chapter 12: Liệu có đáng không?

Sáng hôm sau tại căn hộ của Diệp Minh Nhi.

Đoạn Thanh Vy vươn sau một giấc ngủ dài. Nhìn Diệp Minh Nhi vẫn còn lăn lóc ngủ cô chỉ cười nhẹ. Cô gái này đúng là phải nói vô tư hết phần thiên hạ. Hôm qua khóc lóc to thế, vậy mà một lát đã thôi.

Cô nhẹ nhàng bước xuống giường, tránh làm người bên cạnh thức giấc. Đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi mới bước ra ngoài.

Đồ đạc của cô ngày hôm qua vẫn còn nguyên trong va ly, ngoài bộ đồ cô thay ra lúc tối. Bộ đồ đó để lại đây cũng được, đằng nào cô cũng hay lui tới.

Cô nhẹ nhàng kéo va ly, dù tiếng động rất nhẹ nhàng, nhưng vẫn khiến Diệp Minh Nhi mơ màng mở mắt ra. Cô nàng với giọng ngái ngủ hỏi Đoạn Thanh Vy.

- Tiểu Vy, mới sáng sớm cậu đi đâu vậy? Lại còn kéo thêm va ly nữa?

- Mình về Đoạn gia.

Diệp Minh Nhi gần như tỉnh ngủ thẳng sau câu trả lời của cô. Cô nàng giật mình hỏi.

- Không phải cậu đã đồng ý với mình ở lại chơi vài hôm sao? Sao mới qua một đêm đã đòi về rồi.

- Mình cũng nghĩ thế, nhưng không tiện đâu. Cậu nghĩ mà xem, nếu như Đoạn , Thành Vinh đã để tâm đến vấn đề cổ phần ba mình để lại như thế, chắc chắn ông ta sẽ theo sát mọi động tĩnh của mình. Sợ rằng bây giờ ông ta đã biết được mình về nước rồi ấy.

- Cậu nói đúng.. Vậy chờ một chút, mình vệ sinh cá nhân xong lai cậu đi ăn sáng rồi đưa cậu về.

- Ừm, cũng được.

Diệp Minh Nhi dùng tốc độ nhanh nhất để sửa soạn cho bản thân mình tươm tất, hai cô nàng mới cùng nhau rời khỏi căn hộ.

Cửa lớn Đoạn gia đã ở ngay trước mắt, Đoạn Thanh Vy bình tĩnh giữ nguyên tư thế của mình, khẽ hít một hơi thật dài như trấn an bản thân. Diệp Minh Nhi thấy bạn có chút căng thẳng thì lên tiếng hỏi.

- Cậu căng thẳng à, có cần mình vào cùng cậu không?

- Không cần đâu, việc gì đến rồi cũng phải đến.. Mình không tin mình chuẩn bị hai năm kỹ lưỡng như vậy lại không đổi lại chút tự tin vào giây phút này. Cậu về đi.

- Ừ, mình biết rồi, nhưng nhớ có việc gì phải gọi cho mình ngay nhé.

Đoạn Thanh Vy không đáp lại, cô sợ trả lời nhiều sẽ làm bản thân phân tâm, nhụt chí. Đối phó với một lão già gian xảo và không tình người như Đoạn Thành Vinh thật không đơn giản. Sợ rằng trong mắt ông ta, cô chỉ là một đứa nhãi hỉ mũi còn chưa sạch.

Cũng phải thôi, lão lăn lội trên thương trường bao nhiêu năm, chẳng lẽ lại đi sợ một đứa con gái, ăn chưa no, lo còn chưa đến như cô hay sao? Có chăng, lão chỉ để tâm đến cái tư cách người thừa kế hợp pháp của Đoạn Thị mà thôi.

Cô chỉ vừa tiến vào cửa chính, một giọng nói không thể quen hơn được nữa đã vang lên.

- Tiểu Vy, cháu về rồi à? Về lúc nào thế, không gọi trước chú cho người ra đón?

Tiểu Vy đúng chỉ mới là một cô gái trẻ, nhưng cô không ngốc. Đơn giản như việc Đoạn Thành Vinh sẽ theo sát từng nhất cử nhất động của cô, cô đã đoán đúng. Minh chứng rõ ràng là bây giờ đã chín rưỡi sáng, với một người muốn lấy sự tín nhiệm và niềm tin của mọi người giờ này phải đi làm từ lâu. Chỉ có điều, hôm nay lão cố tình chờ cô về mà thôi.

