Chương 16 : Lật mặt cũng nhanh quá

Nhã Kỳ nghe số tiền bà ta đưa ra liền bất động mất vài giây. Mặc dù cô đã là dâu của Dương gia nhưng cũng đâu có nghĩa là cô sẽ có được số tiền lớn như vậy chứ ? Bà ta đây chẳng phải là muốn ăn cướp hay sao.

- Nếu như không có đủ thì cô về được rồi.

Bà ta chán nản nhìn cô đứng chôn chân tại chỗ. Thấy vậy Như Tâm bên cạnh cũng nói chen vào với mẹ.

- Đúng vậy đó. Đã là thiếu phu nhân nhà họ Dương rồi mà đến năm trăm triệu cũng không có nổi. Đúng là đồ bỏ đi.

Cô như chết lặng trước lời nói của hai người. Đồ bỏ đi sao ? Đúng vậy, cô là đồ bỏ đi không ai cần. Thiên Vũ bên cạnh thấy cô không được thoải mái liền đưa tay nắm lấy tay cô. Nhã Kỳ giật mình quay sang bên cạnh nhìn anh đang mỉm cười.

- Vợ à, em cứ đồng ý rồi vào thắp hương cho cha đi. Nói với họ Dương gia sẽ mang tiền tới sau.

Anh ghé sát vào tai cô rồi nói nhỏ. Anh biết bây giờ tâm trạng của cô đang như nào. Giúp được gì thì anh sẽ giúp. Bây giờ trong mắt cô anh chỉ là một Dương Thiên Vũ ngốc nghếch thì làm sao anh có thể đứng ra để bảo vệ cô đây. Nhã Kỳ mỉm cười nắm chặt tay anh rồi ngẩng đầu lên nhìn hai mẹ con Như Tâm đang đứng trước mặt.

- Con đồng ý với mẹ. Hiện giờ con không mang theo tiền mặt nhiều như vậy nên lát nữa về Dương gia sẽ kêu người đem qua cho mẹ.

Nghe thấy câu nói của cô bà ra như mở cờ trong bụng. Đột nhiên lại có một số tiền lớn như vậy mà không hề tốn chút công sức nào nên bà ta vô cùng thoả mãn.

- Được rồi được rồi sao con không nói sớm chứ ? Nào, mau vào đây ngồi đi hai đứa.

Bà ta nhanh chóng đổi thái độ mà niềm nở chào đón cô còn trực tiếp dắt cô vào bên trong. Thấy vậy Như Tâm vô cùng tức giận chạy tới kéo áo bà ta.

- Mẹ à sao mẹ lại để cái con dơ bẩn đó ngồi vào trong nhà chứ ?

- Như Tâm con phải nhịn một chút. Đợi mẹ moi được tiền của con ngu kia thì chúng ra sẽ xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Dù trong lòng thì không muốn một chút nào nhưng Như Tâm vẫn phải đi vào pha trà cho cô. Còn mẹ cô thì hai tay hai túi đồ lớn mang vào.

- Bác để cháu mang giúp cho.

Thiên Vũ thấy bà ta đụng vào đồ của Nhã Kỳ liền không vui. Nhưng ngoài mặt thì anh vẫn tỏ vẻ lo lắng muốn giúp bà ta mang đồ vào bên trong. Ánh Nguyệt ( mẹ cô ) thấy anh có ý muốn giúp đỡ thì không khỏi vui trong lòng. Mặc dù anh bị ngốc nhưng giàu có thì bà ta vẫn muốn.

- Con rể à con để mẹ mang giúp cho. Con vào trong kia ngồi uống nước với Nhã Kỳ đi nhé.

- Để cháu làm phụ bác, chỗ này nhiều đồ như vậy...

Ánh Nguyệt nhanh tay nhanh chân cầm hết đồ lên rồi mang vào nhà. Như Tâm từ dưới mang lên một ấm trà nóng rồi rót ra hai ly để trước mặt cô và anh. Vết thương trên chân khiến cô không tiện đi lại. Cái cảm giác đau xâm chiếm lấy tâm trí cô rồi lan ra các cơ quan.

Thiên Vũ liền để ý thấy biểu cảm của cô nên anh nhanh chóng chạy ra xe lấy băng cá nhân. Anh không dám rời xa cô quá lâu sợ rằng khi anh đi thì Như Tâm lại tìm cớ mà ức hiếp cô. Nhã Kỳ không phải người hiền lành nhu nhược đến nỗi bị người ta đối xử như vậy mà không biết phản kháng lại. Nhưng anh vẫn không hiểu sao cô lại không lên tiếng để mặc cho bản thân bị đối xử như vậy.

