chapter 6: Rời đi cũng là cách trốn chạy thực tại.

Diệp Minh Nhi ở chơi thêm một lúc rồi cũng từ biệt ra về. Khi chỉ còn lại một mình, cô mới có thể tập trung suy nghĩ những chuyện tiếp theo của cuộc đời mình.

Những ngày qua, cô luôn chìm đắm trong đau khổ mà không hay biết rằng, bản thân đang làm những người mình yêu thương nhất phải lo lắng.

Cô không phủ nhận những điều mà Diệp Minh Nhi nói, câu nào cũng đúng. Nếu còn ở lại trong căn nhà chứa đầy ắp những kỷ niệm, mang theo những hoài niệm về năm tháng, chắc chắn, cô sẽ chẳng bao giờ buông bỏ được.

Cũng tốt, nếu đã muốn quên đi thì hãy dứt khoát một lần.

Cô biết, chẳng có gì là mãi mãi, kể cả những nổi đau. Chỉ là cô cần phải mất bao nhiêu thời gian để cất gọn nó vào một góc khuất của trái tim.

Chỉ có khi tim không còn thổn thức, nỗi đau không còn ai khơi lại, thì những hình ảnh kia, mới chỉ còn là quá khứ được.

Cô lên phòng mình, thu dọn những đồ đạc cần thiết cất vào trong va ly. Hành lý của cô không nhiều, vì về vội nên đều để lại bên căn nhà Mỹ. Thế mà lại hay, không cần phải tay xách nách mang quá cồng kềnh và mất nhiều thời gian thu dọn.

Bảy giờ tối, chú của cô Đoạn Thành Vinh mới từ công ty trở về. Từ ngày ba mẹ cô mất, mọi công việc trong công ty đều do ông chủ trì. Tuy là vẫn chưa ngồi được lên chiếc ghế tổng giám đốc, nhưng chỉ khác mỗi cách xưng hô, còn mọi chuyện coi như đã rồi.

Bữa cơm tối đầy đủ nguồn trong nhà, vợ chồng cô chú, cô, và cả đứa con gái rất ít khi trở về nhà của Đoạn Thành Vinh, Đoạn Hiểu Linh.

Không khí bữa ăn lúc nào cũng gượng gạo và căng thẳng, chẳng ai nói với ai câu nào. Chỉ thỉnh thoảng tiếng đũa va chạm vào bát đĩa phát ra những âm thanh trong trẻo của đồ sứ cao cấp. Đoạn Thành Vinh chủ động lên tiếng phá vỡ không gian yên lặng.

- Tiểu Vy, hôm nay con cảm thấy thế nào, đã ổn hơn chưa?

Cô vốn bữa giờ ăn đã ít, lại thêm không khí ngột ngạt khiến cô ăn chẳng thấy ngon. Cô buông đũa, để ngăn ngắn rồi mới lên tiếng trả lời.

- Chú, con định quay lại Mỹ, tiếp tục chương trình học tập còn giang dở ạ.

- Con suy nghĩ kỹ chưa?

- Dạ rồi ạ. Những ngày qua là do con cố chấp. Con tự thấy bản thân vẫn đang còn trẻ. Vẫn là nên tiếp tục học tập, không phụ lòng kỳ vọng của ba mẹ giành cho con.

- Con nghĩ được như thế là tốt.

Đoạn Thành Vinh ra chiều ưng ý, gật gù trước lời nói của Đoạn Thanh Vy.

Thế nhưng, từ đầu đến cuối bữa cơm vẫn có một người luôn tị nạnh, không vừa mắt với cô. Đoạn Hiểu Linh cất chất giọng lanh lảnh của mình lên mà nói.

- Giả bộ đáng thương cho ai xem không biết. Sao không đi luôn đi.

Đoạn Hiểu Linh trước giờ vốn chẳng ưa gì cô. Không phải vì cô quá quắt hay làm gì ả, mà chỉ đơn giản là vì ả đố kỵ.

Ả luôn kém cô về mọi mặt. Nhan sắc và hình thức bên ngoài thì không nói làm gì, đến cả việc học hành cũng chẳng đâu vào với đâu. Ả chỉ giỏi ăn chơi, kết bạn với một đám bạn nhà giàu đua đòi giống mình.

