Chương 4: Nhìn thấy hết rồi

Thanh Phong đang ngồi chăm chú đọc sách trong Tàng Thư Các thì Tuyết Lạc từ ngoài đi vào ''Điện hạ, ta làm xong việc của hôm nay rồi. Ta xin phép về phòng trước a.''

''Ừ.'' Hắn vẫn không rời mắt quyển sách. Tuyết Lạc nhanh chóng đi về phòng được hắn sắp xếp bên ngoài Nguyệt Như cung. Trong căn phòng chỉ có một chiếc giường và bộ bàn ghế kế đó là một cái thùng gỗ to đang chứa nước ấm và rất nhiều cánh hoa hồng nổi trên mặt nước. Cô quay sang khóa cửa phòng và cửa sổ.

Chầm chậm cởi bỏ từng lớp y phục, nhẹ nhàng bước vào trong thùng gỗ rồi bắt đầu tắm.

Nhà bếp.

Thanh Phong lục tung cả gian bếp nhưng một hạt cơm cũng không thấy.

''Rõ ràng cô ta nói đã làm xong hết việc vậy thì cơm của ta đâu? Đồ ăn đâu hết rồi? Chẳng lẽ cô ta cố ý? Mình phải hỏi cho ra lẽ mới được.'' Hắn lẩm bẩm rồi dùng thuật di chuyển đến phòng cô.

Y đi đến trước cửa phòng nàng, gõ cửa và lớn tiếng ''Tuyết Lạc cô ra đây cho ta!'' Nàng đang tắm nghe thấy giọng hắn liền hoảng lên ấp a ấp úng ''Ta...ta không thể ra...ra được.''

''Sao lại không thể ra?'' Hắn thấy làm lạ.

''Ngươi...ngươi biết vậy là được rồi.''

''Nếu cô không ra được thì ta sẽ vào trong đó vậy.'' Chẳng lẽ cô ta làm gì mờ ám ở trong đó?

''Ngươi muốn làm gì? Ta khóa cửa phòng lại rồi'' Đầu hắn có vấn đề sao?

''Tống cô ra khỏi phòng.'' Vừa dứt câu hắn liền một đạp mạnh vào cửa, cánh cửa ngã xuống đất 'rầm' Tuyết Lạc vội khum đầu xuống nước trốn tạm. Hắn im lặng nhìn xung quanh tìm cô nhưng chẳng thấy gì, y bỗng quay lưng đi ra ngoài được vài bước thì Tuyết Lạc đang trốn dưới nước bị ngột thở, nàng theo phản xạ liền đứng lên để thở. Tiếng động của nước vừa hay đến tai hắn, Thanh Phong liền quay lại nhìn. Mái tóc dài đen mượt ướt đẫm phủ hết nửa lưng, nước da trắng mịn, nõn nà còn dính vài cánh hoa hồng đi cùng với 'đường cong' hoàn hảo kia. Những giọt nước nhẹ nhàng lăn qua khắp cơ thể rồi rơi thẳng xuống mặt nước. Tuyết Lạc quay đầu nhìn về phía hắn, thấy y đang 'chiêm ngưỡng' cơ thể của mình cô liền hét lên ''Aa.... aaa... aa... a...'' Hắn chợt tỉnh táo lại liền quay mặt chạy ra ngoài, y cảm thấy mũi hơi ướt ướt liền đưa tay sờ thử chỉ thấy trên bàn tay bị nhuộm màu đỏ.

''Là máu mũi sao?'' Hắn tự lẩm bẩm rồi cố ý nói to ''Ta đợi cô ở nhà bếp đến nhanh một chút.''

Tại nhà bếp trong Nguyệt Như cung.

Không khí ở nhà bếp hết sức căng thẳng, Tuyết Lạc và Thanh Phong quay lưng với nhau, tâm trạng của cả hai người như nhau, vừa xấu hổ vừa tức giận và đan xen sự ngượng ngùng rồi cứ thế mà im lặng chẳng ai chịu nói gì. Gió nhẹ nhàng thổi vào bếp, cuối cùng Thanh Phong cũng chịu cất tiếng ''Tại sao cô không nấu ăn mà lại nói đã làm xong hết việc?''

''Con mắt nào của ngươi thấy ta không nấu ăn chứ?''

''Cả hai con mắt của ta điều thấy dưới bếp không có gì để ăn.''

''Đầu của người có vấn đề à? Không phải bình thường đồ ăn để ở phòng ăn sao chẳng lẽ điện hạ không vào đó xem?''

''Ta quên mất.'' Lúc nảy đói quá quên mất chỉ lo đến bếp rồi tới chỗ cô ta, sao hôm nay ta lại quá bất cẩn thế này.

''Quên? Không nhớ rõ ràng liền khẳng định người khác sai rồi còn tự ý xông vào phòng ta. Nực cười thật, không ngờ điện hạ kiêu ngạo của Hỏa Tộc lại bị bệnh đãng trí và cố chấp.''

''Cho dù ta có bệnh gì đi nữa thì cũng là chủ tử của cô, ăn nói cho cẩn thận.'' Nha đầu này dám giáo huấn mình sao?

