Chương 16: Vong Xuyên vong tình

Vương Thiên Phương tiếp tục dùng một đòn chí mạng tấn công về phía Châu Hạ Vỹ.

"Đừng mà!" Tuyết Lạc hét lớn, mắt đỏ hoe. Châu Hạ Vỹ đã không còn sức lực nào bị tấn công liền nôn ra một vũng máu, Tuyết Lạc cố gắng dùng hơi sức cuối cùng bò đến chỗ Châu Hạ Vỹ "Tỷ tỷ! Cố lên một chút muội sẽ tìm người giúp đỡ tỷ!" Tuyết Lạc nói nhưng hai dòng lệ trên mặt không ngừng chảy xuống.

"Không... kịp... nữa rồi! Nhớ... nhớ cho kỹ, ông ta muốn... muốn lấy hồng hoang... chi lực của muội. Phải... cẩn thận." Châu Hạ Vỹ nói xong thì nhắm mắt rời khỏi cuộc đời, cơ thể nàng cứ thế mà tan thành mây khói, Ma Tôn qua đời kết giới kia liền bị phá huỷ.

"Tỷ tỷ! Tỷ tỷ đừng đi mà! Đừng đi!" Tuyết Lạc khóc nấc cố gắng dùng hai tay vồ lấy làn khói đó.

"Rốt cuộc tại sao ông lại biết Ma Giới sẽ suy yếu vào ngày này?" Tuyết Lạc nhìn ông với đôi mắt đầy tơ máu. Ta chưa bao giờ cảm thấy hận ông ta đến vậy, nhưng ta lại hận kẻ đã rò rỉ thông tin này hơn.

"Là Bạch Thanh Phong nói với ta!" Thiên Quân nhanh chóng trả lời. Nếu nói là Bạch Thanh Phong làm thì nó sẽ không ảnh hưởng tới ta nữa rồi.

"Ta không tin!" Tại sao lại là hắn chứ? Cho dù ta có đối xử với hắn tệ thế nào hắn cũng im lặng thì làm sao có thể làm như vậy với ta chứ? Ngụy biện.

"Hắn làm vậy là để ta đồng ý hôn sự cho hắn và cháu gái của ta thôi! Tin hay không thì tùy con vậy!"

"Ngươi nói cái gì?" Tuyết Lạc hét lên, đôi đồng tử bỗng chốc biến thành màu đỏ như muốn ăn tươi nuốt sống Thiên Quân. Xung quanh nàng xuất hiện một sức mạnh rất lớn, cả người nàng bừng sáng tựa như phượng hoàng rực lửa. Hồng hoang chi lực phá được phong ấn rồi! Nó thực sự thất tỉnh rồi.

Một luồng năng lượng lao ra từ tay Tuyết Lạc tấn công vào Thiên Phương, ông ta văng ra xa và hộc máu. Hỏa đế bỗng xuất hiện cùng một tên thiên binh, tên lính đó hình như đang bế một nữ nhân, Hỏa đế nhanh chóng đưa Thiên Quân rời đi "Tìm được nhị công chúa rồi, chúng ta đi thôi!" Bọn họ chạy mất, Tuyết Lạc cũng rời đi "Ta phải làm rõ vụ việc này mới được!"

Nguyệt Như cung.

Bạch Thanh Phong say mèm trong thư phòng, xung quanh nồng nặc mùi rượu. Hắn cứ uống hết giò này đến giò khác, uống đến nỗi hết biết trời biết đất gì nữa rồi. Ái Lệ tiến vào thư phòng nhìn nam nhân cô mê mẩn đang trở thành tên nát rượu.

"Thanh Phong! Đừng uống nữa, chàng say rồi!" Ái Lệ kéo tay ngăn hắn lại.

"Không ai được ngăn cản ta, chỗ ta đang giải sầu mà cũng dám ngăn cản đúng là to gan!" Hắn tiếp tục uống.

"Giải sầu sao? Rõ ràng là đang uống để tìm cái chết mà!" Ái Lệ hét lên.

"Im miệng!" Thanh Phong hét lên nạt cô. Hắn ngẩng đầu nhìn Ái Lệ bỗng giật mình "Tuyết Lạc, là nàng sao?" Hắn uống nhiều tới nỗi hoa hết cả mắt rồi.

"Đúng vậy là ta đây!" Cơ hội tới rồi.

"Tuyết Lạc nàng nghe cho rõ đây!" Hắn nghiêm túc nói.

"Chàng muốn ta nghe cái gì?" Ái Lệ đắc ý.

"Ta! Yêu! Nàng!" Hắn vừa nói vừa ép Ái Lệ vào góc tường, Tuyết Lạc cũng vừa chạy tới nhìn thấy cảnh tượng đó, vừa hay 3 chữ 'ta yêu nàng' cũng lọt vào tai Tuyết Lạc.

