[Lichaeng] Xuyên Sách! Thần Điêu Chuyện Tôi Kể!!
Chap 3 Hàm Mô công
Giật mình quay ra sau khi quay lại Âu Dương Phong đã lặn đâu mất tâm
Không hề để lại chút dấu vết giống như chưa từng xuất hiện ở đây vậy...
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Có Ai đâu Bá Mẫu
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Ta ngồi có một mình thôi
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Nhưng rõ ràng Ta...
Chính Âm Nghi hoặc nhìn xung quanh
Rõ ràng lúc nãy Thấy ở đây có bóng người
Nhưng lúc đến gần lại biến mất không tâm hơi..
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Bá Mẫu đến kiếm ta có chuyện gì sao? *Lãng sang chuyện khác*
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Ừ, Người đi theo Ta Lệ Sa *Quay lưng*
Hoàng Chính Âm Dẫn đến nàng một gian phòng bên trong rộng rãi, thoáng mát
Trong lúc cô còn khó hiểu là dẫn mình tới đây làm gì thì từ tay Chính Âm đưa cho cô 1 quyển luận ngữ
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Bá Mẫu cái này là...? *Nhìn quyển sách*
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Ngươi đọc thử xem
Trong lòng mặc dù tràn đầy nghi hoặc Lệ sa vẫn làm theo
Chính Âm ở đây là muốn kiếm tra học vấn của cô?
Rất may ở thế giới hiện đại cô có có từng học qua tiếng hoa, nên mấy chữ trong đây không thể làm khó
Có điều xét về ý nghĩa Lệ Sa chỉ hiểu được chút ít
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Lúc nãy Ta và Bá Bá con đã bàn với nhau
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Để tránh con sau này ra ngoài sẽ bị ức hiếp
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Chúng ta sẽ truyền dạy sách vở cho con trước mới tới võ công
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Con trước giờ có từng học qua viết chữ?
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Có từng học qua, trước đó Thân mẫu đã dạy ta một ít *bịa đại một lý do*
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Vậy cũng tốt rồi
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Giờ Ta cho con thời hạn 1 canh giờ
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Sau một canh giờ con phải học thuộc quyển luận ngữ này lát ta sẽ đến kiểm tra
Chính Âm nói dứt không thèm quan tâm đến thái độ của Lệ Sa đã bỏ ra ngoài
Cầm quyển luận ngữ trên tay, Lệ Sa mệt mỏi
Thầm than vãn trong lòng sao số cô khổ vậy chứ?
Lạp Lệ Sa - (Cô)
“ Ai đó ..làm ơn cứu ta thoát khỏi đây đi ”
Đêm đến đúng canh tư Lệ Sa đã lẻn ra khỏi phòng dựa theo trí nhớ mà tìm đến nơi Âu Dương Phong đã từng căn dặn cô
Quả nhiên đến nơi Ông đã ngồi đợi sẵn
Âu Dương Phong - (Ông)
Con ngoan con đến rồi
Ông thấy cô thì lập tức trở nên vui vẻ
Không nói chuyện thêm vòng vo, thời gian không có nhiều Âu dương liền bắt đầu chỉ dạy chiêu thức mới và tập cho Lệ Sa lại chiêu thức cũ đã học hôm qua
Học đến canh 5 thì cô mới trở về gian phòng
Quần áo trên người đã thấm ướt rất nhiều mồ hôi
Thấm thoát đã trôi qua 6 tháng
Phải nói 6 tháng này sáng cô đọc sách ôn chữ do Chính Âm chỉ dạy
Đêm lại lẻn ra ngoài theo Âu dương Phong học võ
Do luyện tập nhiều võ công Lệ Sa cũng ngày 1 khá hơn
Về kiến thức sách vở cô cũng được mở mang thêm
Về phần Võ công chính âm hứa sẽ dạy cho cô trước đó Lệ Sa cũng không hề hỏi tới
Bởi vì cô biết theo cốt truyện của sách là Chính Âm không có hảo cảm vs Phụ thân của nhân vật Lệ Sa này nên đâm ra cũng không thích cô
Nên hằng ngày ngoài dạy cô đọc sách viết chữ sẽ không dạy thứ gì khác
Biết đối phương sẽ không dạy võ cho mình, cô cũng cần chi mắc công hỏi
Hằng đêm học võ của Âu Dương Phong cũng tốt và đủ lắm rồi
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Này Lệ Sa mau ra đây!
