Chương 4: Chạm đến giới hạn.

Khi Kiều An còn đang chật vật trong mớ suy nghĩ hỗn độn thì điện thoại của cô liên tục báo tin nhắn mới.

Là của Lâm Tuệ Mẫn

" Kiều An, 2 năm rồi cô vẫn chưa nhận ra vị trí của mình ở đâu ư?"

" Vừa rồi Minh Trung đã nói vậy rồi, cô vẫn muốn mặt dày bám lấy anh ấy nữa sao?"

" Trần Kiều An, tình cảm của chúng tôi là thanh mai trúc mã, cô lấy đâu ra tự tin để chen chân vào vậy? "

" Cô đã thấy anh ấy ở cùng cô mà gọi tên tôi chưa?"

" Suy cho cùng, anh ấy chỉ coi cô là người thay thế khi tôi đi xa thôi. Cô muốn thế thân cho tôi đến khi nào nữa vậy?"

" Nhà họ Phương thương hại cho cô thì cô cũng nên biết thân biết phận của mình chứ. Cô nên về nơi thuộc về cô đi."

"..."

Vừa bình tĩnh lại 1 chút thì Kiều An lại rơi vào kích động, cơ thể cô run lên từng cơn giận dữ.

Phương Minh Trung vừa buông ra cho cô những lời chua xót, như vạn tiễn xuyên tâm.

Chưa đầy 1 giờ sau thì Lâm Tuễ Mẫn lại từng câu từng chữ đưa cô đến bờ vực thẳm.

Phải chăng bọn họ đúng là sinh ra để dành cho nhau, ngay cả ức hiếp người khác cũng tàn độc như nhau.

Trong đầu Kiều An vang lên từng lời Phương Minh Trung nói rồi lại hiện lên từng dòng tin nhắn của Lâm Tuệ Mẫn.

Khoé môi cô chợt nhếch lên 1 nụ cười khinh bỉ.

"Vị trí của cô ư", cái vị trí này là năm đó ông bà Phương đích thân chỉ định cô đứng, pháp luật công nhận vị trí này của cô. Cô chính là vợ hợp pháp của Phương Minh Trung.

" Tâm cơ bẩn thỉu sao"_ Những năm nay cô chưa từng xuất đầu lộ diện, Phương Minh Trung cho cô 1 tờ giấy chứng nhận hôn nhân, chưa từng có đám cưới cô cũng không đòi hỏi.

Anh ta lùm xùm những tin đồn cùng Lâm Tuệ Mẫn, cô cũng chưa từng lên tiếng chất vấn anh.

" Thế thân" nghĩ đến 2 từ này đấy mắt cô hiện lên một màu đen tối, 2 tay nắm chặt lại, tự nói với chính mình: " Cô là Trần Kiều An, không phải thế thân của ai cả".

2 năm nay cô luôn tỏ ra khôn khéo, nói năng chừng mực, thận trọng từng li từng tí.

Để có được tình yêu của anh cô đã vứt bỏ cả lòng tự trọng của mình.

Cô hèn mọn như vậy đã đủ lắm rồi.

Cô biết thân phận của cô không xứng với anh.

Suy cho cùng cô cũng chỉ là một đứa trẻ mồ côi.

Năm cô 8 tuổi, bố mẹ cô qua đời, một tay ông nội nuôi cô khôn lớn.

Năm cô học trung học, ông nội lâm bệnh nặng, điều ông lo lắng nhất chính là cô, đắn đo mãi ông đành tìm người anh em vào sinh ra tử khi ở trong quân ngũ để gửi gắm đứa cháu gái duy nhất này.

Từ đó chính ông bà Phương đã nuôi cô ăn học cho tới nay.

Điện thoại vẫn không ngừng thông báo tin nhắn mới, giờ này cô cũng chẳng thèm quan tâm xem Lâm Tuệ Mẫn nói gì nữa.

