Chương 3: Ta thế nào văn dốt chữ nát

Thiếu nữ kể rất nhiều, Cảnh Linh nghe cặn kẽ. Cuối cùng chốt lại được rằng:

Cô xuyên tới Lương Vân Hy.

Lương Vân Hy không phải khuê nữ danh gia vọng tộc gì nhưng gia sản cũng gọi là khấm khá. Cha mẹ đều là người có học thức, con người cũng ưu tú.

Còn cái Đường gia kia chín là danh gia vọng tộc trong truyền thuyết. Họ chính là vì sao trên cao mà không ai với tới.

Đường Thiên Tuấn càng khỏi phải nói, giỏi có giỏi, đẹp có đẹp. Văn thể mĩ đều đủ cả. Nếu không phải kiếp trước cứu cả dải ngân hà thì cũng không có phúc phận lấy hắn.

Nhưng Lương Vân Hy lại có được cái đãi ngộ này.

Trời cho ta của ngon vật lạ ắt bắt ta trả thịt xẻ máu.

Lương Vân Hy cũng không tránh thoát quy luật tự nhiên ấy. Cô cùng Đường Thiên Tuấn lấy nhau được 2 năm nhưng hắn chưa từng động đến cô, cũng ngăn chặn truyền thông không để lộ chuyện của hai người.

Nói thế nào cũng là do Lương Vân Hy bắt đầu trước.

Đường Thiên Tuấn có một đứa em trai là Đường Nguyên Lãng. Đường Nguyên Lãng bị mắc bệnh lạ, hắn thường xuyên mất máu không rõ lý do. Nhưng máu của hắn lại rơi vào loại hiếm, rất khó để bù đủ. Hay sao, Lương Vân Hy có cùng nhóm máu. Lương Vân Hy đem chuyện cô cho máu Đường Nguyên Lãng thành cái hợp đồng, bắt Đường Thiên Tuấn kết hôn với cô.

Vì yêu thương em trai, cũng vì sức ép của gia tộc, Đường Thiên Tuấn đành hạ mình lấy cô gái khốn kiếp này.

Đường gia thì lắm quy củ, giới bình dân như Lương Vân Hy đâu biết hết được. Vậy mới phạm vào đủ luật cấm Đường gia, làm trên dưới Đường gia đều ghét bỏ cô vô cùng.

Đấy cũng là lý do tại sao vừa rồi ông lão kia đối với cô như vậy.

Cảnh Linh tránh Đặng Huyền Thư, trong mắt đều là thương cảm.

Sao số ta lại khổ vậy?

Hết khổ vì bệnh đến khổ vì tình.

Cảnh Linh nằm trong chăn, chùm kín lại. Cuối cùng không nhịn được mà rơi nước mắt.

Ta rõ ràng đang sống rất tốt, chỉ là thi thoảng đi chào Diêm Vương một cái. Tự dưng lại biến thành người đàn bà mệnh khổ này, ta không chịu được.

Cảnh Linh nhớ mẹ, lại càng muốn thoát khỏi nơi qủy quái này.

Tất cả đều là do thằng nhóc khốn kiếp kia.

Sáng hôm sau sức khỏe của Cảnh Linh đã hồi phục rất nhiều. Cô được cho xuất viên.

Cảnh Linh năn nỉ Đặng Huyền Thư cho ở nhờ. Cô không muốn về Đường gia, không muốn đối mặt với người chồng lạnh tanh, không muốn đối phó với gia đình ghét bỏ.

Đặng Huyền Thư lấy hết dũng khí chứa chấp cô. Đặng Huyền Thư phải nói chuyện điện thoại rất lâu mới xin được Đặng phụ Đặng mẫu xin phép Đường gia cho Cảnh Linh ở nhờ.

Đặng Huyền Thư gia cảnh cũng rất tốt. Không quá đồ sộ như Đường gia nhưng cũng được xếp vào loại phú hào.

Cảnh Linh nằm trên giường, quay mặt sang bên là thấy mặt trời đang lặn.

Cả cuộc đời của cô, lần đầu tiên được ngắm mặt trời lặn mà không phải qua khung cửa phòng bệnh.

Nắng chiếu lên khuôn mặt, trên môi Cảnh Linh chợt nở nụ cười.

Nếu đã cho ta thân thể khỏe mạnh này, thì ta đâu cần ỉ ôi bỏ phí, ta phải tàn phá nó.

Sáng sớm Đặng Huyền Thư đã sang gõ cửa phòng cô.

- Có chuyện gì?

Cảnh Linh còn không thèm mở mắt, cứ vậy mà mở cửa.