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Lệ Sa!
Lệ Sa đang ngồi trong phòng đọc sách nghe Đại võ làm ồn bên ngoài cũng miễn cưỡng bước ra
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Có chuyện gì ? *Lạnh nhạt*
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Theo Ta, ta có chuyện muốn nói với ngươi *Kéo tay cô*
Không thích bị đụng chạm Lệ Sa theo bản năng lập tực đem Đại võ đẩy ra
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Đừng đụng vào người ta!
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Ta còn phải đọc sách Bá mẫu đưa
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Không có thời gian nói chuyện với ngươi đâu *Tính bỏ vào*
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Ngươi đứng lại... *Tức giận*
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Lại có chuyện gì? *Thờ ơ*
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Ai cho ngươi Khinh thường Thừa muội hả!!?
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Ta khinh thường cô ta lúc nào? *Cau mày*
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Còn không phải sao
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Ngươi lúc nào cũng chọc giận thừa muội
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Hoàn toàn không hề nể mặt muội ấy! *Nghiến răng*
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Trách Ai được, chỉ trách cô không biết lượng sức cứ bám theo ta
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Ngươi...! *Chỉ Lệ Sa*
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Ngươi Dám Nói Thừa muội như vậy..
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Ta Sẽ cho người biết tay *Nhào lại*
Đôn nho trong lòng đang đắc thắng mà cười hi hỉ, Lệ Sa mấy tháng nay chỉ đọc sách viết chữ chưa từng học qua võ công
Lần này Hắn nhất định phải cho tên Lạp Lệ Sa ngạo mạn này biết tay...
Cho Cô biết thế nào là khi dễ Thừa muội của hắn
Nhưng ngược lại phải kinh sợ trước đại võ, Lệ Sa chỉ quăng ra ánh mặt khinh bỉ
Dựa vào võ công chưa tinh đó của người mà muốn đánh ta?
Cũng là quá ngông cuồng đi
Lạp Lệ Sa - (Cô)
*Ưỡn người né, chưởng đôn nho một chưởng*
Bị cô đánh một trưởng lên ngực Đôn nho ôm ngực kêu la
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Aaaaa.. Lệ Sa ngươi...Aa *Ôm ngực*
Quăng lại cho hắn vẫn là ánh mắt lạnh nhạt, thờ ơ không quan tâm
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Đôn nho con sao dậy *Nói lớn, chạy lại*
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Sư phụ con..đau..quá *ôm ngực*
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Thạc ca có chuyện gì vậy ?
Nghe thấy ồn ào Chính Âm cũng đi lại
Trước mắt thấy Đại võ đang ôm ngực kêu quằng quại
Khó hiểu chính âm cũng ngồi xuống xem
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Là.. Hàm Mô công..
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Hàm Mô công...
Tầm mắt hai người hiện lên kinh ngạc, ánh mắt nghi vấn hướng qua Lệ Sa
Võ Đôn Nho - (Đại Võ)
Sư..Phụ...Sư mẫu chính là Lệ Sa đánh con..Aa..
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Lệ Sa!! Con ở đâu học được Hàm mô công
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Ta Tự biết, tự học...
Cô nhất quyết không khai ra là Âu Dương Phong
Tuy hắn lúc trước có rất nhiều lỗi lầm, nhưng hiện tại hắn đối rất tốt với cô
Nếu Đem ra so với Chung Thạc, Chính Âm Ông cũng rất tốt..
Nên Cô cũng không thể nào như vậy bán đứng ông
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Lệ..Sa.. Con!!
Hoàng Chính Âm - (Âm)
*Cản Chung Thạc* Được rồi Lệ Sa quay trở về phòng nghỉ ngơi đi
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Bữa nay Bá mẫu cho con nghỉ sớm
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Đa tạ bá mẫu
Lệ Sa nói xong bèn rời đi
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Nhưng mà.. Âm Nhi...
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Suỵt..
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Muội nghĩ Có lẽ Âu Dương Phong đang lẫn trốn trên đảo chúng ta..
