG 51: QUÁ KHỨ CỦA LỤC THIÊN PHI
52 CHƯƠNG 52: TÊN MẶT DÀY TẦN KIẾN PHONG
53 CHƯƠNG 53: AN NHI TỚI THÀNH PHỐ B
54 CHƯƠNG 54: TÊN PHIỀN PHỨC, TẦN KIẾN PHONG
55 CHƯƠNG 55: CHUA HAY NGỌT?
56 CHƯƠNG 56: NỤ HÔN BẤT NGỜ
57 CHƯƠNG 57: VÕ NGÔN, EM YÊU CHÚ!
58 CHƯƠNG 58: TÌNH CẢM CỦA TẦN KIẾN PHONG
59 CHƯƠNG 59: TRỞ VỀ THÀNH PHỐ A
60 CHƯƠNG 60: NGHIÊM KHẮC NHƯNG LẠI ẤM ÁP
61 CHƯƠNG 61: CHO TÔI THỜI GIAN
62 CHƯƠNG 62: BẤT GIÁC LẠI MUỐN KẾT HÔN
63 CHƯƠNG 63: ĐỂ EM ÔM CHỊ NGỦ
64 CHƯƠNG 64: KẾ HOẠCH CẦU HÔN CỦA AN NHI
65 CHƯƠNG 65: CẦU HÔN
66 CHƯƠNG 66: HẠNH PHÚC
67 CHƯƠNG 67: THỬ VÁY CƯỚI
68 CHƯƠNG 68: ĐĂNG KÝ KẾT HÔN
69 CHƯƠNG 69: TÂN HÔN NHƯNG MANG THAI
70 CHƯƠNG 70: KẺ SỢ GÁI
71 CHƯƠNG 71: PHONG - PHI
72 CHƯƠNG 72: CHĂM SÓC BÀ BẦU
73 CHƯƠNG 73: CHIẾC BÁNH KỲ LẠ CỦA TẦN KIẾN PHONG
74 CHƯƠNG 74: VÕ NGÔN LÀM GÌ ĐỂ AN NHI MANG THAI? (H+)
75 CHƯƠNG 75: TÌNH YÊU CỦA SỰ NGỌT NGÀO
76 CHƯƠNG 76: VẾT RẠN DA
77 CHƯƠNG 77: TRẦM CẢM SAU KHI SINH
78 CHƯƠNG 78: SỢ
79 CHƯƠNG 79: ANH MÃI YÊU EM
80 CHƯƠNG 80: EM CÓ XẤU XÍ THÌ ANH VẪN YÊU EM (H+)
81 CHƯƠNG 81: MỘT GIA ĐÌNH NHỎ, MỘT HẠNH PHÚC TO
82 CHƯƠNG 82: DỌN VỀ BIỆT THỰ RIÊNG.
83 CHƯƠNG 83: KẾT HÔN
84 CHƯƠNG 84: CAI SỮA
85 CHƯƠNG 85: HÚT SỮA (H+)
86 CHƯƠNG 86: CHUYỆN GIA ĐÌNH
87 CHƯƠNG 87: LỤC THIÊN PHI CÓ THAI
88 CHƯƠNG 88: BÁNH MÌ
89 CHƯƠNG 89: TRÁNH XA TÔI RA MỘT CHÚT!
90 NGOẠI TRUYỆN 1: HÀN THẤT TÙNG CHỈ LÀ TẤM BIA ĐỠ ĐẠN
91 NGOẠI TRUYỆN 2: LỜI CHƯA NÓI
92 NGOẠI TRUYỆN 3: TÔI DIỄN CÙNG EM
93 NGOẠI TRUYỆN 4: KIM NHÃ Y ĐI XEM MẮT
94 NGOẠI TRUYỆN 5: HAPPY ENDING
Chapter

Updated 94 Episodes

1
CHƯƠNG 1: TAI NẠN THƯƠNG TÂM
2
CHƯƠNG 2: TRẦN AN NHI, ĐỨA NHỎ CÓ MÊ LỰC
3
CHƯƠNG 3: SỰ ĐÁNG YÊU CỦA AN NHI
4
CHƯƠNG 4: HAI TÍNH CÁCH ĐỐI LẬP
5
CHƯƠNG 5: PHÍA SAU MỘT AN NHI NGHỊCH NGỢM LÀ MỘT HÀN VÕ NGÔN ẤM ÁP
6
CHƯƠNG 6: CÓ CHÚ ĐÃ LÀ ĐIỀU HẠNH PHÚC
7
CHƯƠNG 7: RUNG ĐỘNG ĐẦU CỦA HÀN VÕ NGÔN
8
CHƯƠNG 8: SINH NHẬT ANH.
