Chương 12: Tỏ tình

Trình Úy nghĩ cả một đêm rồi nên anh mới quyết định sẽ đi du học, vì quá gấp gấp gáp nên anh đành phải tự mình đến đây để tạm biệt em gái, nhưng không ngờ vừa đến thôi đã bị đấm cho một cái đầy sự đau điếng. Trình Mộc Cát nhìn Đỗ Hoành Dương, định nói gì đó nhưng lại thôi, đợi khi tạm biệt anh trai xong thì cô cũng không thèm để ý đến cậu ta mà đi vào thẳng vào chỗ mình ngồi.

Đỗ Hoành Dương thấy chuyện này lớn rồi, chuyện này thật sự không xong rồi, cậu ta nhìn sang Lương Mục Phàm cầu cứu, nhưng anh lại nhún nhún vai tỏ vẻ bất lực, không chần chừ gì nữa, cậu ta liền đi đến trước mặt của cô, có chút nũng nịu, nói:

- Mộc Cát, anh xin lỗi... Anh không biết hắn... Ý anh là anh ấy, anh không biết anh ấy là anh hai của em nên anh mới kích động như vậy. Mộc Cát, anh xin lỗi mà.

Nhưng ngay sau đó Hạ Tú lại nói giúp Đỗ Hoành Dương vài câu, nhưng Hạ Tú cũng có chút không hiểu, rõ ràng trong giấy tờ thì Trình gia chỉ có duy nhất một mình Trình Mộc Cát là con, vậy người anh hai kia lại là ai nữa? Giải đáp thắc mắc của mọi người thì cô nói, Trình Úy là anh họ của mình, cha mẹ của anh ấy mất sớm, anh ấy sống với ông bà nội, nhưng vì từ nhỏ sống gần nhà nhau, nên cô luôn thuận miệng gọi anh ấy là "Anh hai", rồi sau này thì cứ quen như vậy mà không sửa được. Lần này anh ấy đến đây là để chào tạm biệt cô, anh ấy vừa nhận được học bổng du học toàn phần, vì quá gấp gấp gáp nên mới đến tận đây để nhắn nhủ cô ấy mà.

Nghe Trình Mộc Cát nói như vậy thì họ cũng chỉ biết nghe như vậy thôi, gật gù hiểu ý, nhưng cô vẫn còn tức giận, vẫn chưa tha thứ cho Đỗ Hoành Dương đâu. Khi cậu ta xin lỗi thì toàn bị cô bơ đẹp, Hạ Tú nhìn thấy cũng chỉ biết che miệng cười, không hiểu vì lý do gì nhưng lúc trước Hạ Tú nghĩ bản thân thích Đỗ Hoành Dương, nhưng bây giờ khi nhìn thấy anh hạ mình dỗ dành một cô gái khác thì cô hoàn toàn không có chút khó chịu nào, trái lại còn thấy Đỗ Hoành Dương quá là trẻ trâu... Vâng, đúng rồi đấy, nhìn cậu ấy quá là trẻ trâu, hoàn toàn không phải là nam thần hay hoàng tử gì cả. Bây giờ trong mắt Hạ Tú chỉ thấy một tên trẻ trâu đang làm trò con bò để năn nỉ người mình thích mà thôi.

Nhưng trái lại với thái độ mặc kệ đời của Hạ Tú thì Lương Thoại Di lại cảm thấy không vui, từ khi có sự xuất hiện của Trình Mộc Cát thì mọi sự chú ý của cô ta đều bị cô cướp sạch, đến cả anh hai hay anh Hoành Dương cũng không thể tránh khỏi. Trong mắt của Lương Thoại Di thì cô chẳng khác nào một con hồ ly tinh, chuyện này không thể dễ dàng bỏ qua như vậy, chắc chắn cô ta sẽ không để Trình Mộc Cát sống yên đâu!

Lương Mục Phàm thấy em gái thay đổi sắc mặt, đôi mắt của con bé cũng không thể nào giấu được sự tàn ác, những lúc này anh chỉ cho là trẻ con đang tị nạnh nhau mà thôi. Nên cũng không quan tâm quá nhiều.

Sau khi Đỗ Hoành Dương miệt mài xin lỗi đầy thành tâm thì cuối cùng cô cũng quyết định sẽ cho anh một cơ hội để chuộc lỗi. Nghe đến hai từ "cơ hội" thì ánh mắt của anh đã sáng lên như đèn pha ô tô. Không những thế mà anh còn liền tục nói:

- Cảm tạ Nữ vương điện hạ.

