[ Đam Mỹ ] Tất Cả, Là Vì Em
Chương 2 - Hào nhoáng
Bác trai nghe bảo tuần trước phải sang chi nhánh bên Anh lo việc bên ấy, nghe đâu 2 tháng nữa mới về, bác Lâm vì sắp xếp chuyện của tôi nên 2 tuần nữa cũng phải sang bên đấy
Cắn nhà mà cứ như lâu đài thế này ở 1 mình cô đơn thật, chỉ có người hầu và bác quản gia. Tự kỉ lại càng tự kỉ
Ôn Gia Nam
/ Gõ cửa 3 lần liên tục /
Cậu không mở cửa thì tớ về phòng đây
Ôn Gia Nam
Cậu ra rồi thì đi học thôi, hôm nay là buổi nhập học đầu tiên đấy, đừng đi muộn
Ôn Gia Nam
Trường này bọn dưới quê tôi có mơ cũng không dám luôn ấy, bọn nó mà biết tôi học trường này chắc ganh tị lắm
Cậu bạn lấy tờ giấy ra viết cái gì đó rồi đưa cho tôi, công nhận chữ của con trai mà đẹp mê hồn, trong khi tôi mặc dù học giỏi nhưng chữ chỉ tạm nói là đủ nhìn
Tư Nhật Hàn
'' Cậu thích như vậy sao ''
Ôn Gia Nam
Tất nhiên là thích rồi, học thì ai chả thích, bộ cậu không thích hả?
Ôn Gia Nam
/ Nghĩ thầm /
Đúng rồi ha, đi học mà không có bạn nên cậu ấy không hứng thú chăng?
Ôn Gia Nam
/ Vỗ vai Hàn /
Có tôi chơi với cậu nên đừng buồn :D
Tư Nhật Hàn
/ Không nói gì, nhếch môi bỏ đi /
Trời ơi tôi tức á, tôi là người rất thích ồn ào, mà mỗi khi tiếp xúc với cậu ta cứ như tự nói tự trả lời vậy
Mà thôi bỏ qua đi, được học trường có tiếng là tôi vui lắm rồi, không trách những người tự kỉ như cậu ấy
Tư Nhật Lâm
Hai đứa chuẩn bị xong thì ra xe đến trường nhá, ta đã sắp xếp cho 2 đứa ở chung phòng rồi
Tư Nhật Lâm
/ Kéo Nam lại nói nhỏ /
Ở lớp con chơi với nói chuyện cùng bạn nhiều 1 chút giúp ta nhé
Ôn Gia Nam
Con biết rồi ạ, bọn con đi học đây
Ôn Gia Nam
/ Bất ngờ /
Wa...To quá!
Ông QG tận tình xuống xe mở cửa, không hiểu sao khi cậu bạn vừa đặt chân xuống, bước ra khỏi xe thì tiếng xì xầm vang dội của các bạn nữ và các chị khối trên đều gọi tên cậu rồi. Trông họ có vẻ rất cuồng nhiệt cậu ấy. Nhưng mặt của Cậu bạn trước sau vẫn 1 chữ ''lạnh''. Hâm mộ vậy chắc trong lòng cậu ta khoái lắm=)
Còn khi tôi bước xuống thì...
Ôn Gia Nam
/ Chửi thầm /
Định mệnh
Đám người bọn họ tưởng tôi là ma không chừng
Nữ sinh A
Aww là Nhật Hàn đấy, Tư Nhật Hàn thiếu gia Tư thị đó !!
Nữ sinh B
Ôi trời ơi nam vương truyền thuyết của tôi, em ấy đẹp trai quá đi mấttt
Nữ sinh C
Mấy cưng tuổi gì ! Chị đây còn lưu hẳn 1 năm để đợi học chung với em ấy đây nha
Ôn Gia Nam
Trời ơi, đây là hs thành phố sao, loạn quá vậy. Chẳng phải đây mới chỉ là năm đầu thôi sao, sao cậu nổi tiếng thế?
Quản Gia
Con không biết đấy thôi, cậu chủ nhà mình là học sinh giỏi toàn diện toàn quốc đấy, cậu ấy từ cấp 1 đã nổi rồi, những chuyện này không quá bất ngờ
Ôn Gia Nam
/ Ánh mắt ngạc nhiên /
Cậu giỏi thế sao ?!
Nữ sinh A
Thằng nhóc đen đúa đứng cạnh Nhật Hàn là ai vậy
Nữ sinh B
Xem chừng là osin riêng sao
Nữ sinh C
Nó mặc đồng phục trường mình mà. Con cái nhà ai đây?
Ôn Gia Nam
/ Nói nhỏ /
Cái gì mà osin chứ? Đen có chút thôi mà... Nhưng mà hình như...
/ Ái ngại liếc sang Hàn /
giờ tôi mới vỗ trán bất lực, người ta khoác áo đồng phục hàng hiệu đều sang, còn tôi vì cái màu da ngâm đen do ở dưới quê thường phơi nắng nên dù có mặc đồ xịn vẫn bị chìm, đã thế còn đứng cạnh mọt ánh hào quang to đùng?
Đã nghèo màu giờ nó lại dìm ngập mặt hơn. Tôi có nên đứng cạnh xa cậu bạn ngàn thước không nhỉ??
Tiếng tin nhắn cậu bạn gửi cho tôi, tôi phải loay hay mò cái điện thoại bác Lâm mới mua cho tôi, nhận đồ của người ta nhiều tôi ngại lắm chứ với lại tôi cũng không cần nhiều, nhưng vì bác nói tiện hơn cho tôi vs Hàn nên tôi đành nhận
Nhắn dòng tin nhắn cậu bạn: Vào lớp
Thế là cậu bạn đi luôn, tôi cũng thở dài đi theo, tôi cảm nhận được hàng ngàn ánh mắt đang đâm xuyên cả người tôi
Và không dừng ở đó, đi học ở đây không màu hường như tôi tưởng tượng.
Bởi họ và tôi không cùng đẳng cấp, tôi không chơi lại họ và họ cũng chả muốn đếm xỉa đến cái đứa như tôi
Ít nhất vì có bác Lâm làm chủ dựa nên tôi cũng không quá khó khăn
Comments