Cô nhìn nụ cười giả tạo trên khuôn mặt lão, thầm đánh giá. " Trông cũng thật phúc hậu và lương thiện. Bởi khuôn mặt đó giống ba cô đến sáu phần".

Cô khẽ hừ lạnh trong lòng:" Nếu tôi không vô tình nghe lén được những gì mà vợ chồng ông nói, có lẽ tôi đã bị khuôn mặt thánh thiện và thái độ giả tạo đó của ông lừa rồi."

Nhưng tất nhiên cô chẳng dại mà nói ra những suy nghĩ của mình. Nếu ông ta cảm thấy diễn kịch vui đến thế, cô sẽ diễn cùng ông ta đến cùng.

Đời này của cô đã xác định sẽ cá chết lưới rách, ngọc nát đá tan với lão, thì còn gì vướng bận nữa chứ. Cô nở một nụ cười thân thiện nhất có thể với lão, rồi nhẹ nhàng đáp lại.

- Dạ, con chỉ mới về chiều hôm qua thôi ạ. Định bụng sẽ về luôn, ai dè Nhi Nhi nó kéo lại ăn bữa cơm ạ.

- Ừ, con đi về chắc cũng mệt rồi, lên phòng nghỉ ngơi đi. Phòng của cũ của con ta vẫn luôn cho người dọn dẹp sạch sẽ.

- Vâng, con cảm ơn chú.

Đoạn Thanh Vy không nói thêm gì, chỉ im lặng kéo chiếc va ly của mình lên phòng.

Cô không hay biết rằng, khi bóng cô vừa khuất sau cầu thang, Đoạn Thành Vinh đã nở một nụ cười nhếch mép đầy khinh bỉ. Lão nói nhỏ chỉ đủ bản thân nghe.

" Vẫn chỉ là một con nhóc hỉ mũi chưa sạch. Trở về thì làm được gì cơ chứ, muốn đoạt lại tất cả từ tay lão, thật nực cười".

Chỉ vì cái suy nghĩ chủ quan này của lão, mà sau này lão phải tự mắng bản thân mình ngu dốt.. Nhưng đó là chuyện của sau này.

Đoạn Thanh Vy mở cửa căn phòng trước đây của mình. Quả như lời Đoạn Thành Vinh nói, mọi bài trí trong phòng vẫn giữ như trước đây, thậm chí là rất sạch sẽ.

Giây phút cánh cửa phòng đóng lại sau lưng, Đoạn Thanh Vy mới gỡ xuống khuôn mặt thân thiện và nụ cười gượng gạo của mình.

Cô nhìn một lượt cách bài trí trước đây trong phòng.. Quả nhiên ba mẹ cô đã cưng chiều cô như công chúa nhỏ. Căn phòng chẳng khác gì của một nàng thiếu nữ mới lớn, toàn màu hường.

Nghĩ xong, rồi cô lại giật mình và tự cười chính cái suy nghĩ của bản thân. Khi cô rời khỏi căn phòng này đi du học, cô chỉ mới mười chín tuổi, không thiếu nữ thì gọi là gì.

Chỉ là những biến cố diễn ra khá nhanh, ép cô từ một thiếu nữ vô lo vô nghĩ, phải nhanh chóng trưởng thành.

Chim non nếu được ba mẹ bảo bọc kỹ lưỡng, sẽ chẳng bao giờ học được cách tự lập. Nhưng khi ba mẹ nó rời xa nó. Thiên nhiên khắc nghiệt, và bản năng sinh tồn, sẽ khiến nó tự trưởng thành.

Bởi muốn sống, muốn duy trì đã là bản năng nguyên thủy nhất trong mỗi sinh vật. Trong hoàn cảnh càng khắc nghiệt, sự trưởng thành sẽ càng nhanh chóng. Nhanh đến nỗi, bản thân cũng phải giật mình trước sự thay đổi của chính mình.

Cô cầm khung ảnh gia đình mình để trên chiếc tủ cạnh giường.. Khẽ ôm nó vào lòng như nâng niu, trân quý một vật quan trọng nhất.

