Chương 3: Thường ngày

Khi đã nhận hai người họ là cha mẹ thì Trình Úy cũng tỏ khá rõ thái độ, từ đầu chí cuối anh chỉ gọi họ là cha mẹ nuôi. Vì không muốn hai ông bà buồn lòng nên Trình Mộc Cát luôn cố gắng giả vờ rất ngây ngô, còn luôn miệng ríu rít gọi hai người họ là "cha mẹ". Trình Vãn Trung và Tạ Oanh cũng chỉ cần như vậy là đủ rồi.

Vì năm nay Trình Mộc Cát vẫn còn tuổi ăn tuổi học nên hai ông bà cũng cố gắng đưa cô vào một ngôi trường tốt, đó là trường Tuệ Lân, lúc Trình Úy biết em gái chuẩn bị đến trường Tuệ Lân để học thì anh cũng trợn mắt kinh ngạc. Trường này tuy so với trường trước kia của Mộc Cát cũng một chín một mười, anh không ngờ cha mẹ nuôi lại cắn răng để đầu tư cho Mộc Cát như vậy.

Còn về Trình Úy thì anh không cần bận tâm quá nhiều về vấn đề học phí, trí tuệ hơn người còn có tài năng thiên bẩm nên từ những ngày đầu tiên tuyển sinh thì Trình Úy đã chễm chệ ngồi vào vị trí thủ khoa, học bỗng toàn phần nên anh không cần phải đóng học phí. Nhưng Trình Úy cũng không muốn sống dựa dẫm vào cha mẹ nuôi, họ cho anh và em một mái ấm để nương tựa, một ngôi nhà ấm áp để sống và trưởng thành, những điều mà họ làm thật sự quá nhiều rồi, anh cũng muốn tìm gì đó làm để gánh vác một chút học phí của em gái.

Nhưng từ bé đến lớn Trình Úy đều sống trong nhung lụa, anh làm sao có thể làm những công việc nặng nhọc được, vì biết khả năng của bản thân đến đâu nên Trình Úy cũng cố gắng tìm một công việc vận dụng trí óc, đó là chỉnh sửa phần mềm máy tính, tuy không phải quá giỏi, nhưng ở cái thị trấn nhỏ bé này thì những mã code lập trình của anh quả thực chính là báo vật ai ai cũng muốn.

Thấy cha mẹ nuôi cũng vất vả bán từng bát mì chỉ để nuôi hai đứa không cùng huyết thống, không chỉ thế mà anh còn nghe hàng xóm xung quanh đang bàn tán xôn xao về họ, còn nói anh và Mộc Cát chính là con riêng của Tạ Oanh, còn nói Trình Vãn Trung bị cắm sừng rồi. Nhưng trái lại với thái độ soi mói của hàng xóm thì cha mẹ nuôi lại không để tâm đến, trong bữa ăn, Trình Úy không nhịn được mà lên tiếng hỏi:

- Cha mẹ nuôi, hàng xóm nói khó nghe như vậy mà hai người vẫn nhẫn nhịn sao?

Trình Vãn Trung và Tạ Oanh nhìn nhau, sau đó lại mỉm cười hiền hậu với anh, cha Trình nói:

- Con vẫn còn bốc đồng lắm. Hơn nữa con nghĩ xem, hàng xóm có cái trăm cái miệng, con giải thích với một người thì có giải thích được với hàng trăm con người hay không? Hơn nữa là... Con giải thích rồi họ có nghe lọt tai hay không nữa.

Trình Úy nhìn cha mẹ nuôi, đây là lần đầu tiên anh sống không dựa vào sự giàu có của cha mẹ, cũng không còn ai tung hô, hóa ra từ trước đến giờ không phải không có ai nói xấu anh, chỉ là vì gia thế trước kia của anh quá lớn, nên nó đã lấn át những tin tồn thất thiệt đó. Nhìn lại những hàng xóm xung quanh nơi này, tuy nói họ có chút nhiều chuyện nhưng cũng là sự quan tâm láng giềng, người ta nói không sai "Bà con xa không bằng láng giềng gần", mặc dù họ đúng là có chút quá phận, nhưng cũng chỉ là vì tò mò mà thôi.

Thấy Trình Úy không đáp thì Trinh Vãn Trung cũng hiểu cậu con trai này đã hiểu chuyện rồi, nhìn sang Mộc Cát thì cô vẫn ăn cơm rất ngoan ngoãn. Lúc trước, khi nhìn thấy quần áo toàn hàng hiệu của hai đứa nhỏ thì ông ấy còn nghĩ chắc sẽ rất ương ngạnh và khó bảo, nhưng sau một thời gian thì ông ấy lại thấy hai đứa nhỏ này rất tốt. Chỉ là không biết gia đình nào lại vô phước vô phận như vậy, sinh được hai người con ưu tú như thế mà lại để hai đứa lang thang không có nhà để về chứ?

