CHƯƠNG 10: ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG THÔI!

Mới đi học có ngày đầu tiên mà tên ngồi cùng bàn đã năm lần bảy lượt làm cậu bực muốn ói máu luôn rồi.

Cứ tình trạng này không biết sau này cậu sống làm sao với cái tên này đây. Nếu còn là học sinh cấp hai thì cậu đã đánh hội đồng tên này rồi, nhưng trước đó cậu tự nhủ lên cấp ba tốt nhất phải làm cho cái học bạ đẹp một chút thì tương lai sau này mới có thể chọn trường đại học tốt được.

Cái tên kia trêu cậu vậy thì cậu trả đũa lại hắn thôi.

Sáng hôm sau Dương An Đình vẫn dậy sớm để đạp xe đi học.

Cậu rất yêu chiếc giường nhưng biết làm sao khi cậu không thích ngồi chung xe với thằng em họ Trần kia. Đạp xe mất nhiều thời gian hơn nên cậu phải đi sớm hơn.

Sau khi ăn sáng xong, Dương An Đình đạp xe đến trường.

Mặc dù đi sớm nhưng vì đi xe đạp nên cậu đến trường cũng không sớm lắm, gọi là vừa vừa đi.

Cậu bước vào lớp thấy cái tên đáng ghét trêu cậu cả ngày hôm qua kia vẫn chưa đến.

Cậu thầm nghĩ có nên trả đũa tên này ngay bây giờ không. Vậy là cậu nghĩ nghĩ xem nên trả đũa tên kia thế nào.

Đầu tiên, khi vào lớp đương nhiên là ngồi vào chỗ, vậy phải dở trò từ cái ghế của hắn rồi. Nên làm sao với cái ghế kia??? Nghĩ nghĩ xong cậu bước lên bục giảng lấy một viên phấn vụn. Bởi vì bàn ghế màu sáng nên tô phấn lên chốc nếu không nhìn kĩ thì chắc cũng khó có thể nhìn ra nha.

Dương An Đình ngầm nở nụ cười dần mất đi nhân tính, cậu nghĩ cứ tạm thế cái đã.

Một lúc sau cậu thấy Chu Thiên Ân đang cùng với mấy đứa con trai khác bước vào lớp, nom chừng đang nói chuyện khá vui vẻ.

Trong đó có một cậu bạn sấn đến khoác vai Chu Thiên Ân đang nói gì đó, anh cũng vừa đi vừa lắc đầu nói gì đó.

Khi về đến chỗ, quả nhiên anh không để ý gì mà trực tiếp ngồi vào cái ghế mà Dương An Đình vừa tô phấn lên xong.

Chu Thiên Ân chưa phát giác ra điều gì bất ổn, ngược lại anh cảm thấy tâm trạng của Dương An Đình hôm nay có vẻ rất tốt.

Dương An Đình đang xem trước bài mới trước khi vào lớp thấy Chu Thiên Ân trược tiếp ngồi vào chiếc ghế kia cậu không khỏi đắc ý, gương mặt cũng hiện lên ý cười.

“Chào buổi sáng” Chu Thiên Ân

“ Ừm, chào buổi sáng” Dương An Đình.

“Hôm nay tâm trạng cậu có vẻ tốt nha” Chu Thiên Ân nhìn Dương An Đình nói.

“Ờ, cũng khá tốt” Dương An Đình mắt không rời khỏi sách nói.

“Cậu biết gì không…” Chu Thiên Ân Chưa kịp nói hết câu…

“Không” Dương An Đình trả lời.

“Cái con người này còn chưa để người ta nói hết câu...”, Chu Thiên Ân nhất thời cạn ngôn nhìn Dương An Đình.

“Thì vừa nãy lúc đi lên lớp tôi gặp Quang Thành lớp phó thể dục thể thao lớp mình với mấy người nữa á. Cậu ta thấy tôi xong chạy đến rủ tôi vào đội bóng rổ lớp.” Chu Thiên Ân không cam tâm bị ngắt lời kể tiếp “Cậu ta đi cả đường thao thao bất tuyệt khen tôi. Bảo tôi cao ráo rất phủ hợp chơi bóng, xong lại khen tôi đẹp trai có thể làm gương mặt cho toàn đội bla bla… Cuối cùng vào lớp cậu ta hỏi tôi có tham gia không. Tôi lắc đầu bảo để suy nghĩ. Sao?”