Đặng Huyền Thư dúi vào trong người cô một bộ đồ:

- Dậy đi cô nương, chúng ta còn phải đi học.

- Học cái gì, bà đây còn là thủ khoa...

Đặng Huyền Thư nhấn vào trán cô đau nhói:

- Thủ khoa từ dưới lên à? Mau thay đồ, tôi sắp bị cô làm trễ rồi. Cô còn đi muộn một lần nữa sẽ bị mời phụ huynh đấy nên là nhanh lên.

Cảnh Linh ôm lấy trán, khó chịu thay quần áo.

Ta còn chưa kịp thích nghi với cơ thể mới đã bắt ta dậy để đi học.

Lương Vân Hy đã là sinh viên đại học năm 3. Và tất nhiên cô được học trường quý tộc.

Và trường quý tộc nào cũng có những quy củ riêng của nó. Cái trường dát vàng này cũng vậy. Có đồng phục. Còn là váy ngắn.

Cảnh Linh thở dài trước gương. Đúng là đẹp thật. Nhưng mặc thế này ta ngồi xổm cắn hạt dưa kiểu gì? Ta gác chân buôn chuyện kiểu gì?

Cảnh Linh với lấy áo khoác trên ghế, coi như che đi phần nào cái váy ngắn cũn cỡn này.

Đặng Huyền Thư dẫn cô vào lớp, còn không quên dặn dò cô đừng để lộ chuyện bị mất trí nhớ, không thì lão gia sẽ phát điên với bố mẹ cô.

Cảnh Linh ậm ừ coi như đã nhớ.

Cái lớp khá rộng, tầm 30 người. Mặt mày ai cũng sáng sủa, vừa nhìn là biết con ông cháu cha.

Cảnh Linh nghiêng đầu ghé vào tai Đặng Huyền Thư hỏi:

- Tôi ngồi ở đâu?

Hơi thở nóng ấm phả vào mặt, vành tai Đặng Huyền Thư chợt đỏ:

- Dãy 2 bàn 2 bên trái.

Gần như trung tâm cái lớp luôn.

Cảnh Linh mặc niệm ba giây trong lòng:

- Còn cô?

- Dãy 4 bàn 4 bên trái.

Cảnh Linh nhếch mép, vỗ vai bạn hiền:

- Vậy chúng ta đổi chỗ nhé!

Chưa đợi Đặng Huyền Thư kịp mở lời, Cảnh Linh đã yên tọa tại chỗ.

Đặng Huyền Thư bĩu môi ngồi vào vị trí gần như trung tâm kia.

Người ngồi bên cạnh quay sang nhìn Cảnh Linh.

Cô ghép bỏ nhìn lại:

- Nhìn gì mà nhìn! Chưa từng thấy mĩ nữ đi học à?

- Có mà ôn thần đi học thì có.

Người kia cười thầm quay đi.

Cảnh Linh xì một tiếng không thèm chấp.

Mọi người dĩ nhiên là thấy lạ. Bình thường Lương Vân Hy không phải vị trí trung tâm thì không ngồi, nay lại tự động ra góc ngồi. Dĩ nhiên phải nhìn thêm mấy cái.

Cảnh Linh không hiểu trước đó Lương Vân Hy sống kiểu gì mà bị kì thị như này. Chắc cũng là trời không muốn chiều lòng người đây mà.

- Thần.

Tiếng gọi làm Cảnh Linh bất giác ngẩng đầu, người trước mắt gần như phát sáng, cả người hắn được nắng sớm bao phủ. Nam nhân khá cao, lại có chút gầy, da dẻ trắng hồng, đôi mắt sâu không thấy đáy, môi nhỏ khẽ cong, đúng mà mĩ nam động lòng người.

Thần.

Ha, vậy mà ta tìm được thần thật.

Cảnh Linh bất giác mỉm cười.

Nam nhân trước mặt bị nụ cười như hoa của thiếu nữ làm cho có chút ngẩn người.

Thần có chút ngượng xoa đầu đi về chỗ.

Cảnh Linh giữ nụ cười trên môi. Hóa ra thằng nhóc kia không có lừa mình.

- Học dốt như vậy mà vẫn còn ngồi cười được à!