Tất cả học sinh có mặt ở đây cũng bị làm cho giật mình, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy? Một hoàng tử được mệnh danh là đào hoa bậc nhất Minh Thành lại phải hạ mình năn nỉ một cô gái nông thôn nghèo khó? Trước kia chỉ nghe đến chuyện những cô gái ở đây phải hạ mình năn nỉ Đỗ thiếu gia, lần đầu tiên Đỗ thiếu gia lại là người dưới cơ. Đúng là chuyện hiếm thấy.

Sau khi đã thành công năn nỉ Trình Mộc Cát thì Đỗ Hoành Dương mới chính thức thực hiện chuyện mà cậu ta đã muốn làm. Có chút e dè, cơ chút ngại ngùng, nhưng cậu ấy vẫn dịu dàng, nói:

- Mộc Cát, có thể em không tin cũng được, cho là anh nói dối cũng không sao. Nhưng anh chỉ muốn nói với em là... Anh thích em, từ lần đầu tiên nhìn thấy em thì anh đã thích em rồi. Bây giờ em vẫn còn bé, nên anh cũng không vội, chỉ là anh sợ sau này anh sẽ hối hận nếu bây giờ anh không nói ra việc này.

Một bó hoa đỏ rực được đưa ra trước mặt của cô, ban đầu là có chút ngạc nhiên, pha lẫn một chút kỳ quái, nhưng sau đó Trình Mộc Cát lại nở một nụ cười nhẹ nhàng, nhận lấy bó hoa lớn của Đỗ Hoành Dương, đáp:

- Nếu như em nói, em không phải một cô gái bình thường. Trọng trách trên vai em rất lớn, có thể sẽ phải hi sinh người thân bên cạnh, thì anh có dám yêu em không?

- Anh dám.

Những câu nói tuy đơn giản nhưng cũng khiến Lương Mục Phàm phải suy nghĩ, trọng trách rất lớn? Một cô bé thì gánh cái gì?

#Yu~

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

1 tên trẻ trâu đang làm trò con bò để năn nỉ người mình thích . Hoho 😆😆

2022-10-01

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bạch Kim Cư
2 Chương 2: Nhận nuôi
3 Chương 3: Thường ngày
4 Chương 4: Đi học
5 Chương 5: Đều có lý do
6 Chương 6: Nhầm người
7 Chương 7: Nhất kiến chung tình
8 Chương 8: Nghi ngờ của Lương Mục Phàm
9 Chương 9: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
10 Chương 10: Sinh nhật bất ngờ
11 Chương 11: Tác động vật lý
12 Chương 12: Tỏ tình
13 Chương 13: Hẹn về nhà (1)
14 Chương 14: Hẹn về nhà (2)
15 Chương 15: Hẹn về nhà (3)
16 Chương 16: Tức điên người
17 Chương 17: Nhà
18 Chương 18: Nói chuyện như hai người đàn ông (1)
19 Chương 19: Nói chuyện như hai người đàn ông (2)
20 Chương 20: Nói chuyện như hai người đàn ông (3)
21 Chương 21: Mất mặt
22 Chương 22: Sự thật (1)
23 Chương 23: Sự thật (2)
24 Chương 24: Tình yêu không phai nhạt
25 Chương 25: Ăn cơm hay ăn "cơm"
26 Chương 26: Là gánh vác
27 Chương 27: Tin em
28 Chương 28: Kim chi ngọc diệp
29 Chương 29: Bắt đầu
30 Chương 30: Là ăn tối hay "an toi" (1)
31 Chương 31: Là ăn tối hay là "an toi" (2)
32 Chương 32: Là chính sự chứ không phải "Chính sự"
33 Chương 33: Kế hoạch giúp anh hai "thức tỉnh"
34 Chương 34: Bản hợp đồng đấu thầu
35 Chương 35: Kết hôn - Bị anh trai bán rẻ (1)
36 Chương 36: Kết hôn - Cha mẹ chồng rất hài lòng (2)
37 Chương 37: Kết hôn - Em chồng (3)
38 Chương 38: Kết hôn - Vợ chồng son (4)
39 Chương 39: Con dâu - Con gái
40 Chương 40: Tuyên chiến chính thức (1)
41 Chương 41:Tuyên chiến chính thức (2)
42 Chương 42: Bạn
43 Chương 43: Mười năm... Cuối cùng vẫn là bỏ lỡ nhau.
44 Chương 44: Là anh không có can đảm để thừa nhận
45 Chương 45: Diễn
46 Chương 46: Đấu thầu
47 Chương 47: Tương kế tựu kế
48 Chương 48: Cùng em
49 Chương 49: Sức chú dẻo dai hay đầu cháu giỏi!
50 Chương 50: Cơm "tró" rất ngon
51 Chương 51: Công dưỡng dục lớn hơn ơn sinh thành (1)
52 Chương 52: Công dưỡng dục lớn hơn ơn sinh thành (2)
53 Chương 53: Trêu chọc chồng là thú vui tao nhã
54 Chương 54: Bệnh
55 Chương 55: Thì sao?
56 Chương 56: Biển - Tâm linh tương thông (1)
57 Chương 57: Biển - Cảm nhận mạnh mẽ (2)
58 Chương 58: Mẹ ơi...
59 Chương 59: Kết cục cho kẻ phản bội anh em
60 Chương 60: Tin tức tốt lành
61 PHIÊN NGOẠI 1: Hôn lễ
62 PHIÊN NGOẠI 2: Em nhớ anh
63 PHIÊN NGOẠI 3: Cây nhân duyên
64 PHIÊN NGOẠI 4: Đại Kết Cục
Chapter

