Chương 11: Không vô hại như anh nghĩ.

"Con sẽ hủy hôn với Vương Tần Lâm, cắt đứt quan hệ với Vương Thị."

Trình Tống, Nhan Điềm, Trình Nhược bao gồm cả Lưu Giang và những người có mặt ở đây đều phải há hốc mồm kinh ngạc.

"Ba, nếu đơn giản chỉ muốn cùng Vương Thị hợp tác làm ăn lâu dài, thì tình cảm khăng khít bền chặt gì đó không cần đâu." Trình Doãn vẫn giữ nét mặt bình thản, cô không thích hắn, đồng nghĩa với việc sẽ không cùng hắn kết hôn.

Kết hôn để Vương Tần Lâm có lý do đánh đập cô nhiều hơn, xong vài ba ngày là ly hôn, vậy chi bằng đừng cưới xin gì nữa.

Cô chính là không muốn cho Vương Thị mặt mũi, không cho Trình gia có đường lui.

Cô phải bảo vệ hạnh phúc của bản thân.

Lúc này, tiếng đá cửa cũng cùng lúc vang lên, bóng dáng Vương Tần Lâm khập khiễng chạy về phía này, ánh mắt nhìn Trình Doãn như thể muốn ngay lập tức ăn tươi nuốt sống cô.

"Trình Doãn! Cô dám từ chối tôi?" Vương Tần Lâm đứng trước mặt cô, nhưng vì hạ thân vẫn còn đau nhức nên hắn chẳng thể đứng thẳng được. Thành ra hắn vốn dĩ cao hơn cô nhưng lại phải khom lưng nói chuyện với cô.

"Dám thì sao mà không dám thì sao?"

Vương Tần Lâm nghiến răng. "Nếu cô hủy hôn, tôi sẽ trực tiếp rút vốn khỏi Trình Thị, sẽ dỡ luôn cả cái công trình ngàn năm có một, cao sang gì đó lắm của ba cô. Xem mấy người trở tay kiểu gì?"

Trình Tống nghe đến đây, chân tay run lẩy bẩy.

"Vương tổng, Trình Doãn nó chỉ là nhất thời bồng bột, nó không có ý gì đâu..."

Vương Tần Lâm ngạo nghễ quay đầu đi, không thèm quan tâm lời van nài của Trình Tống và Nhan Điềm.

.........

Sáng hôm sau, Trình Doãn một mình đến phim trường, kết thúc cảnh quay cuối cùng của cô trong dự án.

Vì hôm nay là hoàn thiện những phân cảnh cuối nên nhà sản xuất phim Tô Dực cũng trực tiếp đến đây động viên và cổ vũ mọi người.

Nhưng điều Trình Doãn để tâm nhất mới là sự xuất hiện của Trình Nhược. Cô ta không chỉ đem lòng "hòa hiếu" cùng nụ cười rạng rỡ nhất đến, mà còn có cả một đội quân bưng bê trà đá và nước giải khát cho mọi người, khiến ai nấy gặp cô ta, đi đến đâu đều mừng rỡ và cảm ơn rối rít.

Trình Doãn nheo mắt nhìn qua tán ô rộng, bóng dáng lả lướt của Trình Nhược đang từng bước tiến về phía này.

"Aiyo, em gái ngoan! Quay xong từ khi nào thế, chị mải nói chuyện với mọi người mà không để ý em ngồi ở đây. Nào, uống ly nước lạnh cho đỡ mệt."

Trình Nhược đưa một cốc nước đến trước mặt cô, Trình Doãn ngẩng đầu, không nhận ly nước của cô ta mà chỉ dùng nước lọc. "Cảm ơn."

Phía sau lưng Trình Doãn vẫn còn vài người trong ekip và chuyên viên trang điểm, Trình Nhược vì thế không dám nổi cáu, cố duy trì nụ cười.

"Doãn Doãn, đều là chị em trong nhà, khách khí gì chứ?"

