Chương 14: Bữa tối

Tiếng ông cụ giục mọi người vào trong nhà xua đi bầu không khí đang ngưng đọng.

Bà Phương nhìn Kiều An đầy trìu mến:

" Con bé ngốc này, sao lại đi lâu như vậy chứ, không phải nói chỉ đi một năm thôi sao?"

" Từng ấy năm cũng không thèm trở về thăm chúng ta 1 lần."

kiều An: " Con xin lỗi ạ, công việc có chút thay đổi nên kéo dài thời gian hơn chút."

" Về là tốt rồi, từ giờ không cho phép con đi xa như vậy nữa".

Giọng ông Phương đầy trầm ấm mà kiên định.

3 năm nay hai người họ đều rất lo lắng cho cô, họ lo lắng tổn thương hôn nhân sẽ làm cô ngục ngã, lo lắng cô nơi xứ người 1 mình sẽ chịu ấm ức. Suốt 3 năm, không lúc nào họ ngừng trông mong cô. So với việc Phương Minh Trung đi du học 5 năm thì 3 năm của Kiều An họ lại thấy dài hơn rất nhiều...

Mặc dù là lời nói yêu thương hay là câu trách mắng thì Kiều An vẫn cảm nhận được tình yêu thương của ông bà Phương. Trong lòng cô cảm thấy ấm áp vô cùng.

Biết Kiều An giờ đã có công việc, còn có thể thăng chức, mua nhà. Ông bà Phương rất phấn khởi, đúng là con mắt của họ đã không nhìn nhầm người. Ông cụ thầm trách thằng cháu trai không biết khi nào mới nhận ra viên kim cương trước mặt.

Nói chuyện một lúc thấy trời đã tắt nắng, Kiều An xin phép ra về nhưng ông bà cụ lại nhiệt tình giữ cô ở lại ăn cơm.

Kiều An suy nghĩ một lúc thấy Thanh Tâm đi quay về muộn, cơm tối nhất định cô phải ăn 1 mình, hơn nữa nhìn ánh mắt trông đợi của 2 người già cô không lỡ từ chối. Cuối cùng vẫn là quyết định ở lại ăn cơm cùng ông bà Phương.

Khi mọi người chuẩn bị ra bàn ăn thì có tiếng động cơ xe dừng lại. Cảnh cửa mở ra cả ba người cùng ngạc nhiên nhìn về Phương Minh Trung.

Theo hiểu biết của Kiều An, ngày cuối tuần Phương Minh Trung sẽ đến ăn cơm cùng ông bà cụ vì vậy cô đã cố ý đi xem nhà trước đợi buổi chiều mới đến để tránh gặp anh ta, vậy mà...

" Sao cô lại ở đây?". Giọng Phương Minh Trung đầy đắc ý. Trong lòng đang mừng thầm " cuối cùng cũng có cơ hội trả đũa lại cô chuyện hôm trước."

" Sao gì chứ? Đây là nhà con bé, nó không ở đây thì ở đâu?"_ Kiều An còn chưa kịp phản ứng lại thì bà cụ đã lên tiếng trước.

" Con tới đây làm gì?". Giọng ông cụ đầy thờ ơ.

Phương Minh Trung vẻ mặt ngơ ngác, lúc này nhìn anh giống đứa trẻ đi lạc hơn là đang ở nhà mình, nửa ngày sau anh mới giơ tập tài liệu lên và nói: " Con mang cái này cho ông".

Chuyện là buổi trưa ăn xong anh đã vội ra về, quên mất tập tài liệu cần ông cụ kí tên. Cuối cùng chỉ đành quay lại để lấy chữ kí cho kịp cuộc họp sáng mai. Ai biết mới đi có mấy tiếng quay lại đã thành người dưng trong nhà.

Phương Minh Trung vẫn biết Kiều An được ông bà mình nuôi lớn nhưng anh không biết từ khi nào cô ta lại ngang nhiên cướp cả ông bà của mình.

