Chương 4: Ta muốn trở lại làm đại học bá

Giáo viên bước vào lớp, vứt tập giấy lên bàn đầu tiên:

- Trả bài kiểm tra cho tôi!

Bạn học bàn đầu có chút sợ hãi đem bài kiểm tra đi phát.

Cô giáo chống cái thước xuống bàn:

- Tôi không hiểu cái lớp này học hành kiểu gì nữa. Bài đã dậy hết rồi, cứ áp dụng kiến thức trong sách là ra thôi! Đằng này nhìn xem, đếm xem có mấy người qua điểm trung bình. Còn cô nữa, Lương Vân Hy, lần nào cũng là cô đứng bét lớp. Bố mẹ cho cô đi học thà đổ tiền nuôi chó còn hơn...

Trong tai Cảnh Linh chỉ còn lại chữ đứng bét lớp.

Cả cuộc đời đi học của Cảnh Linh, chưa từng có khái niệm ấy.

Môi Cảnh Linh giật giật, thật là muốn độn thổ chui xuống cho bớt xấu hổ.

Cô giáo điểm mặt chỉ tên từng người để chửi, nói chung không lời nào là không cay độc.

Mãi mới chửi xong, cô giáo hít vào một hơi mói:

- Mở sách vở ra học bài mới cho tôi...

Tiết học trôi qua rất vô vị, cô giáo trên bảng cứ giảng xa xả. Học sinh bên dưới lại chẳng có mấy người nghe. Ai nấy cũng xem như điếc hết.

Cảnh Linh chán nản quay đầu nhìn cửa sổ.

- Đó, bài này chỉ có vậy thôi. Tôi đã giảng đến thế rồi mà anh chị vẫn không làm được thì thôi về làm ruộng đi là vừa. Nào làm bài, tôi gọi người lên bảng làm, ai mà không làm được chuẩn bị nhận điểm 0 vào sổ.

Bên dưới vang lên những tiếng ai oán, ai cũng câu nguyện là không phải mình.

- Lương Vân Hy lên bảng làm bài. Lương Vân Hy, cô có nghe không? Lương Vân Hy!

Ai là Lương Vân Hy lên bảng đi kìa, để cô cứ gọi rất làm phiền ta ngắm cảnh.

Cả lớp quay đầu nhìn Cảnh Linh.

Lúc này Cảnh Linh mới nhận ra, mình là Lương Vân Hy.

Quên mất. Mới xuyên qua có một ngày, chưa kịp thích ứng.

Cảnh Linh đứng dậy, cô giáo nhìn cô đăm đăm, đám bạn thì đang cười thầm. Chỉ thấy Đặng Huyền Thư đang chấp tay cầu nguyện cho cô.

Cảnh Linh cầm lấy viên phấn, viết hai dòng.

Xong rồi. Bài dễ mà.

Cả lớp tròn mắt nhìn Cảnh Linh.

Cô giáo cũng phải bật dậy để xem.

Chỉ có hai dòng mà giải ra rồi, kết quả còn đúng nữa. Vậy mà cô giáo dạy mất hai trang còn chưa ra kết quả.

Cô giáo có chút thẹn, gõ cây thước lên bảng:

- Lương Vân Hy, cô làm cái gì đây? Tôi dạy như thế này à? Cô có biết làm bài không vậy!

Cảnh Linh thở dài một tiếng, lại cầm viên phấn lên, xoay xoay cổ tay, viết một lúc kín cả bảng, kết quả vẫn ra như vậy.

Cả lớp trố mắt nhìn.

Cảnh Linh thả viên phấn vào hộp, xoay cổ tay nhức mỏi:

- Đây là em giải theo cách của cô. Cô còn muốn em giải theo cách nào nữa em liền giải cho cô xem.

Hãy nhớ rằng kiếp trước Cảnh Linh là thủ khoa đó.

Vì cô bị bệnh, nên cô rảnh. Vì cô rảnh nên cô học. Vì cô học nên cô giỏi. Cảnh Linh đỗ thủ khoa, được đào tạo theo chương trình đặc bên nên ba cái bài con này đâu nhằm nhò gì với cô.

Giờ giao cả bài của tiến sĩ, thạc sĩ Cảnh Linh cũng làm ngon.

Cô giáo thẹn quá hóa giận:

- Lương Vân Hy, cô có ý gì. Cô giỏi như vậy mà sao bài kiểm tra nào cũng đứng bét lớp!

