[Đam Mỹ] Tự Chui Đầu Vào Lưới
Chap 1: Kế hoạch kết hôn
Thành phố S là một trong những khu phố phồn hoa nhất, tất nhiên không thể thiếu những tòa nhà cao chót vót - nơi tọa lạc của các công ty, ngân hàng và những trung tâm thương mại, những địa điểm vui chơi giải trí.
Hôm nay Trình Lãng có hẹn với một người, anh quyết định đến quán cà phê nơi hai người thường lui tới trước đây
Đó là một quán cafe nhỏ, rất khó có thể nhìn thấy vì nó bị khuất đi bởi những tòa nhà trọc trời nên cũng ít người biết đến.
Trình Lãng nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào
Tiếng chuông cửa thân thuộc vang lên, cũng khá lâu rồi anh không đến đây
Trình Lãng
"Quán cafe này trước kia chưa từng đông khách đến vậy"
Trình Lãng chọn một chiếc bàn cạnh cửa sổ, ánh sáng bên ngoài chiếu vào vừa đủ, chỗ này cũng là một nơi khá khuất trong quán, chắc sẽ không mấy ai để ý đến.
Trình Lãng
*Nhìn đồng hồ trên tay*
Trình Lãng
"Chắc còn sớm nhỉ?"
Tiếng chuông cửa reo "leng keng" liên tục, anh đã nhìn ra phía cửa đến lần thứ năm rồi, vẫn không thấy bóng dáng người mà anh đợi đâu cả.
Trình Lãng
"Chắc lại nhắm trúng bộ váy nào đó ở khu mua sắm và nán lại mua nữa rồi"
Trình Lãng
"Cái tật giờ dây thun đến lớn rồi vẫn không bỏ"
Trình Lãng
*Lắc đầu cười khẽ*
[Leng keng, leng keng...]
Ông chủ quán
Xin chào quý... Ôi chao! Tiểu Lạc, là cháu à?
Ông chủ quán
Lâu rồi không thấy cháu ghé qua quán chú chơi vậy?
Một cô gái xinh đẹp bước vào quán.
Dáng người nàng thanh mảnh, dong dỏng cao. Mái tóc đen dài xoăn nhẹ ôm trọn gương mặt nhỏ nhắn càng tôn lên sống mũi cao của nàng. Đôi mắt đen láy sâu thẳm như có thể khiến người ta say đắm mà không nỡ rời mắt, cả người tràn ngập khí tức thanh thuần, trong trẻo.
Tiêu Lạc
*Tươi cười* Mấy năm nay cháu sang Mỹ du học, vừa mới tốt nghiệp hôm trước
Tiêu Lạc
Hôm nay vội vã về đây, vừa xuống sân bay đã ghé quán thăm chú nè
Ông chủ quán
Ôi cháu giỏi thật đấy! Không hổ danh là thiên kim tiểu thư Tiêu gia, mọi người chắc là tự hào về cháu lắm đây
Ông chủ quán
Chúc mừng cháu nhé
Tiêu Lạc
Vâng, cháu cảm ơn chú
Ông chủ quán
À đúng rồi, anh cháu đang ngồi ở góc bên kia đợi cháu đấy.
Ông chủ quán
*Đưa tay về hướng Trình Lãng đang chăm chăm nhìn màn hình laptop*
Ông chủ quán
Ai, thằng nhỏ bao năm rồi vẫn vậy, mỗi lần đến đây đều chỉ chọn mỗi chỗ đó
Tiêu Lạc
Haha anh ấy là vậy đấy chú, 'giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời' mà.
Tiêu Lạc
Thôi cháu lại chỗ ảnh đây, không tí nữa lại bị mắng cho xem.
Tiêu Lạc
À, chú cho cháu phần nước như cũ nhé *ranh mãnh cười*
Ông chủ quán
*Cười* Chú biết rồi
Tiêu Lạc nhẹ nhàng bước đến bên ghế đối diện Trình Lãng
Nàng đẫ đến gần như vậy rồi mà anh vẫn không hề nhận ra
Tiêu Lạc
"Hửm? Công việc gì mà trông anh ấy có vẻ chăm chú vậy nhỉ?"
Tiêu Lạc
*Cúi đầu nhìn vào màn hình laptop*
Tiêu Lạc
"Hả? Nhà hàng tiệc cưới?"
