Chương 7: Tôi không đụng vào phụ nữ.

"Con làm sao thế? Ngày xưa lúc bé, con toàn đòi ngủ với cậu ta cơ mà? Vì cớ gì bây giờ người đến lại đuổi đi?"

Trình Doãn: "..."

Ánh mắt to tròn được mở rộng đến cực điểm, ngay cả hô hấp cũng hẫng đi một nhịp.

"Mẹ nói gì cơ?"

Trình Doãn đòi ngủ với hắn? Đòi ngủ với Dụ Ngôn Gia?

Lưu Giang phì cười. "Con bé này! Trình gia có giao tình với cậu Dụ từ lâu rồi, mấy lần cậu ấy đến nhà chơi, con toàn đòi cậu ấy ở lại cơ mà? Quên rồi sao?"

Có nhớ đâu mà quên hả mẹ?

Trình Doãn vừa ngẩng đầu, ngay lập tức va phải ánh mắt lộ rõ ý cười của Dụ Ngôn Gia. Anh lễ phép mời Lưu Giang ngồi xuống trước, sau đó bản thân mới ngồi xuống phía đối diện, điệu bộ tự nhiên như đang ở nhà mình.

Hai tai Trình Doãn nóng như lửa đốt.

Chết tiệt! Đây là cảm xúc của nguyên chủ! Là cảm xúc của nguyên chủ, không phải cô!

Cô nhìn về phía Lưu Giang, có lẽ bà cho rằng cô và Vương Tần Lâm sớm muộn cũng sẽ kết hôn. Vì vậy đã coi tình cảm của Trình Doãn đối với Dụ Ngôn Gia chỉ là lòng cảm mến bình thường.

Nhưng cảm xúc của thân thể này quá mãnh liệt, đặc biệt lồng ngực trái, tim đập cực kỳ nhanh...

Thôi bỏ đi, Dụ Ngôn Gia không hiểu lầm Trình Doãn thích anh ta là được.

Bữa cơm diễn ra rất thoải mái. Nói thoải mái nhưng chỉ có mẹ cô và Dụ Ngôn Gia cảm thấy vậy, còn Trình Doãn, cô cứ đưa mắt canh chừng người đàn ông đối diện liên tục, đề phòng anh ta lại làm gì đó.

Những lúc hai người chạm mắt nhau như thế, Trình Doãn sẽ lại trừng anh một cái cho bõ tức.

"Mẹ, anh ta không định về nhà sao?"

Trình Doãn ngờ vực theo Lưu Giang vào bếp rửa chén, cứ tưởng sau bữa cơm anh ta sẽ đứng dậy đi về, ai ngờ hắn còn mặt dày hơn cả lớp phấn chống trôi của cô, ngồi trong phòng khách đọc báo không chịu đi.

Đáp lời cô, Lưu Giang vẫn hơi khó hiểu như vậy.

"Con không thích cậu Dụ rồi sao? Bình thường ở dinh thự hay ở đây cũng vậy, dùng cơm của mẹ rồi sẽ ở lại, thành thói quen luôn rồi."

Trình Doãn á khẩu lần hai. Đừng trách cô nghĩ xấu về anh ta, nhưng thật sự bây giờ trong đầu cô chỉ toàn là suy nghĩ: Dụ Ngôn Gia ăn chực! Dụ Ngôn Gia ăn chực!

"Đúng rồi..." Lưu Giang nắm lấy vai cô. "Có thể cậu ấy sẽ ở lại đây một đêm, con chuẩn bị một phòng ngủ nữa, nhé?"

"..."

Đá chết cô đi! Đá chết cô đi!

Trình Doãn quay trở về phòng khách, nhìn Dụ Ngôn Gia đang tập trung đọc báo mà chỉ muốn lao lên đá đít anh ta một cái bay ra ngoài.

Trình Doãn hừ lạnh, quyết định bỏ mặc anh ta ngồi đó, hướng thẳng về phía cầu thang.

"Trình Doãn..."

Bước chân thiếu nữ khựng lại. Tại sao giọng nói của hắn lại có thể dễ nghe đến thế, tại sao chỉ đơn giản gọi tên thôi lại có thể đầy trọng lực như vậy chứ?