Kiều An hít 1 hơi thật sâu, lấy lại tinh thần:

" Nếu anh đã ghét tôi như vậy thì giải thoát cho nhau đi".

" Các người đã chọc đến giới hạn của tôi rồi."

Tự nói với chính mình như vậy rồi cô lấy điện thoại gọi 1 cuộc cho cô bạn thân Thanh Tâm tới đón.

Cô sũy nghĩ một chút, thấy rằng chuyện này cần nói với ông bà 1 tiếng, dẫu sao trong cái nhà này cũng chỉ có ông, bà Phương yêu thương cô thật sự.

Đứng trước sự kiên định của Kiều An, ông bà Phương cũng không biết phải làm thế nào.

Bao năm nay, cũng coi như ông bà từng bước chứng kiến cô trưởng thành. Ông bà hoàn toàn tin tưởng đứa cháu này cả nhân phẩm hay năng lực.

Họ luôn cho rằng Kiều An chính là mảnh ghép phù hợp nhất cho Minh Trung vì vậy liên tục đẩy thuyền cho 2 đứa cháu.

Nhưng 2 năm qua, chính mắt ông bà cũng thấy thái độ của Phương Minh Trung thế nào với cuộc hôn nhân này. Nếu là người khác chắc chẳng ở được đến 2 năm.

Bây giờ Kiều An muốn buông tay, 2 người già chỉ hận không thể đánh chết thằng cháu của mình.

Trầm ngâm mãi cuối cùng ông bà Phương cũng đành để bọn trẻ tự quyết cuộc hôn nhân này, nếu còn duyên phận chắc sẽ về bên nhau.

Thanh Tâm đón Kiều An đến 1 quán cà phê, đến lúc này Kiều An mới khóc như 1 đứa trẻ, kể lại mọi chuyện cho bạn nghe.

Vốn tính nóng nảy, ngay lập tức Thanh Tâm muốn đi tìm Phương Minh Trung tính sổ.

2 năm qua, cô đã chứng kiến sự hi sinh của Kiều An quá nhiều rồi.

Thấy Thanh Tâm đứng dậy, Kiều An vội vàng nói " mình quyết định li hôn rồi."

Thanh Tâm kinh ngạc há hốc miệng, dường như không tin vào tai mình vừa được nghe cái gì. Như thể đây chính là chuyện hoang đường nhất mà cô nghe được.

Sau khi xác định mình không nghe nhầm thì Thanh Tâm chợt thở phào nhẹ nhõm: " Lẽ ra cậu nên bỏ anh ta lâu rồi".

" Người như anh ta nên sống cô đơn 1 mình."

" Lấy được cậu làm vợ chính là tổ tiên nhà họ Phương đã độ lắm rồi."

Thanh Tâm chửi người không thương xót, còn Kiều An chỉ biết nhìn cô mà bật cười.

Hot

Comments

Nguyễn Làn

Nguyễn Làn

dung như thanh tâm nói iii

2024-05-04

0

Kageyama Tobio

Kageyama Tobio

Thanh Tâm tên t=)))