Đoạn Thành Vinh cảm thấy hơi sượng trước sự trắng trợn của con gái mình. Ông lên tiếng răn đe.

- Tiểu Linh, sao lại nói về chị như vậy?

- Ba, nhưng mà nó...

Đoạn Thành Vinh không bình tĩnh được trước cách cư xử của con gái mình, ông đập mạnh tay xuống bàn tạo nên một âm thanh lớn, làm cho tất cả mọi người phải giật mình.

- Hỗn, ai dạy con ăn nói như thế hả? Mau xin lỗi Tiểu Vy đi.

- Nhưng mà con...

- Mau, trước khi ba đóng băng hết tài khoản ngân hàng của con.

Dù rất không vừa lòng và vô cùng khó chịu, nhưng Đoạn Hiểu Linh vẫn phải miễn cưỡng nói một câu.

- Xin lỗi.

Nói xong thì hờn dỗi bỏ đi khỏi bàn ăn. Chẳng ai buồn gọi cô ta trở lại. Lúc này, ông mới quay qua hỏi cô.

- Thế cháu định bao giờ đi.

- Dạ, mai cháu sẽ đi luôn. Dù gì khi cháu về cũng chưa bảo lưu được kết quả. Tốt nhất nên qua đó tiếp tục học, tránh học lại thêm học phần ạ.

- Nếu con đã quyết thì con cứ đi. Mọi việc trong nước đã có chú lo. Chú chỉ thấy có lỗi với ba mẹ con vì không chăm sóc cho con được nhiều hơn.

- Dạ, không sao đâu chú. Con ăn no rồi, con xin phép lên phòng nghỉ ngơi ạ.

- Được rồi, đi đi.

Đoạn Thành Vinh làm ra chiều như tiếc nuối. Nhưng có trời mới biết, quyết định rời đi của cô làm ông ta vui đến nhường nào. Trong đầu ông ta chỉ mong cô đi càng xa càng tốt, tốt nhất là đừng về nữa còn tốt hơn.

Chín giờ sáng ngày hôm sau.

Tại sân bay, Diệp Minh Nhi là người duy nhất tiễn cô đi. Hai cô nàng lưu luyến như giờ phút sinh ly tử biệt vậy.

Đoạn Thanh Vy không chần chừ mà dứt khoát vào trong khu vực chờ bay. Nếu như còn luyến tiếc nữa cô nàng sẽ không muốn đi nữa mất.

Tiếng loa thông báo máy bay chuẩn bị cất cánh vang lên đều đều. Đoạn Thanh Vy Lưu luyến nhìn lại vùng đất quê hương mình chuẩn bị bỏ lại sau lưng mà trong lòng dâng lên một cảm giác buồn man mác.

Cái nhìn của cô nhưng ẩn chứa một lời chào tạm biệt, nhưng cũng là lời hứa hẹn với bản thân mình. Chỉ mong khi trở lại một lần nữa, cô đã có thể bỏ qua nỗi đau quá khứ, để hướng về tương lai.

Rời đi cũng là cách để trốn chạy thực tại. Cứ cho như là cô hèn nhát, cô đang trốn tránh đi.

lúc mà Đoạn Thanh Vy cô kéo hành lý lên chuyến bay của mình, cũng là lúc Trình Nhất Nam từ bên trong đi ra.

Hai người lướt qua nhau mà không hề hay biết.

Trình Nhất Nam vốn đã cố gắng giải quyết công việc bên Mỹ để trở về tìm cô gái đã giúp mình. Nhưng chỉ vì chút chuyện phát sinh, mà anh phải ở lại hai tuần trời để xử lý.

Anh không biết chút gấp gáp này của mình đã khiến anh phải mất thêm nhiều thời gian về sau để gặp lại cô. Có lẽ vì duyên phận của hai người chưa đến. Hay vốn dĩ đời người đã nằm sẵn trong sự an bài của số phận.

Gặp nhau đấy, nhưng duyên chưa đến, vẫn chưa thể gắn kết lâu dài.

Cứ đợi đi.

Cuộc sống như một vòng quay may mắn, có lúc cố gắng nhưng cũng chỉ quay vào ô mất lượt. Nhưng đôi khi vô tình, nhưng lại có thể nắm giữ. Thật không nói trước được điều gì.