Cô nằm xuống giường, tư thế co tròn như phòng vệ, nhưng hai tay vẫn ôm chặt tấm ảnh. Một dòng chất lỏng nóng hổi, vô thức rơi trên khuôn mặt, cô giật mình nhận ra mình đang khóc. Cô tự nhủ với lòng mình.

" Ba mẹ, Vy Vy của ba mẹ đã trở về rồi. nếu ba mẹ trên trời có linh thiêng, mong hai người phù hộ cho con, có thể giành lại những gì thuộc về chúng ta. Dù con có chết, cũng phải bắt lão già Đoạn Thành Vinh kia trả giá cho những gì mình đã làm".

Cô đem theo những tức tưởi, những thù hận của mình chìm vào trong giấc ngủ. Giấc ngủ tuy không ngon, không sâu, nhưng tạm thời giúp cô quên đi những mộng mị. Thân thể nhỏ bé của cô vốn đã bị những thù hận và dồn nén làm cho rệu rã rồi.

Bao giờ cô mới có thể thanh thản, bình bình, an an sống một cuộc sống vui vẻ, vô dục, vô cầu trước đây?

Tại sao con người lại cứ phải tự tạo ra vòng xoáy, tự biến mình trong vòng luẩn quẩn của danh lợi. Sống vui vẻ, hưởng thụ những điều đơn giản nhất của cuộc sống chẳng phải tốt hay sao?

Tiền, danh lợi, đúng là rất cần, nhưng ko phải tất cả. Xem danh lợi và vật chất là tất cả, để rồi phải trả giá đắt cho những sai lầm của mình.

Liệu có đáng không?

