Chương 7 : Nàng dâu của Dương gia

Bao năm qua chung sống với Như Tâm cô cũng sớm biết tính cách khó ưa của cô ta. Chịu đựng trong ngần ấy năm cô cũng đã chai sạn với những lời mắng chửi. Nhưng nếu đã động đến anh thì nhất định cô sẽ không để yên.

- Này con câm kia, mày gặp tao mà không chào hả ? Đi đến Dương gia bị người ta đánh đến quên cách chào chủ nhân rồi sao ?

Như Tâm tiến đến bóp mặt cô. Bàn tay ả ta cố gắng dùng sức như muốn bẻ gãy xương của cô. Nhã Kỳ chịu đựng tất cả cũng bởi vì nó là em cô. Cô không cho phép bản thân mình làm gì có lỗi với nó. Cô càng nâng niu yêu chiều nó thì nó càng quá đáng hơn.

- Cô bỏ tay ra khỏi vợ tôi.

Thiên Vũ bên cạnh thấy cô bị Như Tâm bóp cho gương mặt đỏ lên liền chạy tới hất tay cô ta ra. Nhã Kỳ bất ngờ bị bỏ ra liền ngã xuống, tay ôm lấy gương mặt đau nhói.

- Tên ngu kia, mày dám đánh tao hả ?

Như Tâm tiến đến tát vào mặt anh. Một tiếp " bốp " vang lên đến chói tai. Âm thanh đó liền thu hút sự chú ý của Nhã Kỳ. Bà chủ quán phía sau nhà cũng nhanh chóng chạy lên xem có chuyện gì xảy ra. Trước mặt bà là hình ảnh Nhã Kỳ ngồi dưới nền đất lạnh, Thiên Vũ một tay ôm má một tay thả vô định giữa không trung. Trước mặt là Như Tâm đang trừng mắt nhìn hai người. Chỉ cần nhìn khung cảnh trước mắt bà cũng có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

- Như Tâm, con làm gì vậy ?

Bà tiến đến gần hỏi cô ta. Ả chỉ nhếch môi cười khinh bỉ rồi đưa tay đẩy bà ra đằng sau.

- Bà già, không phải chuyện của bà. Biến đi cho khuất mắt tôi.

Ả ta trừng mắt, lòng trắng lấn áp hết lòng đen long sòng sọc như muốn rơi ra ngoài. Nhã Kỳ cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa. Lần này cô đã thực sự không thể chịu đựng nổi nữa. Cô chậm rãi đứng dậy đi đến trước mặt ả.

- Chị định làm gì tôi ? Muốn phản sáng sao ?

" Bốp. "

Một cái tát như trời giáng xuống bản mặt kiêu căng của Như Tâm. Ả ta mở to mắt đưa tay ôm lấy khuôn mặt còn in năm vết ngón tay đỏ. Như Tâm còn chưa kịp nhận thức được gì thì Nhã Kỳ đã rút trong áo ra một tờ tiền đưa cho bà chủ quán rồi đi ra xe. Trước khi đi cô còn không quên để lại lời nói.

- Dì Trương, Nhã Kỳ chỉ còn nhiêu đây dì cầm tạm. Lần sau tới nhất định con sẽ trả lại cho dì số tiền bao năm qua dì đã cho con.

Cô dừng lại một chút rồi quay sang Như Tâm nói tiếp.

- Cái tát này chị trả lại cho em. Chuyện trong gia đình đừng mang người khác xen vào. Nhất là Thiên Vũ.

Bóng dáng cô khuất dần rồi chiếc xe nhà họ Dương lăn bánh. Như Tâm vẫn còn đang ở trong cửa hàng của dì Trương, ả vẫn chưa tiếp nhận được chuyện Nhã Kỳ lại dám đánh ả.