Sau bữa ăn thì Mộc Cát vẫn rất hồn nhiên, còn phụ giúp mẹ rửa bát, nhìn cô con gái vừa xinh xắn lại còn hiểu chuyện, đúng là ông trời có mắt, ông ấy không phụ lòng người tốt nên mới đưa hai tiểu thiên sứ này xuống đây làm con của họ. Nhưng đó chỉ là suy của hai vợ chồng mà thôi.

Ai nhìn vào cũng nghĩ Trình Úy chắc có âm mưu rất lớn, nhưng họ nhìn đi nhìn lại vẫn không thể nào nhìn ra một đứa bé chỉ mới vỏn vẹn mười ba, mười bốn tuổi nhưng lại có nhen nhóm suy nghĩ báo thù. Không chỉ vạch ra kế hoạch, mà ngay cả đường lui cũng đã vạch sẵn cho mình rồi. Nếu như thuận theo tự nhiên thì chắc chắn một ngày nào đó Trình Mộc Cát sẽ quay trở lại, đòi lại món nợ mà Lương gia đã nợ gia đình họ.

Không chỉ cướp đoạt công sức cả đời của cha ruột, còn hại chết cha ruột trong tù, không chỉ thế mà còn cho người công kích mẹ ruột của cô, khiến cho bà ấy nửa điên nửa dại, nếu như không đòi lại món nợ đó thì cho dù là Diêm Vương cũng không thể nào lấy được mạng của cô!

#Yu~

Hot

Comments

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

hay

2023-06-14

0

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Hai anh em mạnh mẽ quá

2022-09-30

0

Xuyến

Xuyến

ng lớn luôn nghĩ như vậy, Yu đánh đúg tâm lý ghê í

2022-03-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bạch Kim Cư
2 Chương 2: Nhận nuôi
3 Chương 3: Thường ngày
4 Chương 4: Đi học
5 Chương 5: Đều có lý do
6 Chương 6: Nhầm người
7 Chương 7: Nhất kiến chung tình
8 Chương 8: Nghi ngờ của Lương Mục Phàm
9 Chương 9: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
10 Chương 10: Sinh nhật bất ngờ
11 Chương 11: Tác động vật lý
12 Chương 12: Tỏ tình
13 Chương 13: Hẹn về nhà (1)
14 Chương 14: Hẹn về nhà (2)
15 Chương 15: Hẹn về nhà (3)
16 Chương 16: Tức điên người
17 Chương 17: Nhà
18 Chương 18: Nói chuyện như hai người đàn ông (1)
19 Chương 19: Nói chuyện như hai người đàn ông (2)
20 Chương 20: Nói chuyện như hai người đàn ông (3)
21 Chương 21: Mất mặt
22 Chương 22: Sự thật (1)
23 Chương 23: Sự thật (2)
24 Chương 24: Tình yêu không phai nhạt
25 Chương 25: Ăn cơm hay ăn "cơm"
26 Chương 26: Là gánh vác
27 Chương 27: Tin em
28 Chương 28: Kim chi ngọc diệp
29 Chương 29: Bắt đầu
30 Chương 30: Là ăn tối hay "an toi" (1)
31 Chương 31: Là ăn tối hay là "an toi" (2)
32 Chương 32: Là chính sự chứ không phải "Chính sự"
33 Chương 33: Kế hoạch giúp anh hai "thức tỉnh"
34 Chương 34: Bản hợp đồng đấu thầu
35 Chương 35: Kết hôn - Bị anh trai bán rẻ (1)
36 Chương 36: Kết hôn - Cha mẹ chồng rất hài lòng (2)
37 Chương 37: Kết hôn - Em chồng (3)
38 Chương 38: Kết hôn - Vợ chồng son (4)
39 Chương 39: Con dâu - Con gái
40 Chương 40: Tuyên chiến chính thức (1)
41 Chương 41:Tuyên chiến chính thức (2)
42 Chương 42: Bạn
43 Chương 43: Mười năm... Cuối cùng vẫn là bỏ lỡ nhau.
44 Chương 44: Là anh không có can đảm để thừa nhận
45 Chương 45: Diễn
46 Chương 46: Đấu thầu
47 Chương 47: Tương kế tựu kế
48 Chương 48: Cùng em
49 Chương 49: Sức chú dẻo dai hay đầu cháu giỏi!
50 Chương 50: Cơm "tró" rất ngon
51 Chương 51: Công dưỡng dục lớn hơn ơn sinh thành (1)
52 Chương 52: Công dưỡng dục lớn hơn ơn sinh thành (2)
53 Chương 53: Trêu chọc chồng là thú vui tao nhã
54 Chương 54: Bệnh
55 Chương 55: Thì sao?
56 Chương 56: Biển - Tâm linh tương thông (1)
57 Chương 57: Biển - Cảm nhận mạnh mẽ (2)
58 Chương 58: Mẹ ơi...
59 Chương 59: Kết cục cho kẻ phản bội anh em
60 Chương 60: Tin tức tốt lành
61 PHIÊN NGOẠI 1: Hôn lễ
62 PHIÊN NGOẠI 2: Em nhớ anh
63 PHIÊN NGOẠI 3: Cây nhân duyên
64 PHIÊN NGOẠI 4: Đại Kết Cục
Chapter