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

tác giả viết hay quá ❤❤

2023-06-25

4

Ho Thi Linh Ho

Ho Thi Linh Ho

hay quá

2022-04-26

2

Lê Lương

Lê Lương

hay

2022-04-23

2

Toàn bộ
Chapter
1 chapter 1: Bị Thương
2 chapter2: Đã làm việc tốt, cần gì báo đáp.
3 chapter 3: Biến cố (1)
4 chapter4: Biến cố (2)
5 chapter5: Biến cố (3)
6 chapter 6: Rời đi cũng là cách trốn chạy thực tại.
7 chapter 7: Đến lúc trở về rồi.
8 chapter 8: Nghĩa Trang
9 chapter 9: Gặp lại
10 chapter 10: Gặp lại (2)
11 chapter 11: Văn Gia Phong
12 chapter 12: Liệu có đáng không?
13 chapter 13: Không chống đỡ nổi
14 chapter 14: Mẹ tin con làm được
15 chapter 15: Bữa tối ở Đoạn gia
16 chapter 16: Nước phù sa không nên chảy ruộng ngoài.
17 chapter 17: Như một người khác
18 chapter 18: Si ngốc
19 chapter 19: Mình vẫn có cơ hội.
20 chapter 20: Tôi thực sự rất mong đợi
21 chapter 21: Cứ từ từ chơi.
22 chapter 22: Tận hưởng cảm giác theo đuổi.
23 chapter 23: Người giống người.
24 chapter 23: Anh chắc chắn sẽ không khước từ.
25 chapter 24: Sóng gió đừng nổi lên.
26 chapter 26: Gánh nặng ngọt ngào
27 chapter 27: Đồn cảnh sát.
28 chapter 28: Chị dâu
29 chapter 29: Chưa gì đã có đồng minh.
30 chapter 30: Bây giờ cầu, còn kịp không?
31 chapter 31: Trai già
32 chapter 32: Củ khoai nóng bỏng tay.
33 chapter 33: Vui vẻ được mấy ngày
34 chapter 34: Lê Yên Thành.
35 chapter 35: Anh sẽ ghen.
36 chapter 36: Anh nuôi em.
37 chapter 37: Chỉ cần em muốn
38 chapter 38: Dự thầu.
39 chapter 39: Tuyết đầu mùa.
40 chapter 40: Bạn trai em.
41 chapter 41: Rượu rởm.
42 chapter 42: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia(1)
43 chapter 43: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (2).
44 chapter 44: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (3)
45 chapter 45: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (4)
46 chapter 46: Nguyện ý trở thành người phụ nữ của anh.
47 chapter 48: Mèo lười.
48 chapter 49: Thế là đủ.
49 chapter 50: Thật làm cho người khác phải đau lòng
50 chapter 51: Cuối cùng vẫn bằng không
51 chapter 52: Thành công giành được dự án.
52 chapter 53: Chỉ cầu một đời mãi không thay lòng.
53 chapter 54: Chuẩn bị ra trận
54 chapter 55: Công bằng với cả hai bên
55 chapter 56: Kết quả đã rõ ràng.
56 chapter 57: Trong mắt vốn không chứa nổi hạt cát.
57 chapter 58: Cố gắng diễn
58 chapter 59: Cái gai trong mắt
59 chapter 60: Công chúa trong thế giới của chính mình
60 chapter 61: Người đàn ông này thật biết cách làm người khác phải yêu.
61 chapter 62: Không tranh cãi nổi
62 chapter 63: Quá trùng hợp.
63 chapter 64: Gặp chuyện (1)
64 chapter 65: Gặp chuyện (2)
65 chapter 66: Thật sự muốn em.
66 chapter 67: Thu hút mọi ánh nhìn
67 chapter 68: Cảm giác nhục nhã đến tột cùng đáng sợ như thế nào.
68 chapter 69: Chỉ cần kết quả như ý, quá trình ra sao không quan trọng
69 chapter 70: Em yêu anh
70 chapter 71: Sẽ không bao giờ có ba từ " quay trở lại".
71 chapter 72: Tự Hun chết chính mình bằng khói thuốc.
72 chapter 73: Hớt tay trên
73 chapter 74: bữa cơm mà một gia đình thực thụ nên có.
74 chapter 75: Thay con dâu đòi lại công bằng
75 chapter 76: Đêm giao thừa.
76 chapter 77: Khoảnh khắc riêng tư bị phá vỡ.
77 chapter 78: Về chơi nhà ông bà ngoại (1)
78 chapter 79: Về chơi nhà ông bà ngoại (2)
79 chapter 80: Về chơi nhà ông bà ngoại (3)
80 chapter 81: Sự quan tâm giả tạo.
81 chapter 82: Gây họa (1)
82 chapter 83: Gây họa (2)
83 chapter 84: Lệnh bắt giữ
84 chapter 85: Bản năng nằm sâu trong tiềm thức
85 chapter 86: Tự bảo vệ chính đáng dẫn đến ngộ sát
86 chapter 87: Cắt bỏ bớt ung nhọt cho công ty
87 chapter 88: Không khỏi làm người khác phải thương cảm
88 chapter 89: tòa án lương tâm.
89 chapter 90: quá khứ đau thương
90 chapter 91: hôn lễ (End)
91 chapter 92: Ngoại Truyện(1)
92 chapter 93: NGoại Truyện (2)
93 chapter 94: Ngoại Truyện (3)
94 chapter 95: Ngoại Truyện Văn Gia Phong x Diệp Minh Nhi.
95 chapter 96: ngoại truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
96 chapter 97: Ngoại truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
97 chapter 98: Ngoại Truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
98 Đôi lời tác giả:
Chapter