“Sao cái gì?” – Dương An Đình không hiểu ý hỏi lại.

“Cậu thấy tôi thế nào?”

“Thế nào là thế nào?” Dương An Đình tiếp tục không hiểu ý Chu Thiên Ân. Bỗng cậu nghĩ ra cái gì đó: “À, cậu thích thì tham gia chứ hỏi tôi làm gì. Tôi cũng đâu biết cậu biết chơi bóng rổ hay không đâu.”

“Không phải ý đấy.” Chu Thiên Ân tiếp tục nói. “Cậu thấy tôi… ờm… kiểu như tôi cảm thấy mình cũng có giá đó chứ, thế nào?!”

“Thế nào á? Tham gia thì tham gia lại còn bày đặt…, cậu rảnh à?” Dương An Đình cậu không ngờ tên này không những hâm mà còn mắc bệnh hoang tưởng, tự luyến!

“Không Phải… Tôi ngầu mà, nhỉ?”

“Không! Hâm thì có, cậu hâm hâm nó vừa thôi. Lúc nào cũng dở dở ương ương.” Cái này là lời thật lòng của Dương An Đình.

“Này Dương An Đình, trước giờ chưa ai nói anh đây dở dở ương ương đâu nhé.”

“Vậy tôi nói.”

“Hứ, không nói chuyện với cái đồ mặt lạnh nhà cậu nữa.”

Nói xong anh lấy điện thoại ra mở app học từ mới tiếng Anh. Ông bô nhà anh gây áp lực quá đi.

Mà hình như có cái gì đó không đúng, vốn định nói chuyện phiếm với Dương An Đình lại bị cậu ấy nói cho cạn ngôn không nói được nữa. Mà cứ có cái gì đó vẫn không đúng anh không thể lý giải được trong nét mặt của Dương An Đình.

Rất nhanh những tiết học buổi sáng đã kết thúc, mới đầu năm nên chưa có gì học nhiều nên tiết học trôi qua cũng khá thoải mái, Tuy nhiên Dương An Đình vẫn ngủ đều đều sau mỗi tiết ra chơi, và hôm nay còn gật gù trong tiết sử nữa. Đúng là con người có thù với mấy môn xã hội mà.

Chu Thiên Ân đứng dậy ra khỏi chỗ, bình thường ở trường nếu không gặp trường hợp gì như xuống văn phòng hay đi vệ sinh thì anh vẫn sẽ ngồi tại chỗ luôn không ra ngoài.

Vừa hay hết giờ anh đứng dậy đi ra ngoài chuẩn bị cùng Dương An Đình đi ăn cơm. Nhưng mà lúc bước ra khỏi chỗ đi được một đoạn anh cả thấy có gì đó lạ lắm.

Cảm giác mấy đứa bạn trong lớp cú nhìn chằm chằm vào anh, cũng đâu phải ngày đầu gặp đâu nhỉ mà sao hôm nay ánh mắt nhìn mãnh liệt thế? ‘ Hôm nay mình đặc biệt đẹp hơn mọi ngày hả ta?’, anh mông lung thắc mắc trong đầu. Mấy đứa đi đằng sau vọt lên để đi về cũng không khỏi nhìn anh lúc đi ra, chúng nó còn mang theo ý cười. ‘ Hình như không nhìn vào mặt. Mà là nhìn vào…’, Chu Thiên Ân cừa đi bước nhỏ vừa suy nghĩ. Tiện tay túm lấy cậu bạn đang vọt lên.

“Này, quần tôi dính gì hả?” Chu Thiên Ân mang vẻ mặt cười cười thân thiện nhưng không khỏi giấu đi sự hoang mang trong đó. Nói quần dính gì cho tế nhị chứ không nhẽ lại nói mông tôi, à không, mông quần tôi dính gì, quá thô thiển đi. Là một người có bề ngoài lịch sự anh không cho phép mình ăn nói mất lịch sự với người ngoài, phải biết kiềm chế lại.

“Cậu… quần cậu á? Dính... có vẻ là phấn. Còn là... hình trái tim.”