Đàm Ngư thừa nhận bản thân chẳng khác nào đã trải qua một kiếp, sự nghiệp diễn xuất dày như sách sử của cô đã giúp cô nếm qua không ít mỹ vị giai nhân. Nhưng cô phải thừa nhận, Dụ Ngôn Gia là mẫu người hoàn hảo nhất trong số đó.

"Cô đang né tôi à?"

Dụ Ngôn Gia một tay thả vào túi quần, một tay vịn lên thành cầu thang ngay sát bàn tay cô, mắt chạm mắt với cô.

Đôi mắt của anh ta thâm thúy lạ thường, chẳng biết phải trải qua bao nhiêu sóng gió thăng trầm mới có được ánh mắt đó.

"Trình Doãn?"

Lúc này cô mới phản ứng lại, theo bản năng rụt tay về để không bất cẩn chạm vào tay anh ta dù chỉ một chút.

"Yên tâm..." Dụ Ngôn Gia từ đầu đến cuối đều thu gọn biểu cảm khác thường của cô vào đáy mắt, khẽ cười.

"Tôi không đụng vào phụ nữ."

Trình Doãn mấp máy môi, phát hiện cổ họng đã khô khốc.

"Tôi dọn phòng ngủ cho anh là được chứ gì?"

Trình Doãn quả quyết bước nhanh hơn, thoát khỏi cặp mắt của Dụ Ngôn Gia mới miễn cưỡng thả lỏng cơ thể.

Cầu thang phía trước mặt đột nhiên thật dài. Bước chân của Dụ Ngôn Gia rất dài, nhưng không hấp tấp, vì vậy mà vừa lúc bắt kịp bước chân cô. Hai người đi song song.

"Có vẻ anh thoải mái với mẹ tôi hơn là gia đình Trình Tống?"

Trong ký ức của nguyên chủ, trừ những lúc Lưu Giang còn sống ở dinh thự nhà họ Trình ra, anh mới chịu ở lại lâu như hôm nay. Còn khi khác, anh đến đó chỉ để đàm phán những cuộc xã giao bình thường.

Bên cạnh im lặng một lúc, chất giọng lãnh đạm trước sau như một của Dụ Ngôn Gia vang lên.

"Trình Thị còn giá trị, tôi mới ở lại."

Dụ Ngôn Gia nói thẳng. Trước kia đúng là Trình Thị và ông cụ Dụ có giao tình, anh có trách nhiệm phải duy trì. Nhưng mấy chục năm trở lại đây, đặc biệt là khi Trình Tống lấy vợ hai, giao tình đó sớm đã không còn bền vững nữa.

Trình Doãn là con gái ruột của Trình Tống, anh nói lời này chẳng khác nào gieo rắt ý xấu vào đầu con gái về ba mình. Nhưng anh tin mắt nhìn của mình đúng, Trình Doãn trong lòng chỉ có mẹ, không có ba.

Chỉ là anh có hơi bất ngờ, mãi đến bây giờ Trình Doãn mới chịu chấp nhận sự thật bản thân bị bỏ rơi ngay trong gia đình của mình.

Trình Doãn thầm tặc lưỡi, quả nhiên là thương nhân.

Mải đi mà cô suýt nữa quên mất đã đến phòng mình, quay đầu lại đã thấy Dụ Ngôn Gia nhanh hơn một bước, chuẩn bị mở cánh cửa phòng của cô ra.

"Đợi đã, phòng anh..."

Trình Doãn hoảng hốt chạy về phía đó ngăn anh lại, nhưng chẳng hiểu sao bản thân có thể chui đến trước mặt Dụ Ngôn Gia được. Đã vậy, cánh tay người đàn ông vẫn còn đặt trên tay nắm cửa, anh chỉ cần cúi nhẹ xuống là có thể nhìn được đỉnh đầu cô.

Trình Doãn ơi là Trình Doãn! Tao quỳ mày luôn rồi!

"Hửm?" Dụ Ngôn Gia nhướn mày, cúi xuống nhìn cô.