- Là em cố tình đó.

Cũng không thế nói do trước đó em ngu được.

Cả lớp nhìn Lương Vân Hy nể phục. Từ trước đến giờ chưa có ai dám bật cô giáo này.

Phải biết rằng cô Trương ác ma thế nào.

Nếu là đi học thêm cô Trương may ra còn được 2/4 điểm. Ai không đi học thêm, cao nhất cũng chỉ 1,5 điểm. Mà Lương Cảnh Hy kia, điểm chưa từng vượt khỏi 0,5. Vậy mà hôm nay dám đáp trả cô Trương hùng dũng như vậy. Đúng là nể phục.

Đặng Huyền Thư cũng là đi học thêm cô Trương nên điểm mới vớt vát được lên 2. Còn Lương Vân Hy, đã dốt còn lười, không thèm đi học thêm nên hôm nào cũng bị cô Trương lôi ra mắng.

Giờ Cảnh Linh xuyên qua rồi, cho dù có dạy lại cô Trương thì Cảnh Linh vẫn đủ sức làm nổi.

Cô Trương tức đến đỏ mắt:

- Lương Cảnh Hy, cô cứ chờ đó cho tôi. Tôi xem cô tốt nghiệp bằng cách nào!

Cảnh Linh nhún vai:

- Tùy thôi, cùng lắm chúng ta gặp nhau trên tòa.

Cô Trương tức giận bỏ đi.

-Tôi không thèm dậy các cô các cậu nữa.

Cả lớp đều nhìn Cảnh Linh, sau cùng không biết là ai bắt đầu trước, tiếng vỗ tay đùng đùng vang lên.

Cảnh Linh cười nhạt một tiếng.

Đặng Huyền Thư xông đến, ôm chặt cánh tay Cảnh Linh:

- Vân Hy của tôi, cô giỏi quá đi mà. Từ nay không phải học cô Trương nữa, tôi vui đến sắp chết rồi đây.

Cảnh Linh ẩn đầu cô bạn ra:

- Hãy để cho đôi vai tôi được nghỉ ngơi.

Đặng Huyền Thư nhanh nhảu bóp vai cho cô:

- Vân Hy, hôm nay cô ăn gan hùm mật gấu gì mà dám đấu tay đôi với cô Trương vậy. Hơn nữa, còn giải được bài trơn tru như thế. Có phải đuối nước đến đổi não rồi không, giờ thông minh quảng đại rồi!

- Muốn thông minh như vậy không?

Đặng Huyền Thư gật đầu lia lịa.

Cảnh Linh chỉ qua cửa sổ, bên dưới là hồ bơi của trường:

- Thử một lần đi. Nếu không đổi não được, cũng mát.

Đặng Huyền Thư bĩu môi, dáng vẻ vô cùng ủy khuất:

- Cô đổi não đổi luôn cả trái tim rồi. Giờ đến tôi cô cũng muốn đẩy xuống hồ.

Cảnh Linh đứng bật dậy, mở cửa sổ ra:

- Nào đến đây!

Đặng Huyền Thư sợ hãi, thu lại dáng vẻ cô vợ nhỏ làm nũng ban nãy:

- Không cần, không cần, não tôi vẫn còn dùng được.

Hot

Comments

Linh Lý

Linh Lý

N9 hay ghek

2022-06-09

0

Nguyễn Duy Khang

Nguyễn Duy Khang

🤣🤣 chị thật là thú vị, bức xúc bà cô thật sự, nhà giáo đó mà mở miệng ra toàn chất cay độc không, cẩn thận bị ngộ độc nha.

2022-04-30

1

Nguyễn Duy Khang

Nguyễn Duy Khang

giáo viên hay lưu manh vậy?

