Chuyển Ver [RikNgan] CRIMINAL
Chap 4
Một giọng nói quen thuộc truyền từ đằng sau cô , giọng nói của người mà cô đang điên cuồng tìm kiếm
Tay anh bị chiếc còng bạc khóa lại , mái tóc đen bù xù , khuôn mặt bầm dập, nhưng nụ cười vẫn còn nguyên đó
Cô lao tới ôm chặt lấy anh , sợ rằng anh sẽ đi mất
Hoàng Khoa
Ngoan nào,Thúy Ngân
Giọng nói trầm ấm càng làm cô nức nở hơn , trong tiếng nức nở cô lên tiếng hỏi:
Thúy Ngân
Anh đã đi đâu vậy?Làm tôi lo lắng thế nào anh có biết không hả?
Hoàng Khoa
Xin lỗi...Thúy Ngân đừng khóc nhé, tôi muốn em luôn cười khi đối diện tôi
Thúy Ngân
Ừm, được. Chúng ta về nhà thôi, đồ ăn nguội mất hết rồi...
Cô bàng hoàng nhìn anh ,nhưng anh lại mỉm cười nhìn cô ,nụ cười này là sao hả Hoàng Khoa?
Anh lấy từ trong túi áo ra một tờ giấy bị nhàu nát với lấy đôi tay trắng nõn của cô. Anh đưa tờ giấy ấy cho cô
Hoàng Khoa
Nhớ là về nhà rồi vẫn mở ra, biết chưa
Từ sau hai người cảnh sát đi tới kéo lấy anh mà bước đi
Cô chết đứng tại chỗ nhìn anh bị cảnh sát đưa lên xe chiếc xe từ từ chạy đi càng xa càng xa dần
Cô hoảng hốt nhận ra mọi thứ đang diễn ra , chạy hết sức bình sinh đuổi theo chiếc xe. Nhưng làm sao cô có thể đuổi kịp cho được , chiếc xe đang dần xa , dần xa , dần xa rồi biến mất khỏi tầm nhìn của cô
Thúy Ngân đờ đẫn bước vào nhà
Hai tay ôm khư khư tờ giấy mà anh đã đưa , đi thẳng vào bếp, cô nặng nề ngồi xuống
Đôi tay run rẩy mở tờ giấy ra
"Thúy Ngân à... Tôi là một tên tội phạm!
Khi tôi 5 tuổi ba mẹ đã vì bị tai nạn mà qua đời , cũng vì đó nà tôi phải đi ăn trộm đồ của người khác mà sống qua ngày.
Nhưng tôi cam đoan rằng đó là nhà của gí đình tôi . Lời này của tôi không phải biện hộ cho những việc mà tôi đã gây ra. Lời này là muốn nói,tôi muốn để lại căn nhà của gia đình tôi cho em. Coi chừng nó giúp tôi nhé.
Lời tiếp theo này có lẽ sẽ làm em cảm thấy dơ bẩn, nhưng tôi không thể không nói ra
Tôi yêu em. Tôi rất yêu em. Từ khi em còn là một cô bé 15 tuổi , tôi đã yêu em...
Hằng ngày tôi đều đi qua căn nhà của em để được trông thấy em
Tôi không có tư cách để tới bắt chuyện với em. Vì tôi không xứng
Tôi đã rất nhiều lần muốn nói với em rằng tôi thực sự rất yêu em. Nhưng tôi không dám vì tôi nghĩ em sẽ khinh thường và tránh xa khỏi tôi. Tôi không có dũng cảm ấy
Đến khi tôi bắt gặp em ngất xỉu bên đường, trong một khắc , tôi nghĩ đây là cơ hội của tôi , để có thể được bên em , bảo vệ em
Tôi không có tư cách để bên em , tôi không có những thứ mà một người đàn ông phải đem lại cho người mình yêu
Em hãy tìm một người có thể chăm sóc bảo vệ em như bao người đàn ông khác nhé
Cuộc sống có nhân quả , tôi phải trả giá cho những tội ác mà tôi đã gây ra
Vốn chữ của tôi ít, nên chỉ có thể viết được như vậy, mong em đừng chê cười tôi
Tôi yêu em , suốt đời yêu em , mãi mãi yêu em..."
Nước mắt cô không ngừng tuôn ra
Cô khóc nức nở cho bao nhiêu tình cảm mà anh đã dành cho cô
Thúy Ngân
Hoàng Khoa , tại sao?
Thúy Ngân
Tại sao lại đi, tại sao không về ăn cơm với tôi chứ
Thúy Ngân
Tôi còn chưa nói, chưa nói rằng...tôi...
Tôi yêu anh...cũng chưa từng khinh bỉ và dơ bẩn khi anh đã dành tình cảm cho tôi!
Căn nhà chỉ còn lại tiếng khóc nức nở của cô,nếu có anh ở đây anh sẽ nhẹ dành dỗ dành xoa đầu cô
Nhưng anh đi rồi...
Đi thật rồi...
RJade
Tui bù cho mấy bà 2 chapp lun đó
RJade
25like ra tiếp mb like mạnh naoofo
Comments
Jin Nguyễn
Hay quá au
2022-03-31
0