- Nhã Kỳ, con về nhà là tốt rồi. Hôm nay là ngày giỗ của cha con con cũng mau vào thắp cho ông nén hương đi.

Mẹ cô mỉm cười ôn nhu nhìn cô. Thái độ của bà ta khác hoàn toàn so với lúc ban đầu khiến cô vô cùng chán ghét. Loại phụ nữ chỉ sống vì tiền có thể nhẫn tâm bán đi chính con gái ruột của mình mà cũng xứng đáng làm mẹ sao ? Thiên Vũ từ bên ngoài mang vào băng cá nhân thận trọng dán vào vết thương của cô rồi ngồi xuống bên cạnh.

- Con hôm nay về đây muốn vào thắp hương cho cha và cũng mang một số đồ đạc về cho mẹ và em.

Nhã Kỳ nhìn thẳng vào mẹ cô mà nói. Ánh Nguyệt có được tiền của cô rồi thì bây giờ nói gì bà ta chẳng gật đầu răm rắp. Cô đứng dậy bỏ túi đồ mình đã cất công lựa chọn từ hôm trước lên bàn.

- Con tốt quá mẹ cảm ơn.

Bà ta đưa tay nhận lấy đống đồ rồi đưa mắt ra hiệu cho Như Tâm mang vào bên trong. Nhã Kỳ cúi xuống lấy vài ba quả táo cùng hai quả lê lớn mang đi rửa. Cô nhớ ngày trước khi cha con sống ông rất thích ăn lê nên hôm nay đặc biệt mua về rất nhiều. Căn nhà vẫn như cái hồi cô còn ở. Bát ở dưới bếp xếp chồng chất lên nhau không ai rửa, rác ở trong thùng cũng chẳng ai đem đi đổ. Bên cạnh là những vết ô bám đầy trên tường. Nhã Kỳ thở dài đặt hoa quả sang một bên rồi bắt đầu dọn dẹp.

- Em làm gì vậy ?

Anh từ bên ngoài đi vào nhìn thấy cô đang cặm cụi rửa bát liền chạy lại hỏi.

- Ở đây bừa bộn quá nên em tiện tay thu dọn lại. Anh mang giúp em mấy túi rác này ra ngoài nhé.

Tay cô cầm bát đĩa xếp gọn gàng lên kệ rồi cầm lấy một chiếc giẻ giặt đi để lau mặt bàn. Anh cũng không nói gì chỉ ngoan ngoãn làm theo lời cô. Từng bọc rác lớn được mang ra ngoài, Thiên Vũ bất lực nà thở dài.

" Em về đây để giỗ cha hay là làm người dọn nhà vậy ? "

Quay ra quay vào thì cô cũng đã làm xong mọi việc. Từ rửa bát lau quét đều do một tay cô làm. Với cái tính tiểu thư của Như Tâm thì làm sao ả có thể đụng tay vào những thứ như này cơ chứ.

- Xong rồi sao ?

Từ bên ngoài anh đi vào phụ cô rửa hoa quả rồi mang lên bàn thờ. Cô gật đầu rồi đi lên trên. Nhìn bức ảnh cha cô đang tươi cười mà lòng cô đau như ngàn vết kim châm. Cô chưa kịp báo đáp gì cho cha mà ông ấy đã rời xa cô. Nhã Kỳ rút ra ba nén hương rồi thắp cho ông.

- Con gái bất hiếu không thể báo đáp công ơn sinh thành của cha. Nay đã về nhà chồng là người của Dương gia con gái chỉ mong cha ở trên trời linh thiêng hãy an tâm mà yên nghỉ.

Ngay lúc này cô cũng chẳng biết cảm xúc của bản thân là gì. Có một chút tiếc nuối cũng có một chút mong chờ. Chẳng biết nó là gì nữa.

- Chúng ta xuống dưới chuẩn bị đến dọn mộ nhé.

Cô quay lại nhìn anh đang đứng ngoan ngoãn chờ ở phía sau. Lúc nào cô quay lại cũng sẽ thấy anh ở bên cạnh, vậy là đã đủ rồi.

- Vâng.

Thiên Vũ mỉm cười nhường đường cho cô đi xuống trước. Nhã Kỳ đưa đôi mắt đượm buồn nhìn lên di ảnh của cha rồi quay người đi thẳng xuống dưới nhà. Mẹ cô và Như Tâm đang ngồi ở phòng khách đợi hai người. Khi vừa thấy bóng dáng cô đi xuống bà liền hỏi.