Hiện tại, Trình Doãn gần như dán chặt lên cánh cửa, phía trước là tấm thân cao lớn của Dụ Ngôn Gia, còn khoảng cách của cô và anh... quá gần!

Trình Doãn nâng mắt, ngay lập tức nhìn trúng yết hầu đang chuyển động lên xuống của Dụ Ngôn Gia. Hô hấp của cô hoàn toàn là mùi hương của anh...

Hương rượu aspenthe, mùi gỗ Tuyết tùng nhè nhẹ...

Thình thịch... thình thịch...

Hai má Trình Doãn đỏ như cua hấp, miệng lắp bắp nhưng chẳng biết nói gì.

"Phòng tôi làm sao?" Dụ Ngôn Gia tiếp tục hỏi, Trình Doãn lại chẳng biết trả lời thế nào.

"Phòng anh... bên kia... a..."

Hành động của Dụ Ngôn Gia quá nhanh, anh đột nhiên xoay nắm cửa khiến cô vốn dĩ đang ghì chặt lên đó lập tức mất đà. Trình Doãn cứ thế theo quán tính mà giơ tay về phía trước, bấu vào bắp tay anh...

Quá... quá săn chắc! Hơn nữa, còn rất ấm...

Dụ Ngôn Gia cũng không ngờ cô sẽ phản ứng thế này, hết nhìn bàn tay nhỏ bé trắng trẻo đang bấu vào mình, lại nhìn xuống gương mặt cô.

Dụ Ngôn Gia quả nhiên nói được làm được. Anh bảo sẽ không đụng vào phụ nữ, vậy nên từ đầu đến giờ đều không chạm vào người cô.

Nhưng hiện tại... cô đang chạm vào anh...