" Lý Nhã Kỳ, mày đợi đấy. "

Chiếc xe chạy trên đường cao tốc đi thẳng về dinh thự Dương gia. Trên xa là hai con người đang im lặng ngồi ở khoang ghế sau. Cô cũng không biết nên nói gì với anh. Cái sự im lặng đến ngột ngạt này khiến Nhã Kỳ như muốn nổ tung.

- Thiên Vũ, anh đừng để bụng chuyện khi nãy. Như Tâm còn nhỏ chưa hiểu chuyện.

- Không sao, em không sao thì anh cũng ổn mà.

Anh nghe thấy cô mở lời thì trong lòng tâm trạng vô cùng vui vẻ. Chỉ cần như vậy là anh sẽ lập tức quên đi chuyện vừa trải qua.

- Có đau lắm không ?

Nhã Kỳ đưa tay muốn chạm vào mặt anh, nơi bị Như Tâm tát. Nhưng rồi cô lại ngập ngừng mà thu tay lại.

- Không đau. Có Nhã Kỳ rồi thì nhất định sẽ không đau.

Anh cười tươi nhìn cô, trong ánh mắt chất chứa những niềm vui khó tả. Nhã Kỳ như chết lặng trước nụ cười ấy, cô lại nhớ đến lúc nãy anh đã đứng ra bảo vệ cô như nào. Anh không nuốt lời, anh đã thực sự bảo vệ cô rồi.

Lầm sau đừng làm vậy nữa. Như Tâm là con gái nếu lần sau gặp côn đồ thì sao ? Nên là đừng làm như vậy nữa nhé.

- Không được. Anh đã hứa là sẽ bảo vệ em rồi mà. Lời hứa khi đã nói ra thì không được nuốt lời.

Vẻ mặt của Thiên Vũ vô cùng tự tin như một người hùng muốn bảo vệ cô gái của họ. Nhã Kỳ bất giác bật cười làm vẻ mặt hào hứng của anh bỗng trở nên ngạc nhiên. Nhưng vì cô đã cười nên anh biết anh đã làm đúng.

- Đồ ngốc, em không sao đâu. Lo cho anh đi.

Cô xoay xoay cổ tay rồi chạm lên mặt anh. Lần đầu tiên chạm vào gương mặt một người con trai và đó lại là chồng cô. Ở khoảng cách gần như này nhìn anh vô cùng trưởng thành. Có lẽ ông trời để cô cưới được anh cũng là phúc của cô.

- Thiếu gia, thiếu phu nhân, về tới dinh thự rồi.

Cả hai giật mình nhìn ra bên ngoài. Đúng thật là đã tới khuôn viên của nhà họ Dương. Anh nhanh chân đi xuống rồi mở cửa cho cô. Cả hai cùng đi vào nhà dưới ánh mắt của biết bao người làm.

Ba mẹ chồng cùng Thiên Bảo đã ra ngoài giờ trong nhà cũng chỉ còn có Nhã Kỳ và Thiên Vũ. Khi nãy ở quán cô cũng chỉ mới ăn được nửa tô phở nên hiện giờ vẫn còn đói.

- Vũ, khi nãy ăn anh đã no chưa ?

- Chưa.

Thiên Vũ lắc lắc đầu.

- Vậy để em nấu gì đó cho anh ăn nhé.

- Ưm, đuợc được.

Cô mỉm cười nhón chân lên xoa đầu anh rồi quay người đi vào bếp.

- Thiếu phu nhân, chuyện này nên để cho người làm.

Lâm quản gia thấy cô vào bếp thì chạy đến nhắc nhở. Ông là quản gia của nhà họ Dương cũng khá lâu. Đối với ông thì dù cho có là vào nhà họ Dương bằng cách nào đi chăng nữa chỉ cần họ là người bề trên ông đều cung kính. Mới tiếp xúc được với Nhã Kỳ vào ngày nhưng ông đã cảm thấy cô rất dễ gần, khiến người ta yêu mến.

- Không cần đâu, để cháu tự vào bếp.