Updated 64 Episodes

1
Chương 1: Bạch Kim Cư
2
Chương 2: Nhận nuôi
3
Chương 3: Thường ngày
4
Chương 4: Đi học
5
Chương 5: Đều có lý do
6
Chương 6: Nhầm người
7
Chương 7: Nhất kiến chung tình
8
Chương 8: Nghi ngờ của Lương Mục Phàm
9
Chương 9: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót
10
Chương 10: Sinh nhật bất ngờ
11
Chương 11: Tác động vật lý
12
Chương 12: Tỏ tình
13
Chương 13: Hẹn về nhà (1)
14
Chương 14: Hẹn về nhà (2)
15
Chương 15: Hẹn về nhà (3)
16
Chương 16: Tức điên người
17
Chương 17: Nhà
18
Chương 18: Nói chuyện như hai người đàn ông (1)
19
Chương 19: Nói chuyện như hai người đàn ông (2)
20
Chương 20: Nói chuyện như hai người đàn ông (3)
21
Chương 21: Mất mặt
22
Chương 22: Sự thật (1)
23
Chương 23: Sự thật (2)
24
Chương 24: Tình yêu không phai nhạt
25
Chương 25: Ăn cơm hay ăn "cơm"
26
Chương 26: Là gánh vác
27
Chương 27: Tin em
28
Chương 28: Kim chi ngọc diệp
29
Chương 29: Bắt đầu
30
Chương 30: Là ăn tối hay "an toi" (1)
31
Chương 31: Là ăn tối hay là "an toi" (2)
32
Chương 32: Là chính sự chứ không phải "Chính sự"
33
Chương 33: Kế hoạch giúp anh hai "thức tỉnh"
34
Chương 34: Bản hợp đồng đấu thầu
35
Chương 35: Kết hôn - Bị anh trai bán rẻ (1)
36
Chương 36: Kết hôn - Cha mẹ chồng rất hài lòng (2)
37
Chương 37: Kết hôn - Em chồng (3)
38
Chương 38: Kết hôn - Vợ chồng son (4)
39
Chương 39: Con dâu - Con gái
40
Chương 40: Tuyên chiến chính thức (1)
41
Chương 41:Tuyên chiến chính thức (2)
42
Chương 42: Bạn
43
Chương 43: Mười năm... Cuối cùng vẫn là bỏ lỡ nhau.
44
Chương 44: Là anh không có can đảm để thừa nhận
45
Chương 45: Diễn
46
Chương 46: Đấu thầu
47
Chương 47: Tương kế tựu kế
48
Chương 48: Cùng em
49
Chương 49: Sức chú dẻo dai hay đầu cháu giỏi!
50
Chương 50: Cơm "tró" rất ngon
51
Chương 51: Công dưỡng dục lớn hơn ơn sinh thành (1)
52
Chương 52: Công dưỡng dục lớn hơn ơn sinh thành (2)
53
Chương 53: Trêu chọc chồng là thú vui tao nhã
54
Chương 54: Bệnh
55
Chương 55: Thì sao?
56
Chương 56: Biển - Tâm linh tương thông (1)
57
Chương 57: Biển - Cảm nhận mạnh mẽ (2)
58
Chương 58: Mẹ ơi...
59
Chương 59: Kết cục cho kẻ phản bội anh em
60
Chương 60: Tin tức tốt lành
61
PHIÊN NGOẠI 1: Hôn lễ
62
PHIÊN NGOẠI 2: Em nhớ anh
63
PHIÊN NGOẠI 3: Cây nhân duyên
64
PHIÊN NGOẠI 4: Đại Kết Cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play