Chu Thiên Ân cảm thấy câu trả lời này nằm trong dự tính. Nhưng mà là ai dở trò, nghĩ lại vẻ mặt của Dương An Đình sáng nay anh chợt ngộ ra. ‘ À, hẳn nào thấy lạ lạ.’ Trước giờ anh giỏi nhất là nhìn tâm tư ý đồ của người ta vậy mà lần này anh lại không đoán được Dương An Đình. Cậu thành công cho anh ăn một vố quê, thật là muốn độn thổ quá đi mất.

Anh quay lại ra sau nhìn Dương An Đình, nụ cười của anh cứng đờ dần hiện ra sự bất lương. Dương An Đình đứng đằng sau xem một màn gương mặt tỏ ra vẻ đắc ý.

“Dương. An. Đình” Anh nghiến rang kìm nén cơn giận: “ cậu làm tôi đây thật là mở mang tầm mắt”

Dương An Đình cười đắc ý.

“Quá khen, ăn miếng trả miếng thôi.”

Chu Thiên Ân kìm nén lại cơn giận, anh vốn là muốn trêu cho con người mặt lạnh kia bực mình chứ không ngờ mình cũng bị cậu ta chơi lại. Từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ chưa có ai dám trêu đùa anh làm anh bẽ mặt cả, thế mà con người này lại dám!

“Ha, không ngờ lại được Dương An Đình để mắt còn có ý trêu tôi nha. Mọi người thấy không, An Đình hòa đồng thương yêu bạn bè thật đó, cậu ấy không có lạnh lùng như vẻ bề ngoài đâu nha.” Chu Thiên Ân nén giận, trong trường hợp này phải tươi cười hùa theo mọi người mới bớt quê: “ An Đình này, chúng ta đi ăn cơm nha.”

Mọi người chứng kiến một màn, có ít người không để ý gì mấy, có người cũng cười cười hùa theo, nhất là mấy bạn nữ ít ỏi trong lớp lại cực kỳ nhiệt tình.

“Không ngờ quan hệ của lớp trưởng với lớp phó học tập lớp mình tốt vậy ha, còn trêu nhau nữa.”

“Ừ, còn ăn cơm trưa cùng nhau nữa.”

“Thôi mọi người về đi nhé. An Đình, đi ăn cơm thôi.” Chu Thiên Ân thành công đạt được mục đích.

Ngược lại Dương An Đình sau màn đắc ý lại cười không nổi, cái tên này ăn gì mà da mặt dày thế cơ chứ?!

--------

Bì*: Mặt này của Chu Thiên Ân làm gì đã gọi là dày. Chẳng qua da mặt của An Đình nhà chúng ta mỏng quá thui ╮(╯▽╰)╭*

——

Bởi vì chỗ lời nhắn của tác giả chỉ được giới hạn 100 chữ nên mình sẽ nhắn ở đây nha!

28/07/2023

Gửi các bạn đọc giả mới đọc đến chương này!

Chuyện là trc đó mình có drop truyện hơn 1 năm do phải tập trung học hành, nay mình đã thi đh xong nên bắt đầu vào viết tiếp.

Mình cũng beta lại chính tả các chương đầu, thấy cũng chưa được hay lắm nên mong các bạn thông cảm, mình ban A nên chỉ biết những con số và công thức thui huhu.

Bởi vì truyện bị drop trong thời gian dài nên bị flop á, nên các bạn đọc nhớ để lại bình luận cho mình biết mình khum cô đơn nha, chứ truyện vắng như chùa bà Đanh í nên mình cũng nản lắm! Iu iu các bạn độc giả của mình🌹

Hot

Comments

Phạm Nhung

Phạm Nhung

truyện hay ạ, cười chết với 2 người này mất😅😅😅

2023-08-29

0

Azura

Azura

Valentine trắng nên tui up quà cho mn nè ;)))