Trình Doãn trả lời, ngữ điệu không nhanh không chậm. "Mọi hôm không thấy chị đến chơi, làm em còn tưởng chị đi spa quên mất em gái ở đây rồi chứ, thế chị gái thân yêu, hôm nay chị đến đây làm gì vậy?"

Con ranh! Đồ không biết tốt xấu!

Khóe môi Trình Nhược cứng đờ. Đúng là hôm nay cô ta chẳng rảnh rỗi gì mà vác xác đầy nắng dầm mưa đến đây cả, chẳng qua hay tin nhà sản xuất phim Tô Dực cũng đến, cô ta mới cắn răng đứng đây diễn tròn vai "chị em thâm tình" với Trình Doãn thôi.

Ánh mắt Trình Nhược đầy khinh bỉ nhìn Trình Doãn, lặng lẽ ngồi xuống ghế. Nếu để Tô Dực nhìn thấy sự thân thiện và hòa đồng của cô với mọi người, chắc chắn ông ta sẽ có thiện cảm với cô nhiều hơn. Đến lúc đó, cô ta chẳng lẽ còn sợ không làm mà vẫn muốn hưởng bát vàng đó sao?

Càng đáng thương hơn cho Trình Doãn, chỉ có thể mãi mãi đứng trong giới giải trí với thân phận là vai diễn tuyến ba, cả đời không được nâng đỡ, không ngóc đầu lên nổi.

Trình Nhược thầm cảm khái bản thân, haha, cô thật biết nhìn xa trông rộng.

"Em gái ngoan, ngồi nghỉ ngơi cho tốt. Gia đình kỳ vọng vào em nhiều lắm đấy!"

Trình Nhược cao quý nhấc mông khỏi ghế, đầu ngẩng cao, lưng thẳng tắp, ngực cong mông... hơi thủ, kiêu ngạo như một quý cô mà rời đi.

Trình Doãn nghe thấy phía sau lưng có người nín cười.

Người rời đi lại có người đến. Từ xa, hàm răng đều như hạt bắp của Tống Nguyên đã phát sáng dưới ánh nắng chói chang của mặt trời.

"Hi, người đẹp!" Lần này, Tống Nguyên xuất hiện với bộ chiến giáp đen sì, tháo mỗi mũ đuôi gà.

Trình Doãn thắc mắc. "Anh không thấy nóng sao?"

Dưới cái thời tiết nắng gay gắt của tháng bảy, bộ chiến giáp kia, chẳng phải sự lựa chọn hoàn hảo gì.

Tống Nguyên cúi đầu, lát sau mới khẽ cười. "Cô không thấy... tôi mặc bộ đồ này rất đẹp hay sao?"

"Oh!" Trình Doãn tỏ vẻ đã hiểu, nhìn anh ta rồi chẳng nói gì nữa.

"Tiểu Doãn, tối nay... anh có thể mời em ăn cơm không?"

Lần thứ hai ngồi nói chuyện với Tống Nguyên, Trình Doãn có thiện cảm với anh ta rất nhiều so với lần đầu. Đơn giản trong quá trình hợp tác, ngoài cái tính đào hoa phong tình lãng tử ra, mọi cư xử của anh ta cô đều chấp nhận được.

"Tối nay tôi bận." Trình Doãn từ chối, cô nhìn anh ta, vẻ mặt khó hiểu. "Vả lại, anh có bạn gái rồi mà?"

Nhắc đến đây, nụ cười trên môi Tống Nguyên tắt ngúm.

Trình Doãn cảm thấy mình hỏi không đúng lúc, vừa định mở lời xin lỗi thì đã có người khác đến, hỏi tới tấp anh ta.

"A Nguyên, em đứng ở ngoài đợi anh anh không thấy sao? Tại sao thay vì làm việc xong đến tìm em, anh lại ngồi vui vẻ nói chuyện ở đây? Anh không suy nghĩ cho em à? Còn cô gái này nữa, ai đây..."