2024-04-21

0

bui ngocdiep

bui ngocdiep

tuyệt

2024-03-14

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đợi chờ
2 Chương 2: Trở về biệt thự
3 Chương 3: Tức giận
4 Chương 4: Chạm đến giới hạn.
5 Chương 5: Đề nghị li hôn
6 Chương 6: Làm thủ tục li hôn
7 Chương 7: Tìm việc làm
8 Chương 8: Ra tay.
9 Chương 9: Ngày trở về
10 Chương 10: Nhận chức
11 Chương 11: Cậu gặp ma à
12 Chương 12: Chạm mặt
13 Chương 13: Tức giận nhân đôi
14 Chương 14: Bữa tối
15 Chương 15: Cùng về
16 Chương 16: Lại bị đá à
17 Chương 17: Tôi ghi sổ cho cô chuyện này nhé
18 Chương 18: Vạch rõ ranh giới
19 Chương 19: Ông bà nội của tôi
20 Chương 20: Ăn tối cùng Lâm Chính
21 Chương 21: Muốn đấu thì đấu thôi
22 Chương 22: Anh đừng nháo nữa
23 Chương 23: Nhà cô ở đâu
24 Chương 24: Nghiệp quật cậu rồi
25 Chương 25: Cô không được đi đâu hết
26 Chương 26: Tôi nợ gì anh
27 Chương 27: Đừng tự hành hạ bản thân như vậy nữa
28 Chương 28: Bà muốn tôi phải làm sao
29 Chương 29: Tôi tin cô làm tốt công việc của mình
30 Chương 30: Tìm hiều về Kiều An cho tôi
31 Chương 31: Tha lỗi cho em nhé
32 Chương 32: Cô còn biết nghe điện thoại sao
33 Chương 33: Buông cô ấy ra
34 Chương 34: Nhà anh ở đâu
35 Chương 35: Xương thịt anh làm bằng đá hay sao vậy.
36 chương 36: Gọi cô dậy làm gì.
37 Chương 37: Hôm nay sẽ có bất ngờ cho cô
38 Chương 38: Đi dự tiệc
39 Chương 39: Có phải cô có em bé rồi nên không tiện làm việc không.
40 Chương 40: Cô ấy đâu
41 Chương 41: Nếu cô muốn vui vẻ, tôi sẽ thành toàn cho cô.
42 Chương 42: Nữ thần của anh đến rồi kìa
43 Chương 43: Nếu hôm nay cô uống say tôi sẽ ném cô về cho ông nội xử lý.
44 Chương 44: Làm anh thất vọng rồi, hôm nay tôi lại không say
45 Chương 45: Anh có tin tôi giết chết anh không
46 Chương 46: Tôi sinh ra không phải để mặc cảm hay tự ti về xuất thân của mình
47 Chương 47: Chúc cô may mắn
48 Chươg 48: Nếu để mất dấu chiếc xe kia thì cậu chết chắc
49 Chương 49: Không đi tiếp thì đợi cảnh sát giao thông đến bế đi à
50 Chương 50: Về quê
51 Chương 51: Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi em những chuyện trước đây."
52 Chương 52: Anh ăn một chút đi rồi ngủ
53 Chương 53: Đồ con heo
54 Chương 54: Những năm qua anh giày vò tôi còn chưa đủ hay sao
55 chương 55: Coi thường tôi à, vậy thử xem ai hơn ai.
56 Chương 56: Nhà tôi không có cơm chỉ có mì
57 Chương 57: Anh có biết xem đồng hồ không vậy
58 Chương 58: Sau này tôi sẽ nấu ăn đền cho em
59 Chương 59: Em nấu mì giúp tôi đi
60 Chương 60: Ăn tối cùng tên họ Cao đó à
61 Chương 61: Anh về đi
62 Chương 62: Tan ca tôi đón em tới bệnh viện
63 Chương 63: Tại sao em không thanh minh cho bản thân mình
64 Chương 64: Da mặt anh được làm từ da cá sấu à
65 Chương 65: Anh giỏi thật đấy, cái gì cũng hay.
66 Chương 66: Con không muốn lấy chồng nữa đâu
67 Chương 67: Về nhà anh mà ăn
68 Chương 68: Tôi đi ngủ được chưa