Cánh chim sắt khổng lồ mang cô đi rời xa vùng đất đau thương tới một miền đất hứa. Chỉ có điều những gì tự hứa với bản thân cô có thể làm được hay chăng? Điều này phải trông cậy vào chính cô rồi.

Vừa xuống máy bay, tài xế của Trình Nhất Nam đã chờ sẵn đưa anh trở về biệt thự riêng của mình.

Anh không ở chung với ba mẹ, mà đã từ lâu, kể từ lúc anh có thể tự chủ về năng lực làm việc của mình anh đã dọn ra ở riêng. Một phần tự do thoải mái, phần khác tránh được bài ca hôn nhân của mẹ mình.

Anh luôn biết một điều, chỉ cần thấy bóng anh, câu đầu tiên mà mẹ anh nói sẽ là.

- Ba mẹ chỉ có mình con, con nên kết hôn sớm một chút, ba mẹ còn có cháu ẵm bồng.

Không thì sẽ là.

- Bao giờ mày sẽ cưới vợ đây, bao giờ mới mang con dâu về cho ba mẹ. Người ta bằng tuổi mẹ đã cháu đầy đàn, còn mẹ một mống cũng chưa.

Nhưng điều thảm hơn là, ba anh lại luôn đứng về phía mẹ anh vô điều kiện, anh không có quyền phản đối. Nhiều lúc anh còn nghĩ mình chẳng khác gì một con lợn giống, ba mẹ sinh anh chỉ có một mục đích duy nhất của duy trì nòi giống, hương hoả gia tộc mà thôi.

Thật là phiền chết anh mà.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Thường thì mấy diễn biến truyện như này , gia đình người chú ( bác ) bao giờ cũng là loại hãm nhất . Và luôn là nguyên nhân gây nên bi kịch cho nhà nu9

2023-06-25

6

Ngư Song

Ngư Song

Có khi nào ông ta là hung thủ giết bố mẹ vy ko. Ông ta k thật lòng tốt đâu giả tạo