- Con về sao ?

- Vâng, con muốn ra dọn mộ cho cha.

- Vậy được rồi đi đi. Nhớ khi về phải chuyển năm trăm triệu cho ta đấy nhé.

- Vâng, con chào mẹ con đi.

Bà ta nhìn theo bóng dáng cô khuất dần rồi mỉm cười đưa tay ra nhặt lấy một quả táo rồi cắn một miếng. Như Tâm bên cạnh nghe thấy mẹ sắp có tiền liền dở trò nũng nịu.

- Mẹ à, vậy cái váy lần trước con cho mẹ xem chúng ta mua có được không ?

- Cái váy mười triệu đó sao ? Mua chứ, con gái của mẹ là cành vàng lá ngọc phải mặc những đồ như vậy mới đáng.

- Con cảm ơn mẹ.

Như Tâm cười tươi rồi ôm lấy bà vào lòng. Chỉ cần có chiếc váy đó thì cô không lo về buổi hẹn tối nay với các anh chàng kia rồi. Như vậy cũng chẳng phải đôi co với mấy đứa kém cỏi ở bar.

Hot

Comments

Hoa Ngo

Hoa Ngo

n9 ngu

2022-04-21

2

Thi Moon

Thi Moon

Lật như lật bánh tráng

2022-03-28

1

Nguyễn Su Su

Nguyễn Su Su

sao con nữ 9 nó ngu dữ vậy bà con

2022-03-22

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Lần gặp mặt đầu tiên
2 Chương 2 : Từ giờ tôi sẽ bảo vệ cô
3 Chương 3 : Đi tới trung tâm thương mại
4 Chương 4 : Nỗi sợ sâu thẳm
5 Chương 5 : Cưới được anh là hạnh phúc lớn nhất
6 Chương 6 : Thử lễ phục
7 Chương 7 : Nàng dâu của Dương gia
8 Chương 8 : Rất Vui Được Làm Quen
9 Chương 9 : Anh trai của Thư Hân
10 Chương 10 : Kỳ à... anh muốn ( H+ )
11 Chương 11 : Chìm trong khoái cảm ( H+ )
12 Chương 12 : Ngại ngùng
13 Chương 13 : Dương Thiên Vũ có thực sự ngốc ?
14 Chương 14 : Vợ, mau đến đón anh
15 Chương 15 : Về nhà
16 Chương 16 : Lật mặt cũng nhanh quá
17 Chương 17 : Ra thăm mộ cha
18 Chương 18 : Phát hiện bí mật
19 Chương 19 : Em là vợ anh ( H+ )
20 Chương 20 : Ghen với chính việc mình làm ( H+ )
21 Chương 21 : Em muốn nằm trên ( H+ )
22 Chương 22 : Yêu ( H+)
23 Chương 23 : Dịu dàng của riêng em
24 Chương 24 : Lâm quản gia
25 Chương 25 : Anh còn có em, em là gia đình của anh
26 Chương 26 : Bước ra ánh sáng
27 Ngoại Truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (1)
28 Ngoại Truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (2)
29 Ngoại truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (3)
30 Chương 27 : Liễu Tâm
31 Chương 28 : Trẻ con thì vẫn yêu vợ
32 Chương 29 : Buổi họp báo
33 Chương 30 : Hợp đồng mới
34 Chương 31 : Theo đuôi
35 Chương 32 : Tấm lòng của một người mẹ
36 Chương 33 : Lo lắng
37 Chương 34 : Chăm sóc
38 Chương 35 : Gia Kiều
39 Chương 36 : Làm quen
40 Chương 37 : Có qua có lại, có giúp có trả
41 Chương 38 : Tác dụng phụ của thuốc
42 Chương 39 : Cô ấy là vợ tôi
43 Chương 40 : Loại phụ nữ như cô, tôi không hứng thú
44 Chương 41 : Đơn thuốc
45 Chương 42 : Vợ, em có yêu anh không ?
46 Chương 43 : Sủng vợ chỉ có Dương Thiên Vũ
47 Chương 44 : Khẩu súng vô hình
48 Chương 45 : Cuộc chiến không hồi kết
49 Chương 46 : Anh có yêu cô không ?
50 Chương 47 : Đụng mặt Như Tâm
51 Chương 48 : Này, hai người coi em là bóng đèn hả ?
52 Chương 49 : Xui xẻo
