Chương 2
Kể từ 2 tháng sau khi Cao Tịnh Di tỉnh lại.
Do được chăm sóc cẩn thận nên Di sớm đã khỏe lại. Đi đứng bình thường.
Nhưng chỉ có điều là ký ức hơi bị mơ hồ.
Khúc này mất một mảng, khúc kia mất một mảng.
Nó đã quên luôn đứa em trai cùng người vợ đã luôn bên cạnh nó rồi.
Cao Tịnh Di đang đứng trong phòng, sửa sang lại bộ vest một chút.
Uất Minh
Di. Chú vào được chứ?
Cao Tịnh Di
Vâng chú vào đi.
Uất Minh mở cửa bước vào phòng, ông tiến lại ngồi vào ghế.
Uất Minh
Con đã khỏe hơn chưa?
Sau khi đã chỉnh chu xong, Tịnh Di cũng lại ngồi xuống nói chuyện với ông.
Cao Tịnh Di
Con khỏe hơn rồi.
Cao Tịnh Di
Chỉ có điều thỉnh thoảng đầu còn hơi nhức.
Uất Minh
Haizz. Lúc đó con bị va chạm đầu rất mạnh. Nhưng chỉ mất đi một số ký ức.
Uất Minh
Đó đúng là ông trời thương con.
Cao Tịnh Di
Nhưng có một số chuyện con không thể nhớ nỗi.
Cao Tịnh Di
Cứ mỗi lần nghĩ lại con lại thấy đau cả đầu.
Cao Tịnh Di
Tim con... hình như.. còn rất đau nữa.
Uất Minh im lặng một chút. Không biết nói gì.
Uất Minh
Tội nghiệp con...
Cao Tịnh Di
Chú Minh. Chú nói cho con biết đi.
Cao Tịnh Di
Vợ của con là ai? Cô ấy như thế nào?
Cao Tịnh Di
Con với cô ấy đều là con gái mà! Tại sao lại yêu nhau?
Đêm nào Di cũng mơ thấy Hạ Băng. Nhưng lại không thấy được mặt.
Cứ đến khi sắp thấy được lại tỉnh dậy, mồ hôi nhễ nhại.
Cơn đau đầu lại tái phát.
Uất Minh
Cao Tịnh Di! Con thực sự không biết về vợ con sao?
Cao Tịnh Di
Con thực không thể nhớ nổi.
Uất Minh
Vậy con còn nhớ em trai của con không? Nhất Dương ấy!
Cao Tịnh Di
Em trai? Em trai gì? Con có em trai sao?
Uất Minh
Em trai của con tên là Nhất Dương.
Uất Minh
Còn người con gái đã đám cưới với con...
Uất Minh
Là vợ con í... Cô ấy tên là...
Trợ lí.
Uất tổng, anh có ở trong đó đúng không?
Người trợ lí của Uất Minh gõ cửa, hình như là công ty có việc gì hệ trọng.
Bác sĩ
Uất tổng. Cổ phần của công ty tăng nhanh, đã trúng thầu.
Bác sĩ
Bây giờ mời ông lên công ty có cuộc họp gấp.
Uất Minh
Ừm. Tôi biết rồi.
Uất Minh đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Uất Minh
Chú có việc đi trước.
Uất Minh
Con cứ đi làm đi.
Một lát sau thì Di thay lại đồ và đi ra khỏi nhà nhưng không phải là đi làm.
Nó đơn giản chỉ mặt một cái áo thun và quần Jean.
Hôm nay nó muốn đi công viên xã stress một tí.
Lôi Hạ Băng và Nhất Dương hôm nay cũng có mặt tại công viên.
Nhất Dương
Chị Băng. Đi chơi thôi.
Hạ Băng cười một nụ cười dìu dịu.
Sau một hồi chơi mệt, họ kiếm một cái ghế đá ngồi gần đó.
Lôi Hạ Băng
Haizz. Đi chơi với em thật là mệt luôn á.
Lôi Hạ Băng
Đúng là con nít dai sức hơi người lớn nhiều.
Nhất Dương
Chị Băng ngồi đây. Em đi mua nước nha.
Cô lấy tiền ra đưa cho cậu.
Lôi Hạ Băng
Đi sớm về sớm, đừng đi lung tung đấy.
Đột nhiên hôm nay cô lại nhớ Tịnh Di lạ thường.
Cứ nhìn chiếc nhẫn cặp của cô với nó đeo trên tay. Lòng buồn đến lạ.
Lôi Hạ Băng
Nếu em còn sống thì tốt quá rồi.
Trong khoảnh khắc đó, bóng dáng quen thuộc của Cao Tịnh Di lướt qua mắt cô.
Hạ Băng nhanh chóng nắm tay người đó lại.
Cô buông tay ra. Mặt buồn bã.
Cậu ta bỏ đi. Lôi Hạ Băng chỉ gục đầu xuống, từng giọt nước mắt tràn ra.
Đứng ở đằng sau không xa. Di lưng đối lưng với Lôi Hạ Băng.
Cao Tịnh Di
Hình như có ai vừa kêu tên mình!
Cao Tịnh Di
Chắc mình nghe nhầm. Thôi kệ đi.
Comments
𝖘𝖊𝖗𝖆𝖕𝖍𝖎𝖒𝖓𝖔𝖒𝖆𝖙𝖊
Nghe tới đoạn này, hài đell chịu đc
2022-04-21
3
michi 😘🌷:(
oa giọng hay quá
2022-03-23
1
∘₊✧─ミツハ─✧₊∘
thở dài làm j :)))????
2022-03-02
1