Nói rồi cô sắn tay áo lên đi vào mở tủ lạnh ra. Nhìn qua một lượt coi mới lấy vài thứ đồ đem ra bàn rồi bắt tay vào làm. Thiên Vũ thì ngồi ngoài bàn ăn nhìn từng cử chỉ hành động của cô. Cho dù đó là hành động nhỏ nhất đi chăng nữa.

Sau một hồi xào nấu thì mùi thơm cuối cùng cùn ngào ngạt cả căn phòng bếp. Nhã Kỳ mang ra hai tô cơm chiên nóng đặt xuống bàn sau đó bỏ tạp dề ra cất lại chỗ cũ.

- Anh ăn thử đi.

Cô đi đến ghế ngồi xuống đối diện anh. Thiên Vũ nhìn toi cơm trước mắt rồi múc từng muỗng ăn. Vị của trứng hoà tan trong miệng. Mềm dẻo lại vô cùng ngon. Kết hợp với một số loại rau củ cùng nấm cho thêm khiến món ăn càng trở nên hấp dẫn.

- Có ngon không ?

- Ngon lắm.

Anh không nhìn cô chỉ chăm chăm đến tô cơm trước mặt. Thấy vậy cô cũng cảm thấy vui lây. Chỉ cần anh thích là được. Coi như đây là sự bù đắp cho chuyện khi nãy. Ăn cơm xong cô dọn dẹp sạch sẽ, rửa bát lau dọn rồi mới đi lên trên nhà.

- Thiếu phu nhân, sao người không để người làm dọn ?

Lâm quản gia thất căn bếp sạch bóng liền đi tới hỏi.

- Cháu nấu thì cháu phải dọn sao lại để người khác dọn được chứ ? Nếu không còn chuyện gì khác vậy cháu xin phép lên phòng ạ.

- Vâng, thiếu phu nhân.

Cô quay người bước lên lầu. Lâm quản gia ở phía sau nhìn theo bóng dáng cô thì bất giác mỉm cười.

" Dương gia lần này chọn dâu đúng người rồi. "

Ông đi ra ngoài vườn nói ngươi làm mau thu dọn sạch nhà cửa còn ông thì đi ra phía sau nhà tưới cây. Cuộc sống của Dương gia cứ êm đẹp trôi qua như vậy. Nhưng biết đâu một mai sóng gió ập tới.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

🌸🌸 🌸🌸
🌸🌸🌸 🌸🌸🌸
🌸🌸💖🌸💖🌸🌸
🌸💖🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸🌸💖🌸
🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸
🌸🌸
🌸
🌸🌸 🌸🌸
🌸🌸🌸 🌸🌸🌸
🌸🌸💖🌸💖🌸🌸
🌸💖🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸🌸💖🌸
🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸
🌸🌸
🌸
🌸🌸 🌸🌸
🌸🌸🌸 🌸🌸🌸
🌸🌸💖🌸💖🌸🌸
🌸💖🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸🌸💖🌸
🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸
🌸🌸
🌸
🌸🌸 🌸🌸
🌸🌸🌸 🌸🌸🌸
🌸🌸💖🌸💖🌸🌸
🌸💖🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸🌸💖🌸
🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸
🌸🌸
🌸
🌸🌸 🌸🌸
🌸🌸🌸 🌸🌸🌸
🌸🌸💖🌸💖🌸🌸
🌸💖🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸🌸💖🌸
🌸💖🌸💖🌸
🌸💖🌸
🌸🌸
🌸