2022-04-30

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ta muốn đi tìm thần
2 Chương 2: Xuyên tới Lương Vân Hy
3 Chương 3: Ta thế nào văn dốt chữ nát
4 Chương 4: Ta muốn trở lại làm đại học bá
5 Chương 5: Đôi bạn cùng tiến
6 Chương 6: Đại tiệc Đường gia
7 Chương 7: Ta chính là thiên tài
8 Chương 8: Chúng ta ly hôn đi
9 Chương 9: Câu lạc bộ điện ảnh
10 Chương 10: Học chung không hiệu quả
11 Chương 11: Dằn mặt tình địch
12 Chương 12: Hiến máu cho Đường Nguyên Lãng
13 Chương 13: Ta chính là đã tìm được thần
14 Chương 14: Chúng tôi đã ly hôn rồi
15 Chương 15: Diễn kịch
16 Chương 16: Bảo Bảo
17 Chương 17: Tin đồn
18 Chương 18: Bạo lực học đường
19 Chương 19: Giáo dục quốc phòng
20 Chương 20: Học dốt nhất trường nhưng ta lại có tài lực như thế
21 Chương 21: Rắc rối nối tiếp vướng mắc
22 Chương 22: Lên núi
23 Chương 23: Thần mất tích
24 Chương 24: Máy tính bảng biến mất
25 Chương 25: Kẻ trộm
26 Chương 26: Tôi và Đường Thiên Tuấn đã ly hôn
27 Chương 27: Gặp lại bố mẹ
28 Chương 28: Con gái tự ý ly hôn
29 Chương 29: Con mất trí nhớ rồi
30 Chương 30: Fandom
31 Chương 31: Lương Vân Hy mất trí nhớ rồi
32 Chương 32: Người thừa kế Lương gia
33 Chương 33: Buổi đấu giá
34 Chương 34: Mặt nạ
35 Chương 35: Vạch trần
36 Chương 36: Tâm sự với chồng cũ
37 Chương 37: Mẹ vợ đại nhân
38 Chương 38: Rắc rối ở trường học
39 Chương 39: Ngô Đình
40 Chương 40: Mẫu ảnh cho Đường gia
41 Chương 41: Tôi không chỉ là gay
42 Chương 42: Hoàng tử của mình đã thuộc về một hoàng tử khác mất rồi
43 Chương 43: Chụp ngoại cảnh
44 Chương 44: Khăn tay
45 Chương 45: Đám trẻ
46 Chương 46: Xe khách
47 Chương 47: Cặp đôi
48 Chương 48: Về nhà
49 Chương 49: Lý do
50 Chương 50: Bạo loạn ở trường học
51 Chương 51: Nhà kho sau trường
52 Chương 52: Cuộc trò chuyện của hai người đàn ông
53 Chương 53: Phục kích
54 Chương 54: Đối đầu
55 Chương 55: Chúc mừng chiến thắng
56 Chương 56: Gặp lại Giang Bảo
57 Chương 57: Hợp đồng
58 Chương 58: Bánh kem
59 Chương 59: Lễ cưới
60 Chương 60: Thần
61 Chương 61: Buổi xem mắt bất đắc dĩ
62 Chương 62: Kính nghiệp
63 Chương 63: Cưỡi sóng
64 Chương 64: Trông trẻ
65 Chương 65: Phốt Đường gia
66 Chương 66: Tầng hầm của nhà kho
67 Chương 67: Bữa cơm
68 Chương 68: Bộ mặt thật
69 Chương 69: Họp báo
70 Chương 70: Ba mặt một lời
71 Chương 71: Từ chối
72 Chương 72: Gặp hạn thiên không
73 Chương 73: Bên tình bên nghĩa
74 Chương 74: Kì phùng địch thủ
75 Chương 75: Ổ cứng
76 Chương 76: Tầng thượng nguy hiểm
77 Chương 77: Gặp kẻ đầu xỏ
78 Chương 78: Chuyện cũ
79 Chương 79: Sự thật
80 Chương 80: Người quen
81 Chương 81: Tình yêu buồn
82 Chương 82: Giải cứu
83 Chương 83: Kết thúc rồi
84 Chương 84: Bay đến Trung Đông
85 Chương 85: Hạ thủy
86 Chương 86: Em ấy... chết rồi
87 Chương 87: Mộ cổ
88 Chương 88: Nguy hiểm
89 Chương 89: Tìm thấy
90 Chương 90: Lạc
91 Chương 91: Được cứu
92 Chương 92: Đặt tên
93 Chương 93: Dẫn nước về làng
94 Chương 94: Tộc Hinara
95 Chương 95: Phản công