Tống Nguyên cúi gằm mặt, quai hàm cứng ngắc vì mất kiên nhẫn. "Em về trước đi."

"A Nguyên!" Cô bạn gái của Tống Nguyên vùng vằng khóc mếu.

Trình Doãn nhún vai, chuẩn bị che ô rời đi.

"Tiểu Doãn..." Tống Nguyên nhìn theo cô, khẽ gọi.

Chát!

Hai từ "Tiểu Doãn" thành công chọc tức cô bạn gái của anh ta, Trình Doãn quay lại, không khỏi kinh ngạc mà sửng sốt.

Chỉ thấy nửa bên mặt của Tống Nguyên đỏ ửng vì bị bạn gái tát, anh ta nghiêng người đi, nhìn không rõ biểu cảm trong ánh mắt ra sao.

"Tiểu Doãn? Anh gọi cô ta là Tiểu Doãn? Thân mật nhỉ? Tống Nguyên, anh lén lút sau lưng tôi đấy à?"

Tống Nguyên nghiến răng, xồng xộc lôi bạn gái rời đi trước mắt cả đoàn làm phim.

Rồi xong, Trình Doãn cô thành tiểu tam rồi à? Tống Nguyên, cậu giải thích với người ta cho rõ đấy nhé.

.........

Ra đến cổng, Trình Doãn thận trọng nhìn ra xa.

"Trình tử! Bên này!"

Quả nhiên cô không nhìn nhầm, Hoa Thần đang đứng bắt xe đợi cô.

"Hôm nay cậu không lên trường à?"

Hoa Thần lắc đầu nguầy nguậy, ánh mắt long lanh. "Cậu quên rồi sao? Mình được nghỉ hè rồi mà?"

Nhắc xong mới nhớ, thú thật dạo này suy nghĩ nhiều, cô cũng chẳng để ý đến thời gian nữa.

Hoa Thần vào xe sau cô, ánh mắt cứ ráo riết ra bên ngoài như đang tìm kiếm gì đó. "Trình tử, anh chàng hoàng thượng hôm nọ, về rồi à? Nãy mình mới thấy anh ta ở đâu đây mà?"

Trình Doãn ngẫm lại, "hoàng thượng" mà Hoa Thần nhắc đến chính là Tống Nguyên.

"Đừng nói cậu có tình ý với người ta đấy nhé?"

Hai má Hoa Thần đỏ rực lên. "Không phải ý đó..."

Trình Doãn dở khóc dở cười, không đành lòng mà khuyên một câu. "Người ta là hoa có chủ rồi đấy!"

Vừa nghe xong, cô bạn thân đã không cam tâm mà kêu gào. "Hoa có chủ thì sao chứ? Một chậu có thể cắm được nhiều hoa, mình đập chậu cướp hoa cũng được mà?"

Trình Doãn: "..."

.........

Sau khi chờ đợi nhiều ngày, giống với Trình Doãn suy đoán, Đàm Triết không hề tham dự bất kỳ cuộc phỏng vấn Y dược nào, ngay cả các sự kiện giao lưu của bệnh viện cũng không.

Nếu cứ thế này, cô biết nói chuyện với chú ấy kiểu gì đây?

Tại bệnh viện trung tâm nổi tiếng thành phố.

Diệp Hạo đứng cạnh các cố vấn dược sỹ khác chụp ảnh lưu niệm, hôm nay là kỉ niệm tám mươi năm ngày thành lập bệnh viện.

"Hi! Bác sỹ Diệp!"

Diệp Hạo quay đầu như chong chóng, sau khi phát hiện mình không nghe nhầm với vội vã chúi ra sau lưng đám đông, né Trình Doãn hơn né tà.

"Bác sỹ Diệp! Anh vội về ôm vợ à?" Trình Doãn đã đi đến gần, bàn tay mảnh khảnh vỗ thật mạnh lên bả vai anh ta .