"Bạch Thanh Phong! Ngươi chứng minh được rồi!" Tuyết Lạc trầm mặc rời đi, hai hàng lệ không ngừng chảy xuống rồi va chạm vào mặt đất, nghe thấy tiếng nàng nói Ái Lệ liền cười đắc ý như muốn nói rằng 'ta thắng rồi, nam nhân này mãi mãi thuộc về ta' còn hắn thì dường như là không nghe thấy.

"Tiểu Phong ta cũng yêu chàng!" Ái Lệ chuẩn bị hôn hắn thì bị hắn ngăn lại.

"Cô không phải Tuyết Lạc!" Nàng ấy chưa bao giờ gọi ta như vậy.

"Là ta Tuyết Lạc đây mà!" Chỉ cần ta và chàng 'gạo nấu thành cơm' thì chàng không thoát được hôn ước này đâu.

"Ngụy biện!" Một luồng linh lực xuất hiện từ tay hắn tấn công Ái Lệ.

"Chàng đợi đó!" Ái Lệ ôm vết thương rời đi "Chết tiệt!"

Bờ Sông Vong Xuyên, Tuyết Lạc thẫn thờ đứng ở đó.

Ngươi thực sự chứng minh được rồi! Đúng vậy, ngươi chính minh ngươi rất yêu Ái Lệ. Là ta ngu ngốc tự lừa mình dối người, ta vốn dĩ chỉ là kẻ thứ ba chen chân vào mối tình của các người. Ta sai rồi, thật sự sai rồi! Nếu ta không chen chân vào cuộc tình của bọn họ thì liệu tỷ tỷ có phải chết không chứ? Ta thật là đáng đời mà, có lẽ đây chính là kết cục của kẻ thứ ba chăng? Tỷ tỷ muội thật sự rất có lỗi với tỷ và Ma Giới, là do muội si mê hắn mới hại mọi thứ thành ra như vậy.

"Tỷ tỷ! Cảm giác hận người mình từng yêu sâu đậm thật không dễ chịu chút nào. Tỷ đã từng nói nếu uống nước sông Vong Xuyên thì sẽ quên đi một số chuyện về tình ái tuy lúc đó muội nửa tin nửa ngờ nhưng bây giờ có lẽ cần phải uống thử xem rồi.'' Chẳng có ai đáp lại nàng ngoài tiếng gió vi vu. "Thay vì hận 2 người thì có lẽ hận 1 người thôi sẽ tốt hơn." Tuyết Lạc cười nhạt với ánh mắt đầy vô vọng, một ánh mắt nhìn về xa xăm chứa đầy bi ai khiến người ta không khỏi chua xót. Nàng cứ thế biến ra một cái gáo đựng nước rồi hứng một gáo nước sông Vong Xuyên. Nàng từ từ đưa gáo nước Vong Xuyên vào miệng một hơi cạn sạch.