69 Chương 69: Em họ nhà heo à, ngủ được cả một ngày luôn
70 Chương 70: Anh nhớ em
71 Chương 71: Cảm ơn em
72 Chương 72: Cho chừa cái tội hư đốn
73 Chương 73: Hối hận vì đã tổn thương em như vậy
74 Chương 74: Em doạ chết anh rồi đấy
75 Chương 75: Ở tuổi của em, người ta lên làm phụ huynh rồi đấy
76 Chương 76: Cười sắp rớt răng ra rồi kìa.
77 Chương 77: Chúc mừng năm mới
78 Chương 78: Sao anh không nghe máy.
79 Chương 79: Em đồng ý làm bạn gái anh rồi
80 Chương 80: Em có thấy ai xưng tôi với bạn trai mình không
81 Chương 81: Mấy tháng không gặp đã xa lạ vậy ạ
82 Chương 82: Con tỉnh táo lại đi được không
83 Chương 83: 20 phút nữa ra ngoài uống rượu
84 Chương 84: Biết yêu là biết buồn
85 Chương 85: Sao em có thể không có chút lòng tin nào với bạn trai mình chứ
86 Chương 86: Chúc mừng sinh nhật
87 Chương 87: Để tôi chống mắt lên xem các người sẽ hạnh phúc được đến đâu
88 Chương 88: Phá thai gì
89 Chương 89: Là anh đang ghen, anh đang ghen với tên khốn đó
90 Chương 90: Lâm Tuệ Mẫn, sẵn sàng trả giá đi
91 Chương 91: Trần Kiều An, anh xin lỗi em và con vì tất cả, anh yêu em
92 Chương 92: Cuộc đời sương gió vô thường, thôi thì vui được ngày nào cứ vui.
93 Chương 93: Làm vợ anh nhé
94 Chương 94: Trừng phạt em.
95 Chương 95: Em đói rồi, đêm qua em mệt lắm đó
96 Chương 96: Nói vậy là anh muốn chọn cô ta
97 Chương 97: Còn trò bỉ ổi nào cô chưa làm ra nữa không
98 Chương 98: Em nhớ anh, rất nhớ anh
99 Chương 99: Hạnh phúc bất ngờ
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: Đợi chờ
2
Chương 2: Trở về biệt thự
3
Chương 3: Tức giận
4
Chương 4: Chạm đến giới hạn.
5
Chương 5: Đề nghị li hôn
6
Chương 6: Làm thủ tục li hôn
7
Chương 7: Tìm việc làm
8
Chương 8: Ra tay.
9
Chương 9: Ngày trở về
10
Chương 10: Nhận chức
11
Chương 11: Cậu gặp ma à
12
Chương 12: Chạm mặt
13
Chương 13: Tức giận nhân đôi
14
Chương 14: Bữa tối
15
Chương 15: Cùng về
16
Chương 16: Lại bị đá à
17
Chương 17: Tôi ghi sổ cho cô chuyện này nhé
18
Chương 18: Vạch rõ ranh giới
19
Chương 19: Ông bà nội của tôi
20
Chương 20: Ăn tối cùng Lâm Chính
21
Chương 21: Muốn đấu thì đấu thôi
22
Chương 22: Anh đừng nháo nữa
23
Chương 23: Nhà cô ở đâu
24
Chương 24: Nghiệp quật cậu rồi
25
Chương 25: Cô không được đi đâu hết
26
Chương 26: Tôi nợ gì anh
27
Chương 27: Đừng tự hành hạ bản thân như vậy nữa
28
Chương 28: Bà muốn tôi phải làm sao
29
Chương 29: Tôi tin cô làm tốt công việc của mình
30
Chương 30: Tìm hiều về Kiều An cho tôi
31
Chương 31: Tha lỗi cho em nhé
32
Chương 32: Cô còn biết nghe điện thoại sao
33
Chương 33: Buông cô ấy ra
34
Chương 34: Nhà anh ở đâu
35
Chương 35: Xương thịt anh làm bằng đá hay sao vậy.
36
chương 36: Gọi cô dậy làm gì.
37
Chương 37: Hôm nay sẽ có bất ngờ cho cô
38
Chương 38: Đi dự tiệc
39
Chương 39: Có phải cô có em bé rồi nên không tiện làm việc không.
40
Chương 40: Cô ấy đâu
41
Chương 41: Nếu cô muốn vui vẻ, tôi sẽ thành toàn cho cô.