Diệp Hạo nhắm tịt mắt, hai tay chắp lại như van nài.

"Cô Trình, tôi còn chưa có vợ đâu, làm ơn tha tôi đi!"

Chẳng hiểu sao, sau lần Dụ Ngôn Gia đưa cô nhóc này đến khám, anh lại sợ Trình Doãn đến thế này.

Dụ Ngôn Gia không bình thường, quả nhiên những người anh ta cũng chẳng bình thường tí nào.

Khoan đã... cậu cũng quen Dụ Ngôn Gia mà nhỉ?

"Thất thần cái gì thế? Có việc nghiêm túc muốn nói với anh đây!"

[...]

"Nói như vậy, hôm nay Đàm Triết cũng không có mặt ở đây?" Trình Doãn chống cằm, muốn xác nhận mà hỏi lại lần nữa.

"Đàm Triết tuyệt đối kín tiếng trong vấn đề cá nhân, nếu cô quen ông ta thì phải biết điều này chứ? Nhưng mà... cô muốn tìm ông ta để làm gì?" Diệp Hạo thả tay vào túi áo, thắc mắc hỏi lại.

Gương mặt Trình Doãn lộ rõ vẻ thất vọng. "Không có gì, tôi tò mò thôi."

Diệp Hạo không chịu buông tha, tiếp tục hỏi.

"Cô quen biết với Đàm Triết thế nào? Chữa bệnh à? Hay là gì? Đừng nói cô muốn thay bác sỹ riêng cho Trình gia đấy nhé?"

Trình Doãn còn sợ Diệp Hạo sẽ hỏi trúng tim đen, sau khi nghe mấy lời này cô mới nhẹ nhàng thở ra hơi. Thật may mắn vì Diệp Hạo không nhạy bén đến nỗi hỏi trúng bí mật của cô.

"Nếu có thể!" Trình Doãn mỉm cười xinh đẹp, một câu nói đã đập tan mọi khúc mắc trong lòng Diệp Hạo.

Chưa xét đến việc có thể mời Đàm Triết làm bác sỹ riêng của Trình gia hay không. Chỉ nghĩ đến viễn cảnh Đàm Triết dính líu đến Trình gia, cô đã không thích việc đó rồi. Cô tuyệt đối không muốn để chú ấy có bất kỳ mối liên can nào đến nhà họ Trình.

Trình Doãn không ở lại lâu, thăm hỏi Diệp Hạo vài câu đơn giản xong cô cũng rời đi.

Diệp Hạo lắc đầu ngao ngán. Trong đầu chỉ nghĩ về việc tại sao Trình Doãn còn nhỏ mà lại để ý mấy chuyện quá phận như thế.

"Ôi! Dụ Ngôn Gia, cậu bị biến thái à? Đứng đây từ khi nào thế?"

Diệp Hạo giật mình thon thót, vừa định kéo rèm ngăn cách phòng ra, ngay lập tức đã bị gương mặt không biểu cảm của Dụ Ngôn Gia dọa nhảy dựng.

"Trình Doãn tìm Đàm Triết để làm gì?"

Diệp Hạo thở hổn hển, vuốt ve con tim nhỏ bé đang đập loạn xạ, nhăn mày hỏi lại.

"Cậu cũng quan tâm ông ta à? Hai người bị làm sao đấy? Hay là..." Diệp Hạo ghé sát Dụ Ngôn Gia, ánh mắt đầy ý tứ xấu xa. "Cậu sợ tôi làm gì cháu của cậu à?"

Dụ Ngôn Gia trừng mắt nhìn hắn, nghiêm giọng.

"Cho cậu cơ hội trả lời lần nữa đấy."

Diệp Hạo ấm ức vô cùng. "Cậu đứng ngoài nghe lén hết rồi còn gì? Tôi còn trả lời làm gì nữa..."