9
CHƯƠNG 9: RẮC RỐI TRÊN TRƯỜNG
10
CHƯƠNG 10: CỤC KIM CƯƠNG CỦA HÀN GIA
11
CHƯƠNG 11: GIẬN NHƯNG LẠI THƯƠNG
12
CHƯƠNG 12: CON SẼ LẤY NGƯỜI CÓ MÙI THƠM GIỐNG CHÚ
13
CHƯƠNG 13: BÀI KIỂM TRA ĐIỂM CAO
14
CHƯƠNG 14: CHÚ CẮN LẠI CON NHÉ
15
CHƯƠNG 15: RÀO CẢN TUỔI TÁC
16
CHƯƠNG 16: GHEN
17
CHƯƠNG 17: DỖI HỜN MỘT CHÚT RỒI LẠI VUI VẺ, NGỌT NGÀO.
18
CHƯƠNG 18: TỐT NGHIỆP
19
CHƯƠNG 19: SINH NHẬT 18 TUỔI
20
CHƯƠNG 20: SINH NHẬT TỒI TỆ (H+)
21
CHƯƠNG 21: CHÚ XIN LỖI
22
CHƯƠNG 22: CUỘC SỐNG BỨC NGƯỜI
23
CHƯƠNG 23: QUYẾT ĐỊNH DU HỌC
24
CHƯƠNG 24: DU HỌC TẠI PHÁP
25
CHƯƠNG 25: CUỘC SỐNG HAI NGƯỜI
26
CHƯƠNG 26: TRỞ VỀ NƯỚC
27
CHƯƠNG 27: THAY ĐỔI
28
CHƯƠNG 28: TUYỂN DỤNG TRỢ LÝ NGÔN NGỮ
29
CHƯƠNG 29: TRÁI TIM KHÔNG YÊN
30
CHƯƠNG 30: QUAN TÂM
31
CHƯƠNG 31: CẢM XÚC CÀNG NGÀY CÀNG MÃNH LIỆT
32
CHƯƠNG 32: CHĂM SÓC
33
CHƯƠNG 33: CÒN KỊP HAY ĐÃ QUÁ TRỄ?
34
CHƯƠNG 34: SAY RƯỢU HAY SAY TÌNH?
35
CHƯƠNG 35: LỜI HỨA
36
CHƯƠNG 36: EM CÓ YÊU TÔI KHÔNG?
37
CHƯƠNG 37: KHÔNG HẸN HÒ CÓ THỂ KẾT HÔN
38
CHƯƠNG 38: 38 XUÂN XANH (H+)
39
CHƯƠNG 39: CHIÊU TRÒ CỦA HÀN VÕ NGÔN
40
CHƯƠNG 40: THIÊN THẦN ÁO TRẮNG HAY ÁC QUỶ ÁO ĐEN?
41
CHƯƠNG 41: CHUYỂN PHÒNG
42
CHƯƠNG 42: CAI THUỐC
43
CHƯƠNG 43: NGHỊCH NGỢM
44
CHƯƠNG 44: SINH NHẬT QUẢN GIA KHƯƠNG
45
CHƯƠNG 45: CHỈ YÊU MÌNH EM
46
CHƯƠNG 46: HẸN HÒ
47
CHƯƠNG 47: NÓNG RỰC (H+)
48
CHƯƠNG 48: TÌM ĐÚNG NGƯỜI.