Cảm giác có người đến gần, Trình Lãng vốn dự định không để ý đến, cho là nhân viên phục vụ nên tiếp tục tìm kiếm.
Nhưng cái người trước mắt cứ đứng trơ ngay đấy, che mất một phần ánh sáng chiếu vào khiến anh khó chịu.
Trình Lãng
Này, cô làm gì vậy?
Trình Lãng
*Ngước lên* Lạc Lạc?!
Tiêu Lạc
*Khoanh tay nhìn anh nhăn nhó*
Tiêu Lạc
Lãng ca, anh đang làm gì vậy? Công việc quan trọng đến mức không thèm để ý đến em luôn sao?
Nghe giọng Tiêu Lạc có vẻ không được vui cho lắm, chắc là dỗi rồi, Trình Lãng thở dài
Tiêu Lạc
*Nhăn mày* Sao anh lại thở dài?
Trình Lãng
"Lúc rảnh rỗi ngoan ngoãn ngồi chờ thì em ấy không đến, vừa mới đem laptop ra thì..."
Mặc dù vậy Trình Lãng cũng không nỡ trách móc nàng
Trình Lãng
À, có gì đâu *mỉm cười nhẹ*
Đối với Tiêu Lạc anh chưa từng nổi giận hay khó chịu bao giờ, ngược lại rất sủng nịch.
Nếu đổi lại là người khác, sớm đã bị hàn khí của Trình tổng hù cho tự chạy mấy dép rồi.
Trình Lãng
Em vừa xuống máy bay nhỉ? Ngồi xuống nghỉ ngơi, uống nước trước đã
Trình Lãng
*Đứng lên, vươn tay định kéo ghế cho Tiêu Lạc ngồi*
Tiêu Lạc
*Chặn tay anh lại* Anh ngồi đó đi, lỡ có người quen nhìn thấy lại đồn rằng chúng ta hẹn hò nữa bây giờ
Sở dĩ Tiêu Lạc dùng từ "nữa" là vì trước đây chuyện như vậy đã xảy ra rồi, hơn nữa xảy ra rất nhiều lần.
Trong buổi họp lớp, Tiêu Lạc lỡ uống quá chén, Tạ Tư Tịch khuyên mãi không được đành gọi nhờ Trình Lãng đến mang nàng về
Tạ Tư Tịch (Tiểu Tịch)
📱Lạc Lạc uống say quá rồi, anh có thể đưa cậu ấy về nhà được không?
Tạ Tư Tịch (Tiểu Tịch)
📱Em sợ gọi cho ba mẹ Lạc Lạc cậu ấy sẽ bị cô chú mắng mất
Tiêu Lạc
Mình ực....không có....uống say
Tiêu Lạc
Uống.....ư...uống tiếp đi....
Trình Lãng
📲 *Nhướng mày* Được, gửi địa chỉ qua cho tôi
Trình Lãng
Haizz....lại nữa rồi *lắc đầu*
Nhờ vậy mà đám bạn trong lớp Tiêu Lạc lại được một phen nháo nhào vì tưởng nàng được bạn trai đến đón
Hay những leo núi với hai bên gia đình
Tiêu Lạc
A....dây giày bị tuột rồi *định ngồi xuống để thắt lại dây giày*
Trình Lãng quỳ xuống thắt dây cho Tiêu Lạc
Trình Lãng
Đi đứng cho cẩn thận vào, leo có một cái núi mà tuột dây giày bốn lần
Tiêu Lạc
*Bĩu môi* Nó tự tuột chứ bộ, em bảo nó tuột chắc?
Cố Tịnh Hương (Mẹ Tiêu Lạc)
*Nghi ngờ* "Wao!?"
Do mải mê đuổi theo đùa giỡn với Tiểu Đậu, chú cún cưng của nàng nên không cẩn thận bị trượt chân rồi bong gân, đau đến nàng chảy cả nước mắt
Tiêu Lạc
Hicc....đau quá...
Trình Lãng từ phòng khách vội vã chạy đến, xoa xoa cổ chân nàng
Trình Lãng
Có đau lắm không?
Tiêu Lạc
*Mè nheo* Hic...anh nhẹ tay thôi
Trình Lãng
Tại em không cẩn thận đó thôi
Anh cẩn thận cõng nàng lên lầu, trước đó còn nhân lúc ba mẹ nàng không để ý cốc đầu nàng một cái
Tiêu Lạc
*Nhăn mặt* Anh kí em đầu em hoài sao em cao lên được?