Updated 64 Episodes

1
Chương 1: Bạch Kim Cư
2
Chương 2: Nhận nuôi
3
Chương 3: Thường ngày
4
Chương 4: Đi học
5
Chương 5: Đều có lý do
6
Chương 6: Nhầm người
7
Chương 7: Nhất kiến chung tình
8
Chương 8: Nghi ngờ của Lương Mục Phàm
9
Chương 9: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
10
Chương 10: Sinh nhật bất ngờ
11
Chương 11: Tác động vật lý
12
Chương 12: Tỏ tình
13
Chương 13: Hẹn về nhà (1)
14
Chương 14: Hẹn về nhà (2)
15
Chương 15: Hẹn về nhà (3)
16
Chương 16: Tức điên người
17
Chương 17: Nhà
18
Chương 18: Nói chuyện như hai người đàn ông (1)
19
Chương 19: Nói chuyện như hai người đàn ông (2)
20
Chương 20: Nói chuyện như hai người đàn ông (3)
21
Chương 21: Mất mặt
22
Chương 22: Sự thật (1)
23
Chương 23: Sự thật (2)
24
Chương 24: Tình yêu không phai nhạt
25
Chương 25: Ăn cơm hay ăn "cơm"
26
Chương 26: Là gánh vác
27
Chương 27: Tin em
28
Chương 28: Kim chi ngọc diệp
29
Chương 29: Bắt đầu
30
Chương 30: Là ăn tối hay "an toi" (1)
31
Chương 31: Là ăn tối hay là "an toi" (2)
32
Chương 32: Là chính sự chứ không phải "Chính sự"
33
Chương 33: Kế hoạch giúp anh hai "thức tỉnh"
34
Chương 34: Bản hợp đồng đấu thầu
35
Chương 35: Kết hôn - Bị anh trai bán rẻ (1)
36
Chương 36: Kết hôn - Cha mẹ chồng rất hài lòng (2)
37
Chương 37: Kết hôn - Em chồng (3)
38
Chương 38: Kết hôn - Vợ chồng son (4)
39
Chương 39: Con dâu - Con gái
40
Chương 40: Tuyên chiến chính thức (1)
41
Chương 41:Tuyên chiến chính thức (2)
42
Chương 42: Bạn
43
Chương 43: Mười năm... Cuối cùng vẫn là bỏ lỡ nhau.
44
Chương 44: Là anh không có can đảm để thừa nhận
45
Chương 45: Diễn
46
Chương 46: Đấu thầu
47
Chương 47: Tương kế tựu kế
48
Chương 48: Cùng em
49
Chương 49: Sức chú dẻo dai hay đầu cháu giỏi!
50
Chương 50: Cơm "tró" rất ngon
51
Chương 51: Công dưỡng dục lớn hơn ơn sinh thành (1)
52
Chương 52: Công dưỡng dục lớn hơn ơn sinh thành (2)
53
Chương 53: Trêu chọc chồng là thú vui tao nhã
54
Chương 54: Bệnh
55
Chương 55: Thì sao?
56
Chương 56: Biển - Tâm linh tương thông (1)
57
Chương 57: Biển - Cảm nhận mạnh mẽ (2)
58
Chương 58: Mẹ ơi...
59
Chương 59: Kết cục cho kẻ phản bội anh em
60
Chương 60: Tin tức tốt lành
61
PHIÊN NGOẠI 1: Hôn lễ
62
PHIÊN NGOẠI 2: Em nhớ anh
63
PHIÊN NGOẠI 3: Cây nhân duyên
64
PHIÊN NGOẠI 4: Đại Kết Cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play