Dụ Ngôn Gia lúc này mới chịu buông tha, anh đi đến bên cửa sổ, phóng tầm mắt xuống dưới. Bóng dáng Trình Doãn nhanh chóng trèo lên taxi rồi hòa vào dòng xe cộ lẫn lộn.

Đàm Triết là chú ruột của Đàm Ngư. Cô đã đến tận đây hỏi tìm người như vậy rồi, khiến anh không thể không nghi ngờ.

Một fan hâm mộ sẽ không phát cuồng đến nỗi tìm hiểu đến mức này.

Ánh mắt người đàn ông tối đi. Trình Doãn... không vô hại như anh nghĩ.

Hot

Comments

hsjsjsjs JdjdjdJin

hsjsjsjs JdjdjdJin

Hóng chap mới 🙏🏾🙏🏾🙏🏾

2022-02-13

1

AnhTuyet Ha

AnhTuyet Ha

Dụ Ngôn Gia đừng nói với em anh thích Đàm Ngư nhé🙄

2022-02-12

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đàm Ngư mất tích.
2 Chương 2: Gặp mặt.
3 Chương 3: Cậu, cháu.
4 Chương 4: Cái nhìn khác.
5 Chương 5: Nhờ anh một việc.
6 Chương 6: Quá khứ "đen tối" của Trình Doãn.
7 Chương 7: Tôi không đụng vào phụ nữ.
8 Chương 8: Vào khuê phòng của cô, khởi đầu nghi ngờ.
9 Chương 9: Gặp chồng sâu rượu, nhẩt định phải dùng bạo lực.
10 Chương 10: Chính thức hủy hôn.
11 Chương 11: Không vô hại như anh nghĩ.
12 Chương 12: Nếu tôi cũng giống cô thì sao?
13 Chương 13: Chạm mặt.
14 Chương 14: Chỉ là một cái hôn gió, anh lấy tình báo oán à?
15 Chương 15: Hắn cứu cô một mạng!
16 Chương 16: Được bà cụ Dụ nhìn trúng.
17 Chương 17: Nghèo đến mức còn mỗi tiền.
18 Chương 18: Có gian tình!
19 Chương 19: Chồng cũ và nhân tình khiêu khích cô.
20 Chương 20: Xảy ra chuyện rồi!
21 Chương 21: Cô quan tâm cậu ấy như vậy tôi cũng hiểu.
22 Chương 22: Tôi bình an khiến cô không vui sao?
23 Chương 23: Dụ Ngôn Gia - nụ cười thiếu đứng đắn.
24 Chương 24: Lừa gái nhà lành vào tròng!
25 Chương 25: [Cp phụ online]: Đại thần xuất giá rồi sao?
26 Chương 26: Bạn trai quá cố.
27 Chương 27: Không thể để người khác tùy tiện nhìn thấy cơ thể được.
28 Chương 28: Cô ấy đang giở trò với chúng ta.
29 Chương 29: Đi tìm Đàm Triết.
30 Chương 30: Ôm cây đợi thỏ.
31 Chương 31: Lần đầu lo lắng.
32 Chương 32: Biến mất trong tầm mắt, đáng lẽ anh không nên bỏ cô lại.
33 Chương 33: Muốn xen vào chuyện của cô.
34 Chương 34: Nữ chủ rung động.
35 Chương 35: Nếu muốn, ngày nào tôi cũng có thể đưa em về.
36 Chương 36: Dìm người trước mặt anh, chán sống rồi!
37 Chương 37: Anh giống như thần hộ mệnh của tôi vậy.
38 Chương 38: Chuột gặm chân mèo.
39 Chương 39: Dụ tiên sinh, bây giờ tôi ưu tiên cho sự nghiệp, không muốn yêu đương
40 Chương 40: Con thấy Ngôn Gia nhà chúng ta thế nào?
41 Chương 41: Chuốc say... cướp sắc!
42 Chương 42: Gặp lại Hàm Tình.
43 Chương 43: Tư thế ám muội trong xế hộp.
44 Chương 44: Cả cơ thể tôi đều thích em.