Ông Phương: " Đến rồi thì cùng vào ăn cơm đi" .

"Cùng ăn cơm ạ". Nghe thấy ông cụ nói, Kiều An giật mình hỏi lại.

" Tôi về nhà mình ăn cơm thì sao? Chỉ mình cô mới biết ăn cơm à?"

Bắt được cơ hội, Phương Minh Trung nhanh chóng phản đòn trả.

Kiều An: " Tối về tôi phải nhìn lại camera xem hôm nay bước chân nào ra đường."

Lúc quay đi cô còn không quên vênh mặt lên khiêu khích Phương Minh Trung một cái.

Ngồi vào bàn ăn Phương Minh Trung lại bắt đầu châm chọc:

" Ở trời tây lâu vậy, cô còn nhớ cách cầm đũa không? "

Kiều An: " Nghe nói anh đi du học nhiều năm, không phải khi về quên cách cầm đũa nên nghĩ ai cũng như mình chứ."

Phương Minh Trung vừa nhấp một ngụm canh xuýt chút nữa là phun hết ra ngoài. Đúng là anh tự ôm đá đập chân mình rồi.

Nhìn bộ dạng đó Kiều An lại cao hứng nói thêm

" Anh làm gì vậy, chê canh dì Hà nấu hả."

Phương Minh Trung: " Cô..."

Kiều An: " Cô cái gì, anh lo ăn cho tốt đi."

Nhìn nụ cười đắc trí của Kiều An, Phương Minh Trung tức đến tê răng. Nhưng cũng chính sự ngang ngược này của Kiều An lại làm cho anh thấy thú vị. So với cái vẻ khép nép, yếu đuối của cô thì anh thấy thích như thế này hơn.

Phía bên kia, 2 người lớn tuổi vẫn đang ngầm đánh giá 2 người trẻ. Lúc nãy họ vẫn còn lo lắng Kiều An sẽ bị Phương Minh Trung bắt nạt, muốn đợi khi ăn xong sẽ dạy bảo anh một trận nhưng giờ thấy thật không cần thiết.

Ăn cơm xong cũng đã muộn, ông cụ phân phó cho Phương Minh Trung đưa Kiều An về còn Kiều An lại một mực từ chối. Cô cảm thấy đi chung với chồng cũ không được thoải mái.

" Để tôi đưa cô về, ở đây cách xa trung tâm thành phố, muộn thế này rất khó gọi xe."

Kiều An cảm thấy tai mình đang có vấn đề gì chăng? Hai năm làm vợ anh, ngoại trừ ngày cuối tuần đưa cô cùng về ăn cơm với ông bà còn lại anh chưa bao giờ nguyện ý cùng đi chung với cô.

Cuối cùng để ông bà Phương an tâm, Kiều An đành lên xe về cùng Phương Minh Trung.