2023-03-22

0

Hoàng Anh

Hoàng Anh

lời văn của tg quá hay

2022-10-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 chapter 1: Bị Thương
2 chapter2: Đã làm việc tốt, cần gì báo đáp.
3 chapter 3: Biến cố (1)
4 chapter4: Biến cố (2)
5 chapter5: Biến cố (3)
6 chapter 6: Rời đi cũng là cách trốn chạy thực tại.
7 chapter 7: Đến lúc trở về rồi.
8 chapter 8: Nghĩa Trang
9 chapter 9: Gặp lại
10 chapter 10: Gặp lại (2)
11 chapter 11: Văn Gia Phong
12 chapter 12: Liệu có đáng không?
13 chapter 13: Không chống đỡ nổi
14 chapter 14: Mẹ tin con làm được
15 chapter 15: Bữa tối ở Đoạn gia
16 chapter 16: Nước phù sa không nên chảy ruộng ngoài.
17 chapter 17: Như một người khác
18 chapter 18: Si ngốc
19 chapter 19: Mình vẫn có cơ hội.
20 chapter 20: Tôi thực sự rất mong đợi
21 chapter 21: Cứ từ từ chơi.
22 chapter 22: Tận hưởng cảm giác theo đuổi.
23 chapter 23: Người giống người.
24 chapter 23: Anh chắc chắn sẽ không khước từ.
25 chapter 24: Sóng gió đừng nổi lên.
26 chapter 26: Gánh nặng ngọt ngào
27 chapter 27: Đồn cảnh sát.
28 chapter 28: Chị dâu
29 chapter 29: Chưa gì đã có đồng minh.
30 chapter 30: Bây giờ cầu, còn kịp không?
31 chapter 31: Trai già
32 chapter 32: Củ khoai nóng bỏng tay.
33 chapter 33: Vui vẻ được mấy ngày
34 chapter 34: Lê Yên Thành.
35 chapter 35: Anh sẽ ghen.
36 chapter 36: Anh nuôi em.
37 chapter 37: Chỉ cần em muốn
38 chapter 38: Dự thầu.
39 chapter 39: Tuyết đầu mùa.
40 chapter 40: Bạn trai em.
41 chapter 41: Rượu rởm.
42 chapter 42: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia(1)
43 chapter 43: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (2).
44 chapter 44: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (3)
45 chapter 45: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (4)
46 chapter 46: Nguyện ý trở thành người phụ nữ của anh.
47 chapter 48: Mèo lười.
48 chapter 49: Thế là đủ.
49 chapter 50: Thật làm cho người khác phải đau lòng
50 chapter 51: Cuối cùng vẫn bằng không
51 chapter 52: Thành công giành được dự án.
52 chapter 53: Chỉ cầu một đời mãi không thay lòng.
53 chapter 54: Chuẩn bị ra trận
54 chapter 55: Công bằng với cả hai bên
55 chapter 56: Kết quả đã rõ ràng.
56 chapter 57: Trong mắt vốn không chứa nổi hạt cát.
57 chapter 58: Cố gắng diễn
58 chapter 59: Cái gai trong mắt
59 chapter 60: Công chúa trong thế giới của chính mình
60 chapter 61: Người đàn ông này thật biết cách làm người khác phải yêu.
61 chapter 62: Không tranh cãi nổi
62 chapter 63: Quá trùng hợp.
63 chapter 64: Gặp chuyện (1)
64 chapter 65: Gặp chuyện (2)
65 chapter 66: Thật sự muốn em.
66 chapter 67: Thu hút mọi ánh nhìn
67 chapter 68: Cảm giác nhục nhã đến tột cùng đáng sợ như thế nào.
68 chapter 69: Chỉ cần kết quả như ý, quá trình ra sao không quan trọng
69 chapter 70: Em yêu anh
70 chapter 71: Sẽ không bao giờ có ba từ " quay trở lại".
71 chapter 72: Tự Hun chết chính mình bằng khói thuốc.
72 chapter 73: Hớt tay trên
73 chapter 74: bữa cơm mà một gia đình thực thụ nên có.
74 chapter 75: Thay con dâu đòi lại công bằng
75 chapter 76: Đêm giao thừa.
76 chapter 77: Khoảnh khắc riêng tư bị phá vỡ.
77 chapter 78: Về chơi nhà ông bà ngoại (1)
78 chapter 79: Về chơi nhà ông bà ngoại (2)
79 chapter 80: Về chơi nhà ông bà ngoại (3)
80 chapter 81: Sự quan tâm giả tạo.
81 chapter 82: Gây họa (1)
82 chapter 83: Gây họa (2)
83 chapter 84: Lệnh bắt giữ
84 chapter 85: Bản năng nằm sâu trong tiềm thức
85 chapter 86: Tự bảo vệ chính đáng dẫn đến ngộ sát
86 chapter 87: Cắt bỏ bớt ung nhọt cho công ty
87 chapter 88: Không khỏi làm người khác phải thương cảm
88 chapter 89: tòa án lương tâm.
89 chapter 90: quá khứ đau thương
90 chapter 91: hôn lễ (End)
91 chapter 92: Ngoại Truyện(1)
92 chapter 93: NGoại Truyện (2)
93 chapter 94: Ngoại Truyện (3)
94 chapter 95: Ngoại Truyện Văn Gia Phong x Diệp Minh Nhi.
95 chapter 96: ngoại truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
96 chapter 97: Ngoại truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
97 chapter 98: Ngoại Truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
98 Đôi lời tác giả:
Chapter