2022-08-03

0

Call me lalisa🖤

Call me lalisa🖤

Lấy tiền táng mặt nó đi chj🤣🤣

2022-07-01

1

ツ Nọc

ツ Nọc

cj càng lm thế ns càng đc nc lấn tới đó 🙂

2022-06-01

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Lần gặp mặt đầu tiên
2 Chương 2 : Từ giờ tôi sẽ bảo vệ cô
3 Chương 3 : Đi tới trung tâm thương mại
4 Chương 4 : Nỗi sợ sâu thẳm
5 Chương 5 : Cưới được anh là hạnh phúc lớn nhất
6 Chương 6 : Thử lễ phục
7 Chương 7 : Nàng dâu của Dương gia
8 Chương 8 : Rất Vui Được Làm Quen
9 Chương 9 : Anh trai của Thư Hân
10 Chương 10 : Kỳ à... anh muốn ( H+ )
11 Chương 11 : Chìm trong khoái cảm ( H+ )
12 Chương 12 : Ngại ngùng
13 Chương 13 : Dương Thiên Vũ có thực sự ngốc ?
14 Chương 14 : Vợ, mau đến đón anh
15 Chương 15 : Về nhà
16 Chương 16 : Lật mặt cũng nhanh quá
17 Chương 17 : Ra thăm mộ cha
18 Chương 18 : Phát hiện bí mật
19 Chương 19 : Em là vợ anh ( H+ )
20 Chương 20 : Ghen với chính việc mình làm ( H+ )
21 Chương 21 : Em muốn nằm trên ( H+ )
22 Chương 22 : Yêu ( H+)
23 Chương 23 : Dịu dàng của riêng em
24 Chương 24 : Lâm quản gia
25 Chương 25 : Anh còn có em, em là gia đình của anh
26 Chương 26 : Bước ra ánh sáng
27 Ngoại Truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (1)
28 Ngoại Truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (2)
29 Ngoại truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (3)
30 Chương 27 : Liễu Tâm
31 Chương 28 : Trẻ con thì vẫn yêu vợ
32 Chương 29 : Buổi họp báo
33 Chương 30 : Hợp đồng mới
34 Chương 31 : Theo đuôi
35 Chương 32 : Tấm lòng của một người mẹ
36 Chương 33 : Lo lắng
37 Chương 34 : Chăm sóc
38 Chương 35 : Gia Kiều
39 Chương 36 : Làm quen
40 Chương 37 : Có qua có lại, có giúp có trả
41 Chương 38 : Tác dụng phụ của thuốc
42 Chương 39 : Cô ấy là vợ tôi
43 Chương 40 : Loại phụ nữ như cô, tôi không hứng thú
44 Chương 41 : Đơn thuốc
45 Chương 42 : Vợ, em có yêu anh không ?
46 Chương 43 : Sủng vợ chỉ có Dương Thiên Vũ
47 Chương 44 : Khẩu súng vô hình
48 Chương 45 : Cuộc chiến không hồi kết
49 Chương 46 : Anh có yêu cô không ?
50 Chương 47 : Đụng mặt Như Tâm
51 Chương 48 : Này, hai người coi em là bóng đèn hả ?
52 Chương 49 : Xui xẻo
53 Chương 50 : Một người chị
54 Chương 51 : Chỉ là một con điếm
55 Chương 52 : Thiếu phu nhân tập đoàn Mạc Thiên
56 Chương 53 : Anh muốn em mãi phụ thuộc vào anh
57 Chương 54 : Bồng em cả đời
58 Chương 55 : Đừng làm vợ tôi đau
59 Chương 56 : Để anh " giúp em "
60 Chương 57 : Ngôi nhà mới của hai chúng ta
61 Chương 58 : Cơ thể này là của em ( H+ )
62 Chương 59 : Gặp mặt Lăng Minh Hạ
63 Chương 60 : Sự thật
64 Chương 61 : Trả lại thứ thuộc về chủ của nó
65 Chương 62 : Lời nhắn của anh
66 Chương 63 : Tin dữ