Hot

Comments

yumin

yumin

sắp ra chap chưa chế

2022-02-07

2

AnhTuyet Ha

AnhTuyet Ha

thôi anh Dụ phá kèo chạm tay chị Doãn đi nào

2022-02-07

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đàm Ngư mất tích.
2 Chương 2: Gặp mặt.
3 Chương 3: Cậu, cháu.
4 Chương 4: Cái nhìn khác.
5 Chương 5: Nhờ anh một việc.
6 Chương 6: Quá khứ "đen tối" của Trình Doãn.
7 Chương 7: Tôi không đụng vào phụ nữ.
8 Chương 8: Vào khuê phòng của cô, khởi đầu nghi ngờ.
9 Chương 9: Gặp chồng sâu rượu, nhẩt định phải dùng bạo lực.
10 Chương 10: Chính thức hủy hôn.
11 Chương 11: Không vô hại như anh nghĩ.
12 Chương 12: Nếu tôi cũng giống cô thì sao?
13 Chương 13: Chạm mặt.
14 Chương 14: Chỉ là một cái hôn gió, anh lấy tình báo oán à?
15 Chương 15: Hắn cứu cô một mạng!
16 Chương 16: Được bà cụ Dụ nhìn trúng.
17 Chương 17: Nghèo đến mức còn mỗi tiền.
18 Chương 18: Có gian tình!
19 Chương 19: Chồng cũ và nhân tình khiêu khích cô.
20 Chương 20: Xảy ra chuyện rồi!
21 Chương 21: Cô quan tâm cậu ấy như vậy tôi cũng hiểu.
22 Chương 22: Tôi bình an khiến cô không vui sao?
23 Chương 23: Dụ Ngôn Gia - nụ cười thiếu đứng đắn.
24 Chương 24: Lừa gái nhà lành vào tròng!
25 Chương 25: [Cp phụ online]: Đại thần xuất giá rồi sao?
26 Chương 26: Bạn trai quá cố.
27 Chương 27: Không thể để người khác tùy tiện nhìn thấy cơ thể được.
28 Chương 28: Cô ấy đang giở trò với chúng ta.
29 Chương 29: Đi tìm Đàm Triết.
30 Chương 30: Ôm cây đợi thỏ.
31 Chương 31: Lần đầu lo lắng.
32 Chương 32: Biến mất trong tầm mắt, đáng lẽ anh không nên bỏ cô lại.
33 Chương 33: Muốn xen vào chuyện của cô.
34 Chương 34: Nữ chủ rung động.
35 Chương 35: Nếu muốn, ngày nào tôi cũng có thể đưa em về.
36 Chương 36: Dìm người trước mặt anh, chán sống rồi!
37 Chương 37: Anh giống như thần hộ mệnh của tôi vậy.
38 Chương 38: Chuột gặm chân mèo.
39 Chương 39: Dụ tiên sinh, bây giờ tôi ưu tiên cho sự nghiệp, không muốn yêu đương
40 Chương 40: Con thấy Ngôn Gia nhà chúng ta thế nào?
41 Chương 41: Chuốc say... cướp sắc!
42 Chương 42: Gặp lại Hàm Tình.
43 Chương 43: Tư thế ám muội trong xế hộp.
44 Chương 44: Cả cơ thể tôi đều thích em.
45 Chương 45: Đàm Ngư thứ hai.
46 Chương 46: Xin... xin anh... (H).
47 Chương 47: Đặc quyền bạn trai.
48 Chương 48: Dáng thon eo nhỏ!
49 Chương 49: Em mặc thế này, khiến anh có cảm giác bản thân là một ông chú...
50 Chương 50: Kể chuyện ngày bé.
51 Chương 51: Đánh người còn phải xem tôi cho phép không đã.
52 Chương 52: Em là người phụ nữ đầu tiên.
53 Chương 53: Cậu tính kế gia đình tôi!
54 Chương 54: Là thế giới này khắc nghiệt quá thôi.
55 Chương 55: Đi đào mỏ.
56 Chương 56: Anh yêu không tăng ca sao?
57 Chương 57: Vừa ăn cướp vừa la làng.
58 Chương 58: Tôi cần anh, làm việc cho tôi.
59 Chương 59: Không muốn béo mặt thì làm cho béo bụng đi.
60 Chương 60: Dụ Chính.
61 Chương 61: Nữ quyền lên ngôi, nam quyền bị tước đoạt!
62 Chương 62: Sớm biết cô là người của Dụ Ngôn Gia thì đã khác rồi.
63 Chương 63: Khó uống cũng phải nuốt vào!
64 Chương 64: Là kiểu thích đến nỗi muốn sinh con cho anh.
65 Chương 65: Lúc cần khóc sẽ khóc.
66 Chương 66: Tối về gọi ba.
67 Chương 67: Cô ấy có bạn trai từ bao giờ?
68 Chương 68: Em bảo anh, không được đánh cậu ta?
69 Chương 69: Đừng đánh giá cao giới hạn của anh như thế.