45 Chương 45: Đàm Ngư thứ hai.
46 Chương 46: Xin... xin anh... (H).
47 Chương 47: Đặc quyền bạn trai.
48 Chương 48: Dáng thon eo nhỏ!
49 Chương 49: Em mặc thế này, khiến anh có cảm giác bản thân là một ông chú...
50 Chương 50: Kể chuyện ngày bé.
51 Chương 51: Đánh người còn phải xem tôi cho phép không đã.
52 Chương 52: Em là người phụ nữ đầu tiên.
53 Chương 53: Cậu tính kế gia đình tôi!
54 Chương 54: Là thế giới này khắc nghiệt quá thôi.
55 Chương 55: Đi đào mỏ.
56 Chương 56: Anh yêu không tăng ca sao?
57 Chương 57: Vừa ăn cướp vừa la làng.
58 Chương 58: Tôi cần anh, làm việc cho tôi.
59 Chương 59: Không muốn béo mặt thì làm cho béo bụng đi.
60 Chương 60: Dụ Chính.
61 Chương 61: Nữ quyền lên ngôi, nam quyền bị tước đoạt!
62 Chương 62: Sớm biết cô là người của Dụ Ngôn Gia thì đã khác rồi.
63 Chương 63: Khó uống cũng phải nuốt vào!
64 Chương 64: Là kiểu thích đến nỗi muốn sinh con cho anh.
65 Chương 65: Lúc cần khóc sẽ khóc.
66 Chương 66: Tối về gọi ba.
67 Chương 67: Cô ấy có bạn trai từ bao giờ?
68 Chương 68: Em bảo anh, không được đánh cậu ta?
69 Chương 69: Đừng đánh giá cao giới hạn của anh như thế.
70 Chương 70: Nơi đầu gió gặp sóng.
71 Chương 71: Công bố đi.
72 Chương 72: Dù có đầu rơi máu chảy cũng sẽ bảo vệ cô ấy chu toàn.
73 Chương 73: Chúng ta... dừng lại được không...
74 Chương 74: Một khi là em, cả đời chỉ có thể là em.
75 Chương 75: Thuốc an thần.
76 Chương 76: Một đời chỉ yêu duy nhất một người.
77 Chương 77: Lời cảnh cáo.
78 Chương 78: Bóng lưng của anh quay lại, cách một hàng rào nhìn về phía cô...
79 Chương 79: Cô muốn bù đắp cho anh, cho bản thân của kiếp trước.
80 Chương 80: Cả hai người họ đều đang cố gắng vì đối phương.
81 Chương 81: Âm mưu ác độc.
82 Chương 82: Bé ngoan, không sao rồi.
83 Chương 83: Quang minh chính đại tuyên bố nâng đỡ tiểu minh tinh.
84 Chương 84: Nhưng chúng ta chưa cưới, cũng chưa đăng ký kết hôn...
85 Chương 85: Tiên nữ hiển linh, chồng cô ghen muốn lấy mạng người!
86 Chương 86: Nhận thua.
87 Chương 87: Có kẻ muốn ly gián.
88 Chương 88: Thẻ chợ Đen.
89 Chương 89: Nhẫn đôi?
90 Chương 90: Em đã từng nói rất yêu anh chưa?
91 Chương 91: Thì ra em giấu anh nhiều chuyện như thế.
92 Chương 92: Tôi sẽ làm mọi thứ vì Trình Doãn.
93 Chương 93: Phim giả tình thật.
94 Chương 94: Cùng đón sinh thần.
95 Chương 95: Anh nói là giờ lành.
96 Chương 96: Treo giá 50 tỷ.
97 Chương 97: Người đàn ông bá đạo nhất!
98 Chương 98: Hắn là người của Trình Doãn.
99 Chương 99: Thứ này là câu trả lời của tôi.
100 Chương 100: Tôi hy vọng cô sẽ không phản bội anh ấy.