Cố Tịnh Hương (Mẹ Tiêu Lạc)
*Nhìn thấy, nói nhỏ*
Cố Tịnh Hương (Mẹ Tiêu Lạc)
Ba nó à, em nghĩ có vẻ như hai đứa tụi nó thích nhau thì phải *cười tủm tỉm*
Tiêu Dương (Ba Tiêu Lạc)
Anh cũng nghĩ vậy
Tiêu Dương (Ba Tiêu Lạc)
*Bất ngờ* ơ....
Cố Tịnh Hương (Mẹ Tiêu Lạc)
Ơ ơ cái gì?
Tiêu Dương (Ba Tiêu Lạc)
Bình thường em cũng có quan tâm chuyện này lắm đâu, nay tự nhiên lại....
Cố Tịnh Hương (Mẹ Tiêu Lạc)
*Nhướng mày* Thắc mắc?
Tiêu Dương (Ba Tiêu Lạc)
À....anh đâu có thắc mắc gì đâu *cười ngượng*
Tiêu Dương (Ba Tiêu Lạc)
"Im lặng là vàng, không thôi tối nay ngủ ngoài sofa, khổ thân tôi quá đi"
Kể từ đó mẹ nàng thỉnh thoảng là lại nhắc đến Trình Lãng
Cố Tịnh Hương (Mẹ Tiêu Lạc)
Con nhìn Tiểu Lãng nó chăm sóc con kìa
Tiêu Lạc
Bình thường mà có gì đâu mẹ, mẹ đừng có suy nghĩ lung tung nữa
Cố Tịnh Hương (Mẹ Tiêu Lạc)
*Ngồi sát bên Tiêu Lạc*
Cố Tịnh Hương (Mẹ Tiêu Lạc)
Con nghĩ sao về Tiểu Lãng?
Tiêu Lạc
A.....đến giờ con hẹn Tiểu Tịch ra ngoài mua chút đồ rồi, con đi nha mẹ *đứng dậy, chuồn lẹ*
Tiêu Lạc
*Đứng dậy chuồn lẹ*
Cố Tịnh Hương (Mẹ Tiêu Lạc)
Tiểu Lãng nó...
Tiêu Lạc
"Ôi mẹ yêu dấu của con ơi tha cho con đi"
Tiêu Lạc
Anh hẹn em ra đây chi vậy? Việc gì gấp đến nỗi không để hôm khác nói được à?
Trình Lãng
Tặng em *đưa đến trước mặt Tiêu Lạc một hộp quà nhỏ*
Anh đưa một hộp quà nhỏ đến trước mặt Tiêu Lạc
Trình Lãng
Chúc mừng em đã tốt nghiệp
Tiêu Lạc
Sao anh biết em thích cái này vậy?
Đây không phải là thỏi son Guerlain bản giới hạn sao? Nàng đã muốn mua nó từ lâu rồi nhưng cuối cùng lại giành về không kịp. Không ngờ anh ấy lại có được
Từ nhỏ đến giờ, anh luôn yêu thương và nuông chiều nàng, bất kể nàng đòi thứ gì thì Trình Lãng chắc chắn sẽ mua cho nàng. Nên nàng luôn coi anh như anh trai của mình.
Còn về phần Trình Lãng, anh cũng xem Tiêu Lạc như chính đứa em gái xấu số đã mất khi còn nhỏ của mình, nhưng con bé không may qua đời vì tai nạn.
Tiêu Lạc là con gái của chú Tiêu Dương, chủ của chuỗi khách sạn và nhà hàng khét tiếng ở thành phố S, và cũng là người bạn thân nhất với ba của anh.
Từ lúc nhìn thấy nụ cười của con bé, không hiểu sao trong đầu anh hiện lên hình ảnh của em gái mình. Có lẽ đây là duyên phận chăng, bản thân anh cũng chẳng biết nữa.