67 Chương 64 : Đau
68 Chương 65 : Mau cút ra ngoài cho tôi
69 Chương 66 : Không đáng để nhớ ?
70 Chương 67 : Em tự ngã, em tự đứng dậy
71 Chương 68 : Cảm giác bị cả thế giới bỏ rơi
72 Chương 69 : Hiểu lầm
73 Chương 70 : Chúng ta làm bạn nhé
74 Chương 71 : Đắng như ly cà phê
75 Chương 72 : Gần ngay trước mắt, xa tận chân trời
76 Chương 73 : Có thai
77 Chương 74 : Cô là vợ tôi sao ?
78 Chương 75 : Anh và em
79 Chương 76 : Em là em, anh là anh nhưng không còn là của nhau nữa
80 Chương 77 : Thì ra cảm giác cô đơn là như vậy
81 Chương 78 : Xem như đời này tôi cưới được cô ấy rồi
82 Chương 79 : Thì ra... em là vợ tôi
83 Chương 80 : Tôi không cho phép em rời đi
84 Chương 81 : Làm hại
85 Chương 82 : Anh xin lỗi, xin lỗi vợ
86 Chương 83 : Tôi sắp được làm cha rồi
87 Chương 84 : Nhân chứng quan trọng
88 Chương 85 : Người phụ nữ bất hạnh
89 Chương 86 : Đi về nhà
90 Chương 87 : Quả báo
91 Chương 88 : Vậy yêu đơn phương là gì ?
92 Chương 89 : " Một chút " cẩu lương
93 Chương 90 : Người Thư Hân thích là....
94 Chương 91 : Công cuộc ghép đôi của Nhã Kỳ
95 Chương 92 : Vô sỉ
96 Chương 93 : Phiên toà
97 Chương 94 : Cái kết cho mọi tội lỗi đã gây ra
98 Chương 95 : Hạnh phúc
99 Chương 96 : Bản năng làm mẹ
100 Chương 97 : Kết thúc viên mãn ( END )
101 Ngoại truyện - Gia đình không hoà thuận
102 Ngoại truyện - Thư Hân và Bách Hào
103 Lời của tác giả + pr truyện mới
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1 : Lần gặp mặt đầu tiên
2
Chương 2 : Từ giờ tôi sẽ bảo vệ cô
3
Chương 3 : Đi tới trung tâm thương mại
4
Chương 4 : Nỗi sợ sâu thẳm
5
Chương 5 : Cưới được anh là hạnh phúc lớn nhất
6
Chương 6 : Thử lễ phục
7
Chương 7 : Nàng dâu của Dương gia
8
Chương 8 : Rất Vui Được Làm Quen
9
Chương 9 : Anh trai của Thư Hân
10
Chương 10 : Kỳ à... anh muốn ( H+ )
11
Chương 11 : Chìm trong khoái cảm ( H+ )
12
Chương 12 : Ngại ngùng
13
Chương 13 : Dương Thiên Vũ có thực sự ngốc ?
14
Chương 14 : Vợ, mau đến đón anh
15
Chương 15 : Về nhà
16
Chương 16 : Lật mặt cũng nhanh quá
17
Chương 17 : Ra thăm mộ cha
18
Chương 18 : Phát hiện bí mật
19
Chương 19 : Em là vợ anh ( H+ )
20
Chương 20 : Ghen với chính việc mình làm ( H+ )
21
Chương 21 : Em muốn nằm trên ( H+ )
22
Chương 22 : Yêu ( H+)
23
Chương 23 : Dịu dàng của riêng em
24
Chương 24 : Lâm quản gia
25
Chương 25 : Anh còn có em, em là gia đình của anh
26
Chương 26 : Bước ra ánh sáng
27
Ngoại Truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (1)
28
Ngoại Truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (2)
29
Ngoại truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (3)
30
Chương 27 : Liễu Tâm
31
Chương 28 : Trẻ con thì vẫn yêu vợ
32