70 Chương 70: Nơi đầu gió gặp sóng.
71 Chương 71: Công bố đi.
72 Chương 72: Dù có đầu rơi máu chảy cũng sẽ bảo vệ cô ấy chu toàn.
73 Chương 73: Chúng ta... dừng lại được không...
74 Chương 74: Một khi là em, cả đời chỉ có thể là em.
75 Chương 75: Thuốc an thần.
76 Chương 76: Một đời chỉ yêu duy nhất một người.
77 Chương 77: Lời cảnh cáo.
78 Chương 78: Bóng lưng của anh quay lại, cách một hàng rào nhìn về phía cô...
79 Chương 79: Cô muốn bù đắp cho anh, cho bản thân của kiếp trước.
80 Chương 80: Cả hai người họ đều đang cố gắng vì đối phương.
81 Chương 81: Âm mưu ác độc.
82 Chương 82: Bé ngoan, không sao rồi.
83 Chương 83: Quang minh chính đại tuyên bố nâng đỡ tiểu minh tinh.
84 Chương 84: Nhưng chúng ta chưa cưới, cũng chưa đăng ký kết hôn...
85 Chương 85: Tiên nữ hiển linh, chồng cô ghen muốn lấy mạng người!
86 Chương 86: Nhận thua.
87 Chương 87: Có kẻ muốn ly gián.
88 Chương 88: Thẻ chợ Đen.
89 Chương 89: Nhẫn đôi?
90 Chương 90: Em đã từng nói rất yêu anh chưa?
91 Chương 91: Thì ra em giấu anh nhiều chuyện như thế.
92 Chương 92: Tôi sẽ làm mọi thứ vì Trình Doãn.
93 Chương 93: Phim giả tình thật.
94 Chương 94: Cùng đón sinh thần.
95 Chương 95: Anh nói là giờ lành.
96 Chương 96: Treo giá 50 tỷ.
97 Chương 97: Người đàn ông bá đạo nhất!
98 Chương 98: Hắn là người của Trình Doãn.
99 Chương 99: Thứ này là câu trả lời của tôi.
100 Chương 100: Tôi hy vọng cô sẽ không phản bội anh ấy.
101 Chương 101: Thừa nhận.
102 Bù deadline cho độc giả thân iu
103 Chương 102: Còn không phải đêm qua chờ đợi ai đó, một mình cô quạnh hay sao?
104 Chương 103: Anh yêu, đợi anh về nhà.
105 Chương 104: Anh bắt nạt em.
106 Chương 105: Đây là muốn... mượn rượu làm càn sao?
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: Đàm Ngư mất tích.
2
Chương 2: Gặp mặt.
3
Chương 3: Cậu, cháu.
4
Chương 4: Cái nhìn khác.
5
Chương 5: Nhờ anh một việc.
6
Chương 6: Quá khứ "đen tối" của Trình Doãn.
7
Chương 7: Tôi không đụng vào phụ nữ.
8
Chương 8: Vào khuê phòng của cô, khởi đầu nghi ngờ.
9
Chương 9: Gặp chồng sâu rượu, nhẩt định phải dùng bạo lực.
10
Chương 10: Chính thức hủy hôn.
11
Chương 11: Không vô hại như anh nghĩ.
12
Chương 12: Nếu tôi cũng giống cô thì sao?
13
Chương 13: Chạm mặt.
14
Chương 14: Chỉ là một cái hôn gió, anh lấy tình báo oán à?
15
Chương 15: Hắn cứu cô một mạng!
16
Chương 16: Được bà cụ Dụ nhìn trúng.
17
Chương 17: Nghèo đến mức còn mỗi tiền.
18
Chương 18: Có gian tình!
19
Chương 19: Chồng cũ và nhân tình khiêu khích cô.
20
Chương 20: Xảy ra chuyện rồi!
21
Chương 21: Cô quan tâm cậu ấy như vậy tôi cũng hiểu.
22
Chương 22: Tôi bình an khiến cô không vui sao?
23
Chương 23: Dụ Ngôn Gia - nụ cười thiếu đứng đắn.
24
Chương 24: Lừa gái nhà lành vào tròng!
25
Chương 25: [Cp phụ online]: Đại thần xuất giá rồi sao?
26
Chương 26: Bạn trai quá cố.
27
Chương 27: Không thể để người khác tùy tiện nhìn thấy cơ thể được.
28
Chương 28: Cô ấy đang giở trò với chúng ta.
29
Chương 29: Đi tìm Đàm Triết.
30
Chương 30: Ôm cây đợi thỏ.
31
Chương 31: Lần đầu lo lắng.
32
Chương 32: Biến mất trong tầm mắt, đáng lẽ anh không nên bỏ cô lại.
33
Chương 33: Muốn xen vào chuyện của cô.
34
Chương 34: Nữ chủ rung động.
35
Chương 35: Nếu muốn, ngày nào tôi cũng có thể đưa em về.
36
Chương 36: Dìm người trước mặt anh, chán sống rồi!