Hot

Comments

Shirley

Shirley

đúng là đàn ông, chỉ thích chinh phục những thứ mình ko có

2024-02-13

10

Maryla❤👑📚

Maryla❤👑📚

thích thì nhịn

2024-01-03

2

Nguyễn Oanh

Nguyễn Oanh

🤣🤣nay ăn dừa ngon quá,cảm ơn tg tặng dừa nha🥥

2023-12-16

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đợi chờ
2 Chương 2: Trở về biệt thự
3 Chương 3: Tức giận
4 Chương 4: Chạm đến giới hạn.
5 Chương 5: Đề nghị li hôn
6 Chương 6: Làm thủ tục li hôn
7 Chương 7: Tìm việc làm
8 Chương 8: Ra tay.
9 Chương 9: Ngày trở về
10 Chương 10: Nhận chức
11 Chương 11: Cậu gặp ma à
12 Chương 12: Chạm mặt
13 Chương 13: Tức giận nhân đôi
14 Chương 14: Bữa tối
15 Chương 15: Cùng về
16 Chương 16: Lại bị đá à
17 Chương 17: Tôi ghi sổ cho cô chuyện này nhé
18 Chương 18: Vạch rõ ranh giới
19 Chương 19: Ông bà nội của tôi
20 Chương 20: Ăn tối cùng Lâm Chính
21 Chương 21: Muốn đấu thì đấu thôi
22 Chương 22: Anh đừng nháo nữa
23 Chương 23: Nhà cô ở đâu
24 Chương 24: Nghiệp quật cậu rồi
25 Chương 25: Cô không được đi đâu hết
26 Chương 26: Tôi nợ gì anh
27 Chương 27: Đừng tự hành hạ bản thân như vậy nữa
28 Chương 28: Bà muốn tôi phải làm sao
29 Chương 29: Tôi tin cô làm tốt công việc của mình
30 Chương 30: Tìm hiều về Kiều An cho tôi
31 Chương 31: Tha lỗi cho em nhé
32 Chương 32: Cô còn biết nghe điện thoại sao
33 Chương 33: Buông cô ấy ra
34 Chương 34: Nhà anh ở đâu
35 Chương 35: Xương thịt anh làm bằng đá hay sao vậy.
36 chương 36: Gọi cô dậy làm gì.
37 Chương 37: Hôm nay sẽ có bất ngờ cho cô
38 Chương 38: Đi dự tiệc
39 Chương 39: Có phải cô có em bé rồi nên không tiện làm việc không.
40 Chương 40: Cô ấy đâu
41 Chương 41: Nếu cô muốn vui vẻ, tôi sẽ thành toàn cho cô.
42 Chương 42: Nữ thần của anh đến rồi kìa
43 Chương 43: Nếu hôm nay cô uống say tôi sẽ ném cô về cho ông nội xử lý.
44 Chương 44: Làm anh thất vọng rồi, hôm nay tôi lại không say
45 Chương 45: Anh có tin tôi giết chết anh không
46 Chương 46: Tôi sinh ra không phải để mặc cảm hay tự ti về xuất thân của mình
47 Chương 47: Chúc cô may mắn
48 Chươg 48: Nếu để mất dấu chiếc xe kia thì cậu chết chắc
49 Chương 49: Không đi tiếp thì đợi cảnh sát giao thông đến bế đi à
50 Chương 50: Về quê
51 Chương 51: Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi em những chuyện trước đây."
52 Chương 52: Anh ăn một chút đi rồi ngủ
53 Chương 53: Đồ con heo
54 Chương 54: Những năm qua anh giày vò tôi còn chưa đủ hay sao
55 chương 55: Coi thường tôi à, vậy thử xem ai hơn ai.
56 Chương 56: Nhà tôi không có cơm chỉ có mì
57 Chương 57: Anh có biết xem đồng hồ không vậy
58 Chương 58: Sau này tôi sẽ nấu ăn đền cho em
59 Chương 59: Em nấu mì giúp tôi đi
60 Chương 60: Ăn tối cùng tên họ Cao đó à
61 Chương 61: Anh về đi
62 Chương 62: Tan ca tôi đón em tới bệnh viện
63 Chương 63: Tại sao em không thanh minh cho bản thân mình
64 Chương 64: Da mặt anh được làm từ da cá sấu à
65 Chương 65: Anh giỏi thật đấy, cái gì cũng hay.