96 Chương 96: Người phụ nữ của thần
97 Chương 97: Em còn không làm, người gặp nguy hiểm chính là em đó
98 Chương 98: Trở về tộc Hinara
99 Chương 99: Tôi thích em
100 Chương 100: Cởi áo ra
101 Chương 101: Nạp vợ
102 Chương 102: Lấy thân báo đáp
103 Chương 103: Tạ ơn
104 Chương 104: Tương khắc
105 Chương 105: Đám cháy
106 Chương 106: Xảy ra chuyện
107 Chương 107: Tiệc tối
108 Chương 108: Lời đồn
109 Chương 109: Dã thú lại xuất hiện
110 Chương 110: Giam cầm
111 Chương 111: Hỏa thiêu
112 Chương 112: Thần hiện thân
113 Chương 113: Mọi chuyện sáng tỏ
114 Chương 114: Trừng phạt
115 Chương 115: Mai phục
116 Chương 116: Chủ nhân của dã thú
117 Chương 117: Lật đổ chính quyền
118 Chương 118: Trở về
119 Chương 119: Thanh mai trúc mã
120 Chương 120: Nhân vật ngoài lề nhưng ta vẫn bị trúng đạn
121 Chương 121: Oan gia
122 Chương 122: Bữa cơm sóng gió
123 Chương 123: Lời mời
124 Chương 124: Đẹp trai
125 Chương 125: Hồ bơi đổi hồn
126 Chương 126: Lương Vân Hy quay trở về
127 Chương 127: Người du hành
128 Chương 128: Kiểm tra
129 Chương 129: Năng lực thần sầu
130 Chương 130: Lễ bế giảng
131 Chương 131: Đốt trường
132 Chương 132: Quán bar
133 Chương 133: Giải quyết ân oán
134 Chương 134: Hạ bệ Thục gia
135 Chương 135: Đường gia bất ổn
136 Chương 136: Khôi phục Tôn gia
137 Chương137: Hủy hôn
138 Chương 138: Đòi mạng
139 Chương 139: Hội đồng bảo vệ an toàn thời không
140 Chương 140: Tỷ năm trước
141 Chương 141: Hồi kết
142 Chương 142: Ngoại truyện
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: Ta muốn đi tìm thần
2
Chương 2: Xuyên tới Lương Vân Hy
3
Chương 3: Ta thế nào văn dốt chữ nát
4
Chương 4: Ta muốn trở lại làm đại học bá
5
Chương 5: Đôi bạn cùng tiến
6
Chương 6: Đại tiệc Đường gia
7
Chương 7: Ta chính là thiên tài
8
Chương 8: Chúng ta ly hôn đi
9
Chương 9: Câu lạc bộ điện ảnh
10
Chương 10: Học chung không hiệu quả
11
Chương 11: Dằn mặt tình địch
12
Chương 12: Hiến máu cho Đường Nguyên Lãng
13
Chương 13: Ta chính là đã tìm được thần
14
Chương 14: Chúng tôi đã ly hôn rồi
15
Chương 15: Diễn kịch
16
Chương 16: Bảo Bảo
17
Chương 17: Tin đồn
18
Chương 18: Bạo lực học đường
19
Chương 19: Giáo dục quốc phòng
20
Chương 20: Học dốt nhất trường nhưng ta lại có tài lực như thế
21
Chương 21: Rắc rối nối tiếp vướng mắc
22
Chương 22: Lên núi
23
Chương 23: Thần mất tích
24
Chương 24: Máy tính bảng biến mất
25
Chương 25: Kẻ trộm
26
Chương 26: Tôi và Đường Thiên Tuấn đã ly hôn
27
Chương 27: Gặp lại bố mẹ
28
Chương 28: Con gái tự ý ly hôn
29
Chương 29: Con mất trí nhớ rồi
30
Chương 30: Fandom
31
Chương 31: Lương Vân Hy mất trí nhớ rồi
32
Chương 32: Người thừa kế Lương gia
33
Chương 33: Buổi đấu giá
34
Chương 34: Mặt nạ
35
Chương 35: Vạch trần
36
Chương 36: Tâm sự với chồng cũ
37
Chương 37: Mẹ vợ đại nhân
38
Chương 38: Rắc rối ở trường học
39
Chương 39: Ngô Đình
40
Chương 40: Mẫu ảnh cho Đường gia
41
Chương 41: Tôi không chỉ là gay
42
Chương 42: Hoàng tử của mình đã thuộc về một hoàng tử khác mất rồi