Hot

Comments

Ta chính là một cô nươg béo🐷

Ta chính là một cô nươg béo🐷

thiếu 1 thứ thui chứ k thì là đờn ôg lun cho rồi

2022-08-10

0

Linh Lý

Linh Lý

Rất thích tính cách n9

2022-06-09

0

Nguyễn Duy Khang

Nguyễn Duy Khang

khoái khoái chảy nước miếng🤣🤣
mà tác giả dò lại nha, chương này thiếu chữ hơi nhiều á

2022-04-30

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ta muốn đi tìm thần
2 Chương 2: Xuyên tới Lương Vân Hy
3 Chương 3: Ta thế nào văn dốt chữ nát
4 Chương 4: Ta muốn trở lại làm đại học bá
5 Chương 5: Đôi bạn cùng tiến
6 Chương 6: Đại tiệc Đường gia
7 Chương 7: Ta chính là thiên tài
8 Chương 8: Chúng ta ly hôn đi
9 Chương 9: Câu lạc bộ điện ảnh
10 Chương 10: Học chung không hiệu quả
11 Chương 11: Dằn mặt tình địch
12 Chương 12: Hiến máu cho Đường Nguyên Lãng
13 Chương 13: Ta chính là đã tìm được thần
14 Chương 14: Chúng tôi đã ly hôn rồi
15 Chương 15: Diễn kịch
16 Chương 16: Bảo Bảo
17 Chương 17: Tin đồn
18 Chương 18: Bạo lực học đường
19 Chương 19: Giáo dục quốc phòng
20 Chương 20: Học dốt nhất trường nhưng ta lại có tài lực như thế
21 Chương 21: Rắc rối nối tiếp vướng mắc
22 Chương 22: Lên núi
23 Chương 23: Thần mất tích
24 Chương 24: Máy tính bảng biến mất
25 Chương 25: Kẻ trộm
26 Chương 26: Tôi và Đường Thiên Tuấn đã ly hôn
27 Chương 27: Gặp lại bố mẹ
28 Chương 28: Con gái tự ý ly hôn
29 Chương 29: Con mất trí nhớ rồi
30 Chương 30: Fandom
31 Chương 31: Lương Vân Hy mất trí nhớ rồi
32 Chương 32: Người thừa kế Lương gia
33 Chương 33: Buổi đấu giá
34 Chương 34: Mặt nạ
35 Chương 35: Vạch trần
36 Chương 36: Tâm sự với chồng cũ
37 Chương 37: Mẹ vợ đại nhân
38 Chương 38: Rắc rối ở trường học
39 Chương 39: Ngô Đình
40 Chương 40: Mẫu ảnh cho Đường gia
41 Chương 41: Tôi không chỉ là gay
42 Chương 42: Hoàng tử của mình đã thuộc về một hoàng tử khác mất rồi
43 Chương 43: Chụp ngoại cảnh
44 Chương 44: Khăn tay
45 Chương 45: Đám trẻ
46 Chương 46: Xe khách
47 Chương 47: Cặp đôi
48 Chương 48: Về nhà
49 Chương 49: Lý do
50 Chương 50: Bạo loạn ở trường học
51 Chương 51: Nhà kho sau trường
52 Chương 52: Cuộc trò chuyện của hai người đàn ông
53 Chương 53: Phục kích
54 Chương 54: Đối đầu
55 Chương 55: Chúc mừng chiến thắng
56 Chương 56: Gặp lại Giang Bảo
57 Chương 57: Hợp đồng
58 Chương 58: Bánh kem
59 Chương 59: Lễ cưới
60 Chương 60: Thần
61 Chương 61: Buổi xem mắt bất đắc dĩ
62 Chương 62: Kính nghiệp
63 Chương 63: Cưỡi sóng
64 Chương 64: Trông trẻ
65 Chương 65: Phốt Đường gia
66 Chương 66: Tầng hầm của nhà kho
67 Chương 67: Bữa cơm
68 Chương 68: Bộ mặt thật
69 Chương 69: Họp báo
70 Chương 70: Ba mặt một lời
71 Chương 71: Từ chối
72 Chương 72: Gặp hạn thiên không
73 Chương 73: Bên tình bên nghĩa
74 Chương 74: Kì phùng địch thủ
75 Chương 75: Ổ cứng
76 Chương 76: Tầng thượng nguy hiểm
77 Chương 77: Gặp kẻ đầu xỏ
78 Chương 78: Chuyện cũ
79 Chương 79: Sự thật
80 Chương 80: Người quen
81 Chương 81: Tình yêu buồn
82 Chương 82: Giải cứu
83 Chương 83: Kết thúc rồi
84 Chương 84: Bay đến Trung Đông
85 Chương 85: Hạ thủy
86 Chương 86: Em ấy... chết rồi