2022-03-14

0

Luna Nguyễn

Luna Nguyễn

Hóng chap

2022-03-14

1

Toàn bộ
Chapter
1 GIỚI THIỆU
2 CHƯƠNG 1: CẬU CÓ XUỐNG KHỎI NGƯỜI TÔI NGAY KHÔNG HẢ?
3 CHƯƠNG 2: GƯƠNG MẶT ĐÓ CÓ VẺ QUEN QUEN
4 CHƯƠNG 3: MUỐN CHỌC TỨC CẬU ẤY
5 CHƯƠNG 4: NGỒI CÙNG BÀN
6 CHƯƠNG 5: LỚP TRƯỞNG VÀ LỚP PHÓ HỌC TẬP
7 CHƯƠNG 6: MẶT VẬY MÀ CŨNG BIẾT ĐÁNH NHAU
8 CHƯƠNG 7: MUỐN TRÊU GHẸO CẬU ẤY
9 CHƯƠNG 8: CÙNG ĂN CƠM TRƯA
10 CHƯƠNG 9: TÌNH HỮU NGHỊ
11 CHƯƠNG 10: ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG THÔI!
12 CHƯƠNG 11: MAGIC TILES 3
13 CHƯƠNG 12: TRỰC NHẬT
14 CHƯƠNG 13: ĐỪNG BỎ TÔI
15 CHƯƠNG 14: SINH NHẬT HÀ TUẤN
16 CHƯƠNG 15: CHÚC NGỦ NGON
17 CHƯƠNG 16: MUỐN SHIP CP
18 CHƯƠNG 17: TRẦN TUẤN KIỆT
19 CHƯƠNG 18: ĐI CHƠI
20 CHƯƠNG 19: HÔM NAY TÔI RẤT VUI
21 CHƯƠNG 20: ANH TRAI NHỎ, EM TRAI NHỎ
22 CHƯƠNG 21: ĐIỀU ƯỚC 10 NĂM
23 CHƯƠNG 22: CÁI TÊN TỰ LUYẾN NHÀ CẬU
24 CHƯƠNG 23: QUÁN NỤ CƯỜI
25 CHƯƠNG 24: KHÔNG HẠNG NHẤT MỘT LẦN KHÔNG CAM TÂM
26 CHƯƠNG 25: NGÀY MAI TÔI RỦ CẬU ĐI HỌC NHÉ!
27 CHƯƠNG 26: TÔI ĐÃ BẢO LÀ TÔI CỨ RỦ RỒI MÀ
28 CHƯƠNG 27: LẬP ĐỘI BÓNG RỔ
29 CHƯƠNG 28: TẬP CHƠI BÓNG RỔ
30 CHƯƠNG 29: MỐI LIÊN KẾT DUY NHẤT GIỮA ANH VÀ CẬU
31 CHƯƠNG 30: HOA LINH LAN
32 CHƯƠNG 31: SINH NHẬT DƯƠNG AN ĐÌNH
33 CHƯƠNG 32: ANH KHÔNG THÍCH CON GÁI
34 CHƯƠNG 33: MÓC KHOÁ MÈO LƯỜI
35 CHƯƠNG 34: TRẬN BÓNG ĐẦU TIÊN
36 CHƯƠNG 35: CHUNG KẾT (1)
37 CHƯƠNG 36: CHUNG KẾT (2)
38 CHƯƠNG 37: CHUNG KẾT (3)
39 CHƯƠNG 38: HÔN GIÁN TIẾP
40 CHƯƠNG 39: DƯƠNG AN ĐÌNH BỊ ỐM RỒI!
41 CHƯƠNG 40: KHỔ LUYỆN THÀNH TÀI
42 CHƯƠNG 41: CHỈ CHO BẠN CÙNG BÀN CỦA TÔI
43 CHƯƠNG 42: CHỈ THUA MỖI CẬU
44 CHƯƠNG 43: MỘT BỜ VAI THOẢI MÁI
45 CHƯƠNG 44: AN ĐÌNH NHẶT ĐÂU ĐƯỢC MỘT CẬU ẤM THẾ NÀY
46 CHƯƠNG 45: QUÁ KHỨ CỦA DƯƠNG AN ĐÌNH
47 CHƯƠNG 46: LÀ CẬU BẮT ĐẦU TRƯỚC
48 CHƯƠNG 47: XÁC NHẬN
49 CHƯƠNG 48: CHÚC MỪNG NĂM MỚI
50 CHƯƠNG 49: THƯ TÌNH
51 CHƯƠNG 50: HAI CẬU THẬT ĐẸP ĐÔI NHA
52 CHƯƠNG 51: BẤT NGỜ
53 CHƯƠNG 52: EM CŨNG THÍCH ANH
54 Thông báo tác phẩm mới
Chapter