Tiêu Lạc
Vậy nên, anh hẹn em ra đây chỉ để tặng quà vậy thôi hả? Cái này để ngày mai em sang thăm cô chú rồi hẵng đưa cũng được mà
Tiêu Lạc
*Cằn nhằn* Nè nha, em đã huỷ buổi karaoke với tụi bạn em để đến đây gặp anh đấy
Trình Lãng
Em nên ít đến mấy chỗ đó lại đi, cũng đừng theo đám bạn uống rượu nhiều quá, không tốt cho sức khoẻ đâu
Tiêu Lạc
Rồi rồi em biết rồi. Vậy nên em mới ngồi đây với anh nè
Đấy Trình 'mama' lại giáo huấn nàng nữa rồi.
Tiêu Lạc cảm thấy hình nếu nàng nhớ không lầm thì nàng nghe anh càm ràm còn nhiều hơn cả mẹ mình nữa
Trình Lãng
*Nghiêm túc* Anh là có chuyện rất quan trọng mới gọi em ra đây
Tiêu Lạc
*Chợt nhớ đến nội dung lúc nãy nhìn thấy trên màn hình laptop*
Tiêu Lạc
*Cười bí hiểm* A....còn chuyện gì quan trọng hơn việc anh trai em chuẩn bị kết hôn đây
Trình Lãng
*Bất ngờ* Sao em biết?
Tiêu Lạc
Hừm, em đã nhìn thấy lúc nãy anh làm gì rồi. "Nhà hàng tiệc cưới" ha, anh đừng có chối *đắc ý*
Trình Lãng
Thôi được rồi, anh không vòng vo nữa, em đoán đúng rồi đó
Tiêu Lạc
Hả? Thật á? Cô ấy à không chị dâu có đẹp không? Cô ấy là ai vậy? Em có quen không?
Tiêu Lạc
*vẻ mặt hóng hớt*
Trình Lãng
Người anh định kết hôn là....
Trình Lãng
*Nhìn thẳng vào ánh mắt mong chờ của nàng*
Tiêu Lạc
Khụ.....kh....khụ...
Tiêu Lạc vỗ ngực, vớ lấy khăn giấy ngăn cho nước mắt, nước mũi ngừng chảy ra ngoài
Tiêu Lạc
A.....anh....c..cố ý.....đúng không? Canh em đang uống nước mà nói vậy hả?
Trình Lãng
*Nén cười* Anh có giỡn đâu
Trình Lãng
*Giơ tay vỗ lưng nàng vài cái*
Trình Lãng
Em không sao chứ?
Tiêu Lạc
*Ánh mắt như dao găm nhìn thẳng vào anh*
Tiêu Lạc
Anh đang giỡn với em đấy à, bộ anh không biết em...
Trình Lãng
Nhưng việc này anh đã suy nghĩ rất kĩ rồi mới quyết định nói với em
Tiêu Lạc dùng khăn giấy lau miệng, nhìn gương mặt Trình Lãng không có vẻ gì là đang giỡn, xem ra đây là một chuyện khá nghiêm trọng
Trình Lãng
Mẹ anh hôm nay lại nhắc đến chuyện hôn ước giữa chúng ta.
Trình Lãng
Còn nói nếu anh không kết hôn với em thì sẽ tìm cho anh người phụ nữ khác
Nga, hóa ra là chuyện bị hối kết hôn
Tiêu Lạc
Anh cũng có thể nói là giờ anh đang chú tâm vào công việc cũng được mà.
Tiêu Lạc
*Nhăn mày* Nếu anh nghiêm túc thì tìm người khác đi, cái này em không giúp anh được đâu
Tiêu Lạc một mực đứng dậy, chuẩn bị rời đi, Trình Lãng cũng không vội giữ nàng lại, anh ngả người ra sau ghế, nhập một ngụm cà phê
Trình Lãng
Giờ em định về nhà à, vậy thay bộ váy nào đẹp xíu nhé
Tiêu Lạc
*Tò mò quay đầu lại*
Trình Lãng
*Dùng tay khuấy nhẹ ly nước, ánh mắt thập phần trêu ngươi*
Trình Lãng
Hôm nay mẹ em đã chuẩn bị cho em một buổi hẹn với Hồ Tử Đằng rồi đấy
Tiêu Lạc
*Thốt lên* Cái gì!?
Tiêu Lạc
*Chạy lại chỗ Trình Lãng*
Hồ Tử Đằng là con trai út của giám đốc công ty Hồ gia, một thiếu gia được cưng chiều từ nhỏ. Bản tính anh ta ngang ngược, ham chơi nhưng nói đến khả năng kiếm tiền của anh ta thì không ai có thể phủ nhận.