66 Chương 66: Con không muốn lấy chồng nữa đâu
67 Chương 67: Về nhà anh mà ăn
68 Chương 68: Tôi đi ngủ được chưa
69 Chương 69: Em họ nhà heo à, ngủ được cả một ngày luôn
70 Chương 70: Anh nhớ em
71 Chương 71: Cảm ơn em
72 Chương 72: Cho chừa cái tội hư đốn
73 Chương 73: Hối hận vì đã tổn thương em như vậy
74 Chương 74: Em doạ chết anh rồi đấy
75 Chương 75: Ở tuổi của em, người ta lên làm phụ huynh rồi đấy
76 Chương 76: Cười sắp rớt răng ra rồi kìa.
77 Chương 77: Chúc mừng năm mới
78 Chương 78: Sao anh không nghe máy.
79 Chương 79: Em đồng ý làm bạn gái anh rồi
80 Chương 80: Em có thấy ai xưng tôi với bạn trai mình không
81 Chương 81: Mấy tháng không gặp đã xa lạ vậy ạ
82 Chương 82: Con tỉnh táo lại đi được không
83 Chương 83: 20 phút nữa ra ngoài uống rượu
84 Chương 84: Biết yêu là biết buồn
85 Chương 85: Sao em có thể không có chút lòng tin nào với bạn trai mình chứ
86 Chương 86: Chúc mừng sinh nhật
87 Chương 87: Để tôi chống mắt lên xem các người sẽ hạnh phúc được đến đâu
88 Chương 88: Phá thai gì
89 Chương 89: Là anh đang ghen, anh đang ghen với tên khốn đó
90 Chương 90: Lâm Tuệ Mẫn, sẵn sàng trả giá đi
91 Chương 91: Trần Kiều An, anh xin lỗi em và con vì tất cả, anh yêu em
92 Chương 92: Cuộc đời sương gió vô thường, thôi thì vui được ngày nào cứ vui.
93 Chương 93: Làm vợ anh nhé
94 Chương 94: Trừng phạt em.
95 Chương 95: Em đói rồi, đêm qua em mệt lắm đó
96 Chương 96: Nói vậy là anh muốn chọn cô ta
97 Chương 97: Còn trò bỉ ổi nào cô chưa làm ra nữa không
98 Chương 98: Em nhớ anh, rất nhớ anh
99 Chương 99: Hạnh phúc bất ngờ
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: Đợi chờ
2
Chương 2: Trở về biệt thự
3
Chương 3: Tức giận
4
Chương 4: Chạm đến giới hạn.
5
Chương 5: Đề nghị li hôn
6
Chương 6: Làm thủ tục li hôn
7
Chương 7: Tìm việc làm
8
Chương 8: Ra tay.
9
Chương 9: Ngày trở về
10
Chương 10: Nhận chức
11
Chương 11: Cậu gặp ma à
12
Chương 12: Chạm mặt
13
Chương 13: Tức giận nhân đôi
14
Chương 14: Bữa tối
15
Chương 15: Cùng về
16
Chương 16: Lại bị đá à
17
Chương 17: Tôi ghi sổ cho cô chuyện này nhé
18
Chương 18: Vạch rõ ranh giới
19
Chương 19: Ông bà nội của tôi
20
Chương 20: Ăn tối cùng Lâm Chính
21
Chương 21: Muốn đấu thì đấu thôi
22
Chương 22: Anh đừng nháo nữa
23
Chương 23: Nhà cô ở đâu
24
Chương 24: Nghiệp quật cậu rồi
25
Chương 25: Cô không được đi đâu hết
26
Chương 26: Tôi nợ gì anh
27
Chương 27: Đừng tự hành hạ bản thân như vậy nữa
28
Chương 28: Bà muốn tôi phải làm sao
29
Chương 29: Tôi tin cô làm tốt công việc của mình
30
Chương 30: Tìm hiều về Kiều An cho tôi
31
Chương 31: Tha lỗi cho em nhé
32
Chương 32: Cô còn biết nghe điện thoại sao
33
Chương 33: Buông cô ấy ra
34
Chương 34: Nhà anh ở đâu
35
Chương 35: Xương thịt anh làm bằng đá hay sao vậy.
36
chương 36: Gọi cô dậy làm gì.
37
Chương 37: Hôm nay sẽ có bất ngờ cho cô
38
Chương 38: Đi dự tiệc
39
Chương 39: Có phải cô có em bé rồi nên không tiện làm việc không.
40
Chương 40: Cô ấy đâu