Updated 54 Episodes

1
GIỚI THIỆU
2
CHƯƠNG 1: CẬU CÓ XUỐNG KHỎI NGƯỜI TÔI NGAY KHÔNG HẢ?
3
CHƯƠNG 2: GƯƠNG MẶT ĐÓ CÓ VẺ QUEN QUEN
4
CHƯƠNG 3: MUỐN CHỌC TỨC CẬU ẤY
5
CHƯƠNG 4: NGỒI CÙNG BÀN
6
CHƯƠNG 5: LỚP TRƯỞNG VÀ LỚP PHÓ HỌC TẬP
7
CHƯƠNG 6: MẶT VẬY MÀ CŨNG BIẾT ĐÁNH NHAU
8
CHƯƠNG 7: MUỐN TRÊU GHẸO CẬU ẤY
9
CHƯƠNG 8: CÙNG ĂN CƠM TRƯA
10
CHƯƠNG 9: TÌNH HỮU NGHỊ
11
CHƯƠNG 10: ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG THÔI!
12
CHƯƠNG 11: MAGIC TILES 3
13
CHƯƠNG 12: TRỰC NHẬT
14
CHƯƠNG 13: ĐỪNG BỎ TÔI
15
CHƯƠNG 14: SINH NHẬT HÀ TUẤN
16
CHƯƠNG 15: CHÚC NGỦ NGON
17
CHƯƠNG 16: MUỐN SHIP CP
18
CHƯƠNG 17: TRẦN TUẤN KIỆT
19
CHƯƠNG 18: ĐI CHƠI
20
CHƯƠNG 19: HÔM NAY TÔI RẤT VUI
21
CHƯƠNG 20: ANH TRAI NHỎ, EM TRAI NHỎ
22
CHƯƠNG 21: ĐIỀU ƯỚC 10 NĂM
23
CHƯƠNG 22: CÁI TÊN TỰ LUYẾN NHÀ CẬU
24
CHƯƠNG 23: QUÁN NỤ CƯỜI
25
CHƯƠNG 24: KHÔNG HẠNG NHẤT MỘT LẦN KHÔNG CAM TÂM
26
CHƯƠNG 25: NGÀY MAI TÔI RỦ CẬU ĐI HỌC NHÉ!
27
CHƯƠNG 26: TÔI ĐÃ BẢO LÀ TÔI CỨ RỦ RỒI MÀ
28
CHƯƠNG 27: LẬP ĐỘI BÓNG RỔ
29
CHƯƠNG 28: TẬP CHƠI BÓNG RỔ
30
CHƯƠNG 29: MỐI LIÊN KẾT DUY NHẤT GIỮA ANH VÀ CẬU
31
CHƯƠNG 30: HOA LINH LAN
32
CHƯƠNG 31: SINH NHẬT DƯƠNG AN ĐÌNH
33
CHƯƠNG 32: ANH KHÔNG THÍCH CON GÁI
34
CHƯƠNG 33: MÓC KHOÁ MÈO LƯỜI
35
CHƯƠNG 34: TRẬN BÓNG ĐẦU TIÊN
36
CHƯƠNG 35: CHUNG KẾT (1)
37
CHƯƠNG 36: CHUNG KẾT (2)
38
CHƯƠNG 37: CHUNG KẾT (3)
39
CHƯƠNG 38: HÔN GIÁN TIẾP
40
CHƯƠNG 39: DƯƠNG AN ĐÌNH BỊ ỐM RỒI!
41
CHƯƠNG 40: KHỔ LUYỆN THÀNH TÀI
42
CHƯƠNG 41: CHỈ CHO BẠN CÙNG BÀN CỦA TÔI
43
CHƯƠNG 42: CHỈ THUA MỖI CẬU
44
CHƯƠNG 43: MỘT BỜ VAI THOẢI MÁI
45
CHƯƠNG 44: AN ĐÌNH NHẶT ĐÂU ĐƯỢC MỘT CẬU ẤM THẾ NÀY
46
CHƯƠNG 45: QUÁ KHỨ CỦA DƯƠNG AN ĐÌNH
47
CHƯƠNG 46: LÀ CẬU BẮT ĐẦU TRƯỚC
48
CHƯƠNG 47: XÁC NHẬN
49
CHƯƠNG 48: CHÚC MỪNG NĂM MỚI
50
CHƯƠNG 49: THƯ TÌNH
51
CHƯƠNG 50: HAI CẬU THẬT ĐẸP ĐÔI NHA
52
CHƯƠNG 51: BẤT NGỜ
53
CHƯƠNG 52: EM CŨNG THÍCH ANH
54
Thông báo tác phẩm mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play