Trình Lãng
*Cúi đầu xuống giả vờ thất vọng*
Trình Lãng
Lừa em làm gì? Vốn dĩ gọi em ra đây để cứu em một mạng, nào ngờ giờ em lại đòi về.
Trình Lãng
Ai, thật là uổng lòng tốt của anh quá đi mà
Trình Lãng
*Nhìn đồng hồ trên tay*
Trình Lãng
Ừm, còn khoảng 30 phút nữa, em về nhanh thay đồ còn kịp đấy
Tiêu Lạc nghe đến hai chữ "xem mắt" đã hoảng lắm rồi, nhanh chóng ngoan ngoãn ngồi lại chỗ cũ
Tiêu Lạc
Em.....em không về nữa
Trình Lãng
*Nhếch miệng* Sao vậy? Không muốn đi thật à?
Trình Lãng
Anh ta đẹp trai lắm nha, em đổi ý còn kịp đó
Tiêu Lạc
*Nhăn mày* Xin lỗi, em đây không có mê trai
Đúng vậy, Tiêu Lạc thích con gái. Ngoại trừ đám bạn ác ôn ra thì người thân duy nhất biết được xu hướng tính dục của nàng chỉ có Trình Lãng.
Tiêu Lạc
*Chán nản* A...làm sao bây giờ? Em chỉ mới tốt nghiệp thôi, sao mẹ em lại nghĩ đến chuyện này chứ?
Tiêu Lạc
Người ta còn chưa dám come out nữa
Trình Lãng
Vậy nên anh mới nghĩ ra chuyện kết hôn giả đấy.
Trình Lãng
Chúng ta cứ sống cùng nhau sau một thời gian, rồi lấy lí do cảm thấy không hợp sau đó thì li hôn
Tiêu Lạc
Thật là không còn cách nào khác à?
Trình Lãng
Cách thì còn đấy, em...
Trình Lãng
*Nhếch miệng cười* Come out đi
Tiêu Lạc
*Bật dậy xù lông* Anh giỡn hả, ba mẹ em mà biết thì em chỉ có nước dọn đồ ra gầm cầu ngủ luôn đó anh hai
Quần chúng ăn dưa
*Nhìn về phía có tiếng lớn*
Trình Lãng
*Lấy tay che mặt lại* Haizz....
Tiêu Lạc
*Cười gượng* Xin lỗi mọi người, mọi người cứ tiếp tục công việc của mình đi ha
Tiêu Lạc
*Ngồi xuống nhẹ nhàng*
Tiêu Lạc
*Nói nhỏ* A....quê quá anh à
Trình Lãng
Nếu em sợ chuyện come out thì để anh nói giùm cho
Tiêu Lạc
*Hai mắt sáng rực* Như vậy có sao không?
Trình Lãng
Không, anh chắc chắn sẽ không sao đâu
Trình Lãng
Người có sao là em đó
Trình Lãng
Được rồi, không nói nhiều nữa, cứ quyết định vậy đi
Trình Lãng
Tiệm đồ cưới và nhà hàng anh đã chọn xong rồi
Trình Lãng
Em không đồng ý cũng được, nhưng yên tâm, mẹ em cũng sẽ bắt em phải đồng ý thôi *cười*
Tu Eo
Hi, xin chào mọi người, bọn mình là Tu Eo. Đây là truyện đầu tay của bọn mình nên sẽ không tránh có những lỗi nhỏ, mong các bạn có thể góp ý cho bọn mình sửa chữa để hoàn thiện nó hơn nha 🙆🏻♀️
Tu Eo
Hi vọng các bạn sẽ yêu thích và ủng hộ ẻm cũng như hai đứa mình để bọn mình có thêm động lực viết thêm nhìu bộ hơn nha
Tu Eo
Cảm ơn mọi người ❤🙆♀️❤
Tu Eo
Nếu các bạn thấy hay hãy cho mình một like và một lượt theo dõi nha ❤
Comments
@_SUNRIE_!
chéo like với tui hk
2022-05-07
1
bae
A nói đúng mà ko sớm thì muộn cux come out thôi
2022-02-05
1
con cẹt bố mày đang ỉa
cậu chăm viết dài thế
2022-02-03
1