53 Chương 50 : Một người chị
54 Chương 51 : Chỉ là một con điếm
55 Chương 52 : Thiếu phu nhân tập đoàn Mạc Thiên
56 Chương 53 : Anh muốn em mãi phụ thuộc vào anh
57 Chương 54 : Bồng em cả đời
58 Chương 55 : Đừng làm vợ tôi đau
59 Chương 56 : Để anh " giúp em "
60 Chương 57 : Ngôi nhà mới của hai chúng ta
61 Chương 58 : Cơ thể này là của em ( H+ )
62 Chương 59 : Gặp mặt Lăng Minh Hạ
63 Chương 60 : Sự thật
64 Chương 61 : Trả lại thứ thuộc về chủ của nó
65 Chương 62 : Lời nhắn của anh
66 Chương 63 : Tin dữ
67 Chương 64 : Đau
68 Chương 65 : Mau cút ra ngoài cho tôi
69 Chương 66 : Không đáng để nhớ ?
70 Chương 67 : Em tự ngã, em tự đứng dậy
71 Chương 68 : Cảm giác bị cả thế giới bỏ rơi
72 Chương 69 : Hiểu lầm
73 Chương 70 : Chúng ta làm bạn nhé
74 Chương 71 : Đắng như ly cà phê
75 Chương 72 : Gần ngay trước mắt, xa tận chân trời
76 Chương 73 : Có thai
77 Chương 74 : Cô là vợ tôi sao ?
78 Chương 75 : Anh và em
79 Chương 76 : Em là em, anh là anh nhưng không còn là của nhau nữa
80 Chương 77 : Thì ra cảm giác cô đơn là như vậy
81 Chương 78 : Xem như đời này tôi cưới được cô ấy rồi
82 Chương 79 : Thì ra... em là vợ tôi
83 Chương 80 : Tôi không cho phép em rời đi
84 Chương 81 : Làm hại
85 Chương 82 : Anh xin lỗi, xin lỗi vợ
86 Chương 83 : Tôi sắp được làm cha rồi
87 Chương 84 : Nhân chứng quan trọng
88 Chương 85 : Người phụ nữ bất hạnh
89 Chương 86 : Đi về nhà
90 Chương 87 : Quả báo
91 Chương 88 : Vậy yêu đơn phương là gì ?
92 Chương 89 : " Một chút " cẩu lương
93 Chương 90 : Người Thư Hân thích là....
94 Chương 91 : Công cuộc ghép đôi của Nhã Kỳ
95 Chương 92 : Vô sỉ
96 Chương 93 : Phiên toà
97 Chương 94 : Cái kết cho mọi tội lỗi đã gây ra
98 Chương 95 : Hạnh phúc
99 Chương 96 : Bản năng làm mẹ
100 Chương 97 : Kết thúc viên mãn ( END )
101 Ngoại truyện - Gia đình không hoà thuận
102 Ngoại truyện - Thư Hân và Bách Hào
103 Lời của tác giả + pr truyện mới
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1 : Lần gặp mặt đầu tiên
2
Chương 2 : Từ giờ tôi sẽ bảo vệ cô
3
Chương 3 : Đi tới trung tâm thương mại
4
Chương 4 : Nỗi sợ sâu thẳm
5
Chương 5 : Cưới được anh là hạnh phúc lớn nhất
6
Chương 6 : Thử lễ phục
7
Chương 7 : Nàng dâu của Dương gia
8
Chương 8 : Rất Vui Được Làm Quen
9
Chương 9 : Anh trai của Thư Hân
10
Chương 10 : Kỳ à... anh muốn ( H+ )
11
Chương 11 : Chìm trong khoái cảm ( H+ )
12
Chương 12 : Ngại ngùng
13
Chương 13 : Dương Thiên Vũ có thực sự ngốc ?
14
Chương 14 : Vợ, mau đến đón anh
15
Chương 15 : Về nhà
16
Chương 16 : Lật mặt cũng nhanh quá
17
Chương 17 : Ra thăm mộ cha
18
Chương 18 : Phát hiện bí mật
19
Chương 19 : Em là vợ anh ( H+ )
20
Chương 20 : Ghen với chính việc mình làm ( H+ )
21
Chương 21 : Em muốn nằm trên ( H+ )
22
Chương 22 : Yêu ( H+)
23
Chương 23 : Dịu dàng của riêng em
24
Chương 24 : Lâm quản gia
25
Chương 25 : Anh còn có em, em là gia đình của anh
26
Chương 26 : Bước ra ánh sáng
27