41
Chương 41: Nếu cô muốn vui vẻ, tôi sẽ thành toàn cho cô.
42
Chương 42: Nữ thần của anh đến rồi kìa
43
Chương 43: Nếu hôm nay cô uống say tôi sẽ ném cô về cho ông nội xử lý.
44
Chương 44: Làm anh thất vọng rồi, hôm nay tôi lại không say
45
Chương 45: Anh có tin tôi giết chết anh không
46
Chương 46: Tôi sinh ra không phải để mặc cảm hay tự ti về xuất thân của mình
47
Chương 47: Chúc cô may mắn
48
Chươg 48: Nếu để mất dấu chiếc xe kia thì cậu chết chắc
49
Chương 49: Không đi tiếp thì đợi cảnh sát giao thông đến bế đi à
50
Chương 50: Về quê
51
Chương 51: Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi em những chuyện trước đây."
52
Chương 52: Anh ăn một chút đi rồi ngủ
53
Chương 53: Đồ con heo
54
Chương 54: Những năm qua anh giày vò tôi còn chưa đủ hay sao
55
chương 55: Coi thường tôi à, vậy thử xem ai hơn ai.
56
Chương 56: Nhà tôi không có cơm chỉ có mì
57
Chương 57: Anh có biết xem đồng hồ không vậy
58
Chương 58: Sau này tôi sẽ nấu ăn đền cho em
59
Chương 59: Em nấu mì giúp tôi đi
60
Chương 60: Ăn tối cùng tên họ Cao đó à
61
Chương 61: Anh về đi
62
Chương 62: Tan ca tôi đón em tới bệnh viện
63
Chương 63: Tại sao em không thanh minh cho bản thân mình
64
Chương 64: Da mặt anh được làm từ da cá sấu à
65
Chương 65: Anh giỏi thật đấy, cái gì cũng hay.
66
Chương 66: Con không muốn lấy chồng nữa đâu
67
Chương 67: Về nhà anh mà ăn
68
Chương 68: Tôi đi ngủ được chưa
69
Chương 69: Em họ nhà heo à, ngủ được cả một ngày luôn
70
Chương 70: Anh nhớ em
71
Chương 71: Cảm ơn em
72
Chương 72: Cho chừa cái tội hư đốn
73
Chương 73: Hối hận vì đã tổn thương em như vậy
74
Chương 74: Em doạ chết anh rồi đấy
75
Chương 75: Ở tuổi của em, người ta lên làm phụ huynh rồi đấy
76
Chương 76: Cười sắp rớt răng ra rồi kìa.
77
Chương 77: Chúc mừng năm mới
78
Chương 78: Sao anh không nghe máy.
79
Chương 79: Em đồng ý làm bạn gái anh rồi
80
Chương 80: Em có thấy ai xưng tôi với bạn trai mình không
81
Chương 81: Mấy tháng không gặp đã xa lạ vậy ạ
82
Chương 82: Con tỉnh táo lại đi được không
83
Chương 83: 20 phút nữa ra ngoài uống rượu
84
Chương 84: Biết yêu là biết buồn
85
Chương 85: Sao em có thể không có chút lòng tin nào với bạn trai mình chứ
86
Chương 86: Chúc mừng sinh nhật
87
Chương 87: Để tôi chống mắt lên xem các người sẽ hạnh phúc được đến đâu
88
Chương 88: Phá thai gì
89
Chương 89: Là anh đang ghen, anh đang ghen với tên khốn đó
90
Chương 90: Lâm Tuệ Mẫn, sẵn sàng trả giá đi
91
Chương 91: Trần Kiều An, anh xin lỗi em và con vì tất cả, anh yêu em
92
Chương 92: Cuộc đời sương gió vô thường, thôi thì vui được ngày nào cứ vui.
93
Chương 93: Làm vợ anh nhé
94
Chương 94: Trừng phạt em.
95
Chương 95: Em đói rồi, đêm qua em mệt lắm đó
96
Chương 96: Nói vậy là anh muốn chọn cô ta
97
Chương 97: Còn trò bỉ ổi nào cô chưa làm ra nữa không
98
Chương 98: Em nhớ anh, rất nhớ anh
99
Chương 99: Hạnh phúc bất ngờ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play