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Huynh trước tiên đem đôn nho về điều trị đi
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Còn Chuyện Lệ Sa cứ để muội
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Vậy mọi chuyện còn lại trong cậy vào muội Âm nhi *Đỡ Đại võ lên*
Trở về gian phòng, Lệ Sa mang trong lòng nổi thấp thỏm
E rằng đêm nay cô không thể ra tiếp tục luyện võ
Bởi cô biết Hoàng chính Âm nhất định sẽ theo dõi cô
Đúng như dự đoán Chính Âm đã theo dõi cô
Lệ Sa cũng phát giác ra nhưng chả qua giả vờ như không biết
Cô ra sân trước sơn trang, Chính Âm cũng lẻn theo cô
Lạp Lệ Sa - (Cô)
“ Được nếu muốn xem ta cho bà xem ”
Lệ Sa lần lượt thi triển ra các võ học của Hàm Mô công mình đã học được trước đó
Chính Âm Núp một góc xem mà cả kinh
Lạp Lệ Sa - (Cô)
*Cười nhếch*
Tranh thủ hiện tại cô không có người theo dõi, cô liền chạy đôn chạy đáo tìm Âu Dương Phong
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Người ở đâu?
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Phụ Thân *Nhìn qua lại*
Âu Dương Phong - (Ông)
Con ngoan tìm ta hả
Ông bắt ngờ xuất hiện treo ngược người từ cành cây xuống
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Phụ Thân người mau rời khỏi đảo đi!
Âu Dương Phong - (Ông)
*Nhăn mày khó hiểu*
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Chính Âm và Chung Thạc hiện đã biết người có mặt trên đảo
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Để họ tìm ra người nhất định sẽ không tốt
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Người tốt nhất mau rời khỏi đây trước khi họ phát hiện
Âu Dương Phong - (Ông)
Nhưng mà còn con thì sao?
Âu Dương Phong có chút không nỡ rời xa cô
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Người cứ ra khỏi đảo trước
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Sau này rời khỏi được đảo con lập tức sẽ đi kiếm người
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Con hứa đó!
Âu Dương Phong - (Ông)
Ta...
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Phụ Thân người nghe lời con đi
Âu Dương Phong - (Ông)
Được rồi..
Âu Dương Phong - (Ông)
Ta Con nghe con
Âu Dương Phong - (Ông)
Nhưng con hứa rồi đó, sau này khi rời khỏi đảo phải đến tìm ta
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Vâng con hứa mà
Âu Dương Phong - (Ông)
*Định đi*
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Âu Dương Phong ngươi còn định chạy đi đâu!! *Chưởng tới*
Âu Dương Phong - (Ông)
*Dùng Khinh công né đi*
Cô trợn mắt, kinh ngạc trước sự xuất hiện của cả hai
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Lệ Sa tránh ra *Dùng một chưởng đánh tới*
Âu Dương Phong - (Ông)
*Đỡ chiêu của Chung Thạc*
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Không được Bá bá mau ngừng lại *Chạy tới ngăn cản*
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Lệ Sa!!
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Người mau đi đi! *Nhìn Ông*
Bắt gặp ánh mắt của cô, ông dù không nở những cũng phải dùng chưởng đánh Chính Âm và Chung Thạc vài chiêu
Để cho Âu Dương Chạy thoát Chung Thạc rất tức giận
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Lệ Sa..con..! 💢
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Con từ bao giờ lại quen biết với Lão độc vật *Giọng giận dữ*
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Nói! Tại sao con lại quen biết với Âu Dương Phong
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Chuyện của ta!
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Không cần Bá mẫu, Bá bá quản
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Con... *Tức giận*
Lạp Lệ Sa - (Cô)
Ta mệt rồi, ta về phòng trước *Rời đi*
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Lệ Sa.. con đứng lại!!
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Lệ Sa
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Aizzz
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Âm Nhi bây giờ chuyện này làm sao đây..
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Ta không thể để Lệ Sa đi vào vết bẩn của Phụ Thân nó
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Thạc ca bình tĩnh!
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Muội nghĩ giờ chúng ta chỉ còn cách đem Lệ Sa dời đi
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Ý muội là...?
Hoàng Chính Âm - (Âm)
Ta sẽ đem Lệ Sa lên núi chung nam nhờ các đạo sĩ chỉ dạy lại cho Lệ Sa
Lý Chung Thạc - (Thạc)
Giờ chỉ còn cách đó là tốt nhất thôi
Comments