Nói Lời Yêu Em
Tại một cô nhi nằm ở bên ngoài thành phố. Nơi đây có những hàng cây xanh mướt, ngôi nhà ở đây không lớn nhưng cũng đủ tiện nghi để cho những đứa trẻ ở đây sống tốt. Có một cô bé ngồi trên chiếc xe lăn, hai chân của cô bé giờ đã không thể di chuyển được nữa vì vừa trải qua một vụ hỏa hoạn ở đây. Vài ngày trước, có một vụ hỏa hoạn xảy ra đã cướp đi đôi chân nhỏ nhắn hoạt bát của cô bé chỉ vì một vài tai nạn nhỏ. Từ khi nhận được bản thân khó có thể đi lại được, cô bé đó đã trầm đi rất nhiều, hay ở một mình mà không cho ai lại gần. Các sơ ở đây cũng đã tìm mọi cách để cho cô bé có thể vui vẻ lại, nhưng không có tác dụng.
Từ xa, có một cậu bé đứng quan sát cô bé một hồi, rồi mới bước lại gần. Cậu bé này là người hay chơi với cô bé nhất, cũng chính là người quan tâm cô bé nhất. Cậu bước tới hỏi han cô bé.
“Tiểu Hi…”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, cô bé đó quay người lại, trong ánh mắt của cô bé bây giờ chỉ là sự vô hồn mà thôi, nhưng khi đối diện với cậu bé trước mặt, cô lại hồn nhiên trở lại như hồi trước.
“Anh Tử Quân…”
Cậu bé đó phải nói may mắn hơn chút, nhưng bên tay phải của cậu bây giờ có một vết sẹo dài do trong lúc hỏa hoạn cậu bé đã đỡ thanh gỗ đang cháy thay cho cô bé. Nếu không giờ cô bé đã không may mắn sống sót mà ở đây.
Hai cô cậu bé một người chỉ mới 5 tuổi, một người đã là 13, khoảng cách tuổi khá lớn, nhưng hai người vẫn luôn xem nhau là anh em vậy. Vừa mới thấy Tử Quân, một cô bé luôn lạnh nhạt suốt mấy ngày qua, hai hàng nữa mắt của cô bé liền tuôn ra rồi khóc lớn.
Tử Quân thấy vậy liền bước tới ôm trầm lấy cô bé, cậu biết đây đúng là cú sốc lớn đối với một cô bé chỉ mới 5 tuổi. Nếu không phải lần trước cô bé mải ham chơi với những đứa trẻ khác thì đã không ra thảm họa này.
Cô bé cứ khóc mãi. nước mắt cứ không ngừng rời. Tử Quân cứ mặc cho Vân Hi khóc một lúc. Vân Hi cứ khóc như vậy, vừa thút thí nói với Tử Quân.
“Anh Tử Quân, em không thể đi được nữa, em sợ mọi người không cần em nữa…”
Tử Quân vừa xoa đầu an ủi, vừa lặng lẽ lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt nhỏ bé của cô bé. Cùng không thể trách Vân Hi được, dù gì hôm đó cậu đến hơi trễ, khi đó chạy vào thì cậu đã thấy chân của cô bé đã bị một thanh gỗ khác đè lên rồi. đến khi đưa được Vân Hi ra ngoài thì Tử Quân đã ngã gục trước và bất tỉnh cho đến bây giờ.
“Tiểu Hi…em đừng buồn, mọi người không cần em còn có anh đây…”
Nghe nói vậy, Vân Hi nín khóc một chút, rồi lại ngước lên nhìn cậu bé trước mắt. Lúc nào cũng vậy, cậu cũng là người bảo vệ, che chở cho cô bé dù cho Vân Hi có bị gì đi nữa.
“Vâng…”
Sau một hồi dỗ dành Vân Hi, cuối cùng thì cô bé cũng đã nín khóc và thầm ngủ đi. Mấy ngày nay cô bé rất lo lắng cho Tử Quân vì cậu bé hôn mê suốt. Cậu nhờ các sơ đứa Vân Hi vào trong nghỉ ngơi. Cũng không thể nghĩ được rằng Vân Hi lại vì chuyện không thể đi lại được mà lại tự trách bản thân trong mấy ngày qua.
Vài ngày sau, Vân Hi được nghỉ ngơi tốt hơn và tâm trạng cũng đã vui vẻ trở lại. Nhưng có lẽ do cú sốc sau hoả hoạn nên đã tâm lí có hơi khác thường chút.
Updated 102 Episodes
Comments
Thư
👍👍👍👍
2022-03-26
2