Ngoại Truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (1)
28
Ngoại Truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (2)
29
Ngoại truyện : Ngày valentine của đôi vợ chồng trẻ (3)
30
Chương 27 : Liễu Tâm
31
Chương 28 : Trẻ con thì vẫn yêu vợ
32
Chương 29 : Buổi họp báo
33
Chương 30 : Hợp đồng mới
34
Chương 31 : Theo đuôi
35
Chương 32 : Tấm lòng của một người mẹ
36
Chương 33 : Lo lắng
37
Chương 34 : Chăm sóc
38
Chương 35 : Gia Kiều
39
Chương 36 : Làm quen
40
Chương 37 : Có qua có lại, có giúp có trả
41
Chương 38 : Tác dụng phụ của thuốc
42
Chương 39 : Cô ấy là vợ tôi
43
Chương 40 : Loại phụ nữ như cô, tôi không hứng thú
44
Chương 41 : Đơn thuốc
45
Chương 42 : Vợ, em có yêu anh không ?
46
Chương 43 : Sủng vợ chỉ có Dương Thiên Vũ
47
Chương 44 : Khẩu súng vô hình
48
Chương 45 : Cuộc chiến không hồi kết
49
Chương 46 : Anh có yêu cô không ?
50
Chương 47 : Đụng mặt Như Tâm
51
Chương 48 : Này, hai người coi em là bóng đèn hả ?
52
Chương 49 : Xui xẻo
53
Chương 50 : Một người chị
54
Chương 51 : Chỉ là một con điếm
55
Chương 52 : Thiếu phu nhân tập đoàn Mạc Thiên
56
Chương 53 : Anh muốn em mãi phụ thuộc vào anh
57
Chương 54 : Bồng em cả đời
58
Chương 55 : Đừng làm vợ tôi đau
59
Chương 56 : Để anh " giúp em "
60
Chương 57 : Ngôi nhà mới của hai chúng ta
61
Chương 58 : Cơ thể này là của em ( H+ )
62
Chương 59 : Gặp mặt Lăng Minh Hạ
63
Chương 60 : Sự thật
64
Chương 61 : Trả lại thứ thuộc về chủ của nó
65
Chương 62 : Lời nhắn của anh
66
Chương 63 : Tin dữ
67
Chương 64 : Đau
68
Chương 65 : Mau cút ra ngoài cho tôi
69
Chương 66 : Không đáng để nhớ ?
70
Chương 67 : Em tự ngã, em tự đứng dậy
71
Chương 68 : Cảm giác bị cả thế giới bỏ rơi
72
Chương 69 : Hiểu lầm
73
Chương 70 : Chúng ta làm bạn nhé
74
Chương 71 : Đắng như ly cà phê
75
Chương 72 : Gần ngay trước mắt, xa tận chân trời
76
Chương 73 : Có thai
77
Chương 74 : Cô là vợ tôi sao ?
78
Chương 75 : Anh và em
79
Chương 76 : Em là em, anh là anh nhưng không còn là của nhau nữa
80
Chương 77 : Thì ra cảm giác cô đơn là như vậy
81
Chương 78 : Xem như đời này tôi cưới được cô ấy rồi
82
Chương 79 : Thì ra... em là vợ tôi
83
Chương 80 : Tôi không cho phép em rời đi
84
Chương 81 : Làm hại
85
Chương 82 : Anh xin lỗi, xin lỗi vợ
86
Chương 83 : Tôi sắp được làm cha rồi
87
Chương 84 : Nhân chứng quan trọng
88
Chương 85 : Người phụ nữ bất hạnh
89
Chương 86 : Đi về nhà
90
Chương 87 : Quả báo
91
Chương 88 : Vậy yêu đơn phương là gì ?
92
Chương 89 : " Một chút " cẩu lương
93
Chương 90 : Người Thư Hân thích là....
94
Chương 91 : Công cuộc ghép đôi của Nhã Kỳ
95
Chương 92 : Vô sỉ
96
Chương 93 : Phiên toà
97
Chương 94 : Cái kết cho mọi tội lỗi đã gây ra
98
Chương 95 : Hạnh phúc
99
Chương 96 : Bản năng làm mẹ
100
Chương 97 : Kết thúc viên mãn ( END )
101
Ngoại truyện - Gia đình không hoà thuận
102
Ngoại truyện - Thư Hân và Bách Hào
103
Lời của tác giả + pr truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play