''Ta có chết thì cũng sẽ nói và vẫn sẽ nói.'' Đồng tử của cô bỗng đỏ lên rồi trở lại bình thường.

''Cô muốn nói gì?'' Vừa rồi đồng tử của cô ấy đổi màu chẳng lẽ phong ấn sắp hết tác dụng rồi?

''Ta muốn cho cả Lục Giới này biết Bạch Thanh Phong điện hạ là một kẻ cố chấp và đãng trí. Hahaha .'' Nói xong Tuyết Lạc liền chạy đi ra.

''Cô... Cô đợi đó!'' Hắn chỉ tay về phía Tuyết Lạc.

Thanh Minh điện.

Thanh Phong và Ngạn Phát ngồi đối diện nhau, ở giữa 2 người là một bàn cờ dây. Họ vừa đánh cờ vừa trò chuyện còn không quên thưởng thức trà nóng.

''Cảm giác nhìn thấy mỹ nhân tắm thế nào kể đệ nghe với hahahaha...'' Ngạn Phát ngồi cười sặc sụa.

''Đệ thấy buồn cười lắm hả?'' Thanh Phong nhíu mày.

''Được rồi đệ không cười nữa. Quên một chút lại được thấy mộng xuân, huynh lời to thật. Nếu vậy chỉ có Tiểu Lạc bị thiệt thòi đúng là tội nghiệp.''

''Thiệt thòi?'' Chẳng lẽ vì thế mà ảnh hưởng đến việc phong ấn Hồng hoang chi lực?

''Đúng vậy, nữ tử bị nam nhân nhìn thấy như thế thì ai dám lấy về làm vợ nữa. Nếu xét hợp tình hợp lý thì huynh còn phải chịu trách nhiệm với cô ấy nữa.''

''Đệ nói nhiều quá rồi đó.'' Y trầm mặc.

Nghe vậy Ngạn Phát liền lấy hai tay bóp chặt miệng tỏa vẻ đáng thương.

''Nếu đệ giúp ta tìm hiểu về phong ấn của Tuyết Lạc thì ta sẽ tha cho đệ.'' Hắn đắt ý nhìn về phía Ngạn Phát.

''Chẳng lẽ Tiểu Lạc sảy ra chuyện gì sao?'' Phát hoảng hốt.

''Lúc cô ấy đang giáo huấn huynh một trận thì huynh nhìn thấy đồng tử của cô ấy đổi thành màu đỏ rồi quay về trạng thái bình thường. Có lẽ phong ấn sắp hết tác dụng rồi.''

''Một người ngây thơ, hiền lành như Tiểu Lạc thì cho dù có sức mạnh Hồng hoang cô ấy cũng sẽ không gây khó dễ cho Lục Giới, huynh đừng nghĩ nhiều .'' Đúng là biểu huynh luôn đa nghi mọi việc haizzz