42
Chương 42: Nữ thần của anh đến rồi kìa
43
Chương 43: Nếu hôm nay cô uống say tôi sẽ ném cô về cho ông nội xử lý.
44
Chương 44: Làm anh thất vọng rồi, hôm nay tôi lại không say
45
Chương 45: Anh có tin tôi giết chết anh không
46
Chương 46: Tôi sinh ra không phải để mặc cảm hay tự ti về xuất thân của mình
47
Chương 47: Chúc cô may mắn
48
Chươg 48: Nếu để mất dấu chiếc xe kia thì cậu chết chắc
49
Chương 49: Không đi tiếp thì đợi cảnh sát giao thông đến bế đi à
50
Chương 50: Về quê
51
Chương 51: Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi em những chuyện trước đây."
52
Chương 52: Anh ăn một chút đi rồi ngủ
53
Chương 53: Đồ con heo
54
Chương 54: Những năm qua anh giày vò tôi còn chưa đủ hay sao
55
chương 55: Coi thường tôi à, vậy thử xem ai hơn ai.
56
Chương 56: Nhà tôi không có cơm chỉ có mì
57
Chương 57: Anh có biết xem đồng hồ không vậy
58
Chương 58: Sau này tôi sẽ nấu ăn đền cho em
59
Chương 59: Em nấu mì giúp tôi đi
60
Chương 60: Ăn tối cùng tên họ Cao đó à
61
Chương 61: Anh về đi
62
Chương 62: Tan ca tôi đón em tới bệnh viện
63
Chương 63: Tại sao em không thanh minh cho bản thân mình
64
Chương 64: Da mặt anh được làm từ da cá sấu à
65
Chương 65: Anh giỏi thật đấy, cái gì cũng hay.
66
Chương 66: Con không muốn lấy chồng nữa đâu
67
Chương 67: Về nhà anh mà ăn
68
Chương 68: Tôi đi ngủ được chưa
69
Chương 69: Em họ nhà heo à, ngủ được cả một ngày luôn
70
Chương 70: Anh nhớ em
71
Chương 71: Cảm ơn em
72
Chương 72: Cho chừa cái tội hư đốn
73
Chương 73: Hối hận vì đã tổn thương em như vậy
74
Chương 74: Em doạ chết anh rồi đấy
75
Chương 75: Ở tuổi của em, người ta lên làm phụ huynh rồi đấy
76
Chương 76: Cười sắp rớt răng ra rồi kìa.
77
Chương 77: Chúc mừng năm mới
78
Chương 78: Sao anh không nghe máy.
79
Chương 79: Em đồng ý làm bạn gái anh rồi
80
Chương 80: Em có thấy ai xưng tôi với bạn trai mình không
81
Chương 81: Mấy tháng không gặp đã xa lạ vậy ạ
82
Chương 82: Con tỉnh táo lại đi được không
83
Chương 83: 20 phút nữa ra ngoài uống rượu
84
Chương 84: Biết yêu là biết buồn
85
Chương 85: Sao em có thể không có chút lòng tin nào với bạn trai mình chứ
86
Chương 86: Chúc mừng sinh nhật
87
Chương 87: Để tôi chống mắt lên xem các người sẽ hạnh phúc được đến đâu
88
Chương 88: Phá thai gì
89
Chương 89: Là anh đang ghen, anh đang ghen với tên khốn đó
90
Chương 90: Lâm Tuệ Mẫn, sẵn sàng trả giá đi
91
Chương 91: Trần Kiều An, anh xin lỗi em và con vì tất cả, anh yêu em
92
Chương 92: Cuộc đời sương gió vô thường, thôi thì vui được ngày nào cứ vui.
93
Chương 93: Làm vợ anh nhé
94
Chương 94: Trừng phạt em.
95
Chương 95: Em đói rồi, đêm qua em mệt lắm đó
96
Chương 96: Nói vậy là anh muốn chọn cô ta
97
Chương 97: Còn trò bỉ ổi nào cô chưa làm ra nữa không
98
Chương 98: Em nhớ anh, rất nhớ anh
99
Chương 99: Hạnh phúc bất ngờ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play