Updated 98 Episodes

1
chapter 1: Bị Thương
2
chapter2: Đã làm việc tốt, cần gì báo đáp.
3
chapter 3: Biến cố (1)
4
chapter4: Biến cố (2)
5
chapter5: Biến cố (3)
6
chapter 6: Rời đi cũng là cách trốn chạy thực tại.
7
chapter 7: Đến lúc trở về rồi.
8
chapter 8: Nghĩa Trang
9
chapter 9: Gặp lại
10
chapter 10: Gặp lại (2)
11
chapter 11: Văn Gia Phong
12
chapter 12: Liệu có đáng không?
13
chapter 13: Không chống đỡ nổi
14
chapter 14: Mẹ tin con làm được
15
chapter 15: Bữa tối ở Đoạn gia
16
chapter 16: Nước phù sa không nên chảy ruộng ngoài.
17
chapter 17: Như một người khác
18
chapter 18: Si ngốc
19
chapter 19: Mình vẫn có cơ hội.
20
chapter 20: Tôi thực sự rất mong đợi
21
chapter 21: Cứ từ từ chơi.
22
chapter 22: Tận hưởng cảm giác theo đuổi.
23
chapter 23: Người giống người.
24
chapter 23: Anh chắc chắn sẽ không khước từ.
25
chapter 24: Sóng gió đừng nổi lên.
26
chapter 26: Gánh nặng ngọt ngào
27
chapter 27: Đồn cảnh sát.
28
chapter 28: Chị dâu
29
chapter 29: Chưa gì đã có đồng minh.
30
chapter 30: Bây giờ cầu, còn kịp không?
31
chapter 31: Trai già
32
chapter 32: Củ khoai nóng bỏng tay.
33
chapter 33: Vui vẻ được mấy ngày
34
chapter 34: Lê Yên Thành.
35
chapter 35: Anh sẽ ghen.
36
chapter 36: Anh nuôi em.
37
chapter 37: Chỉ cần em muốn
38
chapter 38: Dự thầu.
39
chapter 39: Tuyết đầu mùa.
40
chapter 40: Bạn trai em.
41
chapter 41: Rượu rởm.
42
chapter 42: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia(1)
43
chapter 43: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (2).
44
chapter 44: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (3)
45
chapter 45: Tiệc sinh nhật Diệp lão gia (4)
46
chapter 46: Nguyện ý trở thành người phụ nữ của anh.
47
chapter 48: Mèo lười.
48
chapter 49: Thế là đủ.
49
chapter 50: Thật làm cho người khác phải đau lòng
50
chapter 51: Cuối cùng vẫn bằng không
51
chapter 52: Thành công giành được dự án.
52
chapter 53: Chỉ cầu một đời mãi không thay lòng.
53
chapter 54: Chuẩn bị ra trận
54
chapter 55: Công bằng với cả hai bên
55
chapter 56: Kết quả đã rõ ràng.
56
chapter 57: Trong mắt vốn không chứa nổi hạt cát.
57
chapter 58: Cố gắng diễn
58
chapter 59: Cái gai trong mắt
59
chapter 60: Công chúa trong thế giới của chính mình
60
chapter 61: Người đàn ông này thật biết cách làm người khác phải yêu.
61
chapter 62: Không tranh cãi nổi
62
chapter 63: Quá trùng hợp.
63
chapter 64: Gặp chuyện (1)
64
chapter 65: Gặp chuyện (2)
65
chapter 66: Thật sự muốn em.
66
chapter 67: Thu hút mọi ánh nhìn
67
chapter 68: Cảm giác nhục nhã đến tột cùng đáng sợ như thế nào.
68
chapter 69: Chỉ cần kết quả như ý, quá trình ra sao không quan trọng
69
chapter 70: Em yêu anh
70
chapter 71: Sẽ không bao giờ có ba từ " quay trở lại".
71
chapter 72: Tự Hun chết chính mình bằng khói thuốc.
72
chapter 73: Hớt tay trên
73
chapter 74: bữa cơm mà một gia đình thực thụ nên có.
74
chapter 75: Thay con dâu đòi lại công bằng
75
chapter 76: Đêm giao thừa.
76
chapter 77: Khoảnh khắc riêng tư bị phá vỡ.
77
chapter 78: Về chơi nhà ông bà ngoại (1)
78
chapter 79: Về chơi nhà ông bà ngoại (2)
79
chapter 80: Về chơi nhà ông bà ngoại (3)
80
chapter 81: Sự quan tâm giả tạo.
81
chapter 82: Gây họa (1)
82
chapter 83: Gây họa (2)
83
chapter 84: Lệnh bắt giữ
84
chapter 85: Bản năng nằm sâu trong tiềm thức
85
chapter 86: Tự bảo vệ chính đáng dẫn đến ngộ sát
86
chapter 87: Cắt bỏ bớt ung nhọt cho công ty
87
chapter 88: Không khỏi làm người khác phải thương cảm
88
chapter 89: tòa án lương tâm.
89
chapter 90: quá khứ đau thương
90
chapter 91: hôn lễ (End)
91
chapter 92: Ngoại Truyện(1)
92
chapter 93: NGoại Truyện (2)
93
chapter 94: Ngoại Truyện (3)
94
chapter 95: Ngoại Truyện Văn Gia Phong x Diệp Minh Nhi.
95
chapter 96: ngoại truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
96
chapter 97: Ngoại truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
97
chapter 98: Ngoại Truyện Văn Gia Phong và Diệp Minh Nhi.
98
Đôi lời tác giả:

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play