87 Chương 87: Mộ cổ
88 Chương 88: Nguy hiểm
89 Chương 89: Tìm thấy
90 Chương 90: Lạc
91 Chương 91: Được cứu
92 Chương 92: Đặt tên
93 Chương 93: Dẫn nước về làng
94 Chương 94: Tộc Hinara
95 Chương 95: Phản công
96 Chương 96: Người phụ nữ của thần
97 Chương 97: Em còn không làm, người gặp nguy hiểm chính là em đó
98 Chương 98: Trở về tộc Hinara
99 Chương 99: Tôi thích em
100 Chương 100: Cởi áo ra
101 Chương 101: Nạp vợ
102 Chương 102: Lấy thân báo đáp
103 Chương 103: Tạ ơn
104 Chương 104: Tương khắc
105 Chương 105: Đám cháy
106 Chương 106: Xảy ra chuyện
107 Chương 107: Tiệc tối
108 Chương 108: Lời đồn
109 Chương 109: Dã thú lại xuất hiện
110 Chương 110: Giam cầm
111 Chương 111: Hỏa thiêu
112 Chương 112: Thần hiện thân
113 Chương 113: Mọi chuyện sáng tỏ
114 Chương 114: Trừng phạt
115 Chương 115: Mai phục
116 Chương 116: Chủ nhân của dã thú
117 Chương 117: Lật đổ chính quyền
118 Chương 118: Trở về
119 Chương 119: Thanh mai trúc mã
120 Chương 120: Nhân vật ngoài lề nhưng ta vẫn bị trúng đạn
121 Chương 121: Oan gia
122 Chương 122: Bữa cơm sóng gió
123 Chương 123: Lời mời
124 Chương 124: Đẹp trai
125 Chương 125: Hồ bơi đổi hồn
126 Chương 126: Lương Vân Hy quay trở về
127 Chương 127: Người du hành
128 Chương 128: Kiểm tra
129 Chương 129: Năng lực thần sầu
130 Chương 130: Lễ bế giảng
131 Chương 131: Đốt trường
132 Chương 132: Quán bar
133 Chương 133: Giải quyết ân oán
134 Chương 134: Hạ bệ Thục gia
135 Chương 135: Đường gia bất ổn
136 Chương 136: Khôi phục Tôn gia
137 Chương137: Hủy hôn
138 Chương 138: Đòi mạng
139 Chương 139: Hội đồng bảo vệ an toàn thời không
140 Chương 140: Tỷ năm trước
141 Chương 141: Hồi kết
142 Chương 142: Ngoại truyện
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: Ta muốn đi tìm thần
2
Chương 2: Xuyên tới Lương Vân Hy
3
Chương 3: Ta thế nào văn dốt chữ nát
4
Chương 4: Ta muốn trở lại làm đại học bá
5
Chương 5: Đôi bạn cùng tiến
6
Chương 6: Đại tiệc Đường gia
7
Chương 7: Ta chính là thiên tài
8
Chương 8: Chúng ta ly hôn đi
9
Chương 9: Câu lạc bộ điện ảnh
10
Chương 10: Học chung không hiệu quả
11
Chương 11: Dằn mặt tình địch
12
Chương 12: Hiến máu cho Đường Nguyên Lãng
13
Chương 13: Ta chính là đã tìm được thần
14
Chương 14: Chúng tôi đã ly hôn rồi
15
Chương 15: Diễn kịch
16
Chương 16: Bảo Bảo
17
Chương 17: Tin đồn
18
Chương 18: Bạo lực học đường
19
Chương 19: Giáo dục quốc phòng
20
Chương 20: Học dốt nhất trường nhưng ta lại có tài lực như thế
21
Chương 21: Rắc rối nối tiếp vướng mắc
22
Chương 22: Lên núi
23
Chương 23: Thần mất tích
24
Chương 24: Máy tính bảng biến mất
25
Chương 25: Kẻ trộm
26
Chương 26: Tôi và Đường Thiên Tuấn đã ly hôn
27
Chương 27: Gặp lại bố mẹ
28
Chương 28: Con gái tự ý ly hôn
29
Chương 29: Con mất trí nhớ rồi
30
Chương 30: Fandom
31
Chương 31: Lương Vân Hy mất trí nhớ rồi
32
Chương 32: Người thừa kế Lương gia
33
Chương 33: Buổi đấu giá
34
Chương 34: Mặt nạ
35
Chương 35: Vạch trần
36
Chương 36: Tâm sự với chồng cũ
37
Chương 37: Mẹ vợ đại nhân
38
Chương 38: Rắc rối ở trường học
39
Chương 39: Ngô Đình
40
Chương 40: Mẫu ảnh cho Đường gia