101 Chương 101: Thừa nhận.
102 Bù deadline cho độc giả thân iu
103 Chương 102: Còn không phải đêm qua chờ đợi ai đó, một mình cô quạnh hay sao?
104 Chương 103: Anh yêu, đợi anh về nhà.
105 Chương 104: Anh bắt nạt em.
106 Chương 105: Đây là muốn... mượn rượu làm càn sao?
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: Đàm Ngư mất tích.
2
Chương 2: Gặp mặt.
3
Chương 3: Cậu, cháu.
4
Chương 4: Cái nhìn khác.
5
Chương 5: Nhờ anh một việc.
6
Chương 6: Quá khứ "đen tối" của Trình Doãn.
7
Chương 7: Tôi không đụng vào phụ nữ.
8
Chương 8: Vào khuê phòng của cô, khởi đầu nghi ngờ.
9
Chương 9: Gặp chồng sâu rượu, nhẩt định phải dùng bạo lực.
10
Chương 10: Chính thức hủy hôn.
11
Chương 11: Không vô hại như anh nghĩ.
12
Chương 12: Nếu tôi cũng giống cô thì sao?
13
Chương 13: Chạm mặt.
14
Chương 14: Chỉ là một cái hôn gió, anh lấy tình báo oán à?
15
Chương 15: Hắn cứu cô một mạng!
16
Chương 16: Được bà cụ Dụ nhìn trúng.
17
Chương 17: Nghèo đến mức còn mỗi tiền.
18
Chương 18: Có gian tình!
19
Chương 19: Chồng cũ và nhân tình khiêu khích cô.
20
Chương 20: Xảy ra chuyện rồi!
21
Chương 21: Cô quan tâm cậu ấy như vậy tôi cũng hiểu.
22
Chương 22: Tôi bình an khiến cô không vui sao?
23
Chương 23: Dụ Ngôn Gia - nụ cười thiếu đứng đắn.
24
Chương 24: Lừa gái nhà lành vào tròng!
25
Chương 25: [Cp phụ online]: Đại thần xuất giá rồi sao?
26
Chương 26: Bạn trai quá cố.
27
Chương 27: Không thể để người khác tùy tiện nhìn thấy cơ thể được.
28
Chương 28: Cô ấy đang giở trò với chúng ta.
29
Chương 29: Đi tìm Đàm Triết.
30
Chương 30: Ôm cây đợi thỏ.
31
Chương 31: Lần đầu lo lắng.
32
Chương 32: Biến mất trong tầm mắt, đáng lẽ anh không nên bỏ cô lại.
33
Chương 33: Muốn xen vào chuyện của cô.
34
Chương 34: Nữ chủ rung động.
35
Chương 35: Nếu muốn, ngày nào tôi cũng có thể đưa em về.
36
Chương 36: Dìm người trước mặt anh, chán sống rồi!
37
Chương 37: Anh giống như thần hộ mệnh của tôi vậy.
38
Chương 38: Chuột gặm chân mèo.
39
Chương 39: Dụ tiên sinh, bây giờ tôi ưu tiên cho sự nghiệp, không muốn yêu đương
40
Chương 40: Con thấy Ngôn Gia nhà chúng ta thế nào?
41
Chương 41: Chuốc say... cướp sắc!
42
Chương 42: Gặp lại Hàm Tình.
43
Chương 43: Tư thế ám muội trong xế hộp.
44
Chương 44: Cả cơ thể tôi đều thích em.
45
Chương 45: Đàm Ngư thứ hai.
46
Chương 46: Xin... xin anh... (H).
47
Chương 47: Đặc quyền bạn trai.
48
Chương 48: Dáng thon eo nhỏ!
49
Chương 49: Em mặc thế này, khiến anh có cảm giác bản thân là một ông chú...
50
Chương 50: Kể chuyện ngày bé.
51
Chương 51: Đánh người còn phải xem tôi cho phép không đã.
52