Hot

Comments

Người Qua Đường

Người Qua Đường

Nu9 kỉu: còn j nữa đâu mà khóc vs sầu

2022-05-08

2

Mạc Mạc

Mạc Mạc

cạn lời na9

2022-04-21

2

🍎Táo🍎

🍎Táo🍎

Phong kỳ qué

2022-04-02

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 2: Hồng hoang chi lực
2 Chương 3: Nữ tử bí ẩn
3 Chương 4: Nhìn thấy hết rồi
4 Chương 5: Cây trâm cài tóc
5 Chương 6: Thân phận thật sự
6 Chương 7: Tìm Thảo Băng Sơn
7 Chương 8: Nha đầu gặp nạn
8 Chương 9: Hôn ước của hắn
9 Chương 10: Ba năm trôi qua
10 Chương 11: Cuối cùng cũng gặp
11 Chương 12: Dạo chơi Nhân Giới
12 Chương 13: Vĩnh viễn không bằng
13 Chương 14: Nàng thật nhẫn tâm
14 Chương 15: Trận chiến sinh tử
15 Chương 16: Vong Xuyên vong tình
16 Chương 17: Tan rồi lại hợp
17 Chương 18: Tuyết Lạc đăng cơ
18 Chương 19: Một đêm hoang đường
19 Chương 20: Ta sẽ cưới nàng
20 Chương 21: Trúng Cốt chi độc
21 Chương 22: Thay nàng trúng độc
22 Chương 23: Không hẹn lại gặp
23 Chương 24: Ta không quan tâm
24 Chương 25: Khắc cốt ghi tâm
25 Chương 26: Năm năm đổi mới
26 Chương 27: Hắn trúng độc sao?
27 Chương 28: Tẩy tủy thật đau
28 Chương 29: Có kẻ đột nhập
29 Chương 30: Ái Lệ được thả
30 Chương 31: Giả mạo công chúa?
31 Chương 32: Là nàng thật sao?
32 Chương 33: Quà của Tuyết Lạc
33 Chương 34: Nói chuyện yêu đương
34 Chương 35: Bi kịch năm đó
35 Chương 36: Mượn Cửu kim đan
36 Chương 37: Chàng không thể đi!
37 Chương 38: Thế thân chịu phạt
38 Chương 39: Tuyết Lạc tỉnh lại
39 Chương 40: Thực hiện hôn ước
40 Chương 41: Người chàng yêu nhất
41 Chương 42: Hai kẻ si tình
42 Chương 43: Trăm năm tái ngộ
43 Chương 44: Dùng khổ nhục kế
44 Chương 45: Ta không yêu hắn
45 Chương 46: Nguyện ý theo chàng
46 Chương 47: Nhất kiến chung tình
47 Chương 48: Ngạn Phát đâu rồi?
48 Chương 49: Trốn chạy dưới mưa
49 Chương 50: Ta sẽ đợi nàng
50 Chương 51: Gặp lại Khả Như
51 Chương 52: Ma Tôn hồi sinh
52 Chương 53: Ở lại đêm nay
53 Chương 54: Nhuộm đỏ Minh Giới
54 Chương 55: Ma thai xuất hiện
55 Chương 56: Tìm cách cứu giải
56 Chương 57: Khống chế ma thai
57 Chương 58: Mộng cảnh bi thống
58 Chương 59: Tuyết Lạc lúc nhỏ
59 Chương 60: Thương hải tang điền
60 Chương 61: Là kẻ ngán đường
61 Chương 62: Nhi nữ về rồi
62 Chương 63: Ở lại Nhân Giới
63 Chương 64: Đừng đụng vào ta
64 Chương 65: Quay về Ma Giới
65 Chương 66: Tự tung tự tác
66 Chương 67: Cấm thuật khống chế
67 Chương 68: Thảo dược biến mất
68 Chương 69: Có chút quen thuộc
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 2: Hồng hoang chi lực
2
Chương 3: Nữ tử bí ẩn
3
Chương 4: Nhìn thấy hết rồi
4
Chương 5: Cây trâm cài tóc
5
Chương 6: Thân phận thật sự
6
Chương 7: Tìm Thảo Băng Sơn
7
Chương 8: Nha đầu gặp nạn
8
Chương 9: Hôn ước của hắn
9
Chương 10: Ba năm trôi qua
10
Chương 11: Cuối cùng cũng gặp
11
Chương 12: Dạo chơi Nhân Giới
12
Chương 13: Vĩnh viễn không bằng
13
Chương 14: Nàng thật nhẫn tâm
14
Chương 15: Trận chiến sinh tử
15
Chương 16: Vong Xuyên vong tình
16
Chương 17: Tan rồi lại hợp
17
Chương 18: Tuyết Lạc đăng cơ
18
Chương 19: Một đêm hoang đường
19
Chương 20: Ta sẽ cưới nàng
20
Chương 21: Trúng Cốt chi độc
21
Chương 22: Thay nàng trúng độc
22
Chương 23: Không hẹn lại gặp
23
Chương 24: Ta không quan tâm
24
Chương 25: Khắc cốt ghi tâm
25
Chương 26: Năm năm đổi mới
26
Chương 27: Hắn trúng độc sao?
27
Chương 28: Tẩy tủy thật đau
28
Chương 29: Có kẻ đột nhập
29
Chương 30: Ái Lệ được thả
30
Chương 31: Giả mạo công chúa?
31
Chương 32: Là nàng thật sao?
32
Chương 33: Quà của Tuyết Lạc
33
Chương 34: Nói chuyện yêu đương
34
Chương 35: Bi kịch năm đó
35
Chương 36: Mượn Cửu kim đan
36
Chương 37: Chàng không thể đi!
37
Chương 38: Thế thân chịu phạt
38
Chương 39: Tuyết Lạc tỉnh lại
39
Chương 40: Thực hiện hôn ước
40
Chương 41: Người chàng yêu nhất
41
Chương 42: Hai kẻ si tình
42
Chương 43: Trăm năm tái ngộ
43
Chương 44: Dùng khổ nhục kế
44
Chương 45: Ta không yêu hắn
45
Chương 46: Nguyện ý theo chàng
46
Chương 47: Nhất kiến chung tình
47
Chương 48: Ngạn Phát đâu rồi?
48
Chương 49: Trốn chạy dưới mưa
49
Chương 50: Ta sẽ đợi nàng
50
Chương 51: Gặp lại Khả Như
51
Chương 52: Ma Tôn hồi sinh
52
Chương 53: Ở lại đêm nay
53
Chương 54: Nhuộm đỏ Minh Giới
54
Chương 55: Ma thai xuất hiện
55
Chương 56: Tìm cách cứu giải
56
Chương 57: Khống chế ma thai
57
Chương 58: Mộng cảnh bi thống
58
Chương 59: Tuyết Lạc lúc nhỏ
59
Chương 60: Thương hải tang điền
60
Chương 61: Là kẻ ngán đường
61
Chương 62: Nhi nữ về rồi
62
Chương 63: Ở lại Nhân Giới
63
Chương 64: Đừng đụng vào ta
64
Chương 65: Quay về Ma Giới
65
Chương 66: Tự tung tự tác
66
Chương 67: Cấm thuật khống chế
67
Chương 68: Thảo dược biến mất
68
Chương 69: Có chút quen thuộc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play