Updated 98 Episodes

1
chapter 1: Bị Thương
2
chapter2: Đã làm việc tốt, cần gì báo đáp.
3
chapter 3: Biến cố (1)
4
chapter4: Biến cố (2)
5
chapter5: Biến cố (3)
6
chapter 6: Rời đi cũng là cách trốn chạy thực tại.
7
chapter 7: Đến lúc trở về rồi.
8
chapter 8: Nghĩa Trang
9
chapter 9: Gặp lại
10
chapter 10: Gặp lại (2)
11
chapter 11: Văn Gia Phong
12
chapter 12: Liệu có đáng không?
13
chapter 13: Không chống đỡ nổi
14
chapter 14: Mẹ tin con làm được
15
chapter 15: Bữa tối ở Đoạn gia
16
chapter 16: Nước phù sa không nên chảy ruộng ngoài.
17
chapter 17: Như một người khác
18
chapter 18: Si ngốc
19
chapter 19: Mình vẫn có cơ hội.
20
chapter 20: Tôi thực sự rất mong đợi
21
chapter 21: Cứ từ từ chơi.
22
chapter 22: Tận hưởng cảm giác theo đuổi.
23
chapter 23: Người giống người.
24
chapter 23: Anh chắc chắn sẽ không khước từ.
25
chapter 24: Sóng gió đừng nổi lên.
26
chapter 26: Gánh nặng ngọt ngào
27
chapter 27: Đồn cảnh sát.
28
chapter 28: Chị dâu
29
chapter 29: Chưa gì đã có đồng minh.
30
chapter 30: Bây giờ cầu, còn kịp không?
31
chapter 31: Trai già
32
chapter 32: Củ khoai nóng bỏng tay.
33
chapter 33: Vui vẻ được mấy ngày
34
chapter 34: Lê Yên Thành.
35
chapter 35: Anh sẽ ghen.
36
chapter 36: Anh nuôi em.
37
chapter 37: Chỉ cần em muốn
38
chapter 38: Dự thầu.
39
chapter 39: Tuyết đầu mùa.
40
chapter 40: Bạn trai em.
41
chapter 41: Rượu rởm.
42
chapter 42: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia(1)
43
chapter 43: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (2).
44
chapter 44: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (3)
45
chapter 45: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (4)
46
chapter 46: Nguyện ý trở thành người phụ nữ của anh.
47
chapter 48: Mèo lười.
48
chapter 49: Thế là đủ.
49
chapter 50: Thật làm cho người khác phải đau lòng
50
chapter 51: Cuối cùng vẫn bằng không
51
chapter 52: Thành công giành được dự án.
52
chapter 53: Chỉ cầu một đời mãi không thay lòng.
53
chapter 54: Chuẩn bị ra trận
54
chapter 55: Công bằng với cả hai bên
55
chapter 56: Kết quả đã rõ ràng.
56
chapter 57: Trong mắt vốn không chứa nổi hạt cát.
57
chapter 58: Cố gắng diễn
58
chapter 59: Cái gai trong mắt
59
chapter 60: Công chúa trong thế giới của chính mình
60
chapter 61: Người đàn ông này thật biết cách làm người khác phải yêu.
61
chapter 62: Không tranh cãi nổi
62
chapter 63: Quá trùng hợp.
63
chapter 64: Gặp chuyện (1)
64
chapter 65: Gặp chuyện (2)
65
chapter 66: Thật sự muốn em.
66
chapter 67: Thu hút mọi ánh nhìn
67
chapter 68: Cảm giác nhục nhã đến tột cùng đáng sợ như thế nào.
68
chapter 69: Chỉ cần kết quả như ý, quá trình ra sao không quan trọng
69
chapter 70: Em yêu anh
70
chapter 71: Sẽ không bao giờ có ba từ " quay trở lại".
71
chapter 72: Tự Hun chết chính mình bằng khói thuốc.
72
chapter 73: Hớt tay trên
73
chapter 74: bữa cơm mà một gia đình thực thụ nên có.
74
chapter 75: Thay con dâu đòi lại công bằng
75
chapter 76: Đêm giao thừa.
76
chapter 77: Khoảnh khắc riêng tư bị phá vỡ.
77
chapter 78: Về chơi nhà ông bà ngoại (1)
78
chapter 79: Về chơi nhà ông bà ngoại (2)
79
chapter 80: Về chơi nhà ông bà ngoại (3)
80
chapter 81: Sự quan tâm giả tạo.
81
chapter 82: Gây họa (1)
82
chapter 83: Gây họa (2)
83
chapter 84: Lệnh bắt giữ
84
chapter 85: Bản năng nằm sâu trong tiềm thức
85
chapter 86: Tự bảo vệ chính đáng dẫn đến ngộ sát
86
chapter 87: Cắt bỏ bớt ung nhọt cho công ty
87
chapter 88: Không khỏi làm người khác phải thương cảm
88
chapter 89: tòa án lương tâm.
89
chapter 90: quá khứ đau thương
90
chapter 91: hôn lễ (End)
91
chapter 92: Ngoại Truyện(1)
92
chapter 93: NGoại Truyện (2)
93
chapter 94: Ngoại Truyện (3)
94
chapter 95: Ngoại Truyện Văn Gia Phong x Diệp Minh Nhi.
95
chapter 96: ngoại truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
96
chapter 97: Ngoại truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
97
chapter 98: Ngoại Truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
98
Đôi lời tác giả:

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play