Hot

Comments

Anna Ngân

Anna Ngân

Tỷ tỷ của tôi mất rồi

2022-05-26

1

Toyoki

Toyoki

Ngựơc hay ngọt đây

2022-04-13

2

Anna Ngân

Anna Ngân

Cha thì ác, người bảo vệ nu9 thì chết, nu9 muốn quên lun cả na9. Căng nhò

2022-04-08

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 2: Hồng hoang chi lực
2 Chương 3: Nữ tử bí ẩn
3 Chương 4: Nhìn thấy hết rồi
4 Chương 5: Cây trâm cài tóc
5 Chương 6: Thân phận thật sự
6 Chương 7: Tìm Thảo Băng Sơn
7 Chương 8: Nha đầu gặp nạn
8 Chương 9: Hôn ước của hắn
9 Chương 10: Ba năm trôi qua
10 Chương 11: Cuối cùng cũng gặp
11 Chương 12: Dạo chơi Nhân Giới
12 Chương 13: Vĩnh viễn không bằng
13 Chương 14: Nàng thật nhẫn tâm
14 Chương 15: Trận chiến sinh tử
15 Chương 16: Vong Xuyên vong tình
16 Chương 17: Tan rồi lại hợp
17 Chương 18: Tuyết Lạc đăng cơ
18 Chương 19: Một đêm hoang đường
19 Chương 20: Ta sẽ cưới nàng
20 Chương 21: Trúng Cốt chi độc
21 Chương 22: Thay nàng trúng độc
22 Chương 23: Không hẹn lại gặp
23 Chương 24: Ta không quan tâm
24 Chương 25: Khắc cốt ghi tâm
25 Chương 26: Năm năm đổi mới
26 Chương 27: Hắn trúng độc sao?
27 Chương 28: Tẩy tủy thật đau
28 Chương 29: Có kẻ đột nhập
29 Chương 30: Ái Lệ được thả
30 Chương 31: Giả mạo công chúa?
31 Chương 32: Là nàng thật sao?
32 Chương 33: Quà của Tuyết Lạc
33 Chương 34: Nói chuyện yêu đương
34 Chương 35: Bi kịch năm đó
35 Chương 36: Mượn Cửu kim đan
36 Chương 37: Chàng không thể đi!
37 Chương 38: Thế thân chịu phạt
38 Chương 39: Tuyết Lạc tỉnh lại
39 Chương 40: Thực hiện hôn ước
40 Chương 41: Người chàng yêu nhất
41 Chương 42: Hai kẻ si tình
42 Chương 43: Trăm năm tái ngộ
43 Chương 44: Dùng khổ nhục kế
44 Chương 45: Ta không yêu hắn
45 Chương 46: Nguyện ý theo chàng
46 Chương 47: Nhất kiến chung tình
47 Chương 48: Ngạn Phát đâu rồi?
48 Chương 49: Trốn chạy dưới mưa
49 Chương 50: Ta sẽ đợi nàng
50 Chương 51: Gặp lại Khả Như
51 Chương 52: Ma Tôn hồi sinh
52 Chương 53: Ở lại đêm nay
53 Chương 54: Nhuộm đỏ Minh Giới
54 Chương 55: Ma thai xuất hiện
55 Chương 56: Tìm cách cứu giải
56 Chương 57: Khống chế ma thai
57 Chương 58: Mộng cảnh bi thống
58 Chương 59: Tuyết Lạc lúc nhỏ
59 Chương 60: Thương hải tang điền
60 Chương 61: Là kẻ ngán đường
61 Chương 62: Nhi nữ về rồi
62 Chương 63: Ở lại Nhân Giới
63 Chương 64: Đừng đụng vào ta
64 Chương 65: Quay về Ma Giới
65 Chương 66: Tự tung tự tác
66 Chương 67: Cấm thuật khống chế
67 Chương 68: Thảo dược biến mất
68 Chương 69: Có chút quen thuộc
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 2: Hồng hoang chi lực
2
Chương 3: Nữ tử bí ẩn
3
Chương 4: Nhìn thấy hết rồi
4
Chương 5: Cây trâm cài tóc
5
Chương 6: Thân phận thật sự
6
Chương 7: Tìm Thảo Băng Sơn
7
Chương 8: Nha đầu gặp nạn
8
Chương 9: Hôn ước của hắn
9
Chương 10: Ba năm trôi qua
10
Chương 11: Cuối cùng cũng gặp
11
Chương 12: Dạo chơi Nhân Giới
12
Chương 13: Vĩnh viễn không bằng
13
Chương 14: Nàng thật nhẫn tâm
14
Chương 15: Trận chiến sinh tử
15
Chương 16: Vong Xuyên vong tình
16
Chương 17: Tan rồi lại hợp
17
Chương 18: Tuyết Lạc đăng cơ
18
Chương 19: Một đêm hoang đường
19
Chương 20: Ta sẽ cưới nàng
20
Chương 21: Trúng Cốt chi độc
21
Chương 22: Thay nàng trúng độc
22
Chương 23: Không hẹn lại gặp
23
Chương 24: Ta không quan tâm
24
Chương 25: Khắc cốt ghi tâm
25
Chương 26: Năm năm đổi mới
26
Chương 27: Hắn trúng độc sao?
27
Chương 28: Tẩy tủy thật đau
28
Chương 29: Có kẻ đột nhập
29
Chương 30: Ái Lệ được thả
30
Chương 31: Giả mạo công chúa?
31
Chương 32: Là nàng thật sao?
32
Chương 33: Quà của Tuyết Lạc
33
Chương 34: Nói chuyện yêu đương
34
Chương 35: Bi kịch năm đó
35
Chương 36: Mượn Cửu kim đan
36
Chương 37: Chàng không thể đi!
37
Chương 38: Thế thân chịu phạt
38
Chương 39: Tuyết Lạc tỉnh lại
39
Chương 40: Thực hiện hôn ước
40
Chương 41: Người chàng yêu nhất
41
Chương 42: Hai kẻ si tình
42
Chương 43: Trăm năm tái ngộ
43
Chương 44: Dùng khổ nhục kế
44
Chương 45: Ta không yêu hắn
45
Chương 46: Nguyện ý theo chàng
46
Chương 47: Nhất kiến chung tình
47
Chương 48: Ngạn Phát đâu rồi?
48
Chương 49: Trốn chạy dưới mưa
49
Chương 50: Ta sẽ đợi nàng
50
Chương 51: Gặp lại Khả Như
51
Chương 52: Ma Tôn hồi sinh
52
Chương 53: Ở lại đêm nay
53
Chương 54: Nhuộm đỏ Minh Giới
54
Chương 55: Ma thai xuất hiện
55
Chương 56: Tìm cách cứu giải
56
Chương 57: Khống chế ma thai
57
Chương 58: Mộng cảnh bi thống
58
Chương 59: Tuyết Lạc lúc nhỏ
59
Chương 60: Thương hải tang điền
60
Chương 61: Là kẻ ngán đường
61
Chương 62: Nhi nữ về rồi
62
Chương 63: Ở lại Nhân Giới
63
Chương 64: Đừng đụng vào ta
64
Chương 65: Quay về Ma Giới
65
Chương 66: Tự tung tự tác
66
Chương 67: Cấm thuật khống chế
67
Chương 68: Thảo dược biến mất
68
Chương 69: Có chút quen thuộc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play