37
Chương 37: Anh giống như thần hộ mệnh của tôi vậy.
38
Chương 38: Chuột gặm chân mèo.
39
Chương 39: Dụ tiên sinh, bây giờ tôi ưu tiên cho sự nghiệp, không muốn yêu đương
40
Chương 40: Con thấy Ngôn Gia nhà chúng ta thế nào?
41
Chương 41: Chuốc say... cướp sắc!
42
Chương 42: Gặp lại Hàm Tình.
43
Chương 43: Tư thế ám muội trong xế hộp.
44
Chương 44: Cả cơ thể tôi đều thích em.
45
Chương 45: Đàm Ngư thứ hai.
46
Chương 46: Xin... xin anh... (H).
47
Chương 47: Đặc quyền bạn trai.
48
Chương 48: Dáng thon eo nhỏ!
49
Chương 49: Em mặc thế này, khiến anh có cảm giác bản thân là một ông chú...
50
Chương 50: Kể chuyện ngày bé.
51
Chương 51: Đánh người còn phải xem tôi cho phép không đã.
52
Chương 52: Em là người phụ nữ đầu tiên.
53
Chương 53: Cậu tính kế gia đình tôi!
54
Chương 54: Là thế giới này khắc nghiệt quá thôi.
55
Chương 55: Đi đào mỏ.
56
Chương 56: Anh yêu không tăng ca sao?
57
Chương 57: Vừa ăn cướp vừa la làng.
58
Chương 58: Tôi cần anh, làm việc cho tôi.
59
Chương 59: Không muốn béo mặt thì làm cho béo bụng đi.
60
Chương 60: Dụ Chính.
61
Chương 61: Nữ quyền lên ngôi, nam quyền bị tước đoạt!
62
Chương 62: Sớm biết cô là người của Dụ Ngôn Gia thì đã khác rồi.
63
Chương 63: Khó uống cũng phải nuốt vào!
64
Chương 64: Là kiểu thích đến nỗi muốn sinh con cho anh.
65
Chương 65: Lúc cần khóc sẽ khóc.
66
Chương 66: Tối về gọi ba.
67
Chương 67: Cô ấy có bạn trai từ bao giờ?
68
Chương 68: Em bảo anh, không được đánh cậu ta?
69
Chương 69: Đừng đánh giá cao giới hạn của anh như thế.
70
Chương 70: Nơi đầu gió gặp sóng.
71
Chương 71: Công bố đi.
72
Chương 72: Dù có đầu rơi máu chảy cũng sẽ bảo vệ cô ấy chu toàn.
73
Chương 73: Chúng ta... dừng lại được không...
74
Chương 74: Một khi là em, cả đời chỉ có thể là em.
75
Chương 75: Thuốc an thần.
76
Chương 76: Một đời chỉ yêu duy nhất một người.
77
Chương 77: Lời cảnh cáo.
78
Chương 78: Bóng lưng của anh quay lại, cách một hàng rào nhìn về phía cô...
79
Chương 79: Cô muốn bù đắp cho anh, cho bản thân của kiếp trước.
80
Chương 80: Cả hai người họ đều đang cố gắng vì đối phương.
81
Chương 81: Âm mưu ác độc.
82
Chương 82: Bé ngoan, không sao rồi.
83
Chương 83: Quang minh chính đại tuyên bố nâng đỡ tiểu minh tinh.
84
Chương 84: Nhưng chúng ta chưa cưới, cũng chưa đăng ký kết hôn...
85
Chương 85: Tiên nữ hiển linh, chồng cô ghen muốn lấy mạng người!
86
Chương 86: Nhận thua.
87
Chương 87: Có kẻ muốn ly gián.
88
Chương 88: Thẻ chợ Đen.
89
Chương 89: Nhẫn đôi?
90
Chương 90: Em đã từng nói rất yêu anh chưa?
91
Chương 91: Thì ra em giấu anh nhiều chuyện như thế.
92
Chương 92: Tôi sẽ làm mọi thứ vì Trình Doãn.
93
Chương 93: Phim giả tình thật.
94
Chương 94: Cùng đón sinh thần.
95
Chương 95: Anh nói là giờ lành.
96
Chương 96: Treo giá 50 tỷ.
97
Chương 97: Người đàn ông bá đạo nhất!
98
Chương 98: Hắn là người của Trình Doãn.
99
Chương 99: Thứ này là câu trả lời của tôi.
100
Chương 100: Tôi hy vọng cô sẽ không phản bội anh ấy.
101
Chương 101: Thừa nhận.
102
Bù deadline cho độc giả thân iu
103
Chương 102: Còn không phải đêm qua chờ đợi ai đó, một mình cô quạnh hay sao?
104
Chương 103: Anh yêu, đợi anh về nhà.
105
Chương 104: Anh bắt nạt em.
106
Chương 105: Đây là muốn... mượn rượu làm càn sao?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play