Chương 52: Em là người phụ nữ đầu tiên.
53
Chương 53: Cậu tính kế gia đình tôi!
54
Chương 54: Là thế giới này khắc nghiệt quá thôi.
55
Chương 55: Đi đào mỏ.
56
Chương 56: Anh yêu không tăng ca sao?
57
Chương 57: Vừa ăn cướp vừa la làng.
58
Chương 58: Tôi cần anh, làm việc cho tôi.
59
Chương 59: Không muốn béo mặt thì làm cho béo bụng đi.
60
Chương 60: Dụ Chính.
61
Chương 61: Nữ quyền lên ngôi, nam quyền bị tước đoạt!
62
Chương 62: Sớm biết cô là người của Dụ Ngôn Gia thì đã khác rồi.
63
Chương 63: Khó uống cũng phải nuốt vào!
64
Chương 64: Là kiểu thích đến nỗi muốn sinh con cho anh.
65
Chương 65: Lúc cần khóc sẽ khóc.
66
Chương 66: Tối về gọi ba.
67
Chương 67: Cô ấy có bạn trai từ bao giờ?
68
Chương 68: Em bảo anh, không được đánh cậu ta?
69
Chương 69: Đừng đánh giá cao giới hạn của anh như thế.
70
Chương 70: Nơi đầu gió gặp sóng.
71
Chương 71: Công bố đi.
72
Chương 72: Dù có đầu rơi máu chảy cũng sẽ bảo vệ cô ấy chu toàn.
73
Chương 73: Chúng ta... dừng lại được không...
74
Chương 74: Một khi là em, cả đời chỉ có thể là em.
75
Chương 75: Thuốc an thần.
76
Chương 76: Một đời chỉ yêu duy nhất một người.
77
Chương 77: Lời cảnh cáo.
78
Chương 78: Bóng lưng của anh quay lại, cách một hàng rào nhìn về phía cô...
79
Chương 79: Cô muốn bù đắp cho anh, cho bản thân của kiếp trước.
80
Chương 80: Cả hai người họ đều đang cố gắng vì đối phương.
81
Chương 81: Âm mưu ác độc.
82
Chương 82: Bé ngoan, không sao rồi.
83
Chương 83: Quang minh chính đại tuyên bố nâng đỡ tiểu minh tinh.
84
Chương 84: Nhưng chúng ta chưa cưới, cũng chưa đăng ký kết hôn...
85
Chương 85: Tiên nữ hiển linh, chồng cô ghen muốn lấy mạng người!
86
Chương 86: Nhận thua.
87
Chương 87: Có kẻ muốn ly gián.
88
Chương 88: Thẻ chợ Đen.
89
Chương 89: Nhẫn đôi?
90
Chương 90: Em đã từng nói rất yêu anh chưa?
91
Chương 91: Thì ra em giấu anh nhiều chuyện như thế.
92
Chương 92: Tôi sẽ làm mọi thứ vì Trình Doãn.
93
Chương 93: Phim giả tình thật.
94
Chương 94: Cùng đón sinh thần.
95
Chương 95: Anh nói là giờ lành.
96
Chương 96: Treo giá 50 tỷ.
97
Chương 97: Người đàn ông bá đạo nhất!
98
Chương 98: Hắn là người của Trình Doãn.
99
Chương 99: Thứ này là câu trả lời của tôi.
100
Chương 100: Tôi hy vọng cô sẽ không phản bội anh ấy.
101
Chương 101: Thừa nhận.
102
Bù deadline cho độc giả thân iu
103
Chương 102: Còn không phải đêm qua chờ đợi ai đó, một mình cô quạnh hay sao?
104
Chương 103: Anh yêu, đợi anh về nhà.
105
Chương 104: Anh bắt nạt em.
106
Chương 105: Đây là muốn... mượn rượu làm càn sao?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play