49
CHƯƠNG 49: ANH SẼ VỀ SỚM THÔI
50
CHƯƠNG 50: BÀ CHỊ 33 VÀ CẬU EM 28
51
CHƯƠNG 51: QUÁ KHỨ CỦA LỤC THIÊN PHI
52
CHƯƠNG 52: TÊN MẶT DÀY TẦN KIẾN PHONG
53
CHƯƠNG 53: AN NHI TỚI THÀNH PHỐ B
54
CHƯƠNG 54: TÊN PHIỀN PHỨC, TẦN KIẾN PHONG
55
CHƯƠNG 55: CHUA HAY NGỌT?
56
CHƯƠNG 56: NỤ HÔN BẤT NGỜ
57
CHƯƠNG 57: VÕ NGÔN, EM YÊU CHÚ!
58
CHƯƠNG 58: TÌNH CẢM CỦA TẦN KIẾN PHONG
59
CHƯƠNG 59: TRỞ VỀ THÀNH PHỐ A
60
CHƯƠNG 60: NGHIÊM KHẮC NHƯNG LẠI ẤM ÁP
61
CHƯƠNG 61: CHO TÔI THỜI GIAN
62
CHƯƠNG 62: BẤT GIÁC LẠI MUỐN KẾT HÔN
63
CHƯƠNG 63: ĐỂ EM ÔM CHỊ NGỦ
64
CHƯƠNG 64: KẾ HOẠCH CẦU HÔN CỦA AN NHI
65
CHƯƠNG 65: CẦU HÔN
66
CHƯƠNG 66: HẠNH PHÚC
67
CHƯƠNG 67: THỬ VÁY CƯỚI
68
CHƯƠNG 68: ĐĂNG KÝ KẾT HÔN
69
CHƯƠNG 69: TÂN HÔN NHƯNG MANG THAI
70
CHƯƠNG 70: KẺ SỢ GÁI
71
CHƯƠNG 71: PHONG - PHI
72
CHƯƠNG 72: CHĂM SÓC BÀ BẦU
73
CHƯƠNG 73: CHIẾC BÁNH KỲ LẠ CỦA TẦN KIẾN PHONG
74
CHƯƠNG 74: VÕ NGÔN LÀM GÌ ĐỂ AN NHI MANG THAI? (H+)
75
CHƯƠNG 75: TÌNH YÊU CỦA SỰ NGỌT NGÀO
76
CHƯƠNG 76: VẾT RẠN DA
77
CHƯƠNG 77: TRẦM CẢM SAU KHI SINH
78
CHƯƠNG 78: SỢ
79
CHƯƠNG 79: ANH MÃI YÊU EM
80
CHƯƠNG 80: EM CÓ XẤU XÍ THÌ ANH VẪN YÊU EM (H+)
81
CHƯƠNG 81: MỘT GIA ĐÌNH NHỎ, MỘT HẠNH PHÚC TO
82
CHƯƠNG 82: DỌN VỀ BIỆT THỰ RIÊNG.
83
CHƯƠNG 83: KẾT HÔN
84
CHƯƠNG 84: CAI SỮA
85
CHƯƠNG 85: HÚT SỮA (H+)
86
CHƯƠNG 86: CHUYỆN GIA ĐÌNH
87
CHƯƠNG 87: LỤC THIÊN PHI CÓ THAI
88
CHƯƠNG 88: BÁNH MÌ
89
CHƯƠNG 89: TRÁNH XA TÔI RA MỘT CHÚT!
90
NGOẠI TRUYỆN 1: HÀN THẤT TÙNG CHỈ LÀ TẤM BIA ĐỠ ĐẠN
91
NGOẠI TRUYỆN 2: LỜI CHƯA NÓI
92
NGOẠI TRUYỆN 3: TÔI DIỄN CÙNG EM
93
NGOẠI TRUYỆN 4: KIM NHÃ Y ĐI XEM MẮT
94
NGOẠI TRUYỆN 5: HAPPY ENDING

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play