Chương 29 : Buổi họp báo
33
Chương 30 : Hợp đồng mới
34
Chương 31 : Theo đuôi
35
Chương 32 : Tấm lòng của một người mẹ
36
Chương 33 : Lo lắng
37
Chương 34 : Chăm sóc
38
Chương 35 : Gia Kiều
39
Chương 36 : Làm quen
40
Chương 37 : Có qua có lại, có giúp có trả
41
Chương 38 : Tác dụng phụ của thuốc
42
Chương 39 : Cô ấy là vợ tôi
43
Chương 40 : Loại phụ nữ như cô, tôi không hứng thú
44
Chương 41 : Đơn thuốc
45
Chương 42 : Vợ, em có yêu anh không ?
46
Chương 43 : Sủng vợ chỉ có Dương Thiên Vũ
47
Chương 44 : Khẩu súng vô hình
48
Chương 45 : Cuộc chiến không hồi kết
49
Chương 46 : Anh có yêu cô không ?
50
Chương 47 : Đụng mặt Như Tâm
51
Chương 48 : Này, hai người coi em là bóng đèn hả ?
52
Chương 49 : Xui xẻo
53
Chương 50 : Một người chị
54
Chương 51 : Chỉ là một con điếm
55
Chương 52 : Thiếu phu nhân tập đoàn Mạc Thiên
56
Chương 53 : Anh muốn em mãi phụ thuộc vào anh
57
Chương 54 : Bồng em cả đời
58
Chương 55 : Đừng làm vợ tôi đau
59
Chương 56 : Để anh " giúp em "
60
Chương 57 : Ngôi nhà mới của hai chúng ta
61
Chương 58 : Cơ thể này là của em ( H+ )
62
Chương 59 : Gặp mặt Lăng Minh Hạ
63
Chương 60 : Sự thật
64
Chương 61 : Trả lại thứ thuộc về chủ của nó
65
Chương 62 : Lời nhắn của anh
66
Chương 63 : Tin dữ
67
Chương 64 : Đau
68
Chương 65 : Mau cút ra ngoài cho tôi
69
Chương 66 : Không đáng để nhớ ?
70
Chương 67 : Em tự ngã, em tự đứng dậy
71
Chương 68 : Cảm giác bị cả thế giới bỏ rơi
72
Chương 69 : Hiểu lầm
73
Chương 70 : Chúng ta làm bạn nhé
74
Chương 71 : Đắng như ly cà phê
75
Chương 72 : Gần ngay trước mắt, xa tận chân trời
76
Chương 73 : Có thai
77
Chương 74 : Cô là vợ tôi sao ?
78
Chương 75 : Anh và em
79
Chương 76 : Em là em, anh là anh nhưng không còn là của nhau nữa
80
Chương 77 : Thì ra cảm giác cô đơn là như vậy
81
Chương 78 : Xem như đời này tôi cưới được cô ấy rồi
82
Chương 79 : Thì ra... em là vợ tôi
83
Chương 80 : Tôi không cho phép em rời đi
84
Chương 81 : Làm hại
85
Chương 82 : Anh xin lỗi, xin lỗi vợ
86
Chương 83 : Tôi sắp được làm cha rồi
87
Chương 84 : Nhân chứng quan trọng
88
Chương 85 : Người phụ nữ bất hạnh
89
Chương 86 : Đi về nhà
90
Chương 87 : Quả báo
91
Chương 88 : Vậy yêu đơn phương là gì ?
92
Chương 89 : " Một chút " cẩu lương
93
Chương 90 : Người Thư Hân thích là....
94
Chương 91 : Công cuộc ghép đôi của Nhã Kỳ
95
Chương 92 : Vô sỉ
96
Chương 93 : Phiên toà
97
Chương 94 : Cái kết cho mọi tội lỗi đã gây ra
98
Chương 95 : Hạnh phúc
99
Chương 96 : Bản năng làm mẹ
100
Chương 97 : Kết thúc viên mãn ( END )
101
Ngoại truyện - Gia đình không hoà thuận
102
Ngoại truyện - Thư Hân và Bách Hào
103
Lời của tác giả + pr truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play