41
Chương 41: Tôi không chỉ là gay
42
Chương 42: Hoàng tử của mình đã thuộc về một hoàng tử khác mất rồi
43
Chương 43: Chụp ngoại cảnh
44
Chương 44: Khăn tay
45
Chương 45: Đám trẻ
46
Chương 46: Xe khách
47
Chương 47: Cặp đôi
48
Chương 48: Về nhà
49
Chương 49: Lý do
50
Chương 50: Bạo loạn ở trường học
51
Chương 51: Nhà kho sau trường
52
Chương 52: Cuộc trò chuyện của hai người đàn ông
53
Chương 53: Phục kích
54
Chương 54: Đối đầu
55
Chương 55: Chúc mừng chiến thắng
56
Chương 56: Gặp lại Giang Bảo
57
Chương 57: Hợp đồng
58
Chương 58: Bánh kem
59
Chương 59: Lễ cưới
60
Chương 60: Thần
61
Chương 61: Buổi xem mắt bất đắc dĩ
62
Chương 62: Kính nghiệp
63
Chương 63: Cưỡi sóng
64
Chương 64: Trông trẻ
65
Chương 65: Phốt Đường gia
66
Chương 66: Tầng hầm của nhà kho
67
Chương 67: Bữa cơm
68
Chương 68: Bộ mặt thật
69
Chương 69: Họp báo
70
Chương 70: Ba mặt một lời
71
Chương 71: Từ chối
72
Chương 72: Gặp hạn thiên không
73
Chương 73: Bên tình bên nghĩa
74
Chương 74: Kì phùng địch thủ
75
Chương 75: Ổ cứng
76
Chương 76: Tầng thượng nguy hiểm
77
Chương 77: Gặp kẻ đầu xỏ
78
Chương 78: Chuyện cũ
79
Chương 79: Sự thật
80
Chương 80: Người quen
81
Chương 81: Tình yêu buồn
82
Chương 82: Giải cứu
83
Chương 83: Kết thúc rồi
84
Chương 84: Bay đến Trung Đông
85
Chương 85: Hạ thủy
86
Chương 86: Em ấy... chết rồi
87
Chương 87: Mộ cổ
88
Chương 88: Nguy hiểm
89
Chương 89: Tìm thấy
90
Chương 90: Lạc
91
Chương 91: Được cứu
92
Chương 92: Đặt tên
93
Chương 93: Dẫn nước về làng
94
Chương 94: Tộc Hinara
95
Chương 95: Phản công
96
Chương 96: Người phụ nữ của thần
97
Chương 97: Em còn không làm, người gặp nguy hiểm chính là em đó
98
Chương 98: Trở về tộc Hinara
99
Chương 99: Tôi thích em
100
Chương 100: Cởi áo ra
101
Chương 101: Nạp vợ
102
Chương 102: Lấy thân báo đáp
103
Chương 103: Tạ ơn
104
Chương 104: Tương khắc
105
Chương 105: Đám cháy
106
Chương 106: Xảy ra chuyện
107
Chương 107: Tiệc tối
108
Chương 108: Lời đồn
109
Chương 109: Dã thú lại xuất hiện
110
Chương 110: Giam cầm
111
Chương 111: Hỏa thiêu
112
Chương 112: Thần hiện thân
113
Chương 113: Mọi chuyện sáng tỏ
114
Chương 114: Trừng phạt
115
Chương 115: Mai phục
116
Chương 116: Chủ nhân của dã thú
117
Chương 117: Lật đổ chính quyền
118
Chương 118: Trở về
119
Chương 119: Thanh mai trúc mã
120
Chương 120: Nhân vật ngoài lề nhưng ta vẫn bị trúng đạn
121
Chương 121: Oan gia
122
Chương 122: Bữa cơm sóng gió
123
Chương 123: Lời mời
124
Chương 124: Đẹp trai
125
Chương 125: Hồ bơi đổi hồn
126
Chương 126: Lương Vân Hy quay trở về
127
Chương 127: Người du hành
128
Chương 128: Kiểm tra
129
Chương 129: Năng lực thần sầu
130
Chương 130: Lễ bế giảng
131
Chương 131: Đốt trường
132
Chương 132: Quán bar
133
Chương 133: Giải quyết ân oán
134
Chương 134: Hạ bệ Thục gia
135
Chương 135: Đường gia bất ổn
136
Chương 136: Khôi phục Tôn gia
137
Chương137: Hủy hôn
138
Chương 138: Đòi mạng
139
Chương 139: Hội đồng bảo vệ an toàn thời không
140
Chương 140: Tỷ năm trước
141
Chương 141: Hồi kết
142
Chương 142: Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play