43
Chương 43: Chụp ngoại cảnh
44
Chương 44: Khăn tay
45
Chương 45: Đám trẻ
46
Chương 46: Xe khách
47
Chương 47: Cặp đôi
48
Chương 48: Về nhà
49
Chương 49: Lý do
50
Chương 50: Bạo loạn ở trường học
51
Chương 51: Nhà kho sau trường
52
Chương 52: Cuộc trò chuyện của hai người đàn ông
53
Chương 53: Phục kích
54
Chương 54: Đối đầu
55
Chương 55: Chúc mừng chiến thắng
56
Chương 56: Gặp lại Giang Bảo
57
Chương 57: Hợp đồng
58
Chương 58: Bánh kem
59
Chương 59: Lễ cưới
60
Chương 60: Thần
61
Chương 61: Buổi xem mắt bất đắc dĩ
62
Chương 62: Kính nghiệp
63
Chương 63: Cưỡi sóng
64
Chương 64: Trông trẻ
65
Chương 65: Phốt Đường gia
66
Chương 66: Tầng hầm của nhà kho
67
Chương 67: Bữa cơm
68
Chương 68: Bộ mặt thật
69
Chương 69: Họp báo
70
Chương 70: Ba mặt một lời
71
Chương 71: Từ chối
72
Chương 72: Gặp hạn thiên không
73
Chương 73: Bên tình bên nghĩa
74
Chương 74: Kì phùng địch thủ
75
Chương 75: Ổ cứng
76
Chương 76: Tầng thượng nguy hiểm
77
Chương 77: Gặp kẻ đầu xỏ
78
Chương 78: Chuyện cũ
79
Chương 79: Sự thật
80
Chương 80: Người quen
81
Chương 81: Tình yêu buồn
82
Chương 82: Giải cứu
83
Chương 83: Kết thúc rồi
84
Chương 84: Bay đến Trung Đông
85
Chương 85: Hạ thủy
86
Chương 86: Em ấy... chết rồi
87
Chương 87: Mộ cổ
88
Chương 88: Nguy hiểm
89
Chương 89: Tìm thấy
90
Chương 90: Lạc
91
Chương 91: Được cứu
92
Chương 92: Đặt tên
93
Chương 93: Dẫn nước về làng
94
Chương 94: Tộc Hinara
95
Chương 95: Phản công
96
Chương 96: Người phụ nữ của thần
97
Chương 97: Em còn không làm, người gặp nguy hiểm chính là em đó
98
Chương 98: Trở về tộc Hinara
99
Chương 99: Tôi thích em
100
Chương 100: Cởi áo ra
101
Chương 101: Nạp vợ
102
Chương 102: Lấy thân báo đáp
103
Chương 103: Tạ ơn
104
Chương 104: Tương khắc
105
Chương 105: Đám cháy
106
Chương 106: Xảy ra chuyện
107
Chương 107: Tiệc tối
108
Chương 108: Lời đồn
109
Chương 109: Dã thú lại xuất hiện
110
Chương 110: Giam cầm
111
Chương 111: Hỏa thiêu
112
Chương 112: Thần hiện thân
113
Chương 113: Mọi chuyện sáng tỏ
114
Chương 114: Trừng phạt
115
Chương 115: Mai phục
116
Chương 116: Chủ nhân của dã thú
117
Chương 117: Lật đổ chính quyền
118
Chương 118: Trở về
119
Chương 119: Thanh mai trúc mã
120
Chương 120: Nhân vật ngoài lề nhưng ta vẫn bị trúng đạn
121
Chương 121: Oan gia
122
Chương 122: Bữa cơm sóng gió
123
Chương 123: Lời mời
124
Chương 124: Đẹp trai
125
Chương 125: Hồ bơi đổi hồn
126
Chương 126: Lương Vân Hy quay trở về
127
Chương 127: Người du hành
128
Chương 128: Kiểm tra
129
Chương 129: Năng lực thần sầu
130
Chương 130: Lễ bế giảng
131
Chương 131: Đốt trường
132
Chương 132: Quán bar
133
Chương 133: Giải quyết ân oán
134
Chương 134: Hạ bệ Thục gia
135
Chương 135: Đường gia bất ổn
136
Chương 136: Khôi phục Tôn gia
137
Chương137: Hủy hôn
138
Chương 138: Đòi mạng
139
Chương 139: Hội đồng bảo vệ an toàn thời không
140
Chương 140: Tỷ năm trước
141
Chương 